Trong bàn ăn, mặc dù Tương Uẩn Hoa tiến hành xa luân chiến nhưng đối mặt với nhiệt tình của Triệu Quốc Đống, hơn nữa rượu Bích Ngọc Nhũ uống rất ngon nên cả Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng rất nhanh không chống đỡ được. Chẳng qua làm Triệu Quốc Đống không ngờ Đường Diệu Văn ở tình huống ưu thế như vậy mà còn ngã trước. Điều này làm Hoa Lâm hơi mất mặt.

Đường Diệu Văn cũng nhận ra điểm này nên đã vào Wc nôn ra, sau đó y ra ngoài uống tiếp, có chén nào uống chén đó khiến Triệu Quốc Đống cũng có cái nhìn tốt hơn.

Theo Triệu Quốc Đống thấy thua rượu có thể nhưng không thể thua về khí thế.

Trước đó Triệu Quốc Đống không đánh giá cao Đường Diệu Văn. Đường Diệu Văn đã hơn 40 tuổi nhưng vẫn làm bên Đoàn và cơ quan tuyên truyền, gần như không làm ở cơ sở bao giờ. Duy nhất y từng làm ở cơ sở chính là làm một năm Phó bí thư Đảng ủy xã của Quận Ninh Lăng trước đây, bây giờ là Quận Đông Giang, sau đó được điều lên Ninh Lăng làm Phó bí thư Quận Đoàn, Phó bí thư Thị đoàn, cuối cùng được điều sang làm Phó trưởng ban Tuyên giáo.

Đối với người chưa trải qua công tác cơ sở mà đột nhiên được phái tới Hoa Lâm đang phát triển ở tốc độ cao làm Chủ tịch huyện, Triệu Quốc Đống có chút không hài lòng. Hắn muốn một người phối hợp tốt với mình, toàn lực khiến kinh tế Hoa Lâm đứng đầu Thị xã. Vì thế vị Chủ tịch huyện là rất quan trọng, nhất là sau khi hắn thành Bí thư huyện ủy thì rất nhiều việc cụ thể hắn không tiện tự mình làm, mà phải do Chủ tịch huyện làm.

Nhưng Đường Diệu Văn có thể gánh vác trọng trách này không?

Đường Diệu Văn khá nghi ngờ, hơn nữa có năng lực là một chuyện, có thể hợp tác tốt hay không mới là một chuyện. Vì thế Đường Diệu Văn có toàn tâm toàn lực hợp tác với hắn hay không, điều này cần thời gian quan sát.

Chẳng qua biểu hiện trong bàn rượu của Đường Diệu Văn làm Triệu Quốc Đống tán thành. Uống không tốt không sao, chỉ cần có khí thế là được.

Lúc này trong người Đường Diệu Văn đang rất khó chịu. Ưu thế lớn nhất của y là hạn chế hút thuốc uống rượu, chỉ thiếu một loại thôi đã khó có thể dung hợp vào các quần thể. Chẳng qua cũng may lúc ở Ban Tuyên giáo thì y chỉ là Phó trưởng ban, mà Mao Bình lại là phụ nữ nên không hút thuốc, uống rượu cũng ít cho nên Đường Diệu Văn có thể lui. Bây giờ được phái xuống Hoa Lâm làm Chủ tịch huyện thì anh muốn trốn cũng không được.

Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng chỉ chút mừng y làm Chủ tịch huyện, y đã không nhịn được.

Mời lại hai chén là rất bình thường, hơn nữa còn mời Triệu Quốc Đống, như vậy sáu chén vào bụng làm y không chịu được.

Ra khỏi Wc, dạ dày của y còn khó chịu hơn là bị bệnh. Nhìn căn phòng sáng đèn, Đường Diệu Văn lần đầu cảm nhận được muốn triển khai công việc ở cơ sở thì chướng ngại của y chính là uống rượu kém. Dù là cấp trên mời rượu, cấp dưới mời rượu nếu anh không nhận thì sẽ là nguy cơ.

Hơn nữa anh uống không được, mỗi lần uống vào rồi nôn ra vừa có hại cho sức khỏe, vừa mất hình tượng nên Đường Diệu Văn đành phải thở dài một tiếng, rượu hại người.

Triệu Quốc Đống lúc này đang không ngừng mời hai người kia, nhìn mấy vị lãnh đạo của Hoa Lâm như Vạn Triêu Dương, Lỗ Đạt, Bàng Quân còn đang đợi uống hai chén với mình, còn cả vị trợ lý Chủ tịch huyện chuẩn bị bầu làm Phó chủ tịch - Hoắc Vân Đạt, Đường Diệu Văn đúng là muốn ngã xuống. Dù sao cuối cùng đều ngã, tốt hơn hết nhân lúc chưa ngã mà uống, ít nhất phải đảm bảo tinh thần.

- Nào, Chủ tịch Đường, anh mới tới Hoa Lâm, lão Hoa tôi mời anh một chén. Sau này bốn bộ máy của chúng ta thì nên tìm nhiều cơ hội tụ tập một chút. Bí thư Triệu khi làm Chủ tịch huyện luôn có quan hệ rất tốt với bên Đại hội đại biểu nhân dân huyện, hy vọng Chủ tịch Đường tới cũng ủng hộ công việc của Đại hội đại biểu nhân dân.

Hoa Đức Tài ở Hoa Lâm rất lâu, có mạng lưới quan hệ rộng ở các xã, thị trấn bên dưới. Mặc dù y có năng lực bình thường nhưng không có tật xấu mấy, y có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống.

Cuối năm vừa rồi La Đại Hải cùng lãnh đạo sang Malaysia, Singapore và Hongkong khách sạn, Triệu Quốc Đống cũng cực lực đẩy Hoa Đức Tài đi cùng, điều này làm Hoa Đức Tài vừa cảm ơn vừa hài lòng. Hơn nữa năm trước Triệu Quốc Đống thường xuyên mời Đại hội đại biểu nhân dân đi thị sát công việc, ở vấn đề tài chính cũng thoải mái hơn thời của Trâu Trì Trường La Đại Hải nên quan hệ giữa Đại hội đại biểu nhân dân và chính quyền huyện cũng thoải mái hơn.

Hoa Đức Tài nói như vậy làm Đường Diệu Văn đâu còn đường lui. Y là quyền Chủ tịch huyện, vài hôm nữa sẽ tuển cử, mặc dù từ góc độ bình thường thì không vấn đề gì nhưng không có nghĩa không có việc.

Triệu Quốc Đống này không phải ví dụ rõ ràng sao, vung đao đoạt chức, đá đít Mai Anh Hoa đi, nhảy phiếu lên chức, hơn nữa còn làm Thị ủy phải chịu đựng. Hoa Lâm đã có lịch sử, ai dám đảm bảo nó không xảy ra nữa.

Bây giờ Triệu Quốc Đống mặc dù đã làm Bí thư huyện ủy nhưng hắn ở Hoa Lâm không lâu, hơn nữa còn trẻ nên quan hệ với bên dưới là như thế nào thì Đường Diệu Văn không rõ. Mặc dù sau khi ăn xong La Đại Hải và Cao Dương nói rõ với Đường Diệu Văn, có Triệu Quốc Đống ở Hoa Lâm thì tuyển cử không vấn đề gì. Nhưng Đường Diệu Văn vẫn có chút lo lắng.

Đường Diệu Văn cầm chén lên uống cạn, điều này làm Hoa Đức Tài hài lòng gật đầu và uống.

Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng cũng mơ hồ nghĩ tới việc này nên nói:
- Quốc Đống, Đức Tài, đại hội tuần sau bố trí đến đâu rồi? Hoa Lâm là huyện cuối cùng tiến hành tuyển cử, Chủ tịch Diệu Văn và Phó chủ tịch Vân Đạt nhất định phải trúng tuyển, đây là nhiệm vụ tổ chức giao cho Hoa Lâm.

- Bí thư Tương yên tâm, tôi lấy tính Đảng cam đoan đại hội của Hoa Lâm sẽ thành công viên mãn. Chủ nhiệm Hoa đã chuẩn bị sẵn sàng thủ tục. Từ mai tôi sẽ cùng lão Đường, lão Hoắc xuống các khu, xã, thị trấn đi một vòng, dành thời gian đến các phòng ban, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao cho.

- Ừ, tôi tin bộ máy Hoa Lâm bây giờ có sức chiến đấu, hy vọng mọi người nắm bắt cơ hội lịch sử, cùng xây dựng Hoa Lâm thành lá cờ đầu của Ninh Lăng.
Tương Uẩn Hoa hài lòng gật đầu nói.

- Ừ, Quốc Đống, Bí thư Tương rất coi trọng Hoa Lâm nên chúng tôi mới có thể chọn Hoa Lâm. Mà Hoa Lâm điều chỉnh bộ máy chỉ kém Phong Đình cùng Thương Hóa. Bí thư Kỳ đến Phong Đình, Thị trưởng Mạch đến Thương Hóa. Tuần sau tôi sẽ đến Hoa Lâm, các anh không được gây chuyện cho tôi đó.

Chương Thiên Phóng nửa đùa nửa thật mà nhắc. Y không lo Đường Diệu Văn, nhưng Hoắc Vân Đạt lại khác. Dù sao tính bài ngoại của Hoa Lâm rất cao, hơi không cẩn thận là gặp vấn đề. Hơn nữa Phó chủ tịch huyện không trúng cử là rất bình thường, nhất là khi Triệu Quốc Đống mới làm Bí thư huyện ủy.

- Trưởng ban Chương yên tâm, tuần sau ngài tới chỉ cần uống trà nghe kết quả là được.
Triệu Quốc Đống tự tin vỗ ngực nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play