Triệu Quốc Đống còn định giải thích thì Tương Uẩn Hoa đã nhìn về phía đông nam mà nói: - Quốc gia không nhìn lầm người, Hoa Lâm giao vào tay cậu tốt hơn nhiều so với Mai Anh Hoa. Chính xác mà nói Huyện Hoa Lâm đặt vào tay cậu là thích hợp hơn bất cứ ai.
- Tôi không phải nói người khác không được, tôi đây là nói dưới tình huống đó chọn cậu cũng là có chút mạo hiểm, không thể phủ nhận lúc ấy là có chút tình cảm riêng xen vào. Lão Hòa thì tôi cũng nói chuyện, lão Kỳ thì chưa có quyết định nhưng bây giờ xem ra tôi đã chọn đúng. Tương Uẩn Hoa nhớ lại chuyện lúc đó mà nói: - Có lúc chọn một lãnh đạo đúng thì có thể thay đổi bộ mặt một nơi, tôi không nói là thay đổi vận mệnh nhưng từ thay đổi bộ mặt là rất chính xác. Ai cũng nói nhân dân sáng tạo lịch sử chứ không phải cá nhân sáng tạo lịch sử. Lời này không hoàn toàn chính xác. Có những người trong một đoạn thời gian có thể tạo ra tác dụng hơn rất nhiều người hợp lại.
Triệu Quốc Đống vội vàng nói: - Trưởng ban Tương, tôi không dám nhận.
Tương Uẩn Hoa cười phá lên nói: - Tôi không nói cậu là người như vậy, tôi đây là nói những người như Đặng công, cậu không nên tự vơ vào mình.
Triệu Quốc Đống đổ mồ hôi, tuyệt đối không ngờ Tương Uẩn Hoa vẫn luôn nghiêm túc lại có lúc khôi hài như vậy.
- Chẳng qua tôi tin Kỳ Dư Hồng cũng phải thừa nhận tuy cho cậu làm Chủ tịch huyện Hoa Lâm có chút mạo hiểm nhưng sự thật chứng minh sự lựa chọn này là chính xác. Hoa Lâm do cậu làm Chủ tịch huyện đã phát triển rất mạnh, bây giờ cậu làm Bí thư huyện ủy thì tốc độ phát triển vẫn duy trì. Tôi tin ở điểm này cấp trên thấy rõ.
- Trưởng ban Tương, nói thì ai cũng có thể nói, nhưng nếu nói về làm kinh tế hoặc là phát triển thì quan điểm phát triển của tôi khác các lãnh đạo khác. Bọn họ đầu tiên nghĩ đến chính là GDP và thu nhập tài chính, hai hạng mục này theo bọn họ thấy là quan trọng nhất, nhưng tôi không cho rằng như vậy. Theo ý tôi phải có thêm cả thu nhập bình quân, thiếu một trong ba vấn đề đều không được. Hơn nữa về sau thu nhập bình quân sẽ là chỉ tiêu quan trọng nhất.
Triệu Quốc Đống nói như vậy làm Tương Uẩn Hoa hơi dao động, quan điểm này có vẻ không nhất trí với quan điểm hiện nay.
Bây giờ các nơi đều nói GDP và thu tài chính, có nơi GDP là chỉ tiêu duy nhất trong công tác kinh tế. GDP của anh tăng thì có thể che tất cả vấn đề. GDP của anh kém vậy không đúng chút nào. Dù công việc khác của anh làm tốt nhưng trước mặt người khác anh cũng phải cúi thấp đầu.
- Quốc Đống, sao cậu lại nghĩ như vậy? Tương Uẩn Hoa cười nói.
- Chỉ riêng GDP là không khoa học. Nó chỉ có thể phản ánh tổng lượng kinh tế một nơi, nhưng không phản ánh được tính liên tục và khoa học của kinh tế khu vực đó. Ví dụ như mấy huyện có trữ lượng sắt thép lớn ở Sơn Tây, ngành sản xuất thép phát triển, GDP hàng năm không hề thấp nhưng ai có thể nói đó là nơi kinh tế phát triển? Một nơi có được coi là phát triển kinh tế hay không thì phải xem có thể duy trì liên tục hay không? Khai thác tài nguyên thiên nhiên nếu hết thì sao? Khu vực đó có ngành sản xuất nào thay thế không?
- Vậy theo cậu nói thì thu nhập bình quân sẽ đánh giá được sự phát triển kinh tế có khoa học hay không sao?
- Không hoàn toàn như vậy, GDP sẽ suy ra tổng lượng kinh tế của một nơi, thu tài chính có thể xem chính quyền địa phương ở đó khống chế tình hình như thế nào, mà thu nhập bình quân lại có tính khoa học, nó đánh giá trình độ sống của dân chúng. Người xưa đã nói giàu nhờ dân. Dân chúng giàu thì quốc gia mới phát triển, xã hội mới ổn định. Triệu Quốc Đống cười nói: - thu nhập của nhân dân liên tục tăng lên có nghĩa là tiêu thụ của bọn họ sẽ không ngừng tăng lên, kích thích các ngành sản xuất khác đi theo, nó sẽ hình thành một vòng tròn tuần hoàn.
Tương Uẩn Hoa không quá đồng ý với quan điểm này của Triệu Quốc Đống. Ở thời kỳ này chính quyền đầu tư chủ yếu là xem động cơ thúc đẩy kinh tế một nơi phát triển, mà xuất khẩu chính là động lực chính khiến kinh tế Trung Quốc phát triển. Mà tiêu dùng trong nước lại chưa được đánh giá cao.
- Quốc Đống, ý tưởng này của cậu thì tốt nhưng không thực tế. Tương Uẩn Hoa lắc đầu nói.
- Ý tưởng tốt là đủ rồi. Ít nhất chúng ta có thể cố gắng về vấn đề này. Về phần Trưởng ban Tương nói không thực tế thì là do điều kiện chưa tới. Theo kinh tế quốc gia không ngừng phát triển thì rất nhanh ý tưởng này sẽ thành sự thật. Triệu Quốc Đống cũng không muốn giải thích nhiều. - Dù sao bây giờ Trung Quốc đang dựa vào nước ngoài mà phát triển, mọi người đều nhìn chằm chằm vào xuất khẩu. Chẳng qua Hoa Lâm là huyện nông nghiệp, dân số nông thôn chiếm 90%, nếu muốn tăng thu nhập của nông dân thì phải tăng nguồn thu của nông dân, phát triển ngành chăn nuôi gia súc, trồng cây ăn quả chính là vì vậy.
Tương Uẩn Hoa hiểu ý gật đầu. Hoa Lâm là huyện nông nghiệp, không có trụ cột công nghiệp, phát triển kinh tế chỉ có thể dựa vào bản thân. Mà Triệu Quốc Đống đã làm khá tốt ở việc này.
Chính vì vậy mà Triệu Quốc Đống mới có tư cách nhòm ngó chức Thường vụ thị ủy kia, chỉ là nếu dựa vào thành tích mà ngồi lên vị trí kia thì hơi ít hy vọng.
Tương Uẩn Hoa cũng biết Triệu Quốc Đống đã đi con đường nào đó. Thành tích và thanh thế chẳng qua để làm cho cấp trên chú ý và đánh giá cao, làm cho kết quả nếu đạt được sẽ đủ lý do. Về phần đấu ngầm mới là điều quan trọng nhất.
Tương Uẩn Hoa cũng chỉ có thể giúp Triệu Quốc Đống đến mức đẩy mạnh tuyên truyền hội nghị công tác du lịch toàn tỉnh mà thôi, để Triệu Quốc Đống có thể lên sân khấu, Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy sẽ tuyên truyền mạnh cho Hoa Lâm. Còn lại phải xem bản lĩnh của Triệu Quốc Đống. ………….. Hội nghị trao đổi kinh nghiệm công tác du lịch toàn tỉnh cuối cùng đã diễn ra và kết thúc hoàn hảo. Trong hội nghị các thành phố, Thị xã đã trao đổi với nhau và trao đổi với các chuyên gia làm như thế nào để phát triển du lịch, đồng thời cũng đi thăm việc xây dựng và phát triển khu du lịch, cảm nhận sức hấp dẫn của nơi đây.
Tổng giám đốc công ty khai thác khu du lịch Đào Tông Tinh cũng đồng ý tới phát biểu trong hội nghị, giới thiệu việc thành lập công ty với chế độ cổ đông, từ quy mô đầu tư đến sự thay đổi cổ phần, đến việc khu du lịch bắt đầu thu lãi. Trong đó không tránh khỏi việc Đào Tông Tinh thừa nhận được chính quyền huyện Hoa Lâm mạnh mẽ ủng hộ, được lãnh đạo huyện quan tâm. Nhờ sự phối hợp của chính quyền huyện và dân chúng nên mới có thể khiến cho khu du lịch phát triển nhanh như vậy.
Đại biểu các công ty du lịch cũng hỏi chi tiết về việc xây dựng giai đoạn hai của khu du lịch, cũng khảo sát vấn đề giao thông, ăn uống và đồ lưu niệm của khu du lịch. Bọn họ đều đánh giá cao về tương lai của khu du lịch, đều tỏ vẻ sau khi về sẽ lên một lịch trình đưa du khách tới khu du lịch.
Phó chủ tịch tỉnh Điền Đào cùng giám đốc Sở Du lịch cũng nhiệt tình tới tham gia hội nghị.
Nhật báo An Nguyên, Báo du lịch Trung Quốc, Nhật báo Ninh Lăng đều đưa tin về hội nghị công tác du lịch này, đều đánh giá cao ý nghĩa của hội nghị. Điều này làm khu du lịch Huyện Hoa Lâm trở thành điểm sáng trong ngành du lịch toàn tỉnh. Ngày 1/7, công trình đại lộ Quế Khê và phong cảnh hai bên đường đã được hoàn thành, Cầu Quế Khê và đại lộ Quế Khê cũng thông xe ngay trong hôm đó. Phó bí thư Thị ủy, quyền Thị trưởng Thư Chí Cao mới nhận chức cũng tự mình tới tham gia lễ thông xe.
- Trẻ tuổi tài cao, Bí thư Triệu, tôi bằng tuổi cậu thì vẫn còn ngồi trong trường mà học. Thư Chí Cao trông rất nho nhã, tóc trải bóng mượt, giày không một hạt bụi.
Triệu Quốc Đống đi cùng vội vàng nói: - Thị trưởng Thư, tôi đây là nhờ vào Bí thư, bây giờ là Chủ nhiệm La làm đường cho mình đi thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT