Chỉ qua có mấy ngày, vết tích của trận đại chiến đã hoàn toàn biến mất. Thổ tu vô cùng cần cù, cả ngày lẫn đêm tận lực chữa trị những nhà dân đã bị hư hỏng.
Không ai nghĩ tới chuyện tính toán tiền nong.
Chiến tranh đi qua, quê hương vẫn còn tồn tại, còn cái gì vui hơn như thế đâu!
Không cần ai dẫn dắt, mọi Thổ tu đều tự động gia nhập vào đội ngũ xây dựng lại Thanh Thủy Thành.
Sự yêu thương mạng sống, quyến luyến với quê hương, hy vọng vào tương lai đã kết nối những người không hề quen biết lại với nhau, hỗ trợ nhau, giúp đỡ nhau.
Ở đâu trong Thanh Thủy Thành cũng nhìn thấy cảnh tượng như thế.
Làm mệt, họ sẽ thoải mái ngồi trên nóc nhà, nhìn ngắm núi đồi, trời đất phía xa. Có nhiều người còn chuẩn bị cả nước trà hạt dưa, vừa ăn uống vừa tán chuyện, tự hào kể cho những người mới từ nơi khác tới nghe chuyện ngày hôm trước, sống động như thật.
"Nè, biết tại sao gọi là Lôi Đình đại sư không? Vì giống lôi đình y như thật đó!"
"Lúc đó các ngươi không ở đây không biết, Ngải Sư vừa xuất hiện, mắt trợn lên một cái, một tia chớp to như cánh tay đùng đùng bắn xuyên không luôn! Mục thủ của Mục Thủ Hội lợi hại lắm, ai cũng là đại sư, là tinh anh trong tinh anh, ưu tú của ưu tú đó, nhưng thế thì sao? Ngải Sư chỉ trừng mắt một cái, hai đại mục thủ, một người bị hạ cảnh giới, tàn phế chẳng khác gì sắp chết, người còn lại vãi cả linh hồn, túm lấy đồng bọn bỏ chạy mất dép. Ngải Sư vừa nhìn một cái, ai da thế là vắt chân chạy tóe khói, thấy ghê không? Nói thì chậm nhưng xảy ra nhanh lắm, mặt Ngải Sư đằng đằng sát khí, trong con mắt còn có ánh chớp nữa! Đường đường Đậu sư【 Bắc Minh ám vương 】, ngang dọc hắc đạo mấy chục năm, lập tức xin hàng..."
...
Trên núi hoang, toàn thân Ngải Huy ánh chớp lượn lờ, cách đó không xa là Lâu Lan, hồng quang trong mắt lấp lóe.
Ngải Huy phóng lôi đình ra, cả bầu trời như có Ngân Xà loạn vũ, tiếng nổ ầm ầm vang lên không dứt.
Sau những mười phút, Ngải Huy mới dừng lại, thở hổn hển, ánh chớp quanh thân ảm đạm đi nhiều.
Hắn vừa thở vừa hỏi: "Thế nào? Lâu Lan."
Hồng quang trong mắt Lâu Lan ngừng lấp lóe: "Ngải Huy, có kết quả rồi. Địa cung bị ảnh hưởng chiếm sáu phần mười, Tả Thủ Cung và Hữu Thủ Cung mỗi bên chiếm hai phần mười."
Ngải Huy suy tư: "Không khác ta nghĩ là mấy. Địa cung là quân, Thủ Cung là thần. Nhưng Địa cung chiếm tới sáu phần mười, thì nhiều hơn ta nghĩ."
...
Thêm một đợt sấm vang chớp giật.
Lâu Lan nói nhanh: "Ngải Huy, nguyên lực từ song thủ cung đang chảy về Địa cung."
...
Sấm chớp lại vang, hồng quang trong mắt Lâu Lan chớp lóe điên cuồng chưa từng có.
Nếu nhìn được kĩ, mọi người sẽ thấy tần suất lấp lóe trong mắt Lâu Lan cùng nhịp với tần suất lấp lóe của lôi đình trên bầu trời.
Bỗng Lâu Lan kêu to: "Ngải Huy, nguyên lực trong tả thủ cung và hữu thủ cung khác nhau! Nguyên văn trong song thủ cung cũng khác nhau!"
...
Sấm chớp dừng, Lâu Lan hưng phấn nói: "Ngải Huy, tìm ra rồi! Nơi sinh ra Lôi Đình chính là Địa cung! Hai loại nguyên lực khác nhau từ song thủ cung tụ lại ở Địa cung, sinh ra Lôi Đình!"
...
Cuộc đại chiến Thanh Thủy Thành đã tạo nên ảnh hưởng lớn tới khu vực xung quanh.
Lúc đầu, hai bên giao chiến có tổng cộng bảy đại sư, trong tình huống hiện tại, bảy đại sư tham dự một cuộc chiến là một con số kinh người.
Lại còn xuất hiện một Lôi Đình đại sư đầu tiên từ trước tới nay, điều này khiến tác động của nó càng thêm kinh người.
Cái tên【 Lôi Đình Kiếm Huy 】 ai cũng biết, nhưng ai cũng chỉ nghĩ tới sự ảnh hưởng của hắn tới Tùng Gian phái, không quan tâm lắm tới thực lực của hắn.
Nhưng bây giờ, Ngải Huy đã làm cả Thiên Ngoại Thiên khiếp sợ.
Đầu tiên là chiến thắng thiên tài kiếm khách Hàn Lạp, bị thương nặng không thể không bế quan. Không ngờ mới vừa xuất quan, lập tức lên cấp đại sư, lại còn là Lôi Đình đại sư đầu tiên từ trước tới nay. Sau đó chỉ bằng sức cá nhân, xoay chuyển chiến cuộc, bốn đại sư của đối phương, một thương một trốn, hai làm tù binh.
Chiến tích kinh người khiến mọi người đều không tự chủ được, liên tưởng đến những nhân vật huyền thoại trong lịch sử.
Ngải Huy một trận thành danh.
Cái danh xưng Lôi Đình đại sư đầu tiên từ trước tới nay khiến khá nhiều nguyên tu ở những thành thị quanh đó phải chạy tới Thanh Thủy Thành. Họ muốn được chiêm ngưỡng phong thái của Lôi Đình đại sư.
Nguyên tu nào tới đây, cũng đều bị ngọn núi hoang phía xa thu hút ánh mắt. Ở đó, thỉnh thoảng lại có những tia chớp to đánh xuống, ngoằn ngoèo như điện xà, kèm với tiếng sấm nổ vang rền vang hoài không dứt.
Cảnh tượng đồ sộ tới mức ai nhìn thấy, trong đầu cũng tự động hiện lên bốn chữ: Thiên uy cuồn cuộn!
Sau đó cư dân Thanh Thủy Thành sẽ kể cho họ biết rằng, Ngải Sư chính là đánh bại thiên tài kiếm khách Hàn Lạp ngay ở trên ngọn núi hoang đó.
Vốn nó chỉ là một ngọn núi hoang vô danh, nhưng bây giờ nó đã có tên, là Thính Lôi Sơn, vì trong thành đã lưu truyền một câu chuyện rằng Ngải Sư chính là ngộ đạo, phỏng đoán Lôi pháp ở Lôi Sơn.
"Sau này Thính Lôi Sơn sẽ là thánh địa của Thanh Thủy Thành!" Kiều Mỹ Kỳ hăng hái, chẳng còn chút ủ rũ hay đau lòng: "Chờ có tiền, nhất định sẽ đưa Thính Lôi Sơn vào trong thành. Đây chính là cơ nghiệp có thể truyền lưu thiên cổ đó. Lôi Đình đại sư đầu tiên Ngải Huy, chính là ở đây đốn ngộ Lôi pháp, thu phục Lôi Đình, liên tục trăm ngày không dứt..."
Cung Bội Dao không nhịn được cắt ngang: "Kiều thúc thúc, tới giờ mới có hai ngày thôi!"
Cư dân cho rằng Ngải Huy đang phỏng đoán Lôi pháp, nhưng thực tế là vì lôi đình trong người Ngải Huy quá nhiều, buộc hắn phải tìm cách phát tiết ra ngoài. Để không làm ảnh hưởng tới người khác, hắn mới phải chạy ra núi hoang ngoài thành để dằn vặt.
"Trăm ngày nghe mới có khí thế!" Kiều Mỹ Kỳ đắc ý: "Sau đó ta sẽ tạo lời đồn, Ngải Sư ở Thính Lôi Sơn để lại dấu ấn Lôi Đình, chỉ cần hiểu được dấu ấn của Ngải Sư, sẽ lĩnh ngộ được sức mạnh Lôi Đình, trở thành Lôi Đình đại sư mới! Thế nào? Không chút kẽ hở đúng không! Tới lúc đó sẽ có không biết bao nhiêu Nguyên tu chẳng quản đường xa vạn dặm, mòn gót tới Thanh Thủy Thành chúng ta để chiêm ngưỡng di tích Ngải Sư. Muốn chiêm ngưỡng Thánh Địa, đương nhiên phải trả tiền! Còn không có tiền ư? Không sao, làm việc cho ta là được. Ừm, cái tên Thanh Thủy Thành nghe không hay lắm, không gợi lên được danh Thính Lôi Sơn, đổi tên, nhất định phải đổi tên! Gọi là Thính Lôi thành! Đúng thế! Ta sẽ đặt tên là Thính Lôi thành, ý là để chào Ngải Sư! Lập tức phát thông cáo, để ăn mừng Lôi Đình đại sư đầu tiên từ trước tới nay sinh ra, Thanh Thủy Thành sẽ được đổi tên là Thính Lôi thành."
Nhìn Kiều Mỹ Kỳ mặt mày phấn khởi, ai nấy đều miệng mồm há hốc, tất cả hoàn toàn bị sự tham tiền của Kiều Mỹ Kỳ làm cho chấn kinh.
Hỏa Sơn Tôn Giả cảm khái: "Gian thương quả là gian thương!"
Lão là Nguyên tu, lão biết nếu lời đồn đãi này lan rộng ra ngoài, nhất định sẽ thu hút rất nhiều Nguyên tu tới Thanh Thủy Thành, à, bây giờ phải gọi là Thính Lôi thành.
Minh chủ Côn Luân Kiếm Minh trở thành Kiếm thuật đại sư đầu tiên từ trước tới nay, đã giúp Côn Luân Kiếm Minh nhanh chóng bành trướng, vô số Nguyên tu kéo tới đầu nhập.
Trong Côn Luân bộ mới xây dựng, đa số đều là kiếm tu tinh nhuệ được chọn lựa từ trong kiếm minh của Côn Luân Thiên Phong.
Có thể biết chắc rằng, tới lúc đó Thính Lôi thành nhất định sẽ tập hợp rất nhiều nguyên tu ngưỡng mộ Ngải Huy. Với giới nguyên tu, bất kì một loại sức mạnh mới được sáng tạo nào cũng đều mang tới ý nghĩa là mở ra cơ hội mới cho họ. Những sức mạnh mới mẻ đó, nếu được gia nhập vào, chắc chắn sẽ chiếm được tiên cơ. Những gia tộc thế gia làm sao mà có? Đa số chính là đều hình thành theo con đường này.
Của cải bắt nguồn từ thực lực.
Bỗng có tiếng Ngải Huy vang lên: "Chia ta phân nửa!"
Phủ thành chủ của Kiều Mỹ Kỳ là nơi đầu tiên được sửa chữa. Chữa kiến trúc ngoại hình thì không khó, nhưng làm lại màn nước phòng ngự thì cần nhiều thời gian hơn, đòi hỏi phải có Thổ tu đại sư.
Ngải Huy đã trở thành đại sư, nhìn qua thì có hơi khác biệt, nhưng khó mà nói ra được khác biệt ở chỗ nào. Thứ thu hút người ta nhất chính là đôi mắt hắn, nó rất sáng, sáng tới mức làm người ta có cảm giác chói lóa.
Ánh chớp bao quanh Lãnh Ngọc Tiểu Nhận đã ảm đạm đi nhiều, ánh chớp thỉnh thoảng lóe ra cũng vừa nhỏ vừa yếu.
Sư Tuyết Mạn chớp mắt: "Cảm thấy thế nào?"
Ngải Huy cười: "Coi như khống chế được rồi, nhờ có Lâu Lan."
Mọi người biết Ngải Huy tới Thính Lôi Sơn tu luyện, nhưng không biết Lâu Lan cũng đi cùng.
Ngải Huy không ngừng phóng ra Lôi Đình, để Lâu Lan phân tích. 【 Tử Dạ 】 của Lâu Lan có khả năng phân tích vô cùng mạnh mẽ, lần này, Lâu Lan đã giúp Ngải Huy tìm ra được khá nhiều nguyên văn có giá trị.
Đôi mắt Lâu Lan cong lại thành hai vòng trăng lưỡi liềm, vui vẻ: "Lâu Lan thích được giúp Ngải Huy."
Cung Bội Dao đố kị, hận không thể nhào tới bắt lấy Lâu Lan.
Được Lâu Lan giúp đỡ, lôi đình trong người Ngải Huy đã được khống chế, hắn không phải lo cơ thể bị nổ tung nữa.
Biết được Lôi Đình sinh ra làm sao, Ngải Huy nhanh chóng khống chế được tốc độ sinh ra lôi đình. Không còn lôi đình cuồn cuộn trong người, nguy cơ trong cơ thể hắn biến mất hơn nửa.
Đương nhiên, vẫn còn nhiều vấn đề hắn phải giải quyết, nhưng không còn nỗi lo bạo thể, hắn cũng có thời gian để giải quyết những vấn đề này.
Muốn hoàn toàn nắm giữ được Lôi Đình phải đi một con đường rất dài, hắn mới chỉ vừa bước vào ngưỡng cửa mà thôi.
Đây chính là nỗi muộn phiền của người đi mở đường. Họ phải đối mặt với đủ thứ điều chưa biết, lối đi mịt mù không thấu, phải vừa đi vừa thăm dò.
Nhưng cũng vì không quen thuộc, nên họ sẽ có được những biểu hiện kinh người, tha hồ hô mưa gọi gió.
Ngải Huy nhìn thành chủ: "Hàng của bọn ta chuẩn bị thế nào rồi? Nếu xong rồi, thì chúng ta định trở về."
Kiều Mỹ Kỳ chúc mừng Ngải Huy: "Chúc mừng Ngải Sư. Hàng hóa chuẩn bị xong cả rồi, lúc nào cũng có thể xuất phát."
Tuy cuộc chiến đấu vừa rồi mang tới tổn thất rất lớn cho Kiều Mỹ Kỳ, nhưng lão ta không hề để ý. Nếu trước đây Tùng Gian phái chỉ là một thế lực có tiềm lực, thì bây giờ nó đã trở thành một thế lực không thể coi thường.
Lôi Đình đại sư đầu tiên trong lịch sử, có hai đại sư của Sư gia và Cung phủ*, cộng với đại sư tù binh, Tùng Gian phái đã có được bốn đại sư!
*Đoạn này tính toán sao đó không rõ nữa. Tóm lại, Tùng Gian phái có bốn đại sư chiến đấu. Ngải Huy, Sư Tuyết Mạn và hai hàng black Friday.
Hai tù binh giao cho Ngải Huy, Kiều Mỹ Kỳ và Cung phủ đều không có ý kiến.
Như vậy, đội hình Tùng Gian phái đã vượt xa Thính Lôi thành.
Ở Tùng Gian phái toàn là người trẻ tuổi, mà tuổi trẻ đồng nghĩa với tiềm lực vô hạn. Nắm giữ phương pháp luyện chế Tuyết Nham, đồng nghĩa tiền tài sẽ không ngừng cuồn cuộn chảy vào, Ngải Huy chuyển hết tiền thành vật liệu, đủ nhìn ra được dã tâm của hắn.
Trong lòng Kiều Mỹ Kỳ đã tự động nâng vị trí của Tùng Gian phái lên cao mấy cấp.
Tùng Gian phái bây giờ không thua kém một gia tộc mới phất nào cả, là một tổ chức mới rất có tiềm lực.
[Mời huynh đệ tỷ muội tham gia diễn đàn. Yêu và hành động. Còn chần chờ gì không dám yêu?]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT