- Đế Quân vừa ra khỏi động thiên đã phân phó ta đi tìm đạo hữu.

ThanhY Đạo Quân nói ra:

- Đạo hữu nhanh đi cùng a.

- Đi, hiện tại đi.

Kỷ Ninh đã sớm không chờ được, hắn ở trong Tam Diệp Cảnh đã qua sáu vạn năm, hắn mong ngày bổn mạng thần binh luyện thành.

Vèo, vèo.

Hai đạo hào quang bay qua không trung và tiến tới chỗ của Khí Hỏa Đế Quân.

******

Động phủ Khí Hỏa Đế Quân nằm ở khu vực biên giới Tam Diệp Cảnh, nơi này có người vãng lai rất lớn, dù sao lực hấp dẫn từ pháp bảo của Khí Hỏa Đế Quân quá lớn, cho dù mua không nổi, nhìn cũng tăng kiến thức.

- Mời.

Thanh Y Đạo Quân trực tiếp mang theo Kỷ Ninh đi vào trong động phủ.

Lúc này đi vào trong sân.

- Chủ nhân, Bắc Minh đưa đến.

Thanh Y Đạo Quân cung kính nói.

- Ngươi đi xuống trước, Bắc Minh, đến đây, ngồi.

Khí Hỏa Đế Quân đang ngồi ở đó, hắn tươi cười đắc ý, mỗi lần hắn luyện chế ra pháp bảo đắc ý đều rất tự đắc, hắn vốn yêu thích luyện chế pháp bảo, bởi vì có yêu cầu mãnh liệt... Lại được Đan Tôn Giả dẫn dắt mới có thể trở thành luyện khí sư đứng đầu cả vũ trụ.

Kỷ Ninh áp chế kích động và ngồi xuống.

- Nhìn bộ dạng ngươi như vậy, chỉ sợ tâm tư hoàn toàn đặt lên thần kiếm.

Khí Hỏa Đế Quân cười:

- Ta cũng không đùa ngươi, đây là sáu thanh bổn mạng thần binh của ngươi.

Nói xong hắn vung tay lên, trên bàn tay xuất hiện một vỏ kiếm ngâm đen, trong vỏ kiếm ẩn ẩn có sáu thanh thần kiếm nằm đó.

- Một vỏ sáu kiếm.

Khí Hỏa Đế Quân cười nói:

- Ngươi cũng có thể cõng chúng lên lưng, bổn mạng thần binh khác với binh khí thường, ta vừa mới luyện chế thành, thần kiếm không có kiếm đạo bổn nguyên... Hoàn toàn trống rỗng, cũng chưa từng có kiếm linh, cho nên sáu thanh bổn mạng thần binh này phải nhờ vào ngươi tự rót kiếm đạo bổn nguyên, cũng ẩn dưỡng ra kiếm linh, chúng có thể phát triển tới bước nào là dựa vào ngươi.

Kỷ Ninh nhìn vỏ kiếm trước mặt, trong vỏ kiếm có sáu thanh thần kiếm, Kỷ Ninh vuốt ve, ào ào ào ào ào, lúc này sáu thanh kiếm bay ra ngoài.

Mỗi một thanh thần kiếm xem như rất bình thường, thân kiếm rất mỏng, mũi kiếm sắc bén.

- Luyện hóa trước.

Khí Hỏa Đế Quân nhìn Kỷ Ninh:

- Biết luyện hóa bổn mạng thần binh không?

- Rót máu tươi, hồn phách thần niệm uẩn dưỡng đúng không?

Kỷ Ninh hỏi, với tư cách một gã kiếm tu, tuy đạt được bổn mạng thần binh rất khó nhưng phải biết rõ biện pháp luyện hóa bổn mạng thần binh.

- Ân.

Khí Hỏa Đế Quân gật đầu:

- Hảo hảo uẩn dưỡng thần kiếm, về phần vỏ kiếm thì không cần, vỏ kiếm tương đương với pháp bảo vĩnh hằng cực phẩm mà thôi, không có gì đặc thù, ta tiện tay luyện chế, dường như thích hợp chứa kiếm mà thôi.

Kỷ Ninh nhìn vỏ kiếm và sáu chuôi thần kiếm, lúc này ngón tay hắn xuất hiện vết thương, máu tươi lập tức bay ra, được Kỷ Ninh dẫn dắt phân thành sáu phần và bao trùm sáu thanh thần kiếm.

Sáu thanh thần kiếm đều đen kịt, nó như hài đồng bị hấp dẫn, chúng hấp thu máu của Kỷ Ninh, máu như tơ thẩm thấu vào trong thân kiếm.

Đối với Kỷ Ninh mà nói máu tươi kỳ thật chỉ là thần lực mà thôi, tiêu hao một nửa thần lực mới làm thần kiếm no bụng.

Hô!

Hồn phách thần niệm của Kỷ Ninh bắt đầu thẩm thấu vào sáu thanh thần kiếm, bởi vì thu nạp máu của Kỷ Ninh, cần biết máu là thần lực, cũng ẩn chứa chút chân linh, vào lúc này thần kiếm không ngăn cản Kỷ Ninh, trực tiếp để thần niệm của Kỷ Ninh rót vào kiếm

Thần niệm không ngừng rót vào giống như mẫu thân ôm ấp bao phủ sáu thanh kiếm.

Dần dần...

Sáu thanh thần kiếm bắt đầu xuất hiện chút ít biến hóa, giống như Bàn Cổ thai nghén trước kia. Sáu thanh kiếm hấp thu máu của Kỷ Ninh, lại hấp thu thần niệm của hắn cho nên dần dần sinh ra linh tính, kỳ thật linh tính giống với tính mạng, nó cũng có trí tuệ, cũng sẽ phát triển, thậm chí có thể giống như Đại Hùng trong Trích Tinh Phủ của Tam Thọ đạo nhân đi ra ngoài du lịch.

Ô!

Oa!

Ah!

Chúng phát ra âm thanh, chỉ thấy mặt ngoài sáu chuôi thần kiếm có hài đồng xuất hiện, bởi vì được hồn phách và chân linh của Kỷ Ninh ảnh hưởng, chúng sinh ra có bộ dạng như hài đồng.

Rất ngây thơ, thậm chí thời khắc sinh ra còn không hiểu nói chuyện.

- Tiểu gia hỏa.

Kỷ Ninh nhìn thây sáu kiếm linh ra đời, bỗng nhiên cảm thấy mình có liên hệ mãnh liệt với chúng, trải qua luyện hóa pháp bảo thần binh, có một ít liên hệ với nhau cũng bình thường.

Vào lúc này...

Hắn có cảm giác giống như nhìn thấy con gái Minh Nguyệt lần đầu tiên, đó là liên hệ từ sâu trong chân linh và hồn phách, tính mạng liên hệ lẫn nhau, cũng là vì sao lại bị gọi là bổn mạng thần binh.

- Nghe lời.

Kỷ Ninh tươi cười nhìn sáu tiểu gia hỏa, bọn họ đều là hài đồng, lúc này tất cả đều trơn bóng, Kỷ Ninh tươi cười trao đổi thần niệm với chúng, chúng cuối cùng không phải phàm tục, học cũng thật nhanh, đạt được Kỷ Ninh truyền đạt tin tức, bọn chúng lập tức học được văn tự.

- Chủ nhân.

- Chủ nhân.

- Ah, ngươi chính là chủ nhân chúng ta?

Sáu tiểu gia hỏa đều hô lên.

Kỷ Ninh cảm thấy bất đắc dĩ.

Hiện tại nắm giữ văn tự, trí tuệ tăng lên cần thời gian, chúng hiện tại quá đơn thuần và quá ngây thơ.

- Từ hôm nay trở đi, dựa theo trình tự của các ngươi, ngươi là lão đại, ngươi là lão nhị, đây là lão tam.

Kỷ Ninh an bài trình tự lớn bé cho chúng.

- Ha ha.

Khí Hỏa Đế Quân cười:

- Bắc Minh, như thế nào, không tự chủ được xem chúng như con cháu sao?

Kỷ Ninh khẽ giật mình, thần kiếm mà thôi, tại sao mình lại phân theo thứ tự trước sau chứ.

- Rất nhiều đại năng giả đều xem bổn mạng thần binh là con cái của mình.

Khí Hỏa Đế Quân cảm khái:

- Rất bình thường, càng về sau, chúng phát triển đều dựa vào ngươi tới bồi dưỡng, từng bước một bồi dưỡng chúng, ngươi và chúng cảm tình càng ngày càng sâu. Cho nên bổn mạng thần binh có một ít nghịch thiên đột phá cấp độ ‘vũ trụ chi bảo’, những vũ trụ chi bảo này vẫn quyến luyến chủ nhân trước của mình.

Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu, hắn nhớ vũ trụ chí bảo của chúa tể chết đi, nó chọn tính cách tương tự chúa tể mà không chọn mình.

- Từ hôm nay trở đi, sáu bọn chúng theo ngươi, sẽ cùng ngươi chinh chiến và mạo hiểm.

Khí Hỏa Đế Quân nói ra:

- Đừng cô phụ bọn chúng.

- Ân.

Kỷ Ninh nhìn sau thanh thần kiếm, lần đầu tiên hắn có cảm giác chúng là thân nhân của mình.

- Sáu thanh bổn mạng thần binh của ta gọi là Bắc Hồng kiếm a.

Kỷ Ninh nói ra.

Bắc Hồng.

Bắc là lấy từ Bắc Minh, là đạo hiệu của mình.

Hồng, lấy từ Hỏa Hồng tiên tử, là đạo hiệu của sư tỷ Dư Vi đạo hiệu. Mình ra ngoài truy cầu cực hạn, truy cầu càng mạnh hơn nữa, truy cầu con đường đỉnh phong, trong đó nguyên nhân chủ yếu là phục sinh sư tỷ, nếu như không có sư tỷ, cho dù mình truy cầu tu hành cũng không liều mạng như thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play