"Có thể, chủ nhân, tại sao người lại bị thay đổi linh hồn với nữ nhân này vậy? Tại sao lại biến thành thế này?" Hỉ Bảo kích động nói năng có phần lộn xộn hỏi Mộ Sơ Tình.

"Ta cũng không biết." Mộ Sơ Tình bất đắc dĩ giải thích ở trong lòng: "Hỉ Bảo, ta cũng không biết, tại sao ta lại đột nhiên biến thành thế này, hơn nữa, ta còn biến thành người câm, không nói chuyện được."

"Hạo Thiên Khuyển, ngươi nói cho ta đi, có cách nào có thể biến chủ nhân trở về hình dạng ban đầu hay không, làm người và nữ nhân kia đổi linh hồn lại với nhau!" Hỉ Bảo phẫn nộ hỏi Độc Thân Cẩu đang đứng gần bên.

Độc Thân Cẩu khổ sở giải thích: "Nhìn ta làm cái gì, ta chỉ là một con chó, ta có biết gì đâu."

Mộ Sơ Tình đột nhiên nghĩ đến có việc cần làm, xin chúng nó giúp đỡ: "Đúng rồi, ta cảm thấy là ta có cách, bây giờ hai đứa mày về nhà lấy cái túi gấm ở trong phòng ta đưa cho ta, đó là túi gấm Đại Thụ gia gia cho ta, có cái túi gấm đó ta có thể xin Đại Thụ gia gia giúp đỡ, Đại Thụ gia gia hẳn là có pháp lực cao cường, có thể giúp ta."

"Đại Thụ gia gia sao?" Hỉ Bảo hỏi lại, "Thế nhưng Đại Thụ gia gia cũng tới đây xem trò vui, trời à, chủ nhân người được cứu rồi, chắc chắn là Đại Thụ gia gia sẽ có cách."

"Đúng vậy, ta chỉ có thể xin hai đứa mày giúp đỡ, cái này, ta hỏi hai đứa mày chuyện này, Mộ Oanh Oanh cô ta về nhà đã làm những gì?" Mộ Sơ Tình chưa kịp âm thầm hỏi xong, ở trong lòng đã sợ Mộ Oanh Oanh làm chuyện gì hạ đẳng với Hoắc Bắc Cảng sẽ ảnh hưởng đến mặt mũi của cô.

"Có, Mộ Oanh Oanh kêu Thái tử là ông xã."

Mộ Sơ Tình: "......"

"A, còn có, Mộ Oanh Oanh nói với Thái tử là muốn ngủ chung với nhau!"

Mộ Sơ Tình: "......"

"Còn có còn có, Mộ Oanh Oanh đòi tiền Thái tử để mua đồ, sau đó Thái tử liền cho Mộ Oanh Oanh một cái thẻ đen không giới hạn!"

Mộ Sơ Tình: "......" Mẹ nó! Hoắc Bắc Cảng đúng là đồ thiểu năng trí tuệ! Tại sao lại không nhìn ra được cô và Mộ Oanh Oanh có sự bất đồng! Lại còn cho Mộ Oanh Oanh tiền tiêu, làm cho trẻ con thiểu năng trí tuệ vui lên sao?

"Hai đứa mày trông chừng Mộ Oanh Oanh, trước khi ta và Mộ Oanh Oanh còn chưa có đổi lại thân thể được, hai đứa mày đừng để cho Mộ Oanh Oanh ngủ với Hoắc Bắc Cảng, cũng đừng để cô ta chạm vào Hoắc Bắc Cảng, bằng không đúng là ảnh hưởng đến thể diện của ta, Hoắc Bắc Cảng sẽ cho rằng ta quá đói khát, rất muốn ngủ với hắn."

Hỉ Bảo ngạc nhiên: "Chủ nhân, chẳng lẽ người không phải như vậy sao?"

Mộ Sơ Tình: "......"

"A, ta hiểu rồi, chủ nhân là muốn chính mình ngủ với Thái tử, không muốn để Mộ Oanh Oanh ngủ phải không?"

Mộ Sơ Tình: "......"

......!

Mộ Oanh Oanh đi làm, căn bản là xem không hiểu công việc mà Mộ Sơ Tình vẫn làm, một chút kiến thức cơ bản cô ta cũng không biết, cho nên cũng không có cách nào mà làm việc, làm không được cho nên cô ta không định làm nữa, nhìn giờ một chút, thời gian đúng là vừa vặn thích hợp nên đi ra ngoài dạo phố, mua sắm hàng hiệu mới khiến tâm tình thoải mái lại được!
Cho nên Mộ Oanh Oanh liền đứng dậy, cầm lấy túi xách rời đi.

Mộ Oanh Oanh đi đến trung tâm thương mại gần nhất.

Nhìn thấy mấy cửa hàng cao cấp cô ta liền khống chế không được tâm tình kích động của mình.

Cô ta đi vào trong một cửa hàng Chanel, nhìn một lượt các mẫu túi xách, quần áo giày dép mới ra cô ta đều động tâm, cho nên không hề do dự liền lấy thẻ ra thanh toán, đã lâu rồi không có thoải mái mua sắm như thế, không cần phải sợ bị hết tiền, muốn mua thì liền mua, cô ta có thẻ đen ở đây, muốn cái gì mà chẳng có.

Lần đầu tiên Mộ Oanh Oanh thoải mái mua sắm như thế, không kiểm soát được liền quẹt thẻ cả một buổi sáng, tiêu hết mấy chục triệu tệ, cái cảm giác cầm thẻ đen không giới hạn đi mua sắm đúng là quá sảng khoái.

......!

Lúc này ở Hoắc thị, Hoắc Bắc Cảng nhận được hàng tá thông báo từ phía ngân hàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play