Dù là Tiếu Triêu Quý, Bành Nguyên Hậu hay Ngô Ứng Cương đều vô thức có phản ứng theo câu nói này của Triệu Quốc Đống.
Tiếu Triêu Quý là người mẫn cảm nhất. Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Qua Tĩnh vốn là Trưởng ban Tuyên giáo, nghe nói rất được Bí thư tỉnh ủy Ninh Pháp coi trọng.
Triệu Quốc Đống tháng trước đột nhiên đưa ra chỉ thị Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy nên coi trọng công tác xây dựng Đảng của khối phi nhà nước, cũng đưa ra điểm sáng của công tác xây dựng Đảng của Ban Tổ chức cán bộ Tây Giang chính là thành lập chi bộ Đảng ở các đơn vj này. Tiếu Triêu Quý còn nghĩ Triệu Quốc Đống đột nhiên có ý tưởng này. Nhưng bây giờ nhận được thông báo của Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy, Tiếu Triêu Quý có chút kinh ngạc vì ý tưởng của Triệu Quốc Đống lại trùng với ý đồ của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Xem ra Triệu Quốc Đống đã sớm tạo được quan hệ với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, hơn nữa có quan hệ không bình thường với Trưởng ban tổ chức cán bộ. Điểm này càng làm Tiếu Triêu Quý coi trọng năng lực của Triệu Quốc Đống hơn. Đám người Lôi Bằng, Đinh Cao Thọ dựa vào gì mà đấu với hắn. Dù Triệu Quốc Đống là kẻ bất lực thì đám người kia cũng không thể so sánh. Đừng nói là Nghiêm Lập Dân, dù là Kỳ Dư Hồng nếu Qua Tĩnh nói một câu thì cũng phải suy nghĩ.
Bành Nguyên Hậu càng thêm chấn động. Thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Hàn Độ đến Ninh Lăng kiểm tra công việc, Nghiêm Lập Dân và Mao Bình đi cùng cả lộ trình. Lúc ấy Triệu Quốc Đống ở Thượng Hải thu hút đầu tư, Bành Nguyên Hậu ở bên nghe thấy Hàn Độ hỏi về Triệu Quốc Đống, điều này nói rõ Hàn Độ có ấn tượng tốt về Triệu Quốc Đống, có vẻ như còn có quan hệ cá nhân. Bây giờ Triệu Quốc Đống lại nhắc tới Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Qua Tĩnh thì cũng có vẻ quen thuộc. Chỉ bằng nói một câu này đã đủ làm người ta phải suy nghĩ.
Ngô Ứng Cương càng không cần nói. Thường vụ tỉnh ủy đối với là quá xa vời, đó gần như là truyền thuyết. Có thể ngồi ăn cơm với Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, điều này không phải một cán bộ cấp phó giám đốc sở có thể làm được.
Phải biết rằng cả tỉnh có 14 thành phố, Thị xã, chỉ riêng Phó bí thư, Phó thị trưởng và thường vụ đã hai ba trăm, đó còn chưa tính các cán bộ cấp phó giám đốc tại cơ quan trực thuộc tỉnh, các xí nghiệp, ít ra cũng phải năm trăm. Thêm cả các cán bộ cấp Phó chủ tịch, Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân và Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân cấp thành phố, Thị xã thì hơn ngàn cũng là bình thường. Có thể để Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy biết tên đã khó, có thể quen thuộc thì càng khó. Về phần ăn cơm, nói chuyện thì sợ chỉ khoảng 20 người. Triệu Quốc Đống chẳng lẽ nằm trong số đó.
Triệu Quốc Đống có vẻ không để ý mấy người kia suy nghĩ, hắn nói: - Trưởng ban Qua đến tham gia lễ khởi công thì tôi nghĩ Thị trưởng Thư cùng Bí thư Nghiêm sẽ tới tham gia, Trưởng ban Chương cũng không thoát, có lẽ Trưởng ban thư ký Vưu cũng không thoát. Lễ khởi công có mấy lãnh đạo tham gia, xem ra cần phải chuẩn bị nhiều xẻng thêm mới được.
Ba người kia nhìn nhau, đây là việc gì chứ. Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tham gia mà Triệu Quốc Đống còn nghĩ đến việc nhỏ nhặt này ư?
- Bí thư Triệu, có thể thêm lãnh đạo tham gia là vinh dự của Khu Khai Phát, Ban quản lý Khu Khai Phát tìm còn không được. Tiếu Triêu Quý không nhịn được nên nói.
- Lão Tiếu nói đúng, đây coi như lần tiếp đón lãnh đạo cấp cao nhất của Khu Khai Phát, đủ để cho Khu Khai Phát lộ mặt trên đài truyền hình tỉnh. Triệu Quốc Đống cười nói. Khu Khai Phát Ninh Lăng trước đây không có hạng mục gì ra hồn, càng không có lãnh đạo tỉnh đến khảo sát, đây chủ yếu là do Thị xã không thể không biết xấu hổ mà mời Lãnh đạo tỉnh ủy tới.
- Bí thư Triệu, Trưởng ban Qua đến lần này có phải chỉ riêng hai việc này không? Bí thư Thị ủy chúng ta vẫn chưa quyết định là ai, chẳng lẽ Trưởng ban Qua đến không vì việc này? Tiếu Triêu Quý nói.
Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút rồi nói: - Sợ là Bí thư Thị ủy là ai cũng không phải do Trưởng ban Qua quyết định được. Bên trên còn có ba lãnh đạo chủ yếu, chẳng qua việc này không liên quan tới chúng ta. Lão Tiếu, anh mau xác định điểm thăm quan. Khi Trưởng ban Qua tới thì cũng phải có gì đó để xem chứ.
Qua Tĩnh đến làm cho Ninh Lăng xôn xao. Dù là Thư Chí Cao, Nghiêm Lập Dân hay Lục Kiếm Dân, Chương Thiên Phóng đều cân nhắc ý đồ của vị Trưởng ban Qua này.
Ninh Lăng vẫn chưa quyết định xem ai làm Bí thư Thị ủy, trên tỉnh cũng có ý kiến bất đồng, lời đồn tung trời. Ngoài Thư Chí Cao trực tiếp kiêm chức Bí thư Thị ủy, còn nói một vị Phó trưởng ban thư ký nào đó của Tỉnh ủy đến làm Bí thư Thị ủy, có người nói giám đốc Sở nông nghiệp đến làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng, còn nói vị Thị trưởng của Thị xã nào đó đến làm Bí thư Thị ủy.
- Đúng là lạ, sao Trưởng ban Qua lại đến tham gia lễ khởi công ở Khu Khai Phát? Tên Triệu Quốc Đống này đúng là có chút bản lĩnh. Mã Nguyên Sinh hút một hơi thuốc rồi nói: - Vưu Liên Hương và Lam Quang gọi điện tới tăng cường bảo vệ, muốn dựa theo cấp bậc bên trên mà đưa ra phương án bảo vệ, mẹ nó chứ, không phải là một cán bộ cấp phó tỉnh sao? Có cần làm như vậy không?
- Lão Mã, anh là như vậy sao? Nghiêm Lập Dân có chút tức giận nói: - Anh còn không biết là vì việc gì sao? Qua Tĩnh chỉ vì tham gia lễ khởi công ư? Cậu cho rằng đây là hạng mục trọng điểm quốc gia ư? Triệu Quốc Đống có mặt mũi lớn như vậy sao? Tôi thấy Bí thư Thị ủy đã được xác định.
- Bí thư Nghiêm, ngài nói là Trưởng ban Qua đến tuyên bố người làm Bí thư Thị ủy? Mã Nguyên Sinh có chút giật mình.
- Lần này không thể tuyên bố được, tôi thấy tỉnh muốn an ủi Thư Chí Cao.
Nghiêm Lập Dân thở dài một tiếng. Mặc dù là cười nhạo Thư Chí Cao nhưng sao không phải tự cười nhạo y. Thư Chí Cao nếu lên, như vậy y là người có thể lên làm Thị trưởng nhất. Trên tỉnh dù suy nghĩ từ góc độ nào cũng sẽ không điều Thị trưởng từ nơi khác tới.
- Thị trưởng Thư không có hy vọng nào sao? Tông Kiến ngồi một bên có chút tò mò nói.
Sau khi Kỳ Dư Hồng rời khỏi Ninh Lăng, Tông Kiến cảm thấy cuộc sống của mình không tốt. Thư Chí Cao và Vưu Liên Hương đều khó chịu với y. Tông Kiến đang suy nghĩ mình mặc dù thích chơi gái nhưng đã bao giờ gây chuyện với Vưu Liên Hương đâu, sao Vưu Liên Hương lại có ấn tượng không tốt về mình đến thế?
- Có thể làm gì được chứ? Nếu làm được đã sớm làm rồi. Lão Thư sợ sớm cũng biết mình không có hy vọng. Đừng thấy y bề ngoài không thể hiện gì nhưng trong lòng rất khó chịu. Nghiêm Lập Dân cười cười một tiếng.
- Nếu đã biết như vậy thì Trưởng ban Qua cần gì phải tới? Trực tiếp dẫn người tới là được mà. Mã Nguyên Sinh lắc đầu nói. - Chẳng qua lão Thư cũng không thể làm Bí thư Thị ủy được, mới lên làm Thị trưởng bao lâu chứ.
- Anh biết gì chứ. Nghiêm Lập Dân tức giận nói. Cả Ninh Lăng chỉ sợ chỉ mình Nghiêm Lập Dân dám mắng Mã Nguyên Sinh như vậy. - Cứ theo ý anh thì thế giới này sớm loạn rồi.
- Ngài đoán Bí thư Thị ủy sẽ từ đâu tới? Tông Kiến quan tâm điểm này hơn cả. Y là Chánh văn phòng Thị ủy, ai đến làm Bí thư Thị ủy sẽ quyết định vận mệnh của y. Mặc dù bây giờ y dựa vào Nghiêm Lập Dân, nhưng Tông Kiến biết quan hệ của mình và Nghiêm Lập Dân không thể nhưmns được.
- Cái này thì tôi không rõ, tôi thấy cơ quan thuộc tỉnh là có thể nhất. Dù sao năm 98 mới hết một quý, điều từ nơi khác tới sẽ không có lợi cho triển khai công việc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT