- Đạt Phong Lĩnh Chủ truyền tin nói Viêm Long vực giới có một người tên Bắc Minh Đạo Quân muốn dùng chiếc vực giới phi chu xin chủ nhân ra tay đảo ngược thời không sống lại đạo lữ của hắn.
Lão nhân đầu hói gật đầu nói:
- Lại một kẻ si, ta biết rồi, đừng quấy rầy ta nữa, ta rất nhanh sẽ đi qua.
Thiếu niên áo xanh ở bên ngoài lẩm bẩm:
- Rất nhanh? Chủ nhân lần trước nói rất nhanh mà kéo dài hơn sáu mươi vạn hỗn độn kỷ.
Xúc tu thịt trên đầu lão nhân đầu hói đung đưa, xấu hổ bực tức nói:
- Tiểu tử nhà ngươi dám cười nhạo ta. Lần này thật sự rất nhanh. Ta sắp sửa lành bảo bối này rồi, chỉ còn một chút xíu, chờ ta sửa xong liền đi qua. Được rồi, trước khi ta sửa xong đừng đến quấy rầy ta.
Thiếu niên áo xanh bất đắc dĩ lui ra:
- Vâng!
Thiếu niên áo xanh lo đi trả lời lại cho Đạt Phong Lĩnh Chủ.
Sau khi truyền tin giúp Kỷ Ninh xong Kim Tự Đế Quân không vội rời đi, gã tạm ở lại Thiên Thương cung chờ Chí Tôn trả lời.
Nửa ngày sau đã có kết quả.
Kim Tự Đế Quân đến tìm Kỷ Ninh ngay:
- Bắc Minh.
Kỷ Ninh đang ngồi chờ trên đỉnh núi, thấy Kim Tự Đế Quân bay tới thì hồi hộp hỏi:
- Có kết quả?
Vèo!
Kim Tự Đế Quân đáp xuống đỉnh núi:
- Có kết quả, sau khi chiến tranh thượng cổ với Tây Tư tộc khó tìm hành tung của mấy vị Chí Tôn, các Chúa Tể hầu như không cách nào liên lạc. Chúng ta toàn nhờ vào Đạt Phong Lĩnh Chủ, ngài ấy có địa vị phi phàm, lập công lớn trong chiến tranh thượng cổ, người duy nhất trong liên minh mười sáu vực giới chúng ta có thể liên lạc với Chí Tôn. Nhưng lần này tạm thời chỉ liên lạc được Hồng Nhiên Chí Tôn.
Kỷ Ninh mong chờ kích động hỏi:
- Hồng Nhiên Chí Tôn?
Các Chí Tôn rất siêu nhiên.
Sau cuộc chiến Ba Lâm Chí Tôn sáng tạo tộc Sinh Mệnh Vĩnh Hằng, từ đó khó kiếm hành tung.
Khải Chí Tôn càng bí ẩn, từng đi khắp vũ trụ hỗn độn rồi nhanh chóng mất tích. Kỷ Ninh nhờ có Thanh Hoa động phủ mới biết Khải Chí Tôn đã chết, xem như tự sát.
Muốn liên lạc với Chí Tôn vốn không phải chuyện đơn giản.
Kim Tự Đế Quân giải thích rằng:
- Mấy vị Chí Tôn khác đa số mơ hồ khó bắt, chỉ có Hồng Nhiên Chí Tôn lâu dài ở trong động phủ. Nghe nói Hồng Nhiên Chí Tôn luôn nghiên cứu văn minh Tây Tư tộc, xem như một vị Chí Tôn dễ liên lạc nhất. Bình thường mời Chí Tôn đều là nhờ Hồng Nhiên Chí Tôn.
Kỷ Ninh hỏi dồn:
- Chí Tôn đã đồng ý?
Kim Tự Đế Quân lộ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Hồng Nhiên Chí Tôn đồng ý rồi, nói là rất nhanh sẽ đến.
Kỷ Ninh mừng rỡ:
- Rất nhanh?
Kim Tự Đế Quân nói:
- Đừng vui quá sớm, lần trước Hồng Nhiên Chí Tôn nói rất nhanh nhưng kéo dài hơn sáu mươi vạn hỗn độn kỷ. Ngươi nên biết Chí Tôn đồng ý hỗ trợ đã là may, không có cách nào bắt ép Chí Tôn phải đến ngay.
Kỷ Ninh trợn to mắt nói:
- Hơn sáu mươi vạn hỗn độn kỷ?
Chờ lâu như thế e rằng hắn chết rồi. Đại hạn tuổi thọ của Đạo Quân chỉ có mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ.
Kim Tự Đế Quân nói:
- Đạt Phong Lĩnh Chủ nhờ Ngọc Hiển Đế Quân hỏi nhiều một câu, Hồng Nhiên Chí Tôn hứa lần này ‘thật sự rất mau’, ngài ấy sửa một món báu vật Tây Tư tộc chỉ còn kém chút xíu.
Kỷ Ninh bất đắc dĩ nói:
- Thật sự rất nhanh? Được rồi, ta hiểu, đành chờ vậy.
Kim Tự Đế Quân nói:
- Đạt Phong Lĩnh Chủ bảo là sẽ cố gắng liên lạc vị Chí Tôn khác giúp cho, nhưng tạm thời chưa liên lạc được.
Kỷ Ninh nói:
- Đa tạ Đạt Phong Lĩnh Chủ giùm ta.
Kỷ Ninh thầm cảm kích, hắn và Đạt Phong Lĩnh Chủ không có quen biết gì, đối phương là người mạnh nhất liên minh mười sáu vực giới, chẳng cần cái gì của hắn nhưng hết lòng hỗ trợ đã là tốt bụng.
Tâm tình của Kỷ Ninh đôi khi căng thẳng, hưng phấn, lạc lõng, cảm xúc thay đổi kịch liệt trong thời gian ngắn thế này ít khi xảy ra với hắn. Nhưng việc này dính dáng đến việc hắn khát vọng nhất ‘sống lại sư tỷ’.
Kim Tự Đế Quân an ủi Kỷ Ninh một câu:
- Hồng Nhiên Chí Tôn biết ngươi là Đạo Quân nên chắc sẽ không kéo dài quá lâu.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ừm!
Điều có thể làm hắn đã làm, hy vọng Hồng Nhiên Chí Tôn sẽ đến nhanh.
- Tiếp theo là ứng đối đại năng Chúa Tể của vực giới khác.
Kỷ Ninh tuyệt đối không đồng ý nhường vực giới phi chu cho đại năng từ ngoài đến.
***
Bí Ma vực giới, Thanh Dương tinh.
Ba người đứng trên hoang nguyên.
Thiếu niên mập mạp Ngũ Nghiệp Chúa Tể và hai vị đại năng khác.
Một lão nhân nhỏ gầy người có vảy màu xanh bất mãn nói:
- Ngũ Nghiệp, ngươi thật quá đáng, đưa chúng ta đi Viêm Long vực giới thôi mà ra giá cao vậy?
Một nam nhân cao lớn có đôi cánh đen đứng cạnh lão già.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể trừng mắt:
- Ta đưa các ngươi đi còn phải mang về nữa, cái này là khứ hồi.
Lão nhân nhỏ gầy vẫn càu nhàu:
- Đưa Chúa Tể đi tại sao giá gấp ba lần đưa Đế Quân khác?
Ngũ Nghiệp Chúa Tể cười khẩy nói:
- Chúa Tể làm sao giống Đế Quân khác được? Cùng đi Viêm Long vực giới, cuối cùng tranh giành vực giới phi chu dĩ nhiên Chúa Tể có khả năng lấy được lớn hơn Đế Quân khác. Thanh Ma, đừng nói nhảm nhiều quá, ngươi nên mừng đi. Ngươi vốn không thuộc Bí Ma vực giới chúng ta, vừa lúc phiêu bạt tới chỗ chúng ta mới có cơ hội góp mặt. Các ngươi càng may mắn đây là nhóm vận chuyển đầu tiên, một đám đến nhanh nhất.
Vèo vèo!
Hai luồng sáng từ xa bay tới.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể cao giọng nói:
- Mau lên đi, chỉ thiếu hai ngươi!
Trong hai người bay đến một lão nhân ba mắt áo vàng lắc đầu nói:
- Ngũ Nghiệp, chúng ta quen thân mà ngươi cho giá cắt cổ.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể lẩm bẩm:
- Đi thì giá này, không chịu thì đừng đi, hoặc tìm đường khác. Ta hiếm khi có dịp dựa vào vực giới phi chu kiếm bảo bối, còn nói nhảm nhiều vậy.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể thường hay ăn bớt sư tôn nhà mình, dùng những khôi lỗi của sư tôn, nên lần này gã cũng muốn kiếm chút bảo bối.
Bởi vậy Ngũ Nghiệp Chúa Tể tạm mượn vực giới phi chu của sư tôn để vận chuyển, còn ra giá rất cao.
Giá Chúa Tể khác, giá Đế Quân khác.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể vung tay lên, một chiếc vực giới phi chu cổ xưa xuất hiện bên cạnh:
- Đế Thần, vì chúng ta đều trong Bí Ma vực giới nên các ngươi mới là nhóm đầu tiên đến Viêm Long vực giới, nên mừng thầm đi. Được rồi, đã đến đông đủ, xuất phát!
Ngũ Nghiệp Chúa Tể mang theo Thanh Ma Chúa Tể, Đế Thần Chúa Tể và hai vị Đế Quân khác vào trong, rời khỏi Bí Ma vực giới phiêu bạt trong hắc ám vô tận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT