Chương Thiên Phóng có ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống, nếu không sẽ không gọi Triệu Quốc Đống đi ăn như vậy. Theo y thấy Triệu Quốc Đống mặc dù kiêm nhiệm nhưng không hề giống những người đợt trước.

Nghe bạn Triệu Quốc Đống muốn gặp mình, Chương Thiên Phóng cũng muốn biết bạn của Triệu Quốc Đống là ai. Có lúc muốn biết một người thì từ bạn của người đó là có thể hiểu ra được.

Triệu Quốc Đống đang suy nghĩ về việc mời Chương Thiên Phóng ở đâu. Hắn không biết sở thích của Chương Thiên Phóng, nhưng Chương Thiên Phóng là Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng Ninh Lăng thì nhất định cũng có mạng lưới quan hệ ở An Đô này. Chương Thiên Phóng muốn cùng ăn với hắn, đây là vinh hạnh của hắn. Cho nên Triệu Quốc Đống đang cân nhắc nên mời ai cùng ăn.

Kiều Huy đã nói tự mình bố trí thì Triệu Quốc Đống cũng không chối từ. Nhưng chỉ hai người là không thích hợp. Lôi Hướng Đông có thể gọi theo, nghe nói tháng sau Lôi Hướng Đông sẽ thành phó giám đốc Ngân hàng nông nghiệp tỉnh. Triệu Quốc Đống đang nghĩ sau này còn có việc cần nhờ.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút liền nghĩ có thể gọi thêm Từ Hoành. Chương Thiên Phóng phụ trách mảng giao thông, Từ Hoành lại chủ quản mảng xây dựng quốc lộ của Sở Giao thông, hai người không quá xa lạ. Mà Lôi Hướng Đông đã cùng ăn mấy lần với Từ Hoành, mọi người coi như người quen.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi gọi điện cho Vương Phủ Mỹ hỏi y có việc gì không? Nếu không có việc gì thì mọi người tới Hồ Vân Loa đánh golff rồi ăn trưa.

Vương Phủ Mỹ không hề chối từ mà hỏi qua có ai. Triệu Quốc Đống nói qua một chút, Vương Phủ Mỹ liền đồng ý ngay.

Sau vài lần tiếp xúc, quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Vương Phủ Mỹ rất nhanh trở nên thân thiết, có nhiều tiếng nói chung. Ngay cả Lâm Băng cũng ghen ghét sao chồng mình lại nhanh quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống như vậy. Nhiều lúc gặp riêng không có Lâm Băng điều này làm Lâm Băng rất không hài lòng, ví dụ như hôm nay.

Vương Phủ Mỹ ngồi trong xe và nhìn Triệu Quốc Đống, điều này làm Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên. Vương Phủ Mỹ nhìn hình như giấu gì đó, khác bình thường.

- Mỹ ca, có gì thế, anh nhìn làm em rợn tóc gáy.

- Cậu còn giả vờ trước mặt tôi à, phải huy động đội ngũ hùng hậu như vậy để mời một Phó thị trưởng Ninh Lăng ư? Nói đi, gọi chúng tôi tới làm gì, có phải là muốn chúng tôi nói tốt với Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy tương lai của Ninh Lăng một vài câu không?
Vương Phủ Mỹ cười hì hì nói:
- Tin tức của cậu nhanh nhạy thật đó, sớm như vậy đã hoạt động rồi.

- Trưởng ban tổ chức cán bộ?
Triệu Quốc Đống đang chuẩn bị khởi động xe liền ngẩn ra:
- Anh nói là Phó thị trưởng Chương Thiên Phóng sẽ làm Trưởng ban tổ chức cán bộ? Không phải vậy chứ, sao em không nghe thấy?

Triệu Quốc Đống có chút không tin. Lần trước hắn gặp Tương Uẩn Hoa thì không nghe thấy tin gì. Nếu như nói Chương Thiên Phóng có thể thành Trưởng ban tổ chức cán bộ, vậy ít nhất cũng phải có tin gì đó chứ?

- Cậu không biết ư? Vậy sao cậu phải tốn công tiếp đón Chương Thiên Phóng như vậy?
Vương Phủ Mỹ có chút ngạc nhiên:
- Tôi đang nói tin tức của cậu sao nhanh nhạy như vậy? Hai hôm trước trong ban mới lộ vài tin tức, nói là bộ máy Thị ủy Ninh Lăng sẽ điều chỉnh một chút. Mục Cương sẽ lên làm Phó bí thư Thị ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Chương Thiên Phóng cũng đang không ngừng hoạt động, về cơ bản sẽ thay thế Mục Cương.

- Ồ? Phó thị trưởng Chương sắp đổi thành Trưởng ban Chương sao?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ thật nhanh. Quan hệ giữa hắn và Chương Thiên Phóng không tệ, mấy lần xin thủ tục bên giao thông đều được thông qua. Chẳng qua đây chỉ là quan hệ trong công việc, mà hôm nay chính là cơ hội để tạo quan hệ cá nhân.

- Còn chưa chính thức xác định, chẳng qua khả năng là rất lớn. Y cũng không coi là đề bạt, chỉ là điều chỉnh công việc một chút mà thôi.
Vương Phủ Mỹ cười nói:
- Xem ra chú không hiểu tình hình mà là làm loạn.

- Vậy Bí thư Lý thì sao?
Lý Trọng Sơn tuổi không cao, y phải làm một thời gian nữa mới phải lui về tuyến hai. Sao lần này lại có điều chỉnh?

- Không rõ, bây giờ còn chưa rõ ràng, nhưng có một điều dám xác định là Lý Trọng Sơn sẽ đi.
Vương Phủ Mỹ lắc đầu nói:
- Quốc Đống, việc này không đến lượt cậu quan tâm. Dù là Chương Thiên Phóng lên hay không thì cũng là Thường vụ thị ủy, quan hệ tốt thì sẽ có lợi cho cậu.

- Ha ha, điều này thì em biết, hơn nữa em và Phó thị trưởng Chương nói chuyện cũng khá hòa hợp.
Triệu Quốc Đống nói.

- Vây là tốt, cậu vừa lúc có thể mượn cơ hội này nói ý đồ và suy nghĩ của mình ra. Cách trao đổi như vậy sẽ dễ kéo gần quan hệ. Đối với một số người thì ăn uống, vui chơi dễ được tin tưởng hơn.
Vương Phủ Mỹ gật đầu nói.

Khi Triệu Quốc Đống và Vương Phủ Mỹ tới Hồ Vân Loa thì Kiều Huy đã kéo Lôi Hướng Đông tới trước. Từ Hoành tới một mình. Thật ra Chương Thiên Phóng lại đang đi xung quanh mà xem.

Nói chuyện một lúc thì nhân viên phục vụ dẫn mọi người tới chỗ đánh golf, thời buổi này người có thẻ Vip sẽ mang được vài khách không có thẻ tiến vào. Hồi tháng tư Đức Sơn đã bỏ 100 ngàn lấy năm thẻ vip. Ba thẻ cho ba anh em, hai thẻ còn lại Đức Sơn đưa ai thì Triệu Quốc Đống cũng không nói.

Trong đám người chỉ có ba người Lôi Hướng Đông, Kiều Huy cùng với Vương Phủ Mỹ còn biết chơi một chút, mấy người còn lại đều không hiểu. Cũng may có nhân viên hướng dẫn. Mấy người kia đều hưởng thụ trò chơi phương tây.

Cả buổi sáng chỉ là học cách đánh. Triệu Quốc Đống không hứng thú với trò golf dành cho quý tộc này. Theo hắn thấy đây là trò của một tầng lớp khác hẳn. Đầu tư và tiên tốn rất lớn khiến người bình thường không thể tham gia, tất nhiên cũng biểu hiện sự không bình thường của bọn họ.

Chơi đến tận sáu giờ chiều mọi người cũng không chơi được ra hồn, nhưng thật ra thái độ của mấy nhân viên hướng dẫn làm mọi người rất hài lòng.

Mặc dù không có thời gian nói chuyện một mình nhưng Triệu Quốc Đống cảm thấy tâm trạng Chương Thiên Phóng khá tốt. Nhất là sau khi giới thiệu hai người Vương Phủ Mỹ cùng Lôi Hướng Đông với Chương Thiên Phóng, Chương Thiên Phóng càng vui vẻ hơn. Có lẽ y thấy vui vì có bạn ngồi ăn cơm ngang trình độ.

Chơi golf và ăn bữa cơm này tốt hơn so với cuộc đấu rượu hôm qua với Ủy ban kế hoạch phát triển và Sở tài chính nhiều. Dù là Chương Thiên Phóng hay Triệu Quốc Đống đều rất thoải mái.

Chương Thiên Phóng giỏi nói chuyện, mặc dù đây là lần đầu gặp mấy người kia nhưng nói chuyện khá sôi nổi. Mà Chương Thiên Phóng cũng có nhiều điểm chung với đối phương. Trước bữa tối nửa tiếng, hai người ngồi ở bàn café mà không ngừng trao đổi, điều này làm Triệu Quốc Đống rất kinh ngạc. Hắn thấy tò mò sao người như Chương Thiên Phóng lại phải dùng thuốc nhỉ?

Suy nghĩ chỉ thoáng hiện lên trong đầu Triệu Quốc Đống mà thôi. Dù như thế nào thì dù là hắn hay Chương Thiên Phóng đều có ấn tượng tốt về đối phương. Trước đây chỉ là quan hệ công việc, bây giờ thêm chút quan hệ cá nhân. Mặc dù mới chỉ là bắt đầu nhưng như vậy là đủ rồi. Rất nhiều quan hệ mật thiết thường bắt đầu như vậy.

Ăn tối xong, Chương Thiên Phóng rất hài lòng rời đi, Triệu Quốc Đống đưa ra đến cửa. Chương Thiên Phóng mặc dù không nói nhiều nhưng Triệu Quốc Đống cảm thấy ánh mắt đối phương nhìn mình tốt hơn trước.

Sau khi Từ Hoành và Vương Phủ Mỹ rời đi, Triệu Quốc Đống, Kiều Huy và Lôi Hướng Đông ở lại Hồ Vân Loa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play