- Phụ thân, mẫu thân, theo ta đi.

Lúc này kiếm ý mênh mông bao phủ ba người, về sau liền xuyên thẳng qua hư không đi về chỗ ở của Thu Diệp tỷ, Minh Nguyệt, Bạch thúc, tiểu Thanh, Thanh Nhai Tiểu Vũ.

Tam giới, Đại Hạ thế giới, Yên sơn.

Lúc trước Kỷ Ninh đã từng đem dời toàn bộ Yên sơn đi, tuy nơi này cũng trải qua hạo kiếp. Hạo kiếp qua đi Kỷ Ninh còn mở thế giới à ‘Bắc Minh đại thế giới’, từ nay về sau Kỷ thị cắn rễ trong Bắc Minh đại thế giới.

Mà Đại Hạ thế giới Yên sơn chính là nơi Kỷ Ninh sinh ra từ nhỏ, cho nên lại trùng kiến nơi này, Thu Diệp, Bạch thúc, tiểu Thanh, Minh Nguyệt cũng thường sinh hoạt tại đây.

Dực Xà hồ, Minh Tâm đảo.

Hô.

Kỷ Ninh, Kỷ Nhất Xuyên, Úy Trì Tuyết xuất hiện trên không trung Dực Xà hồ.

- Nơi này giống năm đó.

Phu thê Kỷ Nhất Xuyên, Úy Trì Tuyết từ trên không trung nhìn xuống.

- Dực Xà hồ này không thay dổi chút nào.

- Dực Xà năm đó đã sớm chết rồi.

Kỷ Ninh cười nói.

- Ninh nhi, những năm qua xảy ra cái gì?

Úy Trì Tuyết nhìn con mình.

- Đợi lát nữa nói sau, mẫu thân, phụ thân, các ngươi xem cháu gái của mình đi.

Kỷ Ninh chỉ vào xa xa.

Lúc này ở xa xa có một thiếu nữ áo đen bay tới, trên mặt vô cùng vui mừng. Sau lưng nàng là Thu Diệp, Bạch thúc, tiểu Thanh, Thanh Nhai Tiểu Vũ, Mộc Tử Sóc, Điện Tân tiên nhân cùng bay tới.

- Công tử.

- Sư huynh.

- Sư phó.

Bọn họ vô cùng vui mừng.

Thu Diệp và Bạch thúc theo sau sửng sốt, đặc biệt là Bạch thúc, hắn sững sờ nhìn hai thân ảnh bên cạnh Kỷ Ninh sau đó nước mắt chảy dài.

Kỷ Nhất Xuyên cũng nhìn thấy Bạch thúc, hắn tươi cười:

- Tiểu Bạch.

- Đại ca

Bạch thúc nhìn Kỷ Nhất Xuyên.

Hai người bọn họ tình như huynh đệ, cùng nhau vào sinh ra tử nên tình cảm sâu đậm.

- Tuyết tỷ.

Bạch thúc nhìn y Trì Tuyết.

- Các ngươi. Các ngươi đều...

- Chủ nhân.

Thu diệp cũng kích động vạn phần, liền hành lễ.

- Thu Diệp?

Úy Trì Tuyết mỉm cười gật đầu, Kỷ Ninh có hai thị nữ tùy thân là Xuân Thảo đã sớm chết, Thu Diệp vẫn đi theo Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nhìn vào thiếu nữ áo đen va quát:

- Minh Nguyệt, còn không qua đây bái kiến gia gia và nãi nãi.

Kỷ Minh Nguyệt cũng có chút không rõ, nàng nghe nói qua gia gia nãi nãi nhưng chưa bao giờ gặp qua. Giờ phút này nghe được Kỷ Ninh thét ra liền nhanh chóng quỳ xuống, nói:

- Minh Nguyệt bái kiến gia gia nãi nãi.

- Đại ca, Tuyết tỷ, đây là Minh Nguyệt, là hài tử của Kỷ Ninh và Dư Vi.

Bạch thúc nói.

- Là cháu gái của chúng ta?

Kỷ Nhất Xuyên, Úy Trì Tuyết đều vui mừng, hai người bọn họ khi chết Kỷ Ninh còn là thiếu niên, hiện nay dĩ nhiên có hài tử.

- Nhanh nhanh.

Úy Trì Tuyết lập tức nâng cháu gái dậy. Nàng nhìn Minh Nguyệt, càng nhìn càng vui mừng, Minh Nguyệt tướng mạo bị Kỷ Ninh, Dư Vi ảnh hưởng, tuy càng giống Dư Vi chút ít nhưng cũng có bóng dáng Kỷ Ninh.

- Ân, xinh đẹp. Cháu gái thật đẹp, xem ra mẫu thân của ngươi cũng là mỹ nhân, Ninh nhi, thê tử ngươi đâu? Trước kia tiểu bạch nói thê tử ngươi tên là Dư Vi?

Úy Trì Tuyết cười nói.

Chung quanh bỗng nhiên yên tĩnh.

Phu thê Úy Trì Tuyết Kỷ Nhất Xuyên không rõ ràng lắm, lúc này đám người Bạch thúc đều biết. Dư Vi năm đó bị Hắc Bào Thần Vương công khai giết chết trên chiến trường.

Kỷ Ninh rất bình tĩnh nói:

- Nàng đi rồi.

Kỷ Nhất Xuyên Úy Trì Tuyết lập tức hiểu xem ra năm đó có nhiều việc xảy ra.

- Gia gia nãi nãi, các ngươi không biết rất nhiều chuyện, ta nói.

Kỷ Minh nguyệt lập tức nhiệt tình nói với y Trì Tuyết Kỷ Nhất Xuyên:

- Lúc trước các ngươi đi thật lâu, nghe nói phụ thân còn chưa bái vào Hắc Bạch học cung, ta nói từ khi đó đi, ha ha, các ngươi nhất định sẽ nghe kinh ngạc đến ngây người...

Kỷ Ninh thấy thế cũng cười cười.

Chính mình những năm qua không có giấu diếm cái gì, Kỷ Nhất Xuyên Úy Trì Tuyết nghe cháu gái Kỷ Minh nguyệt tự thuật, ngẫu nhiên Bạch thúc, tiểu Thanh, Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng nói vài lời, Sư đệ Kỷ Ninh là Mộc Tử Sóc, sư phó Kỷ Ninh là Điện Tân cũng nói.

Phu thê Kỷ Nhất Xuyên Úy Trì Tuyết hoàn toàn rung động.

Căn bản là truyền kỳ.

Tuy bọn họ sớm biết nhi tử của mình là thiên tài, khi ở Yên sơn đã là thiên tài kiếm đạo, vậy mà chói mắt như thế, thậm chí đã bình khởi bình toa với các cao thủ đứng đầu tam giới, thậm chí cuối cùng còn ảnh hưởng tới cả hạo kiếp! Hôm nay thực lực của hắn cao tới mức khó có thể tưởng tượng.

Bọn họ cũng hiểu, Dư Vi chết, chẳng những hồn phi phách tán, ngay cả chân linh cũng mất đi. Muốn phục sinh cũng không làm được.

...

Qua mấy ngày sau.

Kỷ Ninh tổ chức tiên ma yến tại Minh Tâm đảo Yên sơn, tiên ma đỉnh cấp trong tam giới đều chạy tới.

Đương nhiên Tế Điên, Tôn Ngộ Không, Hồng Tuyết là người Phương Thốn sơn nhất mạch đều tới, thậm chí một ít bằng hữu cũ của Kỷ Ninh như Bắc Sơn Bách Khí, đại sư huynh lôi thôi đạo nhân ở Hắc Bạch học cũng tới, đây chính là lần đầu tiên Kỷ Ninh tổ chức thịnh yến như thế này, thậm chí cuối cùng Kỷ Ninh còn chuyên môn luận đạo làm các tiên ma đạt lợi ích không nhỏ.

Bên kia...

Thiên Thương cung trong hỗn độn vô tận, trong nội cung Thiên Thương cung.

Kỷ Ninh đi vào Thiên Thương cung đã qua một tháng, hiện tại là đại điển nhập môn của Kỷ Ninh.

- Kỷ Ninh, Kỷ Ninh.

Thiên Nhất Đạo Quân lập tức cao giọng hô lớn.

- Đại ca.

Kỷ Ninh đi ra khỏi động phủ, bên cạnh thì là Tô Vưu Cơ và Đan Bảo, Kỷ Ninh cười.

- Từ xa đã nghe tiếng của ngươi rồi.

- Ta vài ngày trước đã muốn gặp ngươi, nghe Đan Bảo nói ngươi đang bế quan?

Thiên Nhất Đạo Quân cười nói.

- Đại ca tới gặp ta?

Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía Đan Bảo.

Đan Bảo liền nói:

- Thiên Nhất Đạo Quân nói không có chuyện quan trọng gì, bảo ta không nên quấy rầy ngươi.

Thiên Nhất Đạo Quân cũng gật đầu nói:

- Chuyện không gấp, Kỷ Ninh ngươi không đúng, ngươi dã bắt sống Đạo Quân tam bộ ‘Hỗ Phong Đạo Quân’ của Thanh Phong thánh điện, đây là Đạo Quân tam bộ ah! Ngươi bắt sống, tại sao chuyện lớn như thế không nói với ta, nếu không phải Đông Mục huynh đệ nói rõ chi tiết thì ta còn không biết chuyện này.

Kỷ Ninh khẽ giật mình, liền nói:

- Là ta sai.

Lúc trước Kỷ Ninh không nói chuyện này, bởi vì hắn xem ra Thanh Phong thánh điện không tính là uy hiếp. Cho dù Thanh Phong Thánh chủ cũng không dám xông vào hang ổ Thiên Thương cung? Cho dù thật phiền lớn cũng còn chúa tể đạo phù đấy, trực tiếp diệt sát Thanh Phong Thánh chủ quá dễ dàng.

Bởi vì không sợ cho nên không cần nói, Kỷ Ninh lúc trước lo lắng chuyện phục sinh phụ mẫu nên quên nói.

- Thật cũng không phiền toái gì, pháp thân của ta tọa trấn cho nên không cần Thanh Phong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play