Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương 94 - Biến Đổi Hủ Nữ Sâu Như Biển, Từ Đây Đức Hạnh Đã Là Người Qua Đường!
https: //gacsach.com
Hoắc Bắc Cảng đột nhiên nhéo bên hông Mộ Sơ Tình một chút, làm cho cô đừng lộn xộn.
Ngay sau đó, đột nhiên nguy hiểm cười nhìn Mạc Diệc Phong, khóe miệng nói, chính là thái độ cuồng ngạo không kềm chế được: "Mạc tổng, anh cũng quá xen vào việc người khác? Tôi cùng bà xã mình là việc nhà chúng tôi, lúc nào thì đến phiên anh quản?"
Mạc Diệc Phong sắc mặt, trầm xuống, mày nhăn lại.
Mộ Sơ Tình lúc này, dễ dàng nhìn thấy vẻ mặt thương tâm của Mạc Diệc Phong.
Đúng! Chính là thương tâm!
Mạc Diệc Phong rất thương tâm!
Trời ơi, hiện tại Mộ Sơ Tình thậm chí cũng không dám tin vào mắt mình, vừa rồi cô thấy được cái gì!
Quả thực đúng là cảnh tượng rất thú vị nha!
Mộ Sơ Tình vừa rồi bị Hoắc Bắc Cảng kéo xoay người trong nháy mắt, thế nhưng cô thấy được Mạc Diệc Phong muốn đi kéo tay Hoắc Bắc Cảng!
Trời ạ, anh ta thế nhưng muốn đi qua dắt tay Hoắc Bắc Cảng!
Mạc Diệc Phong có phải rất thích Hoắc Bắc Cảng hay không? Thế nhưng ở trước mặt mọi người muốn đi dắt tay Hoắc Bắc Cảng!
Đây đúng là bạn tốt, làm Mộ Sơ Tình mở mang tầm mắt!
Quả thực chính là... Trò vui nha!
Cô tột cùng muốn nhìn thấy hình ảnh như vậy!
Đây tất nhiên là nghĩa vụ của mỗi một hủ nữ rồi!
Hiện tại Mạc Diệc Phong nhìn thấy Hoắc Bắc Cảng cùng cô thân mật như thế, cho nên thương tâm, sắc mặt đều thay đổi.
Thật sự đúng như trợ lý nói, người Mạc Diệc Phong thích chính là Hoắc Bắc Cảng!
Mộ Sơ Tình nhịn không được trong lòng cười thầm một chút.
Mộ Sơ Tình có một sở thích rất đặc biệt, ngày thường không có việc gì làm, thường hay lén xem truyện đam mĩ.
Lúc đầu lọt vào cái hố này, cô tuyệt đối không phải cố ý, chỉ là lúc còn là học sinh, đột nhiên nhìn thấy một quyển tiểu thuyết, cảm thấy rất hay, xem đến lúc sau mới phát hiện, trời má! Đây là nam nam luyến, cũng chính là tiểu thuyết đam mĩ.
Cô xem rất thích thú, ngay cả khi đã biết, mà cũng đã quá muộn.
Phải biết rằng, biến đổi hủ nữ sâu như biển, từ đây đức hạnh đã là người qua đường!
Rốt cuộc cái hố này đã đi vào, muốn ra cũng đã rất khó.
Cho nên, Mộ Sơ Tình liền dung túng chính mình, xem truyện đam mĩ.
Xem như Mộ Sơ Tình cũng đã có một số tuổi nhất định, sau khi xem nhiều truyện đam mĩ như thế, chắc chắn trong đầu không tự giác sẽ ảo tưởng đến hình ảnh hai người đàn ông ở bên nhau.
Bây giờ hình ảnh này được sử dụng cho Hoắc Bắc Cảng còn có Mạc Diệc Phong trước mặt, Mộ Sơ Tình lại cực kỳ cảm thấy không có cái gì là không hợp cả.
Rốt cuộc, Hoắc Bắc Cảng không thích cô, cô cũng không nghĩ muốn Hoắc Bắc Cảng thích Hứa Hạ Đồng.
Nếu thích người khác không thích cô, thế thì cô nhìn hắn thích người ta, bị bẻ cong đi...
Lúc Mộ Sơ Tình ở trong đầu suy nghĩ chính mình muốn hay không lấy cớ rời đi, để lại không gian cho hai người bọn họ từ từ bồi dưỡng tình cảm.
Hoắc Bắc Cảng lại đột nhiên kéo Mộ Sơ Tình rời đi, lại còn cưỡng chế lôi đi, cô không có cách nào phản kháng...
Chờ đến khi Mộ Sơ Tình phản ứng lại được, cả người đã bị Hoắc Bắc Cảng kéo đến góc bên cạnh.
Mộ Sơ Tình phản ứng lại, Mạc Diệc Phong cũng không ở trước mặt.
Cô thương tâm một chút, đột nhiên cảm giác kỳ quái kinh ngạc mở miệng: "Mạc Diệc Phong đâu?"
Nàng còn nghĩ sẽ bồi dưỡng tình cảm cho hai người bọn họ, giờ đã không được?
Một câu, làm Hoắc Bắc Cảng ở trước mặt, sắc mặt đen thành than.
Một câu, làm Hoắc Bắc Cảng ở trước mặt, hơi thở trên người lạnh mấy độ.
Một câu, không đâu vào đâu làm Mộ Sơ Tình lạnh run một, không khí xung quanh thật lạnh.
Hoắc Bắc Cảng đột nhiên cười lạnh một chút, ngoài cười nhưng trong không cười đúng là làm người ta sợ hãi, hắn bỗng dưng duỗi tay, véo hai má Mộ Sơ Tình, véo làn da trắng nõn của cô thành vệt đỏ.