"Theo lão phu biết, Đông Phương gia tộc đích xác có phương pháp lấy lại ký ức trước khi niết bàn. Nhưng không dùng được cho giá vị Hồng Diệp thư này của cậu…" Thương Khâu lắc đầu tiếc nuối: "Người Đông Phương gia tộc niết bàn trùng sinh thông thường đều ở thánh địa trong tộc - - Phượng hoàng đài. Ở đó có bảo vật của viễn cổ phượng hoàng để lại, giữ cho thể nội người niết bàn sinh ra nhất tuyến sinh cơ, trải qua quá trình niết bàn được an toàn. Nhất tuyến sinh cơ này là thứ quan trọng để người niết bàn lấy lại ký ức."
"Nhất tuyến sinh cơ?" Diệp Phong nghi hoặc.
"Niết bàn là chết rồi sống lại. Nghi thức niết bàn của Đông Phương gia tộc là khiến người niết bàn đoạn tuyệt sinh cơ, trong sát na sinh mệnh tan đi thì lợi dụng nhất tuyến sinh cơ mà Phượng hoàng đài sản sinh ra kích hoạt phượng hoàng huyết mạch của người đó khiến huyết mạch chi lực hoàn toàn phát huy, có được đời sống mới. Đừng coi thường niết bàn này, theo đẳng cấp huyết mạch của người niết bàn, người mới sinh ra tuy mất hết thực lực nhưng có được tu vi truyền thừa như yêu thú. Người Đông Phương gia tộc thành công niết bàn thì con đường tu luyện cực kỳ thuận lợi."
"Niết bàn thể phân làm cửu đẳng, Đông Phương Hồng Diệp là Cửu hoàng niết bàn chi thể ngàn năm khó gặp với Đông Phương gia, là huyết mạch đẳng cấp tối cao. Nghe nói, cửu hoàng cửu phượng chi thể, tu vi không gặp chướng ngại gì trước khi đạt đến võ hoàng. Chỉ cần điều kiện cho phép là thế như chẻ tre đạt tới thiên tôn. Còn bí mật kinh nhân hơn là lịch sử Đông Phương gia tộc cho thấy người có cửu hoàng cửu phượng thể đều tấn nhập thánh giai!"
Tuy cửu hoàng cửu phượng thể cực hiếm xuất hiện trong lịch sử Đông Phương gia tộc nhưng trăm phần trăm sẽ tấn nhập thánh giai, tuyệt đối xứng danh chấn cổ thước kim.
"Mỗ mặc kệ Hồng Diệp thư là Cửu hoàng niết bàn thể gì đó, chỉ muốn biết làm cách nào tìm lại ký ức cho tỷ ấy." Tuy địa vị của cô tại Đông Phương gia tộc không thấp nhưng gã không muốn từ nay là người xa lạ với cô. Hơn nữa gã không ưa Đông Phương Bạch – vị hôn phu của cô.
Ít nhất cũng phải tìm lại ký ức cho Hồng Diệp thư. Nếu cô có lại ký ức mà vẫn kiên trì tuân theo an bài của Đông Phương gia tộc thì gã cũng sẽ tôn trọng quyết định. Gã thầm an ủi mình, chỉ là cảm giác trong lòng, ngày cả gã cũng không nói rõ được…
Thương Khâu già đời thành tinh, hiển nhiên nhìn ra tâm tư gã, nửa cười nửa không bảo: "Tìm lại kí ức bằng cách nào là bí mật của Đông Phương gia tộc, lão phu cũng không biết. Bất quá lão phu biết rằng khi niết bàn thành công thì thuận theo nhất tuyến sinh cơ đó, tìm lại ký ức ngay tại Phượng hoàng đài cho người niết bàn. Đông Phương Hồng Diệp không niết bàn trùng sinh tại Phượng hoàng đài, có tìm được ký ức trước đó cho nàng ta được hay không… khó nói lắm. Dù người nắm quyền Đông Phương gia tộc cũng vị tất biết được."
"Diệp tiểu hữu và Đông Phương Hồng Diệp, có phải…" Thương Khâu nở nụ cười động viên, trêu trọc: "Đúng là nhân bất phong lưu uổng thiếu niên, Diệp tiểu hữu có không ít hồng nhan tri kỷ."
Gã đỏ mặt phủ nhận: "Mỗ chỉ coi Hồng Diệp thư là thư thư khán, Thương tộc trưởng nói đùa rồi."
"À, vậy hả?" Thương Khâu không hỏi gặng, tỏ vẻ đã hiểu.
Gã lại thở dài: "Tức là muốn tìm lại ký ức cho thư thư rất khó…"
Thương Khâu nói: "Lão phu chỉ có thể nhắc nhở tiểu hữu thuận theo manh mối "nhất tuyến sinh cơ", có thể sẽ tìm lại được ký ức cho nàng ta."
Gã mặc nhiên gật đầu.
Trong trường, Phương Hồng Diệp và Độc Cô Diệt Phong đã phân thắng bại. Độc Cô Diệt Phong tu vi cao hơn nên chứ dốc toàn lực, ung dung đón đỡ một chuỗi công kích của Đông Phương Hồng Diệp, buộc cô phải sử dụng hỏa diễm tuyệt chiêu - - Hoàng cực phần thiên trong phượng hoàng huyết mạch truyền thừa.
Một con phượng hoàng uy võ rừng rực lửa vút ra. Nơi nó bay qua, chưa kịp chạm vào mặt đất thì nham thạch đã hóa thành dịch thể đỏ rực, tuyển thủ quanh đó đều cảm nhận được hơi nóng nghẹt thở phả vào mặt, khí thế cực kỳ hung hãn!
Ầm! Sau tiếng nổ động trời, Độc Cô Diệt Phong trông khá nhếch nhác, y phục tan tành, trên mình còn không ít vết cháy nhưng năng lượng khí tức cho thấy chưa hề bị thương thực sự.
Trận chiến vừa rồi, Độc Cô Diệt Phong không hề chủ động xuất thủ, còn Đông Phương Hồng Diệp dùng đến chiêu lợi hại nhất cũng không làm gì được đối phương, thắng bại đã quá rõ.
"Lần này ngươi thắng." Ngữ khí Đông Phương Hồng Diệp vẫn lạnh lùng, không hề lĩnh tình trước kiểu ra vẻ phong độ của Độc Cô Diệt Phong, thu liễm khí thế rời diễn võ trường: "Đợi khi tu vi của ta kịp ngươi sẽ lại khiêu chiến."
"Sẵn sàng cung hầu." Độc Cô Diệt Phong nheo mắt thầm nổi giận. Nữ nhân này không thèm nhìn tới hắn.
Cử chỉ của Đông Phương Hồng Diệp đả kích cực độ lòng cao ngạo của hắn. Độc Cô Diệt Phong nghiến răng thầm thề: Cứ để ngươi giả thanh cao trước mặt ta, ta thề nhất định sẽ chinh phục xú nữ nhân ngươi.
"Độc Cô Diệt Phong! Ta cảnh cáo ngươi, mọi việc khác ta mặc ngươi." Giọng Diệp Phong lạnh lùng vang lên bên tai hắn, vừa lướt qua vừa nói bằng giọng chỉ hắn nghe thấy: "Nếu ngươi dám nhắm vào Hồng Diệp thư, ta nhất định bất chấp mọi giá diệt ngươi… Hy vọng ngươi đừng cho rằng ta đùa."
Tiểu tử này vô thanh vô tức đến sát mà hắn không phát hiện? Độc Cô Diệt Phong hơi kinh hãi rồi nở nụ cười tà quỷ. Được lắm, nhị giai nhỏ nhoi mà dám uy hiếp Độc Cô Diệt Phong này. Ta cướp nữ nhân tâm ái của ngươi xem ngươi có bản lĩnh gì diệt ta... Ha ha ha!
oOo
Khi toàn bộ tuyển thủ đến thánh sơn, các phương nhân mã gặp gỡ giao lưu sơ qua xong xuôi thì thánh địa tuyển bạt tái chính thức khai màn.
Nơi thi đấu ở một lòng cốc lớn trên thánh sơn. Tuyển thủ đều là cường giả từ võ tôn trở lên nên chiến đấu trên không không có gì trở ngại. Các nhân vật nắm quyền của các phương thế lực đến xem đều đứng ở hai bên, cực kỳ rộng rãi.
Thời gian vừa đến, hai thánh giả như thiên nhân từ trên đỉnh núi đáp xuống, sau lưng họ là Liệt thiếu gia và hai hoàng vệ. Đôi mắt hắn dâm tà đảo khắp các nữ tuyển thủ của các phương thế lực, không hề e dè.
"Năm nay thánh tiềm tuyển bạt tái vinh hạnh được đón một vị khách." Mộc thánh sứ nói không to nhưng vang khắp toàn trường: "Liệt Diễm thiếu gia là tộc nhân của thánh tộc tôn quý. Lão phu không tiện để lộ thân phận cụ thể của thiếu gia nhưng có thể cho các vị biết, tổ gia gia của thiếu gia chỉ đứng dưới Ngũ hành thần tôn."
Hả. Toàn trường, trừ Diệp Phong, đều tỏ vẻ kính sợ, thái độ trở nên cực kỳ cung kính.
Thánh tộc vốn là danh từ cao quý, hà huống thanh niên này cũng thuộc nhóm được tôn sùng nhất của thánh tộc. Các nhân vật cầm quyền trong thất tông tam bang ngũ thế gia đều sáng bừng trong lòng, chủ nhân thật sự của lần tuyển bạt tái này e rằng không phải lưỡng vị thánh giả. Mỗi người đều có tính toán riêng.
Diệp Phong hơi nhướng mí mắt lên, thánh tộc mà Thương Khâu nhắc tới giờ đã thấy xuất hiện. Tu vi của đối phương dù đặt vào nhóm thánh tiềm hậu tuyển nhân thì cũng thuộc nhóm xuất loại bạt tụy. Nhưng hắn không có vẻ gì là người khắc khổ tu luyện, thánh địa… quả nhiên là thiên đường của tu luyện giả.
Liệt Diễm lắc đầu nghênh ngang đi lên, cười cợt nói: "Bản thiếu gia đến đây chỉ là đi chơi, các vị mỹ nữ nếu thấy buồn cứ đến phòng bản thiếu gia… Ta không cự tuyệt ai cả. Hắc hắc hắc!"
Đoạn hắn hé hàm răng trắng nhìn Đông Phương Hồng Diệp cười tà quái, đổi lại được ánh mắt lạnh lùng của đối phương. Trò chơi này, thú vị lắm…
Liệt Diễm uể oải quay về trên ghế dành cho thánh giả, nói: "Việc thi đấu do lưỡng vị thánh sứ đại nhân phụ trách. Mặc kệ bản thiếu gia, coi như người xem náo nhiệt mà thôi."
Những lời này cực kỳ khinh miệt, nhưng không ai tại trường tỏ vẻ phẫn hận, phảng phất những lời đó là đương nhiên.
Hai thánh giả cười hơi ngượng ngùng, dồn chú ý quay lại việc thi đấu: "Lần này cũng như những lần trước, vẫn do các vị tự chọn đối tượng khiêu chiến. Mỗi tuyển thủ có ba cơ hội." Nguồn: http://truyenfull.vn
"Chú ý thành tích lấy lần khiêu chiến cuối cùng làm chuẩn. Nếu sau cùng mà thất bại, được không điểm thì thành tích của tuyển thủ chỉ còn một nửa lúc trước. Hiểu chưa."
Các thế lực đều đã giải thích cho tuyển thủ của minh quy tắc tỷ thí, không cần nói thêm. Diệp Phong cũng không ngoại lệ.
"Được rồi, mời bảy mục tiêu khiêu chiến ra đây." Lưỡng vị thánh sứ tách ra, thinh không rực hào quang bảy sắc. Bảy điên phong võ hoàng cùng mở nguyên lực lĩnh vực chừng hai trượng, lạnh lùng xuất hiện trước mắt chúng nhân.
Lĩnh vực của võ hoàng, đẳng cấp càng cao thì càng ngưng thực, phạm vi càng nhỏ, uy năng càng tăng vọt. Đừng bao giờ coi thường nguyên lực lĩnh vực chỉ chừng hai chục thước đó, một khi toàn lực phát ra có thể dễ dàng xé tan lĩnh vực trăm trượng của sơ giai võ hoàng, đồng thời kích sát đối phương! Đương nhiên, nếu muốn thì họ có thể trải lĩnh vực ra thành mấy trăm trượng nhưng sức chiến đấu thực tế lại giảm sút trầm trọng…
Vù. Lĩnh vực của bảy người biến đổi hình thành, ảo háo thành bảy nam tử cường tráng. Uy mãnh.