Lăng Chính Dược chắp tay sau lưng đi quanh văn phòng, hắn có chút không khống chế được cơn tức giận trong lòng.

Đầu tư 30 tỷ đối với Thông Thành, đối với An Nguyên mà nói là quan trọng như thế nào? Chẳng lẽ Triệu Quốc Đống không biết nặng nhẹ? Theo Lăng Chính Dược thấy Triệu Quốc Đống đây là câu nệ bảo thủ, còn nói hắn có tư tưởng thông thoáng, nhưng biểu hiện của hắn lại khác hẳn.

Tổng giám đốc tập đoàn Thạch Hóa mặc dù nói chuyện điện thoại với giọng đùa giỡn nhưng Lăng Chính Dược nghe rõ ý bất mãn của đối phương, không thể nói là muốn rút đi nhưng cũng cảnh cáo An Nguyên đừng tưởng rằng con vua không lo không lấy được chồng, An Nguyênw không muốn hạng mục này thì có nhiều nơi khác muốn.

Đương nhiên còn không đến mức vì vài câu của đối phương mà tức giận, bởi vì hắn đã thông qua vài trường hợp thể hiện ý của mình. hắn tin tưởng Triệu Quốc Đống là người thông minh nên sẽ biết ý đồ của mình. Hạng mục này không thể mất.

Nói thật, hắn mặc dù không quá hài lòng việc Triệu Quốc Đống về An Nguyên làm chủ tịch tỉnh, thậm chí từng có ý lạnh nhạt với đối phương nhưng rất nhanh hắn đã điều chỉnh tốt tâm trạng.

Là bí thư tỉnh ủy, đoàn kết bộ máy hắn phải duy trì. Nhất là không đoàn kết với cấp phó thì trung ương sẽ nhằm vào mình là chính. Triệu Quốc Đống vừa tới, còn trẻ như vậy, không chừng trung ương chính là muốn Triệu Quốc Đống đến An Nguyên để mình giúp đỡ cho hắn trưởng thành. Mình nếu không làm tốt điểm này thì sẽ bị trung ương coi nhẹ.

Hơn nữa hắn cũng có chút kỳ vọng vào Triệu Quốc Đống. Không phải nói Triệu Quốc Đống rất giỏi làm công tác kinh tế sao? Ninh Lăng có thể phát triển nhanh như vậy trong tay hắn, vậy không chừng đến sân khấu An Nguyên thì Triệu Quốc Đống cũng làm tốt như vậy.

Nhưng hắn thật không ngờ Triệu Quốc Đống lại đặt hết tâm tư vào Hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê, đây là cái động không đáy, tỉnh mà xen vào việc này không biết bị kéo xuống bao sâu?

Cái này không nói, hạng mục của Thông Thành có tổng vốn đầu tư 30 tỷ, tập đoàn Basf Đức cũng thuộc top 500 tập đoàn lớn nhất thế giới, đã có một hạng mục liên doanh ở Vinh Sơn, hợp tác khá tốt với An Nguyên. Hơn nữa còn có Thạch Hóa, hạng mục lớn như vậy có thể nói là đốt đèn cũng khó tìm. Không biết vì sao Triệu Quốc Đống mãi không vừa mắt với hạng mục này. Nghĩ tới lúc Triệu Quốc Đống làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia đã có những phát biểu khá cực đoan, Lăng Chính Dược không thể không nghi ngờ Triệu Quốc Đống có tâm lý kỳ thị tập đoàn nước ngoài và tập đoàn nhà nước khổng lồ.

Biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì mình không quản được, nhưng ở hạng mục liên quan đến sự phát triển của An Nguyên, Lăng Chính Dược quyết không cho phép ai dùng tình cảm cá nhân mà ảnh hưởng đến sự phát triển của y. Dù là ai cũng không được. Dù vì thế mà trở mặt thi Lăng Chính Dược cũng không tiếc. Nếu như vì việc này mà ảnh hưởng đến cái gọi là đoàn kết bộ máy như vậy cái gọi là đoàn kết hòa thuận cũng không cần nữa.

Hắn rất muốn lập tức gọi điện cho Triệu Quốc Đống, hỏi xem hạng mục ở Thông Thành rốt cuộc có vấn đề gì mà sao ủy ban tỉnh mãi không có quyết định. Bên Cục bảo vệ môi trường và Sở tài nguyên môi trường rốt cuộc vì nguyên nhân gì mà không có câu trả lời rõ ràng. Nhưng Lăng Chính Dược rất nhanh bảo mình phải nhịn. Làm bí thư tỉnh ủy, hắn không nên dễ dàng không khống chế được tâm trạng.

Lúc hắn xoay người lại thì vẻ mặt đã khôi phục bình thường, từ từ nâng chung trà lên nhấp một ngụm rồi bình tĩnh nói:
- Vệ Hồng, anh nói thật cho tôi biết vấn đề bảo vệ môi trường của hạng mục này rốt cuộc có đáng lo không? Bên đất đai không cần nói, vấn đề trình tự tôi nghĩ ủy ban tỉnh hoàn toàn có thể phối hợp với bên tài nguyên môi trường nhưng vấn đề của cục Bảo vệ môi trường không phải việc nhỏ. Chúng ta vừa muốn phát triển nhưng cũng không thể hy sinh hoàn cảnh đến đổi lấy phát triển kinh tế. Ở vấn đề này Đảng ủy chính quyền địa phương cần phải tỉnh táo nhận thức. Tôi muốn anh nói thật.

Lô Vệ Hồng cảm thấy cả người mình nổi da gà, hạng mục hóa chất sao có thể không có vấn đề gì. Mặc dù là công nghệ tiên tiến hơn nữa, hệ thống bảo vệ môi trường chu đáo hơn nữa nhưng cũng không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối. Nhất là hạng mục lớn như vậy, quy mô lớn như vậy, chiếm đất rộng như vậy, quá trình công nghệ phức tạp, liên quan nhiều mặt. Đây là thứ nhất, càng quan trọng hơn chính là ủy ban tỉnh yêu cầu đầu tư cho bảo vệ môi trường quá lớn, đây mới là nguyên nhân chính khiến hai tập đoàn kia phản ứng mạnh.

Mà bên ủy ban tỉnh lại nhìn chằm chằm vào điểm này, Lô Vệ Hồng cũng rất đau đầu. Nhưng vấn đề này cứ tranh luận mãi, bên Thạch Hóa đã rất tức giận, bọn họ đã nói thẳng với Lô Vệ Hồng nếu như không có đột phá thì sẽ chuyển địa điểm đầu tư.

- Bí thư Lăng, thực tế mà nói thì mấy vấn đề Cục bảo vệ môi trường đưa ra không phải là vạch lá tìm sâu, bọn họ đương nhiên có lý do của mình. Nhưng hạng mục lớn như vậy, các quá trình công nghệ tập đoàn Basf mang tới đều là tiên tiến của thế giới, trước mắt trong nước chưa từng có. Hơn nữa quy mô lớn như vậy, cục Bảo vệ môi trường cũng không có kinh nghiệm tham khảo, trong lòng cũng không chắc chắn vì thế bọn họ chỉ là muốn đưa ra yêu cầu nghiêm khắc nhất để thỏa mãn yêu cầu bảo vệ môi trường, đề phòng xuất hiện sự cố môi trường. nhưng bây giờ hạng mục còn chưa tiến vào giai đoạn xây dựng chính thức, tỉnh đưa ra yêu cầu này làm đối tác có chút khó có thể chấp nhận, cảm thấy An Nguyên chúng ta làm khó bọn họ. Cho nên tôi cảm thấy vấn đề này có thể nhìn nhận theo hai hướng.

Lô Vệ Hồng nói rất có kế sách, vừa không bác bỏ ý kiến của tỉnh, vừa giải thích cho đối tác.

- Tỉnh đưa ra yêu cầu đương nhiên là tốt nhưng chúng ta cần kết hợp tình hình thực tế, có phải là nên viết yêu cầu cơ bản vào thỏa thuận, nói cách khác đối với một vài điều khoản có tranh luận thì có phải là nên cân nhắc từng bước giải quyết trong quá trình xây dựng. Tôi nghĩ bọn họ dù sao cũng xây dựng trên địa bàn Thông Thành chúng ta, chịu cơ quan chức năng giám sát, mấy vấn đề này hoàn toàn có thể thông qua đàm phán giải quyết. Còn cứ kéo như vậy không phải là kế sách.

Lăng Chính Dược hít sâu một hơi xua tay nói.
- Tôi biết rồi, tôi sẽ bàn với chủ tịch Triệu về việc này. Vệ Hồng, tỉnh yêu cầu cao về bảo vệ môi trường là tốt, dù sao hạng mục hóa chất lớn như vậy mà xh vấn đề đó chính là thảm họa. Vì thế ở vấn đề này cẩn thận một chút cũng không sao.

- Đúng thế, nhưng mà…
Lô Vệ Hồng liên tục gật đầu.

- Không nên nóng nảy, cũng không nên vì đám người Thạch Hóa dọa mà sợ. Anh cho rằng bọn họ muốn đổi nơi đầu tư là dễ như vậy sao? Người Đức sẽ đồng ý sao? người nước ngoài đầu tư vào Trung Quốc rất cẩn thận, các công tác chuẩn bị đâu phải là vô nghĩa. Hừ, đám người kia chỉ có thể kêu than ở trong nước mà thôi, thật sự ra nước ngoài thì, hừ hừ.
Lăng Chính Dược không nói tiếp.

- Bí thư Lăng, vậy chúng ta…
Lô Vệ Hồng có chút khẩn trương, sao giọng điệu của sếp có vẻ thay đổi?

- Dục tốc tắc bất đạt, chuyện tốt muốn nhanh cũng không được. Vệ Hồng, làm Bí thư thị ủy thì cần phải có sự trầm ổn và lòng dạ.
Lăng Chính Dược trừng mắt nhìn đối phương:
- Được rồi, anh về đi, tôi sẽ cân nhắc việc này.

Nghe được Lăng Chính Dược nói như vậy, z cũng bất đắc dĩ. Nhưng hắn nghĩ bí thư Lăng không phải đổi chủ ý mà là cân nhắc xử lý thỏa đáng việc này Nguyên Tĩnh? QUyền hạn xét duyệt là của ủy ban tỉnh không phải của tỉnh ủy. Dù tỉnh ủy muốn can thiệp nhưng cũng phải theo trình tự và sách lược.



Trần Anh Lộc có chút giật mình khi Lăng Chính Dược chủ động muốn tổ chức hội nghị thường vụ nghiên cứu tình hình công tác kinh tế toàn tỉnh. Nhưng hắn rất nhanh có phản ứng, không phải là chuyện của hạng mục Hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê thì cũng là hạng mục của Thông Thành sẽ được ngả bài.

Ở chuyện Hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê, Triệu Quốc Đống rất không hài lòng, cho rằng tỉnh ủy mãi không tổ chức hội nghị thường ủy nghiên cứu đã làm chậm tiến độ xây dựng của hạng mục. Mà Lăng Chính Dược cũng rất bất mãn vì thái độ quá cẩn thận của ủy ban tỉnh đối với việc thông qua hạng mục khí thiên nhiên của Thông Thành. Cho rằng Triệu Quốc Đống lấy vấn đề bảo vệ môi trường, vấn đề dân sinh để dọa người. Trần Anh Lộc cảm thấy Lăng Chính Dược thậm chí nghi ngờ Triệu Quốc Đống có phải lo Thông Thành nếu có được hạng mục này sẽ vượt qua Ninh Lăng nên mới tìm mọi cách gây khó dễ hay không? Nhưng Trần Anh Lộc cảm thấy Triệu Quốc Đống không phải loại người như vậy.

Trần Anh Lộc cũng có chút khó hiểu, quan điểm của Triệu Quốc Đống hiện nay có biến hoá lớn so với lúc còn làm việc ở Hoài Khánh, thậm có có sai khác không nhỏ so với lúc còn ở Ninh Lăng. Từ coi trọng phát triển kinh tế chuyển sang chú ý vấn đề dân sinh, chẳng lẽ là do tâm tính biến hoá khi đi lên hàng ngũ cán bộ cấp bộ trưởng?

Cục diện An Nguyên khá quỷ dị, bí thư tỉnh ủy Lăng Chính Dược một lòng một dạ cân nhắc phát triển kinh tế, mà chủ tịch tỉnh Triệu Quốc Đống lại nhìn chằm chằm vào phát triển sự nghiệp xã hội, vấn đề dân sinh, ngược lại không chú ý đến công tác kinh tế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play