Diệp Phong đào tẩu, Băng phách tán loạn lập tức tụ lại thành băng xà men theo đường gã bỏ chạy, đuổi theo như ánh chớp.
Phía trên thông đạo xoáy ốc, tiểu hỏa đồng tựa hồ vẫn cù cưa với đàn Băng phách, tình huống cực kỳ kịch liệt. Lúc Diệp Phong đến gần, nghe thấy trong thông đạo vang lên tiếng nổ đùng đục, gã coi như yên tâm hơn, ít nhất tiểu hỏa đồng vẫn chưa xảy ra chuyện gì.
Mang theo băng thi, gã gặp nhiều bất tiện hơn. Trong thông đạo chật hẹp, băng thi lại nhiều, gã không dám dốc toàn lực ra chạy, sợ va hỏng thi thân Thu Tố Thanh. Tuy lớp băng trên bề mặt băng thi rất rắn chắc, nhưng gã vẫn không dám mạo hiểm.
Mỗi lúc băng xà đến gần, gã lại vung tay phát ra một đạo Chân không pháo, ép nó lùi lại. Không ít băng thị bị công kích của gã đánh tan thành mấy đoạn, nhưng gã không còn thời gian xem xét.
Rất nhanh, gã lại quay về chỗ tiểu hỏa đồng chiến đấu, cả thông đạo trắng xóa hàn vụ, ở giữa liên tục lóe hỏa quang, nhưng hỏa quang chỉ có cực hạn, không thể thoát ra được. So với lúc gã rời đi, tiên thiên hỏa nguyên khí tức của tiểu hỏa đồng đã yếu hơn nhiều, cơ hồ còn không đầy một nửa.
Tiểu hỏa đồng vốn chiếm thượng phong, sau gần hai chục phút giằng co thì đành chọn cách rụt cổ phòng ngự. Cũng may tiên thiên hỏa nguyên uy lực mạnh mẽ nên Băng phách không dám bức ép quá, chỉ dùng hàn khí vô cùng vô tận tiêu hao năng lượng của tiểu hỏa đồng.
"Cự hình - - Chân không pháo!" Tình huống này khiến đầu óc Diệp Phong nóng lên, lửa giận không thể hình dung được từ đáy lòng dâng lên.
Âm! Khí lưu xung kích có uy lực không kém gì thánh ấn cuốn một phần Băng phách vào. Kình khí kịch liệt thổi tan cực hàn chi khí trên mình Băng phách. Chỉ cần bị Chân không pháo chính diện kích trúng là thể tích Băng phách chỉ còn bằng hạt gạo, không ít Băng phách bị ngọn đòn hàm chứa giận dữ của gã hóa thành hàn khí hư vô.
Nhân lúc Băng phách chung quanh bị đả kích, tiểu hỏa đồng co nhỏ thân hình, mang theo ngọn lửa rừng rực thoát khỏi vòng vây, ngã lên vai Diệp Phong với vẻ rất đáng thương, sắc mặt mệt mỏi khiến người khác đau lòng. Trong lúc kịch đấu, tiên thiên hỏa nguyên sung mãn của nó tiêu hao gần hết, thân thể ảm đạm, cơ hồ có thể tiêu tan bất cứ lúc nào.
Nếu Diệp Phong đến muộn mấy phút, e rằng hỏa nguyên tinh tủy mất mấy vạn năm mới sinh thành linh trí đã kết thúc ở trong Vạn niên hàn diếu này.
"Được rồi, tiểu tử nghỉ đi. Giao cho ta." Gã thương xót vỗ vỗ đầu tiểu hỏa đồng, mở hộp ngọc sau lưng ra cho nó chui vào. Trong hộp là bản thể - - tiên thiên hỏa nguyên thể của nó, nó nhanh chóng chui vào, một lòng một dạ bù lại năng lượng. Chỉ cần bản thể không bị tồn tại là nó sẽ nhanh chóng phục nguyên.
Sắp xếp cho tiểu hỏa đồng xong, gã dùng ánh mắt âm lạnh nhìn Băng phách đang dần tụ lại, ngữ khí đầy sát khí phát ra: "Lũ đáng chết, lão hổ không phát uy thì tưởng là con mèo bệnh."
Bộp. Thổ chân nguyên hung hậu chấn động cả thông đạo, lớn băng chỗ gã giậm chân nứt toác, vươn đi ngoằn ngoèo ra thật xa, như lưới nhện.
Chân nguyên khí tức của gã từ tứ trọng kim chuyển thành tam trọng thổ. Gã nhận ra tứ trọng Thần thông biến tiêu hao quá nhiều chân nguyên, tiếp nữa là thổ nguyên lực khắc chế thủy nguyên lực, thời gian biến thân gấp đôi mà hiệu quả đối phó hàn khí không kém kim nguyên bao nhiêu. Cộng thêm thổ chân nguyên hồn hậu, trong tình huống này còn có tác dụng hơn kim nguyên.
"Đi." Gã ấn mạnh chân, nhắm chuẩn một khe hở trước khi Băng phách hoàn toàn tụ hợp lại, dựa vào sức mạnh kinh nhân từ thổ nguyên lao vút qua. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Thấy gã định đưa tử địch - - hỏa nguyên tinh phách đào tẩu, đàn Băng phách đời nào chịu bỏ qua? Gã mới đi được hai bước, Băng phách ở phía sau lại phun ra hàn vụ mang theo băng nhận sắc lẹm bắn vào vai gã.
"Cạch." Băng nhận hung hãn xé tan khải giáp do thổ chân nguyên hình thành, nhắm trúng sau vai gã, tuy đâm vào được mấy ly thì mất hết lực đạo nhưng hàn khí từ đó toát ra khiến nửa thân thể gã đông kết trong tích tắc.
Từ vai phải đến eo gã đều phong kín trong lớp băng dày. Không chỉ ngoài da mà huyết mạch nửa thân người đó cũng đông lại, hàn ý thấu xương tràn lên óc khiến gã run rẩy.
"Lôi hỏa châu, nổ!" Đó là hỏa nguyên thánh khí lấy được trong trữ vật giới của Liệt Diễm, mọi thánh khí khác đã bị gã ném ra trong lúc giao chiến với thánh sứ, chỉ giữ lại một viên này. Giờ lại phát huy tác dụng.
Lôi hỏa năng lượng nổ vang, trung tâm đàn Băng phách sau lưng gã tan tác, hỏa lực kinh hồn trong khoảnh khắc nuốt chửng phạm vi hơn trăm thước trong thông đạo, lực xung kích hất gã văng thêm một đoạn xa, tơi tả rơi xuống.
Lưng gã tuy cũng bị Lôi hỏa châu làm bị thương nhưng thương thế nhục thân đó không uy hiếp đươc tính mạng gã. Hơn nữa được hỏa nguyên hùng hậu quét qua, nửa thân thể đông kết xuất hiện cảm giác ấm áp. Gã liều mạng vận chân nguyên, nhanh chóng chữa khỏi vết thương, không nhặt Lôi hỏa châu mà lao nhanh lên phía trên băng cốc.
Xoạt. Ở chỗ nổ tung, một con băng xà khổng lồ bò ra, tập hợp thể của hơn hai nghìn Băng phách bị Lôi hỏa châu tiêu diệt gần nửa. Chúng tuy không phải sinh mệnh thể nhưng cũng biết phẫn nộ, bị Diệp Phong giết nhiều đồng bạn như thế thì coi gã là tử địch, không dồn được gã vào tử địa không cam lòng.
Băng xà khổng lồ không bò theo thông đạo truy kích mà ngẩng đầu đằng không lao lên phía trên băng cốc. Diệp Phong không thể phi hành trong này, không có nghĩa là băng xà không thể. Nó phi hành được, thậm chí tốc độ còn kinh nhân.
Tốc độ của gã tuy không châm nhưng phải vòng từng vòng theo thông đạo hình trôn ốc, còn Băng phách cự xà bay theo đường thẳng lên, thoáng sau đã vượt qua gã. Đuôi cự xà quẫy mạnh, từ phía trước thông đạo đập vào, cái đầu nanh ác phát ra hàn quang há miệng đợi gã bay tới là nuốt chửng.
"Muốn chết!" Mắt gã rực tinh quang, lòng tay trái khẽ lắc, như ý bổng xuất hiện, quát vang: "Nhất Bí!"
Như ý bổng dài ra như bay, thân bổng to lớn chọc thẳng vào miệng Băng phách cự xà rung mạnh. Trong đó hàm chứa chân nguyên bàng bạc thuận theo thân bổng dấy lên chấn động năng lượng hung hãn tràn vào bụng cự xà.
Chát. Băng phách cự xà lập tức bị chẻ thành từng mảnh, cả băng cố cũng bị uy lực thạch phá thiên kinh cảu ngọn bổng làm chấn động, vô số hàn băng vỡ thành mảnh nhỏ, rào rào trút xuống đáy cốc. Thông đạo xoáy ốc vốn trơn tru cũng xuất hiện nhiều vết nứt, không ít chỗ xuất hiện khe nứt sâu hoắm.
Hộc. Diệp Phong thở hồng hộc, tử hắc sắc chân nguyên bao quanh mình lúc mờ lúc tỏ. Để chống lại cực hàn chi khí, cả mấy lần thỉ triển thủ đoạn vượt cấp khiến thể nội nguyên lực của gã không còn bao nhiêu.
Băng phách tuy tạm thời bị đánh cho quay cuồng, nát tung tóe nhưng gã biết chúng không dễ bị tiêu diệt như vậy. Chỉ cần hàn diếu còn cực hàn chi khí, chúng sẽ lại được bổ sung năng lượng, tái phát động công kích.
Nên thời cơ không thể chờ đợi. Nhân lúc khí tức của Băng phách hiện tại yêu ớt, gã vận nhất trọng chân nguyên, lấy mộc khí hải làm cơ sở, lao nhanh ra cửa hàn diếu.
Lanh. Băng lạnh. Hàn khí thấu xương liên tục xâm thực thân thể Diệp Phong. Nhất trọng chân nguyên bảo vệ, đặc biệt là trong tình huống không đủ năng lượng, hoàn toàn không chống chọi được cực hàn chi khí tràn vào. Cũng nhờ chân nguyên tiêu tan phần lớn hàn khí, không thì trong tích tắc gã đã đông thành băng côn.
"Còn hai trăm thước là thoát khỏi băng cốc." Gã nhìn thấy hy vọng, cách đỉnh băng cốc không xa nữa. Chỉ cần rời khỏi băng cốc là mất thêm vài phút sẽ ra được khỏi hàn diếu.
Hơn nghìn Băng phách ở dưới thông đạo chưa khôi phục, từ từ tụ hợp hình thể. Chỉ cần Diệp Phong giữ được tốc độ này thì thoát hàn diếu hoàn toàn không thành vấn đề! Băng phách không thể ra khỏi hàn diếu, nên chỉ cần gã kiên trì năm phút nữa là sẽ an toàn.
oOo
Thu Tố Nhã ở cửa hàn diếu, đi đi lại lại đầy bất an. Tuy Ninh Thu Vũ dẫn toàn bộ môn nhân đi rồi nhưng bà ta vẫn có cảm giác không lành. Dù không nói ra được là khác thường ở điểm nào nhưng trong lòng cực kỳ bất an.
"Ồ! Ra rồi." Thu Tố Nhã cảm thụ thấy khí tức của Diệp Phong. Trong hàn diếu dày đặc cực hàn chi khí nên cảm tri của võ hoàng cũng chỉ trải được mấy chục trượng là tối đa. Bà ta cảm tri được, chứng tỏ gã ở rất gần lối ra.
Quả nhiên một bóng người lăn ra, chính thị Diệp Phong liều chết bảo vệ thi thân Thu Tố Thanh. Sau lưng gã một con băng xà khổng lồ phun ra hàn khí, nhưng thân thể không dám vượt ra khỏi cửa động.
Thái dương trên không là khắc tinh của Băng phách. Bị dương quang chiếu vào, Băng phách sẽ tiêu tan ngay. Tuy không cam tâm nhưng băng xà đành quay đầu trở lại băng cốc…