- Ừ, hắn coi như là một nhân vật nổi tiếng trong giới bình thường, nếu không sao có thể lên chức cao như vậy khi còn trẻ. Em tiếp xúc với hắn lâu như vậy thì thấy cũng có văn hóa và điềm tĩnh, nhưng lại còn cách điểm mấu chốt em đặt ra một đoạn. Đây không chỉ vì hắn chỉ học trường trung cấp cảnh sát, mà cũng do hoàn cảnh sống bình thường của hắn.
Lưu Nhược Đồng nói khá thẳng thắn.
- Chẳng qua hắn không phải loại người muốn dựa vào Lưu gia như em nghĩ lúc đầu, tính cách cũng tốt. Em và hắn coi như hòa hợp. Chị đừng hiểu lầm, em nói chính là đề tài thảo luận hòa hợp, không có chuyện khác.

- Vậy em thấy em có cơ hội phát triển với hắn không? Ừ, chị nói là kết hôn trước, yêu nhau sau đó? Chị muốn nghe lời thật.

Lưu Nhược Đồng có chút do dự, sau đó miễn cưỡng nói:
- Em không muốn nói lời trái với lòng mình, em không thể nói hoàn toàn không có khả năng, nhưng tỷ lệ khá thấp. Bởi vì em dựa vào trực giác mà làm việc, ấn tượng đầu tiên không làm em khắc sâu thì có lẽ khó có tình yêu.

- Được, chị hiểu, chị hỏi một vấn đề nữa. Em và hắn tiếp xúc lâu như vậy thì có thấy khó chịu hay không nhịn được nữa không? Chị nói là nếu em và hắn cứ duy trì tình hình như bây giờ, em có thấy rất không tự nhiên không?
Lưu Kiều gật đầu và hỏi tiếp.

- Em nghĩ là không đến mức như vậy. Thứ nhất cho dù em và hắn có quan hệ gì thì có lẽ thời gian ở cạnh nhau là rất ít. Thứ hai hắn cũng không phải người làm em chán ghét, ngược lại còn có sức hấp dẫn. Chẳng qua muốn phát triển thành người yêu thì chắc không thể.
Lưu Nhược Đồng nói.

- Ồ, là như vậy à, em có muốn nghe ý kiến của chị không?
Lưu Kiều nói.

- Vâng.

- Chị nghĩ như thế này, nếu đây là ý tưởng của hai người và thấy nó có thể tránh cho phiền phức không nhất định, mà cũng không bài xích thì chị thấy có thể chọn. Nếu em nói hai người không có chút cảm giác nào, thậm chí ở bên cảm thấy rất khó chịu thì không nên làm như vậy. Hơn nữa dù chỉ đăng ký kết hôn thì cũng có nghĩa thân phận hai người đã thay đổi, điểm này em phải suy nghĩ kỹ.

- Triệu Quốc Đống rất xuất sắc, nhưng đúng như em nói, xuất sắc chưa chắc hợp với em. Daisily, chị cũng phải nhắc em không nên đòi ai cũng hoàn hảo là cao quý, lãng mạn, trầm ổn, rộng lượng. Trong tình cảm mà chủ nghĩa hoàn mỹ chính là thất bại.

Khi Triệu Quốc Đống gọi cho Lưu Nham thì người này đang nói chuyện với Lưu Thác. Từ tin Lưu Kiều truyền tới thì có vẻ Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng muốn nói chuyện hôn nhân, điểm này làm Lưu Nham có chút kinh ngạc, chẳng lẽ hai người này có duyên, mới tiếp xúc chưa lâu mà đã hòa hợp như vậy sao?

Triệu Quốc Đống vào trạch viện này thì cảm thấy nó có một khí thế cổ xưa, bám màu mưa gió, qua đó nó đã chứng minh lịch sử huy hoàng của nó. Nơi này bây giờ chính là chỗ ở của cháu cả Lưu Thác.

Lưu Thác và Lưu Nhược Đồng tổ chức một cuộc nhậu quy mô nhỏ mà tiếp khách. Đây là lần đầu Triệu Quốc Đống đặt chân vào phạm vi của Lưu gia.

Lưu Nhược Đồng đi cùng vớ Triệu Quốc Đống không quá tự nhiên. Cô khoác tay Triệu Quốc Đống mà vẻ mặt hơi cứng nhắc, trên mặt vẫn còn vẻ lạnh nhạt nhưng cũng thêm vài phần mất tự nhiên.

Bữa tiệc này không có nhiều người, chỉ có mấy người đời thứ ba của Lưu gia có quan hệ tốt với anh em Lưu Thác và Lưu Nham mà thôi.

Thấy Lưu Nhược Đồng và Triệu Quốc Đống xuất hiện, không ít khách có chút khó hiểu nhìn tới. Lưu Nhược Đồng là yêu nữ của nhánh ba Lưu gia, đây là lần đầu lộ mặt ở các buổi tụ tập. Trên thực tế nhánh ba của Lưu gia mạnh về kinh doanh và buôn bán, quan hệ không quá mật thiết với anh em Lưu Nham. Lưu Nhược Đồng càng không bao giờ xuất hiện trong các buổi nhậu như thế này.

Không ít người đều biết tính cách lạnh nhạt của Lưu Nhược Đồng, chỉ chăm lo công việc, ít tiếp xúc với bên ngoài. Vì thế khi Lưu Nhược Đồng xuất hiện ở đây cùng bạn trai càng làm mọi người ngạc nhiên. Mặc dù vài người nghe nói Lưu Nhược Đồng có bạn trai, nhưng đây cũng là lần đầu thấy Triệu Quốc Đống.

Có thể vào nhà cũ Lưu gia ăn nhậu thì ai cũng có quan hệ mật thiết với anh em Lưu Nham, đương nhiên thân phận và địa vị là khác nhau.

Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng có vẻ cô đơn giống như đến từ thế giới khác vậy.

- Em thích trường hợp như vậy không?
Ra ngoài Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng cũng đổi cách xưng hô.

- Không thích, nhưng lần này hai ông anh kia chuyên môn bảo anh tới tham gia, em nếu không đến thì không được.
Lưu Nhược Đồng nhìn sang Triệu Quốc Đống mà nói:
- Có phải anh cảm thấy áp lực hoặc không quen không?

- Ừ, áp lực thì không đến mức, nhưng đúng là không quen. Bọn họ có vẻ rất quen thuộc, xem ra thường xuyên đi lại, đây là một quần thể thu nhỏ. Anh coi như người mới đến, nếu quá nhiệt tình xin vào cũng không hợp, mà nếu như lạnh nhạt ngồi bên cũng không quá thích hợp.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Anh thấy em còn không thích hợp với những chuyện như thế này hơn anh.

Lưu Nhược Đồng nhếch miệng lên nói:
- đều là đám tự nhận là tinh anh, thực ra hầu hết đều là kẻ muốn luồn lách đi lên. Anh nói chuyện với bọn họ thì ngoài nói chuyện thăng quan, kiếm tiền, chơi gái thì còn có thể nói chuyện gì.

- Ha ha, lời này của em quá tuyệt đối, anh vừa mới đi qua bọn họ thì thấy đang nói chuyện về tình hình xuất khẩu và tỷ lệ Nhân dân tệ, đâu có như em nói.
Triệu Quốc Đống có chút buồn cười nhìn cô.
- Đừng nghĩ đàn ông đều xấu hết như vậy.

- Đó chỉ là hiện tượng bề ngoài mà thôi.
Lưu Nhược Đồng lắc đầu nói:
- Em còn không biết những người này của Lưu gia sao? Ngoài Lưu Thác và anh của em ra, những người khác, hừ …

Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng đến khá sớm làm các thành viên của Lưu gia cũng không thể đến muộn. Thời gian vào bàn dần đến, khách đến cũng càng lúc càng nhiều.

- Nhược Đồng, Quốc Đống, hai đứa lại đây.
Lưu Nham vẫy tay nói.

Triệu Quốc Đống nhìn Lưu Nhược Đồng, đối phương khẽ thở dài một tiếng và bất đắc dĩ nhìn Triệu Quốc Đống. Sau đó cô thân mật khoác tay Triệu Quốc Đống đi lên.

….

Triệu Quốc Đống chiều mồng năm mới về An Đô, phải nói ba ngày ở Bắc Kinh làm hắn có ấn tượng sâu, nhất là lần đầu tham gia vòng tròn của Lưu gia.

Bắc Kinh là nơi đầm rồng hang hổ, tùy tiện người từ góc nào đó chạy ra thì đều có chỗ dựa rất mạnh. Cán bộ cấp giám đốc sở trở lên ở Bắc Kinh cũng chỉ tương đương cán bộ cấp phòng ở tỉnh. Quan chức địa phương lên Bắc Kinh chỉ có thể mang đuôi làm người.

Lưu Nhược Đồng không phải người thích xã giao, ngược lại Triệu Quốc Đống thấy hai ông anh ruột của cô lại giỏi quan hệ. Nếu so sánh với hai anh em nhà Lưu Nham thì bọn họ hàm súc hơn nhiều. Mặc dù chỉ làm trong ngành ngoại giao hoặc thương mại nhưng từ lời ăn tiếng nói đã có thể thấy khí độ không bình thường. Triệu Quốc Đống có ấn tượng tốt đối với bọn họ. Mà Triệu Quốc Đống biểu hiện cũng làm cho hai anh của Lưu Nhược Đồng rất kinh ngạc, nhất là hắn có cái nhìn mới trong phương diện quốc tế, điều này làm bọn họ khó có thể tin đây là do một người ngoài ngành nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play