"Tuyệt không thể nào." Tô Long gầm lên thất thái: "Nhất định ngươi sử dụng dược vật bị cấm, ta phải kiếm tra triệt để ngươi."
Dược tề sư vẫn tuần thị trong đám đông, nghe vậy liền đến bên Diệp Phong, vẻ mặt hơi ngần ngừ. Trên mình gã không phản ứng với dược vật, muốn kiểm tra thêm thì phải trông chờ vào gã hợp tác.
Gã lạnh lùng liếc Tô Long, hừ lạnh coi thường đối phương. Nhưng gã không chịu để dược tề sư khám xét, ra vẻ không chịu hợp tác.
"Thế nào, ngươi dám dám cho kiểm tra?" Tô Long hỏi dần, biểu hiện của Diệp Phong càng khiến hắn cho rằng gã giở trò, nở nụ cười nanh ác đi tới, xem ra nếu gã không phối hợp thì hắn sẽ dùng sức.
"Đầu ngươi không sao chứ?" Diệp Phong lớn tiếng chế nhạo khiến chúng nhân cười thầm, mặt Tô Long sầm lại, nếu không có chủ khảo quan tại trường, hắn thật muốn đập chết tân sinh năm lần bảy lượt mạo phạm mình.
"Bao nhiêu học viên đều thi đỗ, ngươi không tra xét họ mà lại đi tra xét một người trượt. Có lý nào lại giở trò lại còn không qua được?" Lời Diệp Phong được phần lớn tán đồng.
Đích xác, mạo hiểm như thế chả lẽ lại không để giành lấy thành tích tốt? Hiện tại rõ ràng thành tích của gã không hợp cách, giở trò có ý nghĩa gì?
"Giờ thì mặc kệ ngươi có giở trò hay không, dám nhục mạ đạo sư, ta sẽ phạt ngươi thật nặng." Tô Long rực kim mang khắp người, không nói lại Diệp Phong thì hắn quyết định động thủ.
"Ngươi bới lông tìm vết." Diệp Phong cũng nổi giận.
"Tô Long đạo sư! Quên quy định của học viện rồi hả?" Chủ khảo quan liếc nhìn đầy bức ép, không hề khách khí.
"Vâng…" Tô Long bất cam tâm thu lại khí thế: "Học viên này quá vô lý, tại hạ chỉ muốn bắt hắn để xử trí."
"Huỳnh lão, cứ làm việc của mình." Nghe chủ khảo quan nói vậy, dược tề sư liền lùi sang một bên.
"Vị học viên này tên Mộc Phong, đúng không?" Chủ khảo quan thong thả hỏi.
"Vâng." Có người giải vây, Diệp Phong con mong gì hơn. Hiện tại gã không thể bại lộ thực lực, đương nhiên không muốn xung đột với Tô Long.
"Học viện không hoài nghi độ chân thật về thực lực của ngươi, nhưng một tháng tăng được tứ giai thực lực, đích xác khó tin. Ngươi có thể giải thích chăng?"
"Cũng không có gì kỳ quái, nguyên lực của con khá đặc thù, khí hải không mạnh lâu mà tăng vọt trong thời gian ngắn. Tháng này chính là thời kỳ bạo phát của hai năm tu luyện nguyên lực." Gã không rõ có loại công pháp đó không nhưng dùng để gạt chúng nhân là đủ.
Quả nhiên, chủ khảo quan trầm tư hồi lâu rồi gật đầu. Ông ta không thể bắt Diệp Phong công khai công pháp, hơn nữa cũng không rõ đại lục có loại công pháp đặc biệt đó không. Những người khác ra vẻ tỉnh ngộ, giải thích như vậy khiến họ thở phào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tích tụ thành quả tu luyện hai năm khiến gã tiến liền bốn cấp trong một tháng không đến nỗi nghịch thiên.
Việc này tạm thời qua đi. Bất quá trong lòng một số người ngầm nhớ tên Mộc Phong.
"Tiếp tục thi." Chủ khảo quan phất tay, học viên còn lại tiếp tục tham dự.
Rất nhanh đến lượt Lý Băng Thiền. Gương mặt âm u của Tô Long nở nụ cười lạnh, từ từ đến gần chỗ cô dự thi.
Trắc thí thạch? Chắc không có vấn đề, học viên nào cũng trắc nghiệm như thế, Tô Long lớn mật hơn nữa cũng không dám giở trò gì với trắc thí thạch.
Gã thầm ngẫm nghĩ, nếu hắn không muốn Lý Băng Thiền qua được kỳ thi thì tất phải nhờ đến ngoại lực can thiệp. Nheo mắt lại, con ngươi gã ánh lên một lớp thanh lục quang mang.
Nguyên linh nhãn!
Lúc Lý Băng Thiền đặt bàn tay trắng ngần vào trắc thí thạch, tay Tô Long cũng khẽ động, một năng lượng vàng nhạt không nhìn rõ trùm lên. Lý Băng Thiền không phát hiện, tay cô không hề chạm vào trắc thí thạch, một phần nguyên lực cũng bị tầng năng lượng đó hóa giải.
"Lý Băng Thiền, 54 điểm, không hợp cách." Kết quả được báo, sắc mặt cô nhợt đi, tuy tin chắc mình không chỉ đạt điểm số đó nhưng không tìm được chứng cớ biện bác. Hơn trăm học viên trước đó đã chứng mình trắc thí thạch không có vấn đề gì.
"Vị học viên này hình như hai năm liền không qua được…" Tô Long cười gian giảo: "Xem ra còn phải cố gắng, nếu gặp chướng ngại hoặc cần giúp, cứ đến tìm ta."
Lý Băng Thiền cắn môi phẫn hận, cơ hồ bật máu. Cô hiểu là do Tô Long giở trò nhưng không rõ vấn đề ở đâu, dù tố cáo với chủ khảo quan cũng không có chứng cớ.
"Đợi đã." Diệp Phong chợt gọi to.
"Ngươi thi xong rồi, còn gây loạn cái gì." Tô Long cả kinh nhưng lại tự an ủi, với thực lực của tiểu tử này, cách xa như thế không thể phát hiện thủ đoạn của hắn.
Tô Long là thất giai võ sư, muốn phát giác ra nguyên lực dao động nhẹ nhàng đó tất phải có thực lực võ sư. Chủ khảo quan tuy có thể nhận ra hành động của hắn nhưng ông ta không chú ý, hơn nữa cự ly giữa hai người khá xa, tới hơn chục thước.
Gã làm lơ hắn, trực tiếp hô to: "Chủ khảo quan, học sinh cho rằng trắc nghiệm này có vấn đề."
"Ngươi nói láo." Tô Long nóng lòng.
"Nghe y nói đã." Chủ khảo quan lại mở mắt, nhìn Diệp Phong đầy hứng thí: "Nếu ngươi không tìm được chứng cớ thì ta sẽ trừng phạt theo giáo quy."
Diệp Phong đến trước mặt Lý Băng Thiền, đường hoàng tuyên bố: "Học sinh biết vị học thư này, có thực lực võ đồ tam giai, theo lý tuyệt đối phải qua được, vì sao chỉ có 54 điểm?"
"Lẽ nào ngươi hoài nghi trắc thí thạch có vấn đề? Vì sao học viên khác không dị nghị gì?" Tô Long cười lạnh.
"Trắc thí thạch không có vấn đề gì, nhưng người thì có." Diệp Phong lạnh lùng đáp.
"Ý ngươi là gì?"
"Ngươi cho rằng ta nghĩ thế nào thì là thế."
Cả hai lời qua tiếng lại khiến Lý Băng Thiền luống cuống, tuy cô hoài nghi Tô Long nhưng không có chứng cớ, nói suông thì ai tin.
"Mộc Phong, con có chứng cớ gì không?" Chủ khảo quan nghiêm giọng: "Vô cớ miệt thị đạo sư sẽ bị khai trừ khỏi học viện."
"Cần chứng cớ? Đơn giản lắm. Đổi trắc thí thạch là biết ngay." Mắt gã hiện lên nụ cười, nói đầy khẳng định.
"Nếu kết quả vẫn thế thì ngươi có dám chịu hậu quả không?" Tô Long hớn hở, Mộc Phong đúng là tự tìm đường chết, đổi trắc thí thạch thì thay được kết quả chắc?
"Đương nhiên, nếu học sinh không chứng minh được thì sẽ chấp nhận mọi trừng phạt." Gã cười tự tin.
"Vậy thì đổi trắc thí thạch kiểm nghiệm!" Chủ khảo quan gật đầu đồng ý. Đông người thế này mà có học viên hoài nghi kết quả thì phải làm cho ra ngô ra khoai.
"Lần này ta tự giám sát thành tích." Tô Long nhân cơ hội nắm lấy trắc thí thạch, hắn cầm viên đá nên không ai chú ý được động tác nhỏ xíu đó.
Gã nhếch môi bình thản, không hề ngăn cản.
"Nào." Lý Băng Thiền đưa tay vào sát trắc thí thạch, kim mang lóe lên, dây đo lại thể hiện kết quả.
"54 điểm, ha ha, vẫn như thế mà thôi. " Tô Long đắc ý cười vang.
"Đúng như ta đoán." Diệp Phong xem ra thập phần bình tĩnh.
"Ngươi nói gì hả? Hiện tại đã chứng minh những lời ngươi nói là vô căn cứ, nên chấp nhận hình phạt của học viện." Tô Long gầm lên.
"Ai nói là đã chứng minh xong? Trắc nghiệm này chỉ là bước thứ nhất." Gã nhạt nhẽo đáp.
"Ngươi rõ ràng muốn giảo biện, kết quả hai lần giống nhau, đủ chứng mình thành tích của nàng ta chỉ 54 điểm." Tô Long điên tiết, cho rằng Diệp Phong thua những cãi chày cãi cối.
Chủ khảo quan cũng nhíu mày hỏi: "Ngươi hoài nghi lần thứ nhất, lần thứ hai cũng vậy, thật ra định thử bao nhiêu lần? Kỳ thi của học viện không phải chỗ cho ngươi náo loạn."
"Không cần vội, sẽ sáng tỏ ngay thôi." Diệp Phong tự tin nháy mắt: "Lần cuối cùng này, mỗ tin là sẽ sáng tỏ mà thôi."
"Vớ vẩn. Viện sư đại nhân, Mộc Phong rõ ràng cố ý gây rối, cứ trừng phạt thật nghiêm bằng không sau này học viên noi theo thì khó quản thúc lắm."
"Ngươi không dám vạch trần chân tướng, lẽ nào có tật giật mình?" Diệp Phong trào lộng.
"Chân tướng đã bị ngươi vấy bẩn rồi, ban nãy ngươi nói là đổi trắc thí thạch sẽ chứng minh sự thật, kết quả làn gươi đã thua." Tô Long không khách khí gì.
"Đúng, nhưng ta không bảo là đổi trắc thí thạch xong chỉ được trắc nghiệm một lần." Gã nhắt mắt đầy "ngây thơ" cười khẽ.
Chúng nhân nghĩ lại, quả đúng như thế.
"Tiểu tử đúng là lắm trò." Chủ khảo quan cũng nhếch môi: "Vậy được, cho ngươi thi lại, nếu kết quả vẫn thế thì phải chấp nhận phạt gấp đôi vì đã nhiều lần gây loạn kỳ thi."
"Trừng phạt gấp đôi là đuổi khóc học viện, gấp bốn thì là gì?" Gã ngạc nhiên, chả lẽ đuổi hai lần?
"Phế một chân một tay rồi đuổi khỏi học viện, thế nào? Còn dám tiếp tục không?" Chủ khảo quan tỏ vẻ thú vị.
Da mặt gã co rút lại, lão bất tử này được lắm. Bất quá gã nắm chắc rồi, còn sợ gì nữa.
"Có gì không dám!" Diệp Phong sảng khoái hồi đáp. Tô Long hớn hở, gã coi như tự dâng mình lên miệng cọp, phế tay chân gã rồi hắn sẽ nhờ người trong bang bắt gã về dày vò để trút hận.
Hắn không hề hoài nghi gì, lần kiểm tra tiếp theo đầy vẫn cho kết quả như thế.
Lý Băng Thiền khẽ kéo tay áo gã: "Thôi đi, đừng gây loạn nữa." Cô không tấn cấp đã đành nhưng liên lụy gã bị phế chân tay thì không ổn.
"Yên tâm, ta đã nhìn thấu quỷ kế quả lão thất phu đó rồi." Gã mỉm cười thắng lợi, quay lại đưa ra yêu cầu sau cùng: "Lần thử sau cùng này, mỗ yêu cầu hắn…"
Gã chỉ vào Tô Long.
"Ngươi đứng cách trắc thí thạch mười thước."
Lời vừa buông ra, tất cả kinh ngạc.
Tô Long kinh hãi thất sắc!