Trong suy nghĩ của người Đức thì chẳng có khái niệm gì là tết âm lịch cả, tuy nhiên bọn họ cũng mơ hồ biết được tết âm lịch đối với người Trung Quốc đại khái cũng giống như lễ Giáng sinh với bọn họ. Có điều bọn họ không cho rằng khoảng thời gian hơn 20 ngày trước tết âm lịch là giai đoạn trước năm mới, ít nhất bọn họ hoàn toàn không có ý nghĩ nghỉ làm trước lễ Giáng sinh một hai chục ngày.

Triệu Quốc Đống chỉ ở lại hai ngày rồi sau đó nhân cơ hội trở về An Đô cùng đoàn khách nước Đức, cuối cùng theo suốt phái đoàn Đức đi tham quan khảo sát khu Khai phát Ninh Lăng và khu công nghiệp trong quy hoạch của quận Tây Giang. Điều khiến Triệu Quốc Đống vui mừng chính là tập đoàn Hòa Hoàng hình như cũng biết Ninh Lăng có ý tiến hành mở rộng phương diện này nên cũng chìa cành ô-liu với Ninh Lăng.

Trên thực tế việc khống chế cổ phần cảng Tân Châu cũng không hề mang lại bao nhiêu hiệu ích cho tập đoàn Hòa Hoàng, nhưng nắm giữ được cảng Ninh Lăng nằm ở phía hạ du thì chắc chắn có ý nghĩa chiến lược rất lớn trong việc khống chế toàn bộ thượng du sông Trường Giang. Từ đó tập đoàn Hòa Hoàng sẽ có sức ảnh hưởng lớn trong việc vận tải đường thủy trên dòng Ô Giang - Một nhánh sông trọng yếu ở thượng du Trường Giang.

Những hoạt động liên tiếp này khiến Triệu Quốc Đống bận rộn cho mãi tới một tuần trước khi tết thì mới xem như là thoải mái đôi chút, còn quận Tây Giang thì may nhờ có Tăng Lệnh Thuần hết sức chống đỡ các loại kiểm tra đánh giá, sát hạch và hội nghị cuối năm nên mới xem như không bị tách rời.

- Đoàn đại biểu ba người của công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo đi cùng với tham tán thương mại Hallman trú tại Thượng Hải đi khảo sát một vòng quanh Ninh Lăng, thế cho nên các thành viên khác trong đoàn đại biểu đã trở lại Đức nhưng bọn họ vẫn còn ở lại Ninh Lăng.

Đại biểu của công ty Neo khá chuyên nghiệp, bọn họ khảo sát rất cẩn thận về chính sách đầu tư, thuế, giá cả nguồn năng lượng cùng với điều kiện giao thông. Thậm chí còn đề xuất riêng với Triệu Quốc Đống thông qua chính quyền quận Tây Giang trợ cấp tài chính, ưu đãi giá đất và vấn đề đảm bảo tài chính đối với các xí nghiệp bảo vệ môi trường bằng các hội nghị luận chứng chuyên ngành rồi từ đó đưa ra triển vọng xây dựng nhà máy tại Ninh Lăng. Tinh thần làm việc nghiêm túc của người Đức khiến đám cán bộ quận Tây Giang cũng phải thấy tự thẹn.

Công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo đã ký kết hiệp ước với tổng giá trị lên tới 8 triệu đô la Mỹ với quận Tây Giang để đầu tư vào khu công nghiệp quận Tây Giang, chủ yếu dành cho nhà máy nhiệt điện, xí nghiệp luyện kim, đúc cùng với xí nghiệp gia công thiết bị khử lưu huỳnh và hút bụi. Nếu như hiệp nghị có thể thực hiện được thì đây sẽ là hạng mục đầu tư nước ngoài lớn nhất từ trước tới nay ở Ninh Lăng, hơn nữa đây còn là sản xuất thiết bị bảo vệ môi trường thì lại càng khiến người khác phải trợn tròn mắt.

So với việc ký kết hiệp ước đầu tư với công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo của Đức thì khu Khai phát Ninh Lăng còn thu được thành quả lớn hơn nhiều. Xí nghiệp sản xuất thiết bị cách nhiệt, điện Dũng Ninh và nhà máy cầu dao điện Thân Khoa cuối cùng được ban quản lý khu Khai phát Ninh Lăng ký quyết định dành 64 mẫu đất dành cho việc xây dựng nhà máy, mức đầu tư lần lượt là 14 triệu và 9 triệu tệ. Mặt khác một xí nghiệp khác là công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên cũng xin được 120 mẫu đất ở khu Khai phát Ninh Lăng, đầu tư 15 triệu tệ để xây dựng nhà máy đích xác khiến cả Triệu Quốc Đống lẫn đám lãnh đạo khu Khai phát đều bất ngờ. Ngay cả khi tổng giám đốc công ty Trường Liên đề xuất ý tưởng này thì Lý Trạch Hải thậm chí vẫn còn lo liệu có phải đối phương đang nói đùa hay không.

Đây là một công ty tới từ Giang Tô chủ yếu sản xuất các thiết bị nhiệt, lò sưởi. Lần này tiến quân vào khu vực Trung Tây là do thấy được thị trường khai thác tài nguyên điện lực ở đây rất khả quan, chuẩn bị sản xuất tối đa để tiếp cận thị trường hòng đạt được không gian phát triển lớn hơn nữa.

Việc ký kết hiệp định đầu tư với ba xí nghiệp rốt cuộc cũng khiến Triệu Quốc Đống thoát khỏi sự thấp thỏm vẫn luôn lơ lửng, tuy rằng Triệu Quốc Đống không cho rằng nếu như hội nghị thu hút đầu tư lần này không giành được kết quả gì thì là thất bại nhưng ở sâu trong tâm khảm hắn vẫn hiển nhiên có thể có được kết quả khiến mọi người hài lòng. Nhất là mấy câu nửa đùa nửa thật của Thư Chí Cao khiến Triệu Quốc Đống cảm thấy dường như bản thân mình đã bắt đầu không còn thoải mái được nữa.

Cũng may trời không phụ người có lòng, kết quả cuối cùng cũng xem như là tạm được, đầu tư hơn 400 ngàn tệ trong hơn ba ngày cho chuyến hành trình tới Thượng Hải lần này cũng rất đáng giá. Hơn nữa còn dẫn hẳn một nhà đầu tư nước ngoài là công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo từ Đức tới quận Tây Giang thì có thể nói đây là một kết quả vượt ngoài mong đợi.

- Không tồi! Quốc Đống, nghe nói công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo của Đức này rất có tiếng trong giới sản xuất bảo vệ môi trường. Họ có thể tới Ninh Lăng chúng ta thì chứng tỏ hoàn cảnh đầu tư của Ninh Lăng đã đầy đủ, tôi nói cho cậu biết, ngay cả chủ tịch tỉnh Ninh cũng đều tự mình hỏi vì sao công ty này tới tới chỗ chúng ta khảo sát đầu tư, hiển nhiên chủ tịch Ninh cũng không tin chỉ một hội nghị thu hút đầu tư ở Thượng Hải là có thể đưa được công ty này tới.

Từ trên tỉnh trở về tâm trạng của Kỳ Dư Hồng rất tốt, đã lâu rồi Triệu Quốc Đống không được nhìn thấy vẻ mặt này của vị bí thư thị ủy, trên mặt đỏ phừng phừng dường như uống rượu say giữa trưa cho đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Xem ra bữa trưa nay nhất định là có nhân vật lớn tham gia, nếu không với tính cách "nhát rượu" của hắn thì dù có lấy súng chĩa vào huyệt Thái Dương của hắn thì cũng chưa chắc hắn đã uống nhiều thêm một chén.

- Bí thư Kỳ, đâu đến mức đó, người Đức mới chỉ ký một hiệp ước đầu tư mà thôi, chưa có ký hợp đồng chính thức với chúng ta mà.

Triệu Quốc Đống lắc đầu, một hội nghị thu hút đầu tư đương nhiên không có khả năng kéo được một xí nghiệp danh tiếng như vậy, tham tán thương mại Hallman của tổng lãnh sự liên bang Đức tại Thượng Hải chắc chắn đóng vai trò mấu chốt. Triệu Quốc Đống có cảm giác vị tiên sinh Hallman này có phong cách hiệp sĩ Trung Quốc cổ đại, nhận được ân tất phải báo đền, mình cũng chỉ vô tình hành động mà không ngờ lại nhận được thiện cảm của đối phương như thế.

Chính nhờ hắn hết sức giới thiệu và bảo đảm nên ba người đại biểu công ty Neo mới chịu đáp ứng bay tới An Nguyên một chuyến, rồi mới dẫn tới một tuần khảo sát Ninh Lăng, thậm chí ngay cả nhóm phiên dịch được mời tới cũng bị nhóm người Đức này làm khổ, từ đó có thể thấy được rõ ràng tính nghiêm cẩn, cố chấp của người Đức.

Người Đức rất coi trọng hiệu suất làm việc của chính quyền, thậm chí bọn họ còn dám chất vấn ngay trước mặt bộ máy chính quyền quận Tây Giang xem có năng lực tạo được khu công nghiệp Lâm cảng như trong hạn định hay không, nhất là yêu cầu về bến cảnh Ninh Lăng lại càng rõ ràng. Điều này khiến Tăng Lệnh Thuần tham gia đàm phán cảm thấy áp lực khá lớn.

Việc tu sửa và cải tạo bến cảng Ninh Lăng và khu công nghiệp Lâm Cảng vừa mới được quy hoạch, nếu muốn thực sự thực thi thì tuyệt đối không chỉ dựa vào hô hào một hai câu khẩu hiệu hay là vài văn kiện là được. Nhất là đối với tính cách nghiêm cẩn có phần giáo điều của người Đức thì nếu mà một khi anh đã hứa hẹn thì chắc chắn anh phải làm được, còn nếu nói lỡ mồm thì sẽ mang đến hậu quả khá nghiêm trọng, thậm chí có khả năng sẽ phá hỏng toàn bộ ấn tượng của giới đầu tư Đức về Ninh Lăng hay rộng hơn là cả tỉnh An Nguyên, thế nên cũng khó trách Tăng Lệnh Thuần không dám tỏ thái độ dễ dàng.

Cuối cùng vẫn là do Triệu Quốc Đống vỗ ngực quyết đoán cam đoan với người Đức, bảo đảm sẽ hoàn thành xây dựng khu công nghiệp Lâm Cảng trong thời gian quyết định, cam đoan trong vòng hai năm sẽ khơi thông và mở rộng cảng Ninh Lăng.

Sau khi sự việc xảy ra Tăng Lệnh Thuần tỏ vẻ lo lắng về việc bày tỏ thái độ có phần cẩu thả của Triệu Quốc Đống, nhưng Triệu Quốc Đống cũng tỏ vẻ rằng chỉ có áp lực mới có động lực, chỉ có hứa hẹn với người Đức thì quận Tây Giang mới miệt mài chăm chỉ làm được một con đường có thể đi, toàn tâm toàn ý tìm cách phát triển, tập trung tinh thần để kiến thiết.

- Quốc Đống, tác phong của người Đức thì tôi cũng biết một phần, một khi bọn họ nhận định điều gì đó thì sẽ không dễ dàng thay đổi, trừ phi là có biến cố gì đó trọng đại.
Kỳ Dư Hồng liếc nhìn Triệu Quốc Đống một cái:
- Sao thế, đến giờ còn định giả ngây ngô để lừa tôi hả? Chẳng lẽ trong lòng cậu còn không nắm chắc sao? Ba hạng mục bên khu Khai phát đã định rồi, tôi nghĩ cậu với tôi còn có lão Thư, cũng có thể hít thở trong thời gian dài nữa, tôi coi như vẫn có thể báo cáo kết quả công tác với chủ tịch tỉnh Ninh.

Kỳ Dư Hồng đã không còn nhắc tới vị bí thư tỉnh ủy Quý Thành Công vẫn đang còn tại vị nữa, mọi người đều biết sang năm Quý Thành Công sẽ phải rời khỏi tỉnh An Nguyên, về việc hắn đi tới đâu thì cũng mơ hồ bất định, nhưng có một điều rõ ràng hắn vẫn là ủy viên trung ương đảng, hơn nữa tuổi cũng không tính là lớn lắm. Nói cách khác có khả năng hắn sẽ tiếp tục đảm nhiệm chức vị lãnh đạo chủ yếu, nhưng là các bộ ban trực thuộc quốc gia hay là tỉnh thành nào khác thì còn không rõ.

- Bí thư Kỳ, suốt cả tháng qua tôi cũng rất bận rộn, thật sự là sắp không chịu nổi rồi, ngay cả trưởng ban thư ký Liên Hương cũng nói muốn trở về An Đô một tuần, tận dụng hai ngày thứ bảy, chủ nhật nghỉ ngơi và hồi phục một chút. Ngày mai tôi sẽ đi trước một ngày, trưởng ban thư ký Liên Hương muốn tôi xin phép trực tiếp với ngài, bí thư Kỳ, coi như cho tôi giải khuây một chút được không?

Triệu Quốc Đống mệt mỏi ưỡn lưng vài cái, vừa rồi ngồi khá lâu trong văn phòng của Thư Chí Cao, Thư Chí Cao khá hài lòng về thành tích do một hắn làm ra lần này. Nghe nói mấy thành phố như Lam Sơn, Nam Hoa cùng với Hoài Khánh biết tin hội nghị thu hút đầu tư lần này Ninh Lăng thu được thành quả nên đều ngứa ngáy và bắt tay chuẩn bị định sang năm sẽ tổ chức hội nghị thu hút đầu tư ở khu Trường Giang tam giác châu.

Tóm lại, hội nghị thu hút đầu tư lần này có thể nói là tất cả đều vui vẻ, vừa thu được thành tích mà cũng khiến các lãnh đạo đạt được mong muốn. Kỳ Dư Hồng lợi dụng thành công việc lôi kéo công ty Neo để thu hút sự chú ý của Ninh Pháp, hơn nữa còn nhận được biểu dương hiếm thấy, Thư Chí Cao lợi dụng thành quả lần tự thân xuất mã này để nâng cao uy tín của mình, qua đó tạo thành cơ sở để sang năm chính thức thành chủ tịch tỉnh. Về phần Triệu Quốc Đống vì muốn phát triển khu Khai phát và quận Tây Giang nên đã đưa được mấy xí nghiệp tới, coi như đã tạo được một cơ sở để tranh thủ dự án của công ty điện lực quốc gia.

- Được, tôi đồng ý, thời gian này đúng là cậu đã vất vả rồi, cậu thu xếp công tác hai nơi cho tốt, di động lúc nào cũng phải bật, chiều nay cậu có thể về được rồi.
Kỳ Dư Hồng rất dứt khoát, hào phóng vung tay quyết định.

- Vậy thì xin cảm ơn bí thư Kỳ, không chừng lần này trở về An Đô tôi cũng có thể thu hoạch được cái gì khác nữa.
Triệu Quốc Đống nháy mắt cười tủm tỉm.

- Ồ?
Kỳ Dư Hồng ngẩn ra một lúc rồi cười:
- Quốc Đống, tôi cũng hiện nay cậu có thể mang lại nhiều bất ngờ vui cho tôi, thật sự rất mong chờ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play