Đạt Phong Lĩnh Chủ, Ngũ Nghiệp Chúa Tể cùng nhìn lão nhân áo trắng.
Hai người có địa vị rất cao nhưng không hứng thú quản lý việc tục, vì vậy khiến Thiên Mang Đế Quân làm việc ổn trọng nhất quản lý thay mình.
Lão nhân áo trắng nói:
- Viêm Long vực giới trong liên minh mười sáu vực giới mới truyền một tin tức, nói là có một Bắc Minh Đạo Quân trong Viêm Long vực giới được đến một chiếc vực giới phi chu.
- Ta đây còn không có vực giới phi chu vậy mà một Đạo Quân có vực giới phi chu? Thật hay giả? Ba vị Chúa Tể, đám Đế Quân trong Viêm Long vực giới chỉ nhìn vậy thôi, không làm gì?
Lão nhân áo trắng nói:
- Tin tức là thật sự, do một Đế Quân cực mạnh lập lời thề bản mệnh xác nhận chân thật. Bắc Minh Đạo Quân này không dễ chọc, tuy là Đạo Quân nhưng thực lực mạnh xem như đỉnh cao nhất Đạo Minh trong Viêm Long vực giới. Bên Viêm Long vực giới chỉ có Thanh Thạch Đạo Nhân là cao hơn hắn một bậc, nghe nói Phi Tuyết Thành Chủ một trong tám Thánh Thành Chi Chủ bên họ bị hắn buộc tự sát. Dù là Chúa Tể cũng không giết được hắn.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể kinh ngạc kêu lên:
- Có thể giết chết Thánh Thành Chi Chủ?
Đạt Phong Lĩnh Chủ lẩm bẩm:
- Đạo Quân? Không lẽ là đạo chung cực?
Hai đồ đệ thắc mắc nhìn sư tôn của mình:
- Đạo chung cực?
- Cái gì là đạo chung cực?
Đạt Phong Lĩnh Chủ nói:
- Ta chưa nói vì ta chưa từng gặp Đạo Quân có thể ngộ ra đạo chung cực. Nhưng khi ta trò chuyện với Chí Tôn, từng nghe Chí Tôn nhắc đến đạo chung cực.
Đạt Phong Lĩnh Chủ kể sơ sự lợi hại của đạo chung cực, Ngũ Nghiệp Chúa Tể, Thiên Mang Đế Quân hơi giật mình.
Đạt Phong Lĩnh Chủ cười nói:
- Bắc Minh Đạo Quân này có thể mạnh đứng sau Thanh Thạch Đạo Nhân, chẳng những sáng chế ra đạo chung cực chắc còn lý do gì khác nữa. Không ngờ trong mười sáu vực giới ta sinh ra thiên tài như vậy.
Đạt Phong Lĩnh Chủ hỏi:
- Tin tức đã truyền ra?
Lão nhân áo trắng nói:
- Sư tôn lúc trước đã đồng ý quy định của liên minh mười sáu vực giới, bên Viêm Long vực giới truyền tin ra thì tự nhiên mười lăm vực giới khác đều biết, dị vũ trụ mà sư tôn khống chế chắc cũng biết. Ta đến báo với sư tôn vì muốn hỏi chúng ta có ra tay không? Dù sao là một chiếc vực giới phi chu.
Đạt Phong Lĩnh Chủ lại hỏi:
- Ngũ Nghiệp, ngươi muốn tranh giành không?
Ngũ Nghiệp Chúa Tể lắc đầu nói:
- Ta chỉ tập trung nghiên cứu khôi lỗi, muốn vực giới phi chu làm gì? Hơn nữa sư tôn đã có vực giới phi chu, ta muốn dùng thì mượn của sư tôn là được.
Đạt Phong Lĩnh Chủ bật cười:
- Nhà ngươi thật là!
Đạt Phong Lĩnh Chủ thích tính cách si mê này của đồ đệ. Đạt Phong Lĩnh Chủ quen nhiều đại năng, người đại thành bình thường toàn là kiểu tính si mê, hơn nữa nhị đồ đệ làm bạn bên lão lâu, khiến lão xem gã như nhi tử. Nếu đồ đệ mượn vực giới phi chu thì Đạt Phong Lĩnh Chủ sẽ không tự chối.
Lão nhân áo trắng hỏi:
- Sư tôn, chuyện này chúng ta giải quyết sao?
Đạt Phong Lĩnh Chủ cười nói:
- Chúng ta mặc kệ, vũ trụ luân hồi, nếu hắn có thực lực giữ được vực giới phi chu thì vực giới phi chu nên thuộc về hắn, nếu hắn không giữ được vậy không thể trách ai.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể chợt hỏi:
- Sư tôn nói xem có khi nào Chúa Tể hoặc Đế Quân xin sư tôn mở Thanh Dương tinh một lần đưa bọn họ đi Viêm Long vực giới không?
Từ vực giới này đến vực giới khác quá xa xôi, khó khăn. Cách bình thường nhất là từ từ xuyên qua hư không đi tới, sẽ mất thời gian rất lâu.
Tốt hơn chút thì đi vực giới phi chu, tốc độ siêu mau.
Nhanh nữa thì Dị Vũ Trụ Chi Chủ nhờ vào căn nguyên dị vũ trụ đi đường, mau hơn vực giới phi chu nhưng tiêu hao rất lớn. Thường các Dị Vũ Trụ Chi Chủ không làm như vậy, đi chậm chút thì tiêu hao ít hơn, nhưng chậm hơn vực giới phi chu.
Nhanh nhất có thể giây lát từ vực giới này đến vực giới kia thì dựa vào Thanh Dương tinh.
Thanh Dương tinh mà mở ra có thể nối với đại điểm xa xăm hình thành đường hầm thời không siêu ngắn ngủi, nháy mắt đưa đi. Nhưng mở ra Thanh Dương tinh một lần tiêu hao năng lượng cực lớn, cái giá phải trả đủ khiến Chúa Tể bình thường mất một nửa gia sản.
Thanh Dương tinh trừ có thể mở ra đường hầm thời không ngắn ngủi kết nối hai vực giới ra còn có thể trực tiếp công kích, là binh khí chiến tranh siêu đáng sợ của Tây Tư tộc.
Đạt Phong Lĩnh Chủ cười nói:
- Vì giành vực giới phi chu sẽ có nhiều phe tranh cướp, cuối cùng chưa chắc chiếm được. Không vài người có quyết đoán chịu bỏ của nhờ ta mở Thanh Dương tinh ra.
Bản thân Đạt Phong Lĩnh Chủ cũng ít khi mở Thanh Dương tinh, từ lúc kết thúc chiến tranh thượng cổ Thanh Dương tinh đã phủ bụi ít khi bày ra uy năng.
Viêm Long vực giới truyền ra tin tức thông qua liên minh mười sáu vực giới đi khắp mười lăm vực giới, truyền đến dị vũ trụ.
Đám đại năng đều biết tin.
Bọn họ giật mình vì một Đạo Quân mà mạnh như vậy, cũng thèm chiếc vực giới phi chu.
- Đạo Quân mạnh cũng không cao được bao nhiêu.
- Ta bước vào Chúa Tể bao năm tháng vô tận chẳng lẽ không giết được một Đạo Quân sao?
Tin tức này lập tức dẫn ra Chúa Tể, một số Đế Quân. Sức hấp dẫn của vực giới phi chu quá lớn, Đạo Quân đem đến uy hiếp thì rất nhỏ.
Thiên Thương vực Thiên Thương cung.
Kim Tự Đế Quân lại đến Thiên Thương cung. Kỷ Ninh pháp thân, Thiên Nhất Đế Quân tự mình nghênh tiếp.
Kim Tự Đế Quân lên tiếng:
- Bắc Minh, nói ra thật xấu hổ.
- Kim Tự huynh có chuyện gì chúng ta đi vào rồi từ từ nói.
Kỷ Ninh hơi ngạc nhiên vì sao Kim Tự Đế Quân mới thấy hắn đã thốt ra chữ hổ thẹn.
Kim Tự Đế Quân gật đầu nén lại.
Kỷ Ninh, Thiên Nhất Đế Quân dẫn đường, ba người đến điện phòng yên tĩnh trong Thiên Thương cung.
Ba người ngồi xuống, cái bàn trước mặt đặt rượu ngon, mùi rượu tràn ngập trong điện phòng nhưng Kim Tự Đế Quân không tâm tình.
Kim Tự Đế Quân lắc đầu thổn thức nói:
- Nói ra thật xấu hổ, hôm nay Huyết Vân Đế Quân đi gặp ta.
Kỷ Ninh cau mày:
- Huyết Vân?
Trong đám ma đầu phe Phi Tuyết Thành Chủ thì Huyết Vân Đế Quân là cây cột vững chắc.
Kỷ Ninh hỏi:
- Như thế nào? Hắn van xin ngươi?
Kim Tự Đế Quân lắc đầu nói:
- Bắc Minh đoán sai, hắn không xin tha mà muốn thông qua Đạo Minh truyền tin đến vực giới khác, sợ là tin tức này đã truyền khắp liên minh mười sáu vực giới.
Kỷ Ninh nghi hoặc hỏi:
- Liên minh mười sáu vực giới là cái gì?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT