Vương Phủ Mỹ ngồi nghe Triệu Quốc Đống giới thiệu. Mặc dù Triệu Quốc Đống đến Hoa Lâm hai năm nhưng quan hệ hai người càng lúc càng thân thiết hơn nữa.
Hai người thường xuyên gặp riêng nói chuyện và không có phần của Lâm Băng, điều này làm Lâm Băng có chút buồn bực. Mỗi lần hai người này gặp riêng, Lâm Băng đều oán giận, sau đó liền gọi mắng cho Triệu Quốc Đống một trận.
Chẳng qua Lâm Băng thật ra rất ủng hộ chồng mình gặp Triệu Quốc Đống. Cô theo đảng dân chủ nên không quá ham mê chính trị, chẳng qua chồng cô lại khác. Vương Phủ Mỹ bây giờ đã là Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, sau đây sẽ xuống dưới rèn luyện. Nếu vận động tốt thì không chừng có thể làm Thị trưởng.
Chẳng qua Vương Phủ Mỹ thiếu kinh nghiệm công tác cơ sở, duy nhất một lần xuống huyện của An Đô làm trợ lý Chủ tịch huyện ra còn đâu không có kinh nghiệm công tác cơ sở. Vương Phủ Mỹ tiếp xúc nhiều với Triệu Quốc Đống cũng có thể học tập thêm công tác cơ sở. Tuy Thị xã và huyện khác nhau nhưng chỉ là về quy mô mà thôi. Mà Triệu Quốc Đống lại làm tốt như vậy ở huyện cũng làm cho Vương Phủ Mỹ tò mò.
- Trên tỉnh đúng là có ý này, Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy cũng bắt đầu bàn. Việc này đã áp dụng rất tốt ở Kiến Dương Miên Châu cùng Lam Sơn, cũng kích thích kinh tế các quận, huyện khác phát triển, nhân rộng là sớm muộn. Chẳng qua tuy Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đã bàn nhưng bao giờ xác thực thì không rõ. Có lẽ đợi Ban Tổ chức cán bộ đưa ra phương án cụ thể, sau đó do ba người xác định người do Ban Tổ chức cán bộ đưa ra.
Vương Phủ Mỹ làm ở tỉnh nhiều năm nên khá hiểu trình tự bên Tỉnh ủy. Dù sao thêm một Thường vụ thị ủy là không quá quan trọng, người này coi như miễn cưỡng đại biểu quận, huyện của mình phát biểu trong Thị xã mà thôi, không quá ai coi trọng vị trí này.
- Mỹ ca, chuyện này xem ra không thể xác thực nhanh phải không? Triệu Quốc Đống nghe Vương Phủ Mỹ nói như vậy thì cũng yên tâm đôi chút.
- Không phải như vậy, trong này phải xem Ban Tổ chức cán bộ làm như thế nào. Nếu làm nhanh thì chắc một hai tuần là có văn bản gửi xuống cho các Thị xã căn cứ phương án đã xác định mà chọn người, báo cáo lên Ban Tổ chức cán bộ, sau đó khảo sát một phen. Cuối cùng có thể đưa ra hội nghị Bí thư hoặc là hội nghị ba người, thậm chí Hội nghị thường ủy quyết định. Nếu nhanh thì một tháng là xong, chậm thì ba tháng nửa năm.
Vương Phủ Mỹ lắc đầu nói. Trong này có quan hệ lớn đối với hiệu suất của Ban Tổ chức cán bộ. Nói cách khác Trưởng ban tổ chức cán bộ nắm giữ quyền lực rất lớn.
Chẳng qua nếu Bí thư tỉnh ủy và Phó bí thư Tỉnh ủy phụ trách Đảng, Đàn cũng có quyền yêu cầu Ban Tổ chức cán bộ làm nhanh hoặc chậm, vậy anh phải suy nghĩ hoặc nói khó nghe người anh đề cử thì hai vị Lãnh đạo tỉnh ủy kia có thể trực tiếp phủ quyết cũng là bình thường.
Triệu Quốc Đống nghĩ cũng đúng. Phan Viên Triêu nếu muốn giúp Kỳ Dư Hồng thì phải chọn thời cơ thích hợp để người được chọn vượt qua. Chẳng qua đến lúc nào mới thích hợp thì phải do anh thao tác. Triệu Quốc Đống cũng không rõ lần vừa rồi mình tiếp xúc với Dương Thiên Minh có tác dụng gì không? Nhưng dù chỉ một tia hy vọng thì hắn cũng phải tranh thủ.
- Mỹ ca, không nói chuyện này nữa, vẫn câu kia thôi, cố hết sức. Em cũng không miễn cưỡng, mà dù có cố hơn nữa cũng khó khăn. Triệu Quốc Đống cười nói: - Thực ra Mỹ ca chẳng lẽ không có suy nghĩ sao? Ở cơ quan lâu như vậy sẽ không có lợi cho sự phát triển của anh. Bây giờ từ Trung ương tới tỉnh đều coi trọng cán bộ đã có kinh nghiệm công tác cơ sở, em cảm thấy Mỹ ca nên tìm cơ hội đi xuống, dù vị trí không tốt thì cũng được. Rèn luyện hai năm cũng có lợi cho sự phát triển của anh mà.
- Ừ, anh cũng định như vậy, chẳng qua bây giờ sắp Đại hội Đảng lần 15, sau đó là Đại hội đại biểu nhân dân thứ 9, tiếp theo Đại hội Đảng của tỉnh cũng diễn ra nên rất bận. Có lẽ phải sang năm mới xuống được.
Vương Phủ Mỹ cũng có chút tự tin. Y làm Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh chưa lâu, nếu xuống dưới thì chỉ có thể làm Phó bí thư mà thôi, nếu muốn làm Thị trưởng thì khác. Nếu có thể đợi sang năm sau thì khác, thời cơ thích hợp thì ít nhất sẽ giúp y tiết kiệm ba bốn năm thời gian.
- Năm nay sợ là suốt ngày họp, một loạt chuyện lớn xuất hiện cùng nhau. Trùng Khánh lên làm thành phố trực thuộc trung ương, Hongkong về Trung Quốc, sau đó là Đại hội Đảng 15 kết thúc sẽ sinh ra bộ máy mới. Sang năm bộ máy Quốc vụ viện cũng sẽ thay mới, dân chúng bên dưới chỉ có thể mở to mắt mà nhìn.
- Được rồi, chú đừng ở đó mà giả vờ, vừa nãy còn tỏ vẻ muốn thử một phen, bây giờ lại ra vẻ như vậy. Vương Phủ Mỹ cũng không nghĩ lần này Triệu Quốc Đống sẽ thành công. Theo y thấy nếu như Bí thư Thị ủy Ninh Lăng không đề cử Triệu Quốc Đống, như vậy không hy vọng. Nếu không có bất ngờ xảy ra thì trên Tỉnh ủy sẽ không bác đề cử của bên dưới.
- Em chỉ cảm thấy thế sự vô thường mà thôi. Triệu Quốc Đống cũng không nói rõ tất cả tình hình cho Vương Phủ Mỹ nghe. Dù sao hắn chỉ gặp Dương Thiên Minh một lần, đối phương có ấn tượng với mình như thế nào thì Triệu Quốc Đống không rõ. Hơn nữa cũng không biết chút ấn tượng tốt đó có đủ để Dương Thiên Minh nói giúp hắn không.
- Mỹ ca, lần này có ba ngày nghỉ, anh có định ra ngoài không? Triệu Quốc Đống cười nói: - Hay là sáng mai chúng ta lái xe đi Kiềm Dương?
- Sang Kiềm Dương? Chú muốn mệt chết người sao? Bí thư Liễu gọi chú sang à? Vương Phủ Mỹ biết quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Liễu Đạo Nguyên là khá mật thiết.
- Không mời thì em cũng sang. Em có một người bạn công tác ở văn phòng Thị ủy Kiềm Dương. Triệu Quốc Đống cười nói: - Cao tốc An Quế sắp thông xe tới Đường Giang mà. Từ Đường Giang xuống phía nam có hai đường, đi hơn ba tiếng là tới Lô Hóa, từ Lô Hóa đi về nam hai tiếng là vào Kiềm Nam, đi thêm ba tiếng nữa là tới Kiềm Dương, tính ra chỉ có hơn chục tiếng là tới Kiềm Dương. Bảy giờ sáng đi, tầm năm giờ chiều là tới.
- Vậy hại người à. Chơi được có một hôm, sáng hôm sau đã phải vội vàng về. Thôi, chờ đường cao tốc làm xong hết rồi nói. Vương Phủ Mỹ vội vàng lắc đầu nói.
- Cao tốc xong hết thì chờ đến năm nào? Bây giờ Cao tốc An Quế đang đẩy nhanh tốc độ. Cao tốc Trùng An thì không biết Trùng Khánh lên cấp có thể làm nhanh được không? Nhưng chờ hai con đường này thông xe thì phải sang năm nữa. Triệu Quốc Đống chép miệng nói. - Cao tốc An Kiềm, cao tốc An Tương, cao tốc Thiểm An chắc cũng đã được đưa ra bàn rồi phải không anh?
- Ừ, Chủ tịch Ninh rất coi trọng xây dựng giao thông, chủ trương thu hút các công ty tiến vào phương tiện giao thông, khiến cho ngành xây dựng cơ sở phát triển, khiến nền kinh tế phát triển. Theo anh biết tỉnh đã tiếp xúc với mấy công ty xây dựng có tiềm lực, đồng thời chuẩn bị tổng kết lại các bài học trong quá trình làm đường. Vương Phủ Mỹ công tác trên ở Ủy ban nhân dân tỉnh nên hiểu khá rõ về tác phong làm việc của Ninh Pháp. Ninh Pháp và Quý Thành Công có tính cách khác hẳn nhau. Mặc dù trong công việc thì Ninh Pháp cũng tôn trọng Quý Thành Công, nhưng công tác kinh tế bên Ủy ban nhân dân tỉnh thì Ninh Pháp lraadts độc đoán, suy nghĩ phát triển cũng không phù hợp với tác phong làm việc cẩn thận của Quý Thành Công, điều này làm hai người hay tranh chấp trong Hội nghị thường ủy. Ở vấn đề kinh tế thì Ninh Pháp ít khi chịu nhường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT