Vào trong, vẻ quý phái phú lệ đường hoàng tan biến hết, nơi này bày biện cực kỳ đơn giản, toát lên phong vị giản dị cao nhã. Vào được đây đa phần là khách sộp, ít nhiều có phẩm vị, bố trí như vậy là hợp lý.
Một người râu tóc bạc trắng, thần thái phơi phới tựa người trên ghế, mặt mũi hồng hào, đôi mắt nhắm hờ ánh lên tinh minh, dáng vẻ toát ra nét uy nghiêm. Y phục trên mình y không quá quý giá nhưng nhìn kỹ mới thấy chất liệu vải không hề tầm thường. Trong lúc gã quan sát thì đối phương cũng vậy, luyện đơn sư tuy hiếm nhưng với thế lực của Thương gia cũng không thiếu. Nhưng một luyện đơn sư phát minh ra được thuốc mới thì cả Võ Nguyên đại lục cũng cực kỳ hiếm có.
"Vị này là tổng quản đại nhân của trường đấu giá lần này- - Thương Ẩn. Đồng thời là tam giai võ tông!" Tiếp đãi viên giới thiệu, ngữ khí thoáng nét tự hào.
Võ tông! Mí mắt Diệp Phong giật giật, thực lực này e rằng Bạch Thủy gia và Diệp gia liên hợp lại cũng không phải đối thủ.
"Tiểu nhân Mộc Phong, xin chào tổng quản đại nhân!" Gã ẩn giấu tên họ, sử dụng hóa danh.
"Các hạ nói là có một món sinh ý lớn muốn bàn với tại hạ?" Không hổ là cao thủ buôn bán già đời, Thương Ẩn ngoài mặt thản nhiên, không vội hỏi công hiệu đơn dược mà hỏi mục đích gã đến đây trước. Kỳ thật ai cũng đón ra, món sinh ý lớn mà gã nói đến có liên quan đến viên đơn dược này, nhưng có thể đồng thời hỏi luôn mục đích thì Thương Ẩn mở lời như vậy khiến y ở vào địa vị chiếm lợi thế.
"Không sai, tại hạ muốn bán cho quý trường một mớ đơn dược." Diệp Phong lại lấy nguyên đơn ra.
"Nếu chỉ thế thì bất kỳ tiếp đãi viên nào cũng làm được, hà tất phải gặp tại hạ?" Thương Ẩn liếc mắt đi, không coi số nguyên đơn đó vào đâu, giá trị cùng lắm mấy trăm tinh tệ, với Thương gia không thể coi là sinh ý lớn.
Diệp Phong mỉm cười ung dung, đặt Hóa hình đơn vào tay, khẽ nhướng mày lên: "Sinh ý lớn hay nhỏ là trông vào lợi nhuận, đúng không? Chỉ cần tại hạ mang lại đủ lợi nhuận cho quý trường, món sinh ý này tất nhiên có thể coi là lớn."
"Xin được lắng nghe!" Thương Ẩn bề ngoài bình tĩnh, nội tâm kỳ thật dấy lên kinh đào hãi lãng. Trung niên này cả cách hành xử và ăn nói đều bất phàm, sao y chưa hề nghe nói đến Ngọa Lăng thành còn nhân vật cỡ này?
Đối tượng để kiếm sinh ý là người, vì thế xưa nay Thương gia chưa bao giờ bỏ qua việc thu thập tin tức về các nhân vật. Ở các thành thị lớn, Thương gia có sinh ý trường cố định, đồng thời thu thập tin tức về địa phương. Một nơi nhỏ như Ngọa Lăng thành sẽ thu thập tin tức qua trường đấu giá lưu động. Những việc lớn xảy ra gần đây trong thành, những nhân vật có ảnh hưởng, tất cả đều không thoát được phạm vi tìm hiểu của họ.
Kỳ thật đó cũng là sách lược khống chế Vân Châu của họ, không can thiệp vào xung đột giữa các thế lực nhưng không có nghĩa là họ không quan tâm. Hiểu rõ mỗi việc phát sinh trong địa bàn, mỗi nhân vật đáng để chú ý là việc tất yếu.
Nhưng trung niên nhân này xuất hiện ngoài dự liệu của Thương Ẩn. Người thế này dù ở đâu cũng không đến mức vô danh, nhưng vì sao lại như đột nhiên từ dưới đất chui lên?
"Trước hết mời tổng quản đại nhân kiến thức tác dụng thật sự của đơn dược." Diệp Phong lấy chén nước đặt cạnh mình, rót một chút lên tay, đặt Hóa hình đơn vào, thoáng sau tay gã xuất hiện dịch nhầy gần như trong suốt.
"Ai muốn thử?" Diệp Phong cươi cười nhìn quanh. Nhân viên trường đấu giá đều ngẩn ra, ai biết được đơn dược có gì cổ quái, không ai muốn bước lên.
"Lão phu." Lão giả lúc trước bước lên, là giám định sư tất phải có tinh thần chịu thí nghiệm, hà huống lão rất muốn biết công hiệu cụ thể của viên đơn dược.
"Đắc tội!" Diệp Phong không khách khí, bôi chất dịch trong veo lên mặt lão giả rồi hai tay liên tục động đậy, chỉ mấy giây ngắn ngủi, gương mặt già nua đầy nếp nhăn của lão biến thành của một trung niên ngoài bốn mươi, không chỉ da trở nên trơn mịn mà khung xương khuôn mặt cũng bị thay đổi. Nếu dưới cằm không còn lại túm râu bạc, e rằng bảo ông ta chưa đầy bốn mươi tuổi thì người khác cũng tin.
"Việc này…" Lão giả không có cảm giác gì, chúng nhân quan sát ông ta lại đều há hốc miệng, thần tình sững sờ. không thể tin được, chỉ mấy giây mà diện mạo toàn thể của một người đã thành người khác. Chấn kinh nhất là nét mặt không có dấu hiệu nào cho thấy đã bị dịch dung.
"Lão phu sao hả?" Thấy mọi người kinh thán, lão giả sờ lên da mặt, lập tức kinh hãi theo. Cơ nhục cốt cách bản thân bị thay đổi mà ban nãy lão không có cảm giác gì, cảm giác từ đầu ngóm tay cho thấy da mặt lão hiện giờ rất mềm mại, cơ hồ chỉ khẽ dụng lực là lại cải biến hình dạng.
"Gương, lấy gương ra đây." Lão giả nhìn con người lạ lẫm trong gương, toàn thân như bi sét đánh, cứng người bất động.
"Dịch dung đơn?" Định thần lại, Thương Ẩn khẽ hô lên kinh hãi. Y chưa từng thấy loại đơn dược này, chỉ thuần túy căn cứ vào hiệu quả đơn dược mà lấy một cái tên tạm thời.
Diệp Phong máy động, Hóa hình đơn là do sư phụ đặt, không hiểu trước đây đã bại lộ chưa, địch nhân của sư phụ cơ hồ đều cực kỳ đáng sợ, để an toàn thì đổi tên loại đơn dược này là lựa chọn không tệ. Ít nhất địch nhân cũng không dễ dàng liên tưởng đến sư phụ.
"Tổng quản đại nhân quả nhiên lợi hại, đoán đúng ngay tên của đơn dược." Gã ung dung chêm theo một câu khen, tiếp theo là một câu khiến người khác phát cuồng: "Nếu quý trường đáp ứng yêu cầu của tại hạ, thì tại hạ nguyên tặng cho quý trường mười viên Dịch dung đơn."
Nên biết nguyên liệu luyện đơn trân quý phi thường, phát minh ra một loại đơn dược mới cần nhiều lần thí nghiệm, không có lực nhất định cùng kinh nghiệm phong phú thì không thể hoàn thành. Ngay cả với tài lực của Thương gia, giúp đỡ cho mấy luyện đơn sư cấp đơn vương toàn lực nghiên cứu công thức mới mà nhiều năm rồi vẫn chưa có hiệu quả.
Cộng cả tiền nghiên cứu và tinh lực mà luyện đơn sư tổn hao thì đơn dược luyện theo bí pháp riêng có giá cao hơn thực tế vài lần. Đơn dược này chỉ có một, muốn dùng tất nhiên phải trả giá cao.
Dịch dung đơn đối với một số vị khách đặc biệt, giá trị không thể đo đếm, ví như hắc ám dung binh chuyên ám sát, các loại võ giả cần che giấu thân phận, nhân sĩ đào vong… Tài phú với họ không thiếu, nên giá Dịch dung đơn tất nhiên không thể thấp.
Đặt vào tay Thương gia, tất nhiên họ biết cách thu được lợi nhuận thế nào từ loại đơn dược này. Tặng mười viên quả thật là một món tài phú lớn.
"Hả… sao vậy, mặt lão phu sao lại định hình rồi!" Lão giả liên tục xoa nắn gương mặt đột nhiên kinh hô, gương mặt hiện tại của lão bị chính mình làm méo mó đi, so với gương mặt Diệp Phong lần đầu tiên dùng Hóa hình đơn còn xấu gấp bội. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
"Thủy phân trong dược lực bốc hơi rồi, cốt cách và cơ nhục sẽ trở về trạng thái ban đầu…" Diệp Phong cười thầm, giải thích.
"Vậy lão phu từ rày sẽ mang dáng vẻ này?" Lời lẽ có vẻ nóng nảy, khó trách ông ta, mặt của bất kỳ ai biến thành như thế cũng phản ứng tương tự. Chúng nhân cúi đầu cười thầm, lấy làm may mắn không phải mình đứng ra làm vật thí nghiệm.
"Năm canh giờ sau, dược thủy tan đi, mặt mũi sẽ khôi phục nguyên trạng. Hoặc rửa bằng nước sạch cũng có thể tẩy hết dược lực. Đại sư không cần lo lắng." Diệp Phong mỉm cười an ủi khiến đối phương thở phào.
"Loại đơn dược này quả nhiên thần kỳ... Mộc Phong các hạ xuất thủ cũng thật rộng rãi." Thương Ẩn trầm mặc hồi lâu lại lên tiếng, nhìn gã chằm chằm, gương mặt thoáng giá nua hiện lên nụ cười đùa cợt: "Hoặc là tại hạ nên nói… Diệp Phong tiểu huynh đệ..."
Lần này đến lượt gã cả kinh.