Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương 164 - Hoắc Bắc Cảng, Anh Là Đồ Lưu Manh! Biến Thái!
https: //gacsach.com
Hắn đỡ mông cô, tránh cho cô ngã xuống.
Tiếng cười cô thanh thúy, thanh âm cười nhạo lại rất nhỏ: "Anh nói xem, anh cứ như vậy bị bọn họ nhìn thấy, có bị mất mặt hay là không đây?"
Mặt Hoắc Bắc Cảng lúc này đã đen trắng khó phân.
Mộ Sơ Tình thật lợi hại, còn dám quang minh chính đại đùa giỡn hắn như vậy.
Hoắc Bắc Cảng không có cách nào xoay người, xoay người lại, hình ảnh dưới thân hắn sẽ bị nhìn thấy rõ ràng.
Quần hắn mặc trên người là quần tây, cái quỷ này, xoay người lại, liền sẽ bị nhìn thấy.
Mất mặt.
Hắn nổi phản ứng, không chỉ là bị Mộ Sơ Tình câu dẫn cho nổi phản ứng, càng là bị cô "xoa bóp" mà ra.
Cái này là tiểu yêu tinh!
Yêu tinh câu hồn!
Bên trong phòng, Tiểu Tam Nhi nhìn thấy Hoắc Bắc Cảng thế nhưng ở trước mặt mọi người cùng cô gái kia hôn môi, bị dọa liền che lại trái tim nhỏ của mình, duỗi tay bắt được Lệ Hoài Tôn bên cạnh, thanh âm cất cao: "Trời à, trời à, mấy người có nhìn thấy không, hai người bọn họ còn hôn môi! Trời ơi, trái tim nhỏ của tôi chịu không nổi, nhanh lên đỡ tôi lên trên giường của phụ nữ, làm tôi ngủ một giấc!"
Lệ Hoài Tôn ghét bỏ đẩy Tiểu Tam Nhi ra, hắn cũng muốn nhìn cho rõ ràng, liền đi ra bên ngoài muốn nhìn cho thật rõ ràng, "Đồ đàn bà, đcmn!"
Bị chửi là đồ đàn bà, Tiểu Tam Nhi lại một lần nữa chịu đả kích, hắn tức quá nên cũng đi theo ra ngoài, "Ah! Cậu nói ai là đồ đàn bà! Cậu cút trở về cho tôi!"
"Mẹ nó!" Tô Tam Sinh ngồi ngay tại chỗ, nhìn cảnh tượng bên ngoài, rõ ràng thấy được Mộ Sơ Tình hôn Hoắc Bắc Cảng, mà Hoắc Bắc Cảng... Hưởng thụ bị cô hôn, lập tức hắn tức giận mắng to một tiếng, đứng dậy dập tắt điếu thuốc trong tay, sau đó trước khi rời khỏi còn đạp cái bàn bên cạnh một chút, cái bàn đang yên đang lành bị đá dịch đi một đoạn.
Hắn nổi giận.
Hắn cũng đi ra ngoài, muốn nhìn cho rõ đến tột cùng chuyện này là như thế nào.
Ở trong mắt người ngoài, trong mắt bọn họ Mộ Sơ Tình vẫn luôn là một cô gái rất ngoan, làm sao lại có thể ở trong cái quán bar này nhảy... Múa cột.
Hơn nữa, còn nhảy thuần thục như thế, này vừa thấy chính là đã nhảy rất nhiều năm rồi.
Càng thâm hơn chính là, cô thế nhưng ở trước mặt mọi người câu dẫn Hoắc Bắc Cảng.
Thật sự thích Hoắc Bắc Cảng như vậy sao?
Thích đến mức không thể không thích hắn sao?
...
Mộ Sơ Tình ý xấu nổi lên, nhìn Hoắc Bắc Cảng dưới thân phản ứng, đã thật nóng rực, cái hình ảnh này mà làm hắn xoay người đối mặt với những người đó, khẳng định sẽ rất mất mặt.
Ngày thường Hoắc Bắc Cảng khi dễ bản thân cô đã đủ lắm rồi, cô hiện tại muốn khi dễ lại hắn, làm hắn mở to mắt ra mà nhìn xem, cô không phải người dễ bị bắt nạt.
Liền ngay lúc Mộ Sơ Tình di chuyển thân thể hắn, Hoắc Bắc Cảng vẫn luôn không có bất kì hành động gì, lại đột nhiên duỗi tay đi bóp lấy mông Mộ Sơ Tình.
Mộ Sơ Tình bỗng nhiên giật mình!
Cô không có cách nào di chuyển, Hoắc Bắc Cảng bóp mông cô thật mạnh, là lấy hai tay mà bóp!
Mộ Sơ Tình nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Hoắc Bắc Cảng, "Hoắc Bắc Cảng, anh là đồ lưu manh! Đồ biến thái!"
"..." Cô sờ "người anh em" của tôi, cô không phải lưu manh? Tôi sờ cô, tôi lại chính là lưu manh à?!
"Buông tay ra nhanh lên!" Mộ Sơ Tình muốn tránh thoát hắn.
"Cô làm phản ứng của tôi xẹp xuống, tôi liền buông tay."
"Tôi không làm."
"Cô làm ra tới, cô không làm nó trở về?"
"Chính anh xấu xa ngóc đầu lên, có phải bị vẻ quyến rũ của tôi hấp dẫn, bị tôi câu ra tới? Không phải đối với thân thể tôi không có hứng thú sao? Không phải đối với tôi không có hứng thú sao? Vậy anh nổi phản ứng cái gì!"
Hoắc Bắc Cảng là người không biết xấu hổ nhất trần đời này, rõ ràng rất nhiều lần đều bị cô làm cho có cảm giác, chính là lại luôn không thừa nhận cô đối với hắn rất có sức dụ hoặc.
Thân thể nổi phản ứng, là có thể gạt người sao?
Mỗi lần cô nhìn thấy Hoắc Bắc Cảng đang tắm rửa kỳ cọ toàn thân, không phải là cũng muốn hung hăng đem hắn đè ở trên giường, "làm thịt" hắn sao!