Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương 258 - Chương 258
https: //gacsach.com
Hiện tại thái độ của hắn với Mộ Sơ Tình, ba phải cái nào cũng được, hắn không biết bản thân mình có chán ghét Mộ Sơ Tình hay không, tóm lại, hắn chắc chắn không chán ghét thân thể cô.
Hơn nữa, chỉ có cảm giác với thân thể cô.
...
Hoắc Bắc Cảng ở bên ngoài có chút khẩn trương bất an đã lâu, chờ người phụ nữ kia ra ngoài, rốt cuộc đàn ông đối với loại chuyện này chắc chắn đều là có bản năng thiên phú.
Chính là Mộ Sơ Tình cũng không biết ở trong phòng tắm làm cái gì, đi vào tắm rửa hơn nửa giờ rồi còn chưa thấy ra, lúc sau đã không có tiếng nước, cô còn ở bên trong.
Tắm lâu như thế, hẳn là đã kỳ cọ rớt cả da ra rồi.
Hoắc Bắc Cảng có chút thiếu kiên nhẫn, ở bên ngoài đợi cô lâu như vậy, Mộ Sơ Tình ở bên trong dong dong dài dài làm cái gì?
Không biết là một khắc xuân xanh đáng giá ngàn vàng sao?
Hắn đi đến phòng tắm gõ cửa, kêu người phụ nữ ở bên trong, "Mộ Sơ Tình, cô còn không ra, là định chết ở bên trong sao?"
"A?" Mộ Sơ Tình ở bên trong đứng phát ngốc trước gương đã lâu, nghe tiếng động liền hoảng sợ, không biết làm sao. "Anh từ từ, tôi... Tôi lập tức ra ngay."
Nghe được bên trong đáp lại, người nọ ở bên ngoài cũng không lên tiếng nữa.
Mộ Sơ Tình lúc này khẩn trương, tim đập đặc biệt nhanh, cô nhìn chính mình ở trong gương, há miệng thở dốc một hơi.
Tắm rửa xong hai má cô ửng đỏ, khuôn mặt hồng rực, bởi vì thẹn thùng mà cả người cô cũng nhiễm một tầng đỏ hồng, da thịt trắng nõn nay đỏ hồng lại càng thêm trong sáng kiều diễm làm người khác không có cách nào dời đi tầm mắt, vành tai cô cũng đỏ bừng lên, như có thể trích được máu.
Cô duỗi tay, vỗ vỗ lên mặt mình, làm mình thanh tỉnh lên một chút.
Cô đã tắm xong từ lâu, chính là bởi vì thẹn thùng, sợ hãi cho nên không có đi ra ngoài.
Trên người áo lót quần nhỏ không có mặc lại, cô có thói ở sạch, chỉ cần là tắm rửa xong, mấy thứ quần áo đó sẽ không mặc lại, sợ không thoải mái.
Hiện tại, bên ngoài cô chỉ mặc một chiếc áo tắm dài màu trắng, bên trong là thật sự trống không, cô nhìn đến hình ảnh hương diễm như thế, bản thân cũng thấy ngượng ngùng, đợi lát nữa Hoắc Bắc Cảng nhìn thấy cô, sẽ nghĩ như thế nào? Có phải cảm thấy cô... Quá... Gấp gáp hay không, lại lộ liễu như thế.
Mộ Sơ Tình còn chưa kịp suy nghĩ xong, Hoắc Bắc Cảng đã ở bên ngoài, căn bản là đợi không được, dùng sức gõ cửa phòng tắm, "Mộ Sơ Tình, đi ra cho tôi."
Mộ Sơ Tình trừng mắt một, gấp gáp đến như thế sao?
Mộ Sơ Tình thẹn thùng không chịu được, đi đến cửa phòng tắm.
Lúc Hoắc Bắc Cảng còn muốn mở miệng, Mộ Sơ Tình đột nhiên mở cửa, Hoắc Bắc Cảng lập tức ngừng tay lại.
Tay nhỏ của Mộ Sơ Tình gắt gao nắm lấy khoá cửa, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn Hoắc Bắc Cảng, ánh mắt kia của Mộ Sơ Tình nhìn như đôi mắt nai con, long lanh nước, lại vô tội như câu hồn người khác.
"Ra ngoài."
Mộ Sơ Tình liền đứng ngay ở cửa, cũng không đi ra, Hoắc Bắc Cảng bực bội, ra lệnh cho cô một tiếng.
Hoắc Bắc Cảng duỗi tay, trực tiếp kéo Mộ Sơ Tình đang thẹn thùng lại, "thịch" một tiếng, Mộ Sơ Tình đã ngã vào trong ngực Hoắc Bắc Cảng, bị hắn ôm lấy.
Hoắc Bắc Cảng ôm cô, đi đến bên giường.
Người phụ nữ thơm mềm trong lồng ngực, Hoắc Bắc Cảng đem cô đè ở trên giường, liền vương tay kéo cổ áo cô ra, dùng sức gặm cắn ở cổ cô, là hương dâu tây. lột ra nàng quần áo cổ áo, dùng sức ở nàng cổ bộ vị, loại dâu tây.
Mùi hương thật sự đặc biệt, sữa tắm trên người cô, là nhãn hiệu hắn hay dùng, cho nên mùi hương này đối với đàn ông mà nói, đặc biệt kích thích dụ hoặc.
"Cái đó..." trái tim Mộ Sơ Tình đập loạn như sắp nhảy ra ngoài, cô duỗi tay chống lên lồng ngực Hoắc Bắc Cảng, có chút không yên.