"Chuyện đó..." Thấy tình trạng của hồn thạch, chúng nữ chưa kịp phản ứng gì, vì không quen thuộc. Hỏa thánh cũng ngẩn người, lúc họ đến hồn thạch đã ở kích cỡ này, giờ hút một thời gian mà hồn thạch không tăng trưởng tí nào, màu sắc cho thấy hàm lượng đã giảm đi không chỉ một cấp.
Tại sao nhỉ? Lão không cho rằng cả nhóm mới hấp thu một chút mà hồn thạch khoáng tổn thất ngần ấy hồn lực. Nên biết lần này tuy là bần tích hồn khoáng sinh thành nhưng số lượng hồn lực không hề ít. Với cả Thánh điện hoặc Vu ma nhất tộc thì không là gì nhưng với một người thì là tài phú không nhỏ.
Hỏa thánh kinh hãi nhìn Diệp Phong, thấy mắt gã đầy hân hoan. Gã đã rút mất quá nửa hồn lực của đống hồn thạch này? Gã làm bằng cách nào?
Nên biết, hồn lực là loại năng lượng thập phần đặc thù, nếu không có hồn thạch để ký thác, cũng không bị linh hồn hấp thu thì sẽ nhanh chóng tiêu tan trong thiên địa. Thánh điện hao phí mấy vạn năm nghiên cứu cũng không tìm ra thánh khí nào có thể đựng được hồn lực, sau cùng lợi dụng phương pháp bồi dưỡng La hồn quả mới có thể chuyển di được hồn lực. Muốn bảo tồn hồn lực phải cậy đến hồn thạch hoặc La hồn quả. Hai điều kiện này, gã đều không có.
Bảo gã trong thời gian hút cạn chỗ hồn lực đó thì tuyệt đối không thể; hấp thu hồn lực phải thông qua linh hồn tu luyện giả mới có thể đưa vào thể nội. Tốc độ hấp thu của linh hồn do linh hồn cảnh giới cũng là tu vi của tu luyện giả quyết định. Thực lực của Diệp Phong cực cao nhưng cảnh giới vị tất cao hơn lão, mà dù cao hơn cũng không nhiều. Đống hồn thạch này như thể bị hơn trăm hư thánh cùng hút, tuyệt đối không thể do Diệp Phong làm được.
Diệp Phong nhận ra lão kinh ngạc, cười bảo: "Hồn lực đã lấy được, chốc nữa nói tiếp. Chúng ta ẩn mình đi xem hai bên tranh đoạt."
Nhân lúc nhân mã Thánh điện và Vu võ chưa đến, gã và chúng nhân vội thu liễm khí tức, ẩn mình vào một lục đảo khá kín đáo, tiếp đó gã thi triển hỗn nguyên lĩnh vực bao lấy hết nguyên lực của mọi người, không để lộ mảy may. Trừ phi nhân mã song phương cố ý đến sát, bằng không tuyệt đối không biết quanh hồn thạch có người ẩn thân.
Thoáng sau, từ phía Vu võ nhất tộc lướt đến một đội ngũ chừng mười người, tu vi đều chưa vượt hư thánh, có ba người thậm chí chỉ hoàng cấp.
Trong đó vũ võ có vẻ là người cầm đầu nhíu mày nhìn hồn thạch đang dần hình thành, hạ lệnh: "Tất cả chuẩn bị chiến đấu. Di Tu, Đà Phù trông chừng hồn thạch, một khi thành hình hoàn tất thì đoạt ngay, những người khác theo ta, chặn bọn tạp chủng Thánh điện, không cho chúng lại gần hồn thạch."
Ngay khi phe Vu võ bố trí hoàn tất, Thánh điện cũng đến nơi. Số lượng người Thánh điện đông gấp mấy, nhưng hoàng cấp chiếm đa số, hơn ba mươi vị, ngoài ra còn có tám hư thánh dẫn đội, vội vàng lao đến.
Nhân mã song phương vốn là tử địch, thấy mặt nhau là nóng mắt, cộng thêm hồn thạch ở trước mắt, đội ngũ Thánh điện không nhiều lời, hơn ba mươi võ hoàng tổ thành sáu ngũ hành chiến trận, phối hợp với tám hư thánh, thi triển sức mạnh cao nhất xung kích phòng tuyến của Vu võ.
Nhân mã Vu võ đương nhiên không chịu kém, ai nấy lớn vụt lên, Thần thông thuật phụ thể, thân thể như thiên thần chặn trước mặt địch nhân.
Lĩnh vực vs Thần thông thuật, một trận chiến kịch liệt diễn ra.
Song phương quấn lấy nhau giao đấu hăng say. Bọn Diệp Phong ẩn thân ở lục đảo gần đó thở phào, hai bên bắt đầu giao chiến thì không thể phát hiện ra họ nữa.
"Kỳ quái, vì sao Thánh điện và Vu võ nhất tộc đều chỉ phái nhân mã từ hư thánh trở xuống đến tranh đoạt hồn thạch? Nếu một bên có thêm địa thánh chẳng phải nhanh chóng phân thắng bại sao?" Câu hỏi của Thẩm Lan cũng là của chúng bọn Diệp Phong. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
"Chẳng lẽ song phương đều không có địa thánh cường giả ở gần đây sao?" Gã hỏi tiếp.
"Đương nhiên không phải thế. Dù cứ điểm gần đây nhất không có địa thánh thì quanh đó kiểu gì cũng có, chỉ cần địa thánh xuất mã, họ lập tức đến ngay." Hỏa thánh lắc đầu.
"Ý các hạ là… tranh đoạt số hồn thạch này không cần địa thánh ra tay? Lẽ nào Thánh điện hiềm lượng hồn thạch này ít, không đáng xuất động địa thánh?" Diệp Phong càng nghi hoặc, hồn thạch có ít thì cũng là hồn lực, vào tay mình vẫn hơn tiện nghi cho đối thủ chứn hỉ?
Hơn nữa nhân mã Vu võ nhất tộc xuất động tựa hồ rất tương đồng với Thánh điện, cũng không có địa giai võ thánh.
"Không phải không cần mà không cho phép…" Hỏa thánh cười khổ: "Trước đây các hạ hỏi lão phu sao Thánh điện cần nhiều thánh tiềm giả thì đây là đáp án."
"Xin Hỏa thánh nói rõ." Diệp Phong và chúng nữ đều hồ đồ.
"Lúc Thánh điện và Vu ma nhất tộc mới đến thánh địa, hai bên thế như nước lửa, cộng thêm hồn lực trợ giúp cho tu vi quá nhiều, vì tranh đoạt hồn thạch dù là loại nghèo nàn nhất, hai bên đều dốc toàn lực, phát động lực lượng mạnh nhất để cướp đoạt. Kết cục là hai bên thương vong cực lớn, đặc biệt là những võ giả và Vu ma tu vi không cao đều trở thành vật hy sinh cho đơkt giao phong đầu tiên. Không ít cường giả đỉnh nhọn từng uy chấn đại lục cũng không thoát được kiếp nạn." Hỏa thánh nói đến đây, không khỏi hơi buồn bã.
"Một thời gian sau, thực lực Thánh điện và Vu ma đều đại tổn. Nếu song phương cùng giảm bớt thực lực thì không sao nhưng họ đều quên mất, ở thánh địa còn một thế lực khác, là cư dân nguyên bản của nơi này - - yêu thú." Hỏa thánh nhìn Tiểu Hôi còn ngủ trên vai Diệp Phong, nó khiến lão nhớ đến một lời đồn từ rất xa xưa đã lưu truyền tại Thánh điện.
"Yêu thú sau khi Võ Nguyên đại lục thì nguyên khí đã đại thương. Cộng thêm Thánh điện và Vu ma có nhiều cường giả, yêu thú lại không phải chỉnh thể đoàn kết, nên chúng vì tránh nhân loại mà ẩn mình vào chỗ kín đáo, mặc cho hai bên đấu tranh. Đợi khi nguyên khí song phương cùng đại thương, một vài cường giả của yêu thú xuất hiện tiêu diệt cường giả các bên. Nên không vì quần thể yêu thú phân tán, không có lãnh đạo tập trung thì lúc đó, với thực lực của yêu thú đã diệt sạch cả hai bên."
"Bị bức bất đắc dĩ, Thánh điện và Vu ma lại liên thủ để sinh tồn. Nhưng lần này hai bên không còn tín nhiệm nhau nữa, mà chỉ không phát sinh xung đột, còn trong quá trình đấu với yêu thú vẫn tự tiến hành." Hỏa thánh tỏ vẻ hổ thẹn, dù gì thì việc năm đó cũng là Thánh điện bội tín khí nghĩa.
"Ưu thế lớn nhất của nhân loại là đoàn kết, chỉnh thể rất mạnh. Khi song phương tề tâm hiệp lực, yêu thú lại bị đánh bại, nhiều cường giả bị nhân loại liên thủ tiêu diệt. Sau trận đó yêu thú suy tàn, đến giờ còn chưa hồi phục nguyên khí, vẫn bị nhân loại áp chế. Thánh điện chế ra thánh khí nô dịch yêu thú cũng vì muốn hạn chế yêu thú phát triển."
Diệp Phong nghe đến đây thì hiểu đại kháp, tiếp lời: "Nên Thánh điện và Vu võ khi tranh đoạt hồn thạch đều nhường nhau một chút phải không? Không còn động can qua vì một mỏ bần tích hồn khoáng nhỏ?"
"Không sai, không chỉ vậy, mấy vạn năm tranh đấu khiến cả hai bên hiểu rằng, nếu cường giả đỉnh nhọn một bên không có ưu thế thực lực vượt trội thì không thể triệt để trừ được phe kia. Thành ra cả hai hình thành một ước định ngầm, chỉ phái lực lượng tương ứng khi tranh đoạt các loại hồn khoáng, cùng một số quy tắc được mặc nhận."
"Được lắm… chả trách đội ngũ hai bên phái đi có thực lực ngang nhau." Diệp Phong nhìn vào giữa chiế trường.
Số lượng nhân mã của Thánh điện hơn nhiều nhưng cá thể Vu võ thực lực cực cao. Mỗi hư vu thánh ngang với hai võ thánh cùng cấp, ba Vu võ hoàng cấp tu vi cũng cực kỳ dẻo dai, dù ứng phó ngũ hành chiến trận một cách thập phần gian khổ nhưng vẫn giữ vững không lùi khiến mấy chục cao thủ Thánh điện không tài nào tiến thêm nửa bước.
Song phương cứ thế giao chiến, hồn khoáng ở sau lưng đã bước vào giai đoạn kết thúc thành hình. Dòng dịch thể trắng bạc chảy trên hồ thạch dần thu lại, ngưng kết trong tử tinh khoáng thạch.
"Lần này hồn thạch hàm lượng rất kém, chúng ta không cần thiết liều mạng, đi." Bị ba vu hoàng cầm chân ba ngũ hành chiến trận nên Thánh điện kém thế hơn. Hư thánh dẫn dầu nhìn hồn thạch đang thành hình, lập tức bỏ cuộc.
Vu võ cũng không truy kích địch nhân đào tẩu, đợi hồn thạch ngưng kết hoàn thành mới thu vao trữ vật giới.
"Đúng là tệ hại, phí sức như thế mà chỉ được một mớ hồn khoáng nghèo nàn. Đây là hồn khoáng hàm lượng tệ nhất mà lão tử từng thấy, nếu không phải hồn lực không thể bị người ta lấy mấy thì lão tử đã cho là có kẻ đi trước chúng ta." Vu thánh cầm đầu lẩm bẩm, hiển nhiên không vừa ý với thu hoạch lần này.
Cả nhóm không nhận ra cách không xa có có sáu người thân phận bất minh. Hồn khoáng nghèo nàn mà họ vừa lấy được là bị một trong sáu người đó lén rút mất.