Trương Nghiễm Lan khẽ gật đầu không nói gì, mắt nhìn về phía xa xa.

Lý Bác Minh cũng im lặng không nói, y biết vấn đề này không dễ dàng, dù chỉ là một ám chỉ mờ mịt của đối phương cũng có thể gây ảnh hưởng không thể tưởng tượng đối với quyết sách của ủy ban tỉnh.

Khi chỉnh hợp các công ty thép trong tỉnh, Tề Lỗ vẫn có tiếng nói khác nhau. Cho rằng khi chỉnh hợp ủy ban có thể phát huy sức ảnh hưởng, nhưng tuyệt đối không thể phát huy tác dụng chủ đạo, càng thể thể trở thành người chủ trì. Chỉnh hợp sản nghiệp phải theo nguyên tắc thị trường, do hai bên tự nguyện đẩy mạnh, ủy ban chỉ có thể phát huy tác dụng thuê hoa trên gấm chứ tuyệt đối không thể nào mạnh mẽ ép buộc, như vậy không phù hợp nguyên tắc thị trường, cũng làm cho giới kinh doanh nghi ngờ về vai trò của ủy ban, hơn nữa không có lợi cho sự phát triển của các công ty.

Ở vấn đề này Trương Nghiễm Lan vẫn chưa có thái độ rõ ràng, nhưng phó chủ tịch thường trực Hồng Hoán Quý lại hết lòng ủng hộ, cho rằng tỉnh cần phải thành lập tập đoàn thép khổng lồ hơn cả Bảo Cương. ủy ban nhất định phải có tác dụng chủ đạo, ngành liên quan tới quốc kế dân sinh như ngành thép thì nhà nước phải chiếm cổ phần khống chế, thái độ rất rõ ràng, nghe nói phó bí thư tỉnh ủy cũng ủng hộ quan điểm này.

Bí thư tỉnh ủy Quách Đạo Thành cũng chưa có thái độ rõ ràng ở vấn đề này, chỉ là hội nghị thường vụ tỉnh ủy yêu cầu ủy ban tỉnh phải chăm chú nghiên cứu quá trình chỉnh hợp ngành thép, làm như thế nào phát huy tác dụng chủ đạo của ủy ban, làm tốt nhất, không gây loạn.

Lời nói này rất huyền ảo làm Trương Nghiễm Lan phải suy nghĩ. Nhưng y cảm thấy Quách Đạo Thành cũng chủ trương chỉnh hợp ngành thép, nhưng dùng phương pháp nào thì đối phương vẫn có thái độ mập mờ, giống như hy vọng thuận theo tự nhiên. Chẳng qua câu nói phía sau lại là ủy ban tỉnh phải dẫn đạo hợp lý cũng làm người ta phải suy nghĩ.

Lúc cần trong sáng thì sẽ trong sáng, chẳng qua bây giờ vẫn chỉ là giai đoạn bước đầu, các công ty thép lớn vẫn đang thống nhất tư tưởng nội bộ. Bây giờ chính quyền cần phải để các công ty hiểu được chỉnh hợp là xu thế tất yếu, như vậy mới làm cho ngành thép Tề Lỗ phát triển lớn mạnh lên.

Lý Bác Minh lẳng lặng đợi Trương Nghiễm Lan tỏ thái độ.

Trương Nghiễm Lan lúc sau mới dứt khoát gật đầu nói:
- Việc cần làm vẫn phải làm, dựa theo nguyên tắc mà ủy ban đã xác định, chia vài bước tiến hành chỉnh hợp ngành thép trong tỉnh, nhưng chúng ta cũng cần điều chỉnh phương pháp, không nên dễ dàng tham gia, càng không thể dùng thủ đoạn hành chính mà đẩy mạnh, cần phải lưu lại không gian đàm phán cho bọn họ, chuyện này cũng không phải một hai ngày là làm được. Nhưng tôi hy vọng có thể có một thời gian rõ ràng để thực hiện.

Lý Bác Minh có chút kinh ngạc nhướng mày nhưng không nói gì. Sếp nói như vậy là có lý của mình, nhưng y cảm thấy thái độ của sếp ở việc này đã lui một bước nhỏ.

Trương Nghiễm Lan chưa bao giờ để lộ thái độ và ý kiến của mình trong việc chỉnh hợp ngành thép Tề Lỗ, nhưng là cấp dưới trung thành nhất của Trương Nghiễm Lan, Lý Bác Minh đương nhiên biết rõ ý đồ của Trương Nghiễm Lan. Tạo ra một tập đoàn thép có sức nặng ở Trung Quốc là điều mà Trương Nghiễm Lan luôn nghĩ tới. Hơn nữa việc xây dựng tập đoàn thép khổng lồ cũng phù hợp với tư tưởng trong tỉnh. Thép Tề Lỗ là con cả của ngành thép Tề Lỗ, tập đoàn thép Tề Lỗ chính là người đi đầu thích hợp nhất.

Nhưng biểu hiện của tập đoàn thép Tề Lỗ so sánh với thép Bồ Châu lại kém hơn nhiều, điều này làm không ít người thấy khó xử. Đương nhiên thép Bồ Châu cũng có một chút vấn đề, ví dụ như trình tự phê duyệt hạng mục, xây dựng, dùng đất và bảo vệ môi trường đều có không ít uy hiếp. Ở tình huống không có sự can thiệp của nhân tố bên ngoài, Lý Bác Minh tin rằng tỉnh cuối cùng sẽ quyết định để tập đoàn thép Tề Lỗ thâu tóm tất cả các công ty thép khác trong tỉnh.

Trương Nghiễm Lan và Lý Bác Minh cũng chưa bao giờ nghĩ đến để cho tập đoàn thép Bồ Châu tiến hành thâu tóm các tập đoàn thép nhà nước như tập đoàn thép Tề Lỗ, thép Lai Sơn. Mặc dù bản thân Trương Nghiễm Lan cũng khá ủng hộ công ty tư nhân phát triển nhưng theo y thấy ngành thép liên quan tới quốc kế dân sinh thì tốt nhất phải do nhà nước khống chế, tránh cho ảnh hưởng đến an toàn của cả ngành nghề.

Trương Nghiễm Lan và Lý Bác Minh cũng tin tưởng quan điểm này phù hợp ý đồ của Trung ương. Mà ý của Trung ương bây giờ có lẽ cũng có dấu hiệu buông ra. Ít nhất ở hai bộ quan trọng là Ủy ban kế hoạch phát triển cùng Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia đã lộ ra vài dấu hiệu không hài hòa.

Bây giờ điều cần làm rõ là quan điểm cụ thể của Triệu Quốc Đống, có phải là bên mình quá nhạy cảm không? Nếu như hắn đúng là có quan điểm đó, như vậy đây là quan điểm của riêng hay, hay đại biểu ý kiến của Ủy ban kế hoạch phát triển hoặc là ý nghĩa của lãnh đạo nào đó trên Trung ương?

- Mấy hôm nay Triệu Quốc Đống không phải còn muốn đi xem một chút sao? Anh trao đổi với hắn nhiều vào, xem suy nghĩ cụ thể của hắn. Ừ, như vậy đi, chờ hắn từ Lâm Nghi về tỉnh thì tôi và bí thư Quách sẽ ngồi nói chuyện với hắn một chút.
Trương Nghiễm Lan không suy nghĩ nhiều thêm nữa, bây giờ suy nghĩ cũng không tác dụng gì. Hướng đi lớn như vậy thì y cần trao đổi với bí thư tỉnh ủy, tránh cho phương hướng của tỉnh không thống nhất với Trung ương. Sang năm chính là năm diễn ra Đại hội Đảng 17, Trương Nghiễm Lan không hy vọng vì việc này khiến Trung ương có ấn tượng không tốt.

- Ừ, cũng chỉ có thể như vậy, dù sao còn có hai ba hôm, tôi sẽ dò xét thêm.
Lý Bác Minh gật đầu nói.
….
- Hiểu Mai về rồi chứ?
Tô Giác Hoa rất tùy ý vung cần lên, sợi cước tạo thành hình vòng cung bay rất xa, nhìn thủ pháp cũng khá thành thạo. Phó Tuyền cười nói:
- Ừ, đã về, nước ngoài có gì tốt chứ? Cứ đòi đi du học để học hỏi. Mất mấy năm, tôi thấy đều học thành ngu đầu rồi vẫn phải về nước.

- Ồ, lão Phó, lời này của anh không được. Hiểu Mai đi du học cũng là dựa vào thành tích của mình, bây giờ về nước cũng coi như phục vụ Đảng, nhà nước, sao anh lại có vẻ không vui vậy? Hay là muốn cháu nó vẫn ở mãi nước ngoài thì mới vui?

Tô Giác Hoa thoải mái dựa lưng vào ghế, ánh nắng ấm áp rơi vào người thật ấm áp. Khó khăn lắm mới có cuối tuần nhàn nhã như vậy, cùng bạn cũ lâu năm ra ngoại ô câu cá, tâm sự, hít thở không khí mát mẻ, không có áp lực gì đúng là hiếm khi có được.

- Nó dám. Người Hoa quốc tịch nước ngoài cũng không được, lấy thằng nào cũng phải là người Trung Quốc chân chính.
Phó Tuyền hừ một tiếng:
- Nó không kết hôn tôi không có ý kiến, nhưng lấy chồng nhất định phải là người Trung Quốc.

- Ồ, tính dân tộc rất cao, tình cảm cá nhân là cá nhân, trong công việc không được mang theo tình cảm cá nhân vào.
Tô Giác Hoa cười cười trêu chọc:
- Bây giờ trên mạng không ngừng nói gì mà tinh thần dân tộc, không ngờ anh cũng là như vậy.

- Giác Hoa, anh thấy tôi là người như vậy sao?
Hai người quen biết từ lâu, Phó Tuyền nói chuyện cũng khá tùy ý.

Lúc trước Tô Giác Hoa còn làm cục trưởng ở Ủy ban kinh tế quốc gia, Phó Tuyền là phó cục trưởng, hai người có quan hệ rất mật thiết. Sau đó Tô Giác Hoa không ngừng đi lên, tới làm phó chủ tịch thường trực tỉnh Xuyên, phó bí thư tỉnh ủy rồi tỉnh An Nguyên làm chủ tịch, cuối cùng đến Hoàn Trung làm bí thư tỉnh ủy, đến làm bí thư thành phố Thượng Hải, ủy viên Bộ Chính trị rồi lên làm Phó thủ tướng.

Nhưng con đường làm quan của Phó Tuyền khá khó khăn, ở vị trí cục trưởng năm sáu năm, sau đó lúc lên làm phó chủ nhiệm Ủy ban kinh tế quốc gia thì tuổi đã không nhỏ, sau đó sang Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia làm phó bí thư đảng ủy, phó chủ nhiệm thì về cơ bản không còn cơ hội lên chức nữa vì đến điểm.
….
- Ồ, cái này tôi tin, tôi lo đồng chí trẻ thiếu kinh nghiệm, có những lúc thường thể hiện cá tính và phong cách làm việc của mình.
Tô Giác Hoa cười nói.

Phó Tuyền cảnh giác nhìn Tô Giác Hoa, y cảm thấy lời này của đối phương có mùi vị khác.

- Tôi thật ra cảm thấy cán bộ trẻ hăng hái và tiến thủ cũng là tốt, anh không phải vẫn đề xướng cán bộ trẻ cần phải có tính sáng tạo, không nên bị quy định cổ hủ trói buộc sao?
Phó Tuyền rất tự nhiên hỏi.

- Ha ha, lão Phó, anh thật ra biết dùng lời của tôi đổ miệng tôi.
Tô Giác Hoa cười phá lên.
- Có hăng hái, tiến thủ là việc tốt nhưng trong công việc cần có sự đối đãi khác nhau, có một số việc có thể xem nhiều làm nhiều, nhưng về lời nói phải có chừng mực.

- Có phải ai cáo trạng gì với anh không? Đến tố cáo Triệu Quốc Đống à?
Phó Tuyền không hề khách khí nói:
- Tôi vốn không hiểu mấy về cậu ta, tuy nói bên ngoài đồn đại rất nhiều nhưng tôi nửa tin nửa ngờ. Nhưng sau khi tiếp xúc một thời gian, tôi thấy đưa Cục vận hành kinh tế cùng Cục phối hợp ngành nghề cho cậu ta quản lý là khá sáng suốt. Tôi thấy sự năng động, nỗ lực của cậu ta. Về phần phát ngôn chẳng lẽ nói phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển phải nhìn trước ngó sau mới được nói ư? Hay là chỉ có thể đọc theo bản thảo đã chuẩn bị trước? Tôi không thấy biểu hiện trong thời gian qua của Triệu Quốc Đống có gì không ổn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play