Dịch giả: Tiểu Băng

Ngải Huy cảnh báo, làm cả đội đều dựng lên, sẵn sàng chiến đấu.

Một tia ánh sáng đỏ bắn tới, bắn trúng trọng thuẫn trên tay Bàn Tử.

Đông, một tiếng vang trầm thấp.

Bàn Tử run người, loạng choạng lùi lại mấy bước, ngồi phịch xuống. Trọng thuẫn bị nứt ra.

Rầm, trọng thuẫn vỡ tan thành từng mảnh.

Mọi người đều biến sắc.

Sức khỏe của Bàn Tử trong đội chẳng mấy ai hơn được, thế mà không ngăn được một đòn của tia hồng quang, mà mọi người còn chưa nhìn ra được tia hồng quang đó là từ con gì!

Lại một tia ánh sáng đỏ lóe lên một cái rồi biến mất, lần này bắn trúng Hỏa Phù Vân.

Đùng!

Lồng phòng ngự của Hỏa Phù Vân rực lên, đỡ được tia hồng quang.

Mọi người lúc này mới nhìn thấy rõ hồng quang là một luồng dung nham, đang từ từ từ trên lồng phòng hộ chảy xuống.

Ngải Huy phản ứng nhanh nhất, hô to: "Thổ tương thú! Tất cả trốn ra sau Hỏa Phù Vân đi!"

Bàn Tử vội vọt vào sau Hỏa Phù Vân, những người khác cũng vội vàng di chuyển.

Lại một tia sáng đỏ, bắn vào lồng phòng ngự của Hỏa Phù Vân làm cả Hỏa Phù Vân lay động.

Ngải Huy cực kì đau đầu, dung nham thổ tương thú phun ra mạnh như đạn pháo, dã thú mà yếu tí trúng đòn là nổ tung.

Trước đây hắn đã từng nhìn thấy một con thổ tương thú xử lý nguyên một khu đóntg trại, không ngờ tới có một ngày hắn lại gặp phải một con.

"Chúng ta phải diệt nó!" Ngải Huy nói với Thiết Nữu: "Nó bắn mấy phát nữa, là Hỏa Phù Vân cũng không đỡ nổi."

Thiết Nữu nhíu mày: "Làm cách nào?"

"Ta thu hút sự chú ý của nó." Ngải Huy nói nhanh: "Ngươi nghĩ cách tới gần, công kích của ngươi có thể gây thương tổn cho nó."

Thủy Nguyên lực của Thiết Nữu vừa vặn khắc chế thổ tương thú thuộc hệ hỏa.

Thiết Nữu không chút do dự đáp: "Được."

Trong lúc hai người nói chuyện, thổ tương thú đã bắn thêm hai phát, ánh sáng trên lồng phòng ngự giảm hẳn đi.

Ngải Huy hít sâu một hơi, từ sau Hỏa Phù Vân lao ra.

Hắn không bay lên không, vì tốc độ dung nham thổ tương thú phun ra rất nhanh, rất khó né, nên tốt nhất là quấn lấy nó.

Địa hình ở đây phức tạp, có lợi hơn lên trời nhiều.

Ngải Huy cong người lạng qua lạng lại, phóng ra cửa sơn cốc.

Sau hắn năm giây, Sư Tuyết Mạn từ bên kia bay ra, bắt chước Ngải Huy cong người, không ngừng đổi hướng để né tránh.

Hỏa Phù Vân từ từ lùi lại tìm chỗ núp kín.

Thổ tương thú quả nhiên bị Ngải Huy thu hút chú ý, một tia sáng đỏ bắn ra, trúng vào mặt đất ngay sau lưng hắn.

Oanh, mặt đất nổ bung lên, tạo thành một cái hố to bốc khói đen.

Cơ thể khổng lồ của Thổ tương thú như một cái túi chứa dung nham. Bình thường thì không sao, lúc gặp địch nó sẽ duỗi vòi phun ra, bắn dung nham liên tiếp không ngừng. Vòi phun của Thổ tương thú có hai loại dài và ngắn, loại dài uy lực cực mạnh, nhưng độ chuẩn xác kém xa vòi ngắn, nói chung hai vòi tương phản với nhau.

Thổ tương thú bay không cao, nhưng có thể trôi nổi giữa không trung, di chuyển không chậm chút nào. Trường kỳ sinh sống trong dung nham nên mắt của nó đã thoái hóa, nhưng cảm nhận lại cực kì nhạy bén.

Một mục tiêu nhỏ xíu nó cũng nhận ra được.

Ngải Huy không ngừng đổi hướng, Bảo Thạch Tinh Kiếm Dực bắn ra những chiếc lá đen nhỏ, tản ra khắp nơi, bay theo quỹ tích vòng cung quỷ dị, hướng về phía thổ tương thú.

Hắn cảm nhận thấy thổ tương thú do dự, nhưng chỉ trong khoảng rất ngắn.

Hồng quang lại xuất hiện, nhưng không ngờ, nó lại bắn về phía Sư Tuyết Mạn!

Sư Tuyết Mạn theo Ngải Huy thâm nhập Man Hoang mấy lần, kinh nghiệm đã khá là phong phú, cô rất cẩn thận. Hồng quang xẹt qua cách cô cả nửa trượng, nhưng cô vẫn rùng mình.

Ngải Huy hô to: "Nó rất mẫn cảm với Thủy Nguyên lực!"

Thổ tương thú là hoang thú thuần hệ hỏa, sống trong dung nham, cực ghét Thủy Nguyên lực.

Sư Tuyết Mạn nhanh trí hiểu ngay, trên tay xuất hiện ba cái Thủy Lạp Chúc ngăn ngắn. Thủy Nguyên lực truyền vào Thủy Lạp Chúc, khi một cái Thủy Lạp Chúc được đổ đầy sẽ hóa thành một đoàn hơi nước. Hơi nước biến đổi hình dạng, bay ra khỏi tay cô, biến thành một Sư Tuyết Mạn giống hệt, cong người bay đi.

Trong nháy mắt, xuất hiện thêm ba Sư Tuyết Mạn giống hệt cô.

Ngải Huy phải thầm khen một câu ‘thông minh’.

Trước đây, Sư Tuyết Mạn tuyệt đối không sử dụng Thủy Lạp Chúc theo kiểu ‘trình độ thấp’ như vậy, nó không có lực sát thương. Nhưng sau mấy lần theo Ngải Huy vào trong Man Hoang, Sư Tuyết Mạn mới biết, rất nhiều lúc chỉ trông vào sức chiến đấu là không đủ, mà phải có những thủ đoạn nhỏ nhỏ (tiểu kỹ), chúng không có lực sát thương đâu, nhưng lại luôn mang tới những hiệu quả kì diệu.

Thủy Lạp Chúc tạo thành ảo ảnh, nguyên tu có chút thực lực là nhận ra ngay, nhưng hoang thú thì không được như vậy, nhất là thổ tương thú, chúng chỉ biết trong đó có Thủy Nguyên lực mà nó cực ghét mà thôi.

Hỏa Phù Vân đã nấp trong chỗ kín, mọi người thở phào, sẵn sàng chiến đấu, họ không muốn nhìn hai người Ngải Huy và Sư Tuyết Mạn liều mạng.

Đoan Mộc Hoàng Hôn âm trầm, cảm giác mình không có tác dụng làm hắn rất khó chịu.

Hắn lấy một hạt cây, truyền Mộc Nguyên lực vào làm hạt cây đâm chồi, chỉ sau mấy giây, một bụm cỏ xanh xuất hiện trong lòng bàn tay.

Hắn lạnh như băng nói: "Cung thủ có tầm bắn từ 3km trở lên, gỡ một chiếc lá, dùng đê."

Tang Chỉ Quân và Khương Duy nhìn nhau, mỗi người gỡ một chiếc lá, nuốt vào. Những cung thủ có thực lực khá cũng tới lấy lá, bỏ vào trong miệng.

Lá vừa vào miệng, liền biến thành nước.

Tang Chỉ Quân hỏi: "Đây là cái gì?"

"Mắt ưng thảo, thời gian hiệu lực cực ngắn, chỉ có ba mươi giây."

Mấy người nửa tin nửa ngờ bay lên trời.

Tang Chỉ Quân kinh ngạc thốt lên: "Ta thấy nó rồi!"

Những người khác bỗng phấn chấn, bọn họ cũng nhìn thấy thổ tương thú. Thị lực của họ đột nhiên trở nên cực kì tinh tường, nhìn thấy rõ Ngải Huy, Sư Tuyết Mạn thật, và những Sư Tuyết Mạn là huyễn ảnh hơi nước.

Khương Duy nói: "Đừng lãng phí thời gian."

Hắn rút mũi tên dài, những người khác cũng rút tên ra.

Tiểu kiếm màu đen của Ngải Huy nhanh nhất, như đàn ong đen trùm trên đầu thổ tương thú. Cảm nhận được uy hiếp, thổ tương thú mở vòi phun ngắn, không ngừng phun ra.

Vòi ngắn phun cực chuẩn, chỉ trong nháy mắt, đã có hơn mười cái lá bị bắn vỡ, Ngải Huy rất đau lòng.

Nhưng số lượng lá quá nhiều, đồng loạt chém vào thổ tương thú. Những tiếng đinh đang không ngừng vang lên, nhưng thổ tương thú lại chẳng bị thương tổn thực sự chút nào.

Nhưng từ bầu trời đã vang lên tiếng rít.

Thổ tương thú nhận ra nguy hiểm, vòi ngắn chĩa lên, trong thời gian cực ngắn liên tục phun ra rất nhiều dung nham, tạo thành một tấm chắn bằng dung nham đỏ rực.

Đang!

Một mũi tên xuyên qua tấm chắn dung nham, lộ ra một đoạn mũi tên.

Đang đang đang!

Tấm chắn dung nham không ngừng rung động.

Một tiếng rít trầm thấp dị thường vang tới, tấm chắn dung nham vỡ tung, trọng tiễn mang theo sức mạnh kinh người bắn trúng vào thổ tương thú, xuyên vào người nó.

Thổ tương thú rít lên, hỏa diễm ầm ầm bốc lên, trọng tiễn trong nháy mắt bị đốt thành tro bụi. Trong cơ thể dung nham phun trào, nhanh chóng chữa trị vết thương, nhưng bằng mắt cũng nhìn thấy, chỗ vết thương đó màu thâm hơn hẳn, như một vết sẹo.

Thổ tương thú bỗng dưng dừng lại.

Ngải Huy theo trực giác thốt lên: "Cẩn thận!"

Một luồng hồng quang cực mạnh từ vòi phun dài của thổ tương thú phun ra, như luồng kiếm quang đỏ rực bắn thẳng vào Sư Tuyết Mạn ở dưới mặt đất.

Sư Tuyết Mạn đã phản ứng ngay khi Ngải Huy lên tiếng, toàn thân chuyển hướng, bay nhào sang bên cạnh.

Ầm!

Một khoảnh đất như bị bàn tay vô hình nhấc lên, lửa đỏ rực trời, bắn tóe ra như nước thép, ầm ầm nổ tung. Ba cái huyễn ảnh hơi nước không kịp giãy dụa, bị màn lửa đỏ bao phủ, trong nháy mắt tan tành.

Ngải Huy ngơ ngác, Hỏa Nguyên lực mạnh cỡ này, thực là khủng bố.

Thiết Nữu cũng biến sắc, nếu không phải nghe Ngải Huy cảnh báo, không chút do dự né đi, thì chắc chắn đã bị thương. Theo Ngải Huy thâm nhập Man Hoang mấy tháng, cô rất tin tưởng Ngải Huy, nhiều lần cô cứ tưởng Ngải Huy đoán sai, nhưng cuối cùng sự thật đều chứng minh hắn đúng.

Ngải Huy tỉnh táo lại, nhận ra mình chỉ cách thổ tương thú không xa.

Vốn hắn chỉ là yểm hộ, Sư Tuyết Mạn chủ công. Không ngờ Sư Tuyết Mạn lại thành công thu hút sự chú ý của thổ tương thú, tạo thời cơ cho hắn.

Cái đòn vừa rồi, cũng làm thổ tương thú mất sức, hồng quang quanh thân nó giảm hẳn đi.

Tuy công kích của Thủy Nguyên lực tạo tổn thương cho nó là mạnh nhất, nhưng kim nguyên lực cũng có hiệu quả khắc chế.

Ngải Huy tin vào kiếm thuật của mình.

Hắn vận nguyên lực, không chút chần chờ, xuất kiếm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play