Triệu Quốc Đống không biết vận mệnh của mình có thể thay đổi sau khi gặp Dương Thiên Minh hay không. Hắn có thể cảm nhận ra Dương Thiên Minh coi trọng mình, nhưng từ coi trọng có thể sang hành động thiết thực hay không thì ngay cả Lưu Triệu Quốc cũng không rõ.

Mặc kệ vận mệnh sau này như thế nào, chuyện cần bây giờ là làm thế nào xác định được về nhà máy sữa.

Đoàn xe vừa mới tiến vào trụ sở Huyện ủy, Triệu Quốc Đống cười nói:
- Các anh xem, Công ty sữa Tây Hoa là công ty hàng đầu trong lĩnh vực này của tỉnh ta. Bọn họ có thể đến sẽ kích thích một đối thủ khác là tập đoàn Elie. Chúng ta có 200 ngàn mẫu đồng cỏ chất lượng tốt, có thể cung cấp tài nguyên sữa phong phú cho bọn họ, không sợ bọn họ không mắc câu.

- Bí thư Triệu, xem ra chúng ta nên sớm chuẩn bị làm quốc lộ Hoa Tây mới được. Nếu công ty Tây Hoa và tập đoàn Elie đều tới Hoa Lâm, như vậy đồng cỏ ở huyện ta còn không ít tiềm lực để nhận, nhưng sẽ xuất hiện mâu thuẫn cỏ dùng cho bò sữa và bò thịt. Nhưng nếu quốc lộ Hoa Tây xây dựng xong, khu vực phía nam huyện Tây Hà sẽ gắn vào Hoa Lâm chúng ta, điều kiện tự nhiên bên đó giống chúng ta, ngành chăn nuôi gia súc mới bắt đầu phát triển, chỉ cần chúng ta dẫn dắt tốt thì nhất định sẽ thành nơi cung cấp nguyên liệu cho mấy nhà máy của huyện ta.

Đường Diệu Văn có chút hưng phấn mà nói. Công ty Tây Hoa là do một tay y đưa vào Hoa Lâm, Triệu Quốc Đống mặc dù cũng giúp một chút nhưng hầu hết mọi lúc Triệu Quốc Đống đều đứng sau, nhiều lắm chỉ là lúc quan trọng ra mặt tỏ thái độ. Điều này làm Đường Diệu Văn có cơ hội thể hiện mình.

- Ừ, Chủ tịch Đường nói đúng. Bên huyện Tay Hà thì có thể đi thông quốc lộ 915 hay không là điều sống còn với bọn họ. Hơn nữa Hoa Lâm nguyện ý làm đường bên mình, bọn họ sao lại không làm.

Hoàng Thiết Thần phụ trách mảng nông nghiệp cũng rất bận, gần như cả ngày chạy xuống nông thôn. Triệu Quốc Đống giao cho y đề tài làm như thế nào phát triển sản xuất nông nghiệp Hoa Lâm làm y vừa có chút hưng phấn vừa thấy áp lực. Nhất là đề tài này kết hợp với Học viện Nông nghiệp, Học viện Nông nghiệp coi như đây là đề tài thí nghiệm. Sự phối hợp giữa Học viện Nông nghiệp và huyện là rất tốt, thậm chí còn chuyên môn thông qua 50 ngàn tệ để làm kinh phí nghiên cứu.

- Con đường này một khi thông thì trên thực tế đã kéo gần Hoa Lâm và Tây Hà lại một bước, cũng tương đương với kéo xa Tây Hà với Thông Thành một bước. Sức hấp dẫn của Thông Thành đối với Tây Hà giảm đi.
Hoắc Vân Đạt cười nói:
- Càng như vậy thì tài nguyên Tây Hà càng có thể do Hoa Lâm chúng ta lợi dụng. Trên thực tế chúng ta cũng đoạt cơ hội thu hút đầu tư của Tây Hà với các nhà máy, chẳng qua bây giờ Tây Hà chưa phát hiện mà thôi.

- bên Tây Hà chính là thấy không có sự lựa chọn. Thông Thành cách Tây Hà hơn 70km, trên đường còn thông qua Phổ La. Mà Phổ La và Tây Hà có điều kiện kinh tế không khác gì Thương Hóa bên Ninh Lăng chúng ta. Có thể nói Hoa Lâm có sức hấp dẫn rất lớn đối với bọn họ.
Vừa đi, Triệu Quốc Đống vừa nói:
- Khu vực quản hạt hành chính đúng là có sức hấp dẫn đối với kinh tế, cũng hạn chế một phần tác dụng của chúng ta. Nhưng vượt qua một hạn độ nhất định thì kinh tế sẽ vùng vẫy khỏi trói buộc, sẽ hướng về lợi ích cao nhất.

- Công ty Tây Hoa đưa ra phương thức công ty kết hợp hộ nông dân là rất hấp dẫn. Như vậy chẳng những khiến nông dân có thu nhập ổn định, hơn nữa cũng là nơi cung cấp nguyên liệu ổn định cho nhà máy, cách này là khá lưu hành trong ngành chế biến thực phẩm.
Hoắc Vân Đạt suy nghĩ một chút rồi nói:
- Sớm ký hợp đồng tránh cho sau này hai bên có nguy cơ về thị trường.

- Ừ, năm nay chúng ta tranh thủ vượt lên một chút. Năm trước chúng ta kém Khuê Dương một chút, năm nay Khuê Dương có hạng mục lớn như vậy chỉ sợ khoảng cách với chúng ta càng lúc càng lớn. Chúng ta phải vượt qua Tào Tập cùng Thổ Thành mới được.
Triệu Quốc Đống rất tự tin mà nói:
- GDP đứng thứ 3 trong Thị xã là mục tiêu thấp nhất của chúng ta. Mà các chỉ tiêu khác cùng với thu nhập của nông dân phải tăng cao nhất Thị xã, hơn nữa còn phải vượt qua vị trí thứ hai.

- Đây không phải là vấn đề tăng thu nhập của nông dân đứng thứ một thứ hai. Năm trước chúng ta đã vượt xa Tào Tập đứng thứ hai, về phần GDP đứng thứ ba, Tào Tập năm ngoái chỉ hơn chúng ta 60 triệu, tôi cảm thấy cứ theo tốc độ phát triển của chúng ta thì năm nay nhất định sẽ vượt qua bọn họ.
Đường Diệu Văn nắm rõ mấy số liệu này, mặc dù năm ngoái y không ở đây nhưng chỉ tiêu từng quý năm nay đều được xác định rõ ràng.

- Ừ, Ban nông nghiệp của đài truyền hình tỉnh không phải hôm nay sẽ tới Ninh Lăng sao? Có lẽ mai sẽ tới Hoa Lâm chúng ta, các anh đã chuẩn bị tốt chưa? Đây là cơ hội hiếm có. Diệu Văn, anh phải trọng điểm giới thiệu bố cục và ý tưởng của sản xuất nông nghiệp và công nghiệp của huyện ta, ngoài ra phải nhắc tới kế hoạch tập huấn nghề cho nông dân. Trường số 2 Hoa Lâm sẽ chuyển thành trường dạy nghề, là trung tâm tập huấn kỹ năng cho nông dân, điểm này nhất định phải nhắc tới.

- Thiết THần, anh cùng bọn họ đi phỏng vấn, trong đó có thể sẽ phỏng vấn anh, anh cần chủ yếu giới thiệu cơ cấu sản xuất nông nghiệp của Hoa Lâm, nhờ sự giúp đỡ của Sở Khoa học công nghệ và Sở nông nghiệp, nhờ sự giúp đỡ của Học viện Nông nghiệp mà phát triển ngành đặc sắc của Hoa Lâm, khiến dân chúng thoát nghèo, giàu lên.

- Ngoài ra ngày mai phóng viên thường trú của Nhật báo nhân dân tại An Đô sẽ tới nghiên cứu và phỏng vấn tình hình phát triển sản xuất nông nghiệp của Hoa Lâm. Trưởng ban Tương – Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đề cử Hoa Lâm với bọn họ. Cho nên lão Đường và lão Hoắc phụ trách tiếp đón bọn họ, cùng bọn họ tới Đại Hoa, Tam Điệp, Tập đoàn Trần Thị, Dụ Thái, Nhà máy chè Hà Khẩu khảo sát. Ngoài ra làm cho Ban Tuyên giáo và Ủy ban huyện chuẩn bị đầy đủ tài liệu.

- Bí thư Triệu, tốt nhất là do anh.
Đường Diệu Văn hơi động tâm, đây là cơ hội hiếm có, Bí thư huyện ủy đương nhiên phải là người nhận phỏng vấn chứ?

- Lão Đường, chúng ta nói rồi, nếu có phỏng vấn về phương hướng và xây dựng tác phong làm việc thì tôi sẽ nhận. Công tác kinh tế thì do Ủy ban huyện phụ trách, anh là Chủ tịch huyện, Thiết Thần và Vân Đạt là Phó chủ tịch phụ trách, đây là công việc của các anh. Có thể được cấp trên khẳng định thì chúng ta ai cũng nở mày nở mặt mà.
Triệu Quốc Đống xua tay nói.

Tương Uẩn Hoa đúng là rất bận, hai đợt tuyên truyền này do một tay y làm ra, điều này làm Triệu Quốc Đống rất cảm kích. Ở tình huống này tuyên truyền sẽ đại biểu hướng gió, mặc dù chưa chắc là nhân tố quyết định nhưng ở trình độ nào đó sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng lãnh đạo.

- Lão Kỳ, hôm nào mấy huyện tôi muốn sang Ninh Lăng học tập được chứ?
Vừa tan họp ở Tỉnh ủy, có người gọi Kỳ Dư Hồng.

- Ồ, Bí thư Thẩm, lời này có phải trêu tôi không? Ninh Lăng chúng tôi có gì đáng để các anh học. Nếu học thì Ninh Lăng phải sang Lam Sơn học mới đúng.
Kỳ Dư Hồng cười cười bắt tay đối phương – Bí thư Thị ủy Lam Sơn – Trầm Quốc Hoa.

- Lão Kỳ, trước mặt tôi mà anh còn giả vờ. Mấy hôm trước Chuyên mục Nông nghiệp đài truyền hình tỉnh đã đưa tin 25 phút về Hoa Lâm. Việc điều chỉnh cơ cấu sản xuất nông nghiệp Hoa Lâm làm rất tốt, tổng giá trị sản xuất lương thực chỉ chiếm chưa đầy 30% giá trị sản xuất nông nghiệp. Được đó, lão Kỳ, Ninh Lăng coi như đã đi trước toàn tỉnh.
Trầm Quốc Hoa thuận tay đưa cặp cho thư ký, sau đó lấy thuốc ra mời Kỳ Dư Hồng:
- Hôm nay Nhật báo nhân dân cũng đưa tin việc phát triển sản xuất nông nghiệp của Hoa Lâm là con đường mới. Ha ha, Bí thư Quý và chủ tịch Ninh đều thấy.

Kỳ Dư Hồng ngẩn ra. Y biết Chuyên mục kia đến Ninh Lăng phỏng vấn, Mao Bình cũng báo cáo với y nhưng không ngờ lại nhằm vào Hoa Lâm.

Trầm Quốc Hoa thấy vẻ mặt của Kỳ Dư Hồng nhưng vẫn nói:
- Lam Sơn chúng tôi rất chậm trong phương diện này. Phó thị trưởng phụ trách nông nghiệp dự định dẫn mấy Chủ tịch huyện sang Hoa Lâm xem, đến lúc đó còn mời lão Kỳ ủng hộ.

- Anh khách khí rồi, có thể được thành phố anh em tới chỉ bảo, Thị xã Ninh Lăng chúng tôi luôn chào đón.
Kỳ Dư Hồng vội vàng nói.

Đang nói chuyện, thư ký của Kỳ Dư Hồng đã tới mà nói:
- Bí thư Kỳ, thư ký của Chủ tịch Tần gọi tới nói ngài sau khi kết thúc hội nghị thì đến văn phòng của Chủ tịch Tần.

- Lão Kỳ thấy chưa, lãnh đạo gọi là việc tốt. NGhe nói Trung ương bây giờ rất chú trọng sản xuất nông nghiệp. Chủ tịch Tần mấy hôm đó đã sang Lam Sơn chúng tôi khảo sát sản xuất nông nghiệp và nông thôn. Ha ha, Ninh Lăng bảo trì cao độ với Trung ương.
Trầm Quốc Hoa bắt tay Kỳ Dư Hồng rồi nói:
- Lão Kỳ, khi nào rảnh thì sang Lam Sơn tôi chơi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play