Sau khi đấu giá thiên thần bùa, liên tục bảy tám văn kiện pháp bảo lên sảnh đấu giá, phẩm cấp thấp nhất đều có thể bộc phát ra Đạo khí uy lực, mỗi vật cũng đều đạt được giá cả cực kỳ kinh người.
Tiêu Thần trong lòng âm thầm thở dài, một ít pháp bảo vừa qua, uy lực thậm chí không dưới Tiểu Chuyên ngày xưa, nhưng đối với hắn mà nói, trừ phi phẩm chất Đạo khí, pháp bảo tác dụng không lớn, hắn tự nhiên sẽ không xuất thủ cướp đoạt, liền luôn luôn im lặng ngồi thờ ơ lạnh nhạt nhìn mọi người đấu giá.
Nhưng lúc này, Không Huyền Tử sau khi hoàn thành một lần đấu giá, vỗ tay nhè nhẹ, mặt đất lại không dâng lên ngọc đài, ngược lại là một nữ tu áo trắng lên sảnh, thần thái kính cẩn đem một khay ngọc giao cho Không Huyền Tử, tiện đà cúi đầu xoay người thối lui.
Không Huyền nhìn thấy ánh mắt kinh nghi của chúng tu sĩ dưới đài, mỉm cười, đưa tay lấy một vật dưới khay ngọc, khẽ cười nói:
- Tiếp theo đấu giá một vật cực kỳ ngạc nhiên, chính là một mảnh tàn đồ, vật ấy đến tột cùng có gì tác dụng lão phu cũng không hiểu. Nhưng có một chút có thể nói cho chư vị đạo hữu, tàn đồ này tính chất cực kỳ cứng cỏi, Bất Trụy thượng nhân cảnh giới tồn tại, toàn lực ra tay cũng không tổn hại mảy may.
- Ta nghĩ điểm này, cũng đã đủ để biểu lộ chỗ bất phàm của nó.
Nói đến đây, Không Huyền Tử nghiêm nghị nói:
- Một bộ tàn đồ, tác dụng không rõ, không rõ lai lịch, có thể ngăn cản Bất Trụy thượng nhân cảnh giới toàn lực ra tay không hề tổn hại, giá quy định một trăm vạn hạ phẩm linh thạch, đạo hữu nào có hứng thú, xin mời ra giá.
Từ lúc Không Huyền Tử đem tàn đồ xuất ra, sắc mặt Tiêu Thần lập tức biến đổi, mặc dù mạnh mẽ áp chế xuống, nhưng trong nội tâm cũng đang nổi lên vô tận sóng gió, bởi vì tàn đồ này trong tay hắn có hai khối. Khối thứ nhất lấy được từ Minh Tiêu lão tổ, khối thứ hai lấy được từ Thiên Hải thành đấu giá, đây là hắn gặp được tấm tàn đồ thứ ba!
- Tàn đồ này tất nhiên cất dấu thiên đại bí mật, có thể ngăn cản Bất Trụy tu sĩ ra tay, lúc trước người đem nó xé rách không khoan nhượng, tu vi lại là cảnh giới nào!
“Thế gian này to lớn như thế, nếu không có cơ duyên tạo hóa có thể nào lặp đi lặp lại nhiều lần gặp được tàn đồ này, như thế như vậy chỉ có một loại giải thích, vật ấy cùng ta tương quan, tất nhiên là với ta có tác dụng thật lớn!”
"Hôm nay bất luận như thế nào, tấm tàn đồ thứ ba, ta cũng cần phải thu vào trong tay!"
Tong mắt Tiêu Thần xẹt qua vài phần lệ mang.
Theo thanh âm Không Huyền Tử hạ xuống, đấu giá sảnh nháy mắt lâm vào yên lặng, tàn đồ có thể ngăn cản Bất Trụy toàn lực ra tay, đương nhiên là không bình thường, vô cùng có khả năng cất dấu thiên đại bí mật. Nhưng mấu chốt ở chỗ nó bất quá chỉ là một bộ tàn đồ, thế gian này to lớn, bộ phận còn lại ai cũng không nắm chắc có thể tìm được. Hôm nay thu vào trong tay, cũng rất có khả năng là làm một việc vô dụng.
Tiêu Thần cố chấp tự kềm chế sự kích động trong lòng, nếu không người tranh đoạt, có thể thoải mái thu tấm tàn đồ này mà không ai chú ý, tất nhiên là hoàn mỹ nhất. Nhưng hiện tại hắn vẫn không ra giá, chỉ để mọi người nhận định vật ấy quả thật vô dụng, lúc sau hắn lại ra tay, mới có thể lấy phương thức nhẹ nhàng nhất mua đi.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm nhẹ nhàng từ lầu hai vang lên, ý niệm trong lòng Tiêu Thần nháy mắt sụp đổ.
- Tàn đồ này thật ra cũng có chút thú vị, lại có thể ngăn cản Bất Trụy cảnh giới tu sĩ ra tay, trăm vạn linh thạch mua làm vật thưởng thức cũng là lựa chọn không tồi.
- Nếu không ai ra giá, như vậy tàn đồ này lấy giá trăm vạn linh thạch bán cho lão phu đi.
Người này mở miêng giọng điệu hờ hững, nhưng khí tức nhẹ nhàng phát tán ra cũng đem thân phận hoàn toàn tỏ rõ - Bất Trụy tu sĩ!
Tiêu Thần sắc mặt bỗng nhiên chìm xuống, tồn tại như vậy đột nhiên nhúng tay, để cho hắn tranh đoạt như thế nào bây giờ!
- Ha ha, Thượng đạo hữu nói rất đúng, tàn đồ này cho dù vô dụng, mua để ngắm nghía thật cũng không sai.
- Tại hạ ra giá hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch, mong rằng đạo hữu đừng trách móc tại hạ ra tay tranh đoạt.
Thế nhưng lúc này lại có một gã Bất Trụy tu sĩ cười khẽ mở miệng, hiển nhiên trong lòng đối với tàn đồ này cũng rất có hứng thú.
- Hai vị đạo hữu thật hăng hái, một khi đã như vậy, lão thân cũng chen vào một tay.
Người nói chuyện chính là một bà lão, thanh âm khàn và nhỏ dữ tợn chói tai, lời nói thoáng tạm dừng, rồi tiếp:
- Lão thân ra giá ba trăm vạn linh thạch.
Đối với Bất Trụy cảnh giới mà nói, mấy trăm vạn hạ phẩm linh thạch thật sự không đáng nhắc tới, tùy tay hoa ra cũng tuyệt đối không có nửa điểm đau lòng.
Tiêu Thần ánh mắt tối tăm, sắc mặt vô cùng khó coi. Lúc trước hắn đã đánh giá sai, Bất Trụy cảnh giới vốn là tồn tại đỉnh cao của thế gian này, ngay cả bọn họ toàn lực ra tay đều không thể phá hư vật, hiển nhiên tuyệt không tầm thường. Những lão quái đó không cần tinh thạch, tự nhiên cũng muốn thu vào trong tay nghiên cứu một phen, cho dù không có nửa điểm thu hoạch, bọn họ cũng không để trong lòng.
Trong khoảng thời gian ngắn, lại có thêm bốn gã cảnh giới Bất Trụy gia nhập đấu giá, tuy rằng vật phẩm trong truyền thuyết kia chưa đấu giá, nhưng thế lực các phương hình như đã dùng tàn đồ này âm thầm đấu sức, ý đồ sớm áp chế đối thủ. Dù đại thế này cũng chỉ là vô hình, nhưng đối với số mệnh tu sĩ cũng cực kỳ trọng yếu, các lão quỷ Bất Trụy biết rõ đạo lý này, càng không dễ dàng buông tay.
Thời gian từng giọt trôi qua, dưới sự tranh đoạt của mấy lão già kia, một mảnh tàn đồ không rõ công hiệu, giá cả đã đạt tới sáu ngàn vạn hạ phẩm linh thạch! Giá đến mức này, dù là cảnh giới Bất Trụy cũng muốn cẩn thận suy xét, dù sao hôm nay bọn họ tiến đến mục đích chính yếu nhất là vì tranh đoạt vật trong truyền thuyết kia, nếu vì tranh đoạt tàn đồ này làm cho tài lực đại tổn, lúc sau vô lực đấu giá, tự nhiên là mất nhiều hơn được. Sau một thoáng do dự, có năm người lần lượt từ bỏ, chỉ còn một Bất Trụy cùng một vị Vân gia thái thượng trưởng lão tranh đoạt.
- Vân đạo hữu xem ra cực kì thích tấm tàn đồ này, đáng tiếc tại hạ cũng đồng dạng như thế, thật sự không thể nhường cho."
Thượng Văn Tinh an tọa trên ghế lô, nhẹ nhàng tựa vào mặt ghế, trong mắt bỗng xẹt qua vẻ lành lạnh, hơn hai mươi tu sĩ Thượng gia xung quanh, tất cả đều thu liễm tiếng động, kính cẩn vạn phần
- Tàn đồ này, lão phu ra giá sáu nghìn năm trăm vạn hạ phẩm linh thạch.
Vân gia chủ cùng một lão giả ngồi song song, người báo giá, đúng là Vân gia thái thượng trưởng lão Vân Lam .
- Thôi, xem ra lần này hắn đến đây đã có chuẩn bị, lão quỷ này tuyệt đối không chịu lép vế trước chúng ta nửa điểm, nếu tiếp tục dây dưa nữa, sợ là chỉ nhường cho các thế lực khác hưởng lợi.
- Tàn đồ này, không tranh cũng được.
Vân Lam nhẹ giọng lắc đầu, sắc mặt không có nửa điểm biến hóa.
- Thái thượng trưởng lão anh minh.
Vân gia chủ Vân Huyền kính cẩn nói.
Vân Lam khẽ cười một tiếng, tiện đà cất cao giọng nói:
- Nếu còn đạo hữu nào yêu thích vật này, tại hạ liền không ra giá nữa, vật ấy sẽ thuộc về đạo hữu.
Thanh âm hạ xuống, cả sảnh đấu giá trở nên tĩnh mịch.
Nguyên bản một tàn đồ không ai xem trọng, nhưng lại khiến vài Bất Trụy tồn tại ra tay đánh cuộc, giá cả lại càng đạt tới con số kinh người sáu nghìn năm trăm vạn linh thạch, thủ bút lớn như vậy, trăm ngàn năm qua cũng khó gặp!
Không Huyền Tử kích động đến cả người phát run, thật vất vả mới áp chế sự kích động trong lòng, lúc này tuyên bố đấu giá hoàn thành.
Tiêu Thần sắc mặt âm trầm như nước, trong lòng sát khí tung hoành! Lần tranh đoạt tàn đồ này, hắn tuyệt đối không thể ra tay, nếu không không những không thể đem vật ấy thu vào tay, còn vô cùng có khả năng sẽ khiến cho mấy Bất Trụy lão quỷ hoài nghi, hậu quả tự nhiên khó lường! Nhưng trơ mắt nhìn thấy tàn đồ bị người khác lấy đi, Tiêu Thần thật không cam lòng, nhưng hắn không có biện pháp!
"Tàn đồ nếu giờ không thể tới tay, ngày sau chỉ sợ không có cơ hội, nhưng đối phương thân là Bất Trụy cảnh giới, ta biết làm thế nào?"
Tâm niệm Tiêu Thần cấp tốc chuyển động, nhưng mọi suy nghĩ, biện pháp đều bị hắn nháy mắt bác bỏ, trước mặt Bất Trụy tu sĩ, thủ đoạn gì đều không có nửa điểm tác dụng.
Một lúc sau, Tiêu Thần ngẩng đầu, đáy mắt lóe ra vẻ điên cuồng.
"Bất kể thế nào, tàn đồ này ta sẽ tuyệt đối không buông tay, nếu vật ấy bị Thượng gia Bất Trụy tu sĩ kia chụp đi, ta liền âm thầm tiếp cận người này, nếu có cơ hội, không tiếc bất cứ giá nào đoạt lấy!"
Sau khi đấu giá tàn đồ, không khí trong sảnh càng trở nên nóng bỏng, vô số vật phẩm tốt được đưa ra đấu giá, tất cả thành công bán ra với giá thật cao. Tiếp theo lại xuất hiện linh quả đấu giá, không chỉ xuất hiện Huyết Linh quả, Thiên Cơ thảo, Tục Hồn hoa… nghịch thiên thần vật, thậm chí còn có một mai Chu Tước quả được mang ra đấu giá. Tiêu Thần dùng thần thức đảo qua, nhưng không có nửa điểm hứng thú. Chu Tước quả hàng thật giá thật, nhưng dược lực ẩn chứa trong đó so sánh với quả hắn dùng lúc trước có sự khác biệt, chỉ sợ mới đạt khoảng ba bốn thành mà thôi.
Đấu giá tiếp tục tiến hành, ba canh giờ sau mới chậm rãi tiến đến hồi kết.
Không Huyền Tử tuy rằng thân thể có chút mệt mỏi, nhưng tinh thần phấn khởi tới cực điểm, hôm nay tứ phương đấu giá hội tuyệt đối là buổi lễ đấu giá lớn nhất trong cuộc đời hắn, nghĩ đến số lượng linh thạch tham gia mua bán, lấy tu vi của hắn mà cũng chấn động kịch liệt không thôi.
Hít một hơi thật sâu, nghĩ tới vật sắp đấu giá, Không Huyền Tử cảm giác thanh âm mình run lên nhè nhẹ.
- Chư vị đạo hữu, hôm nay mọi người tề tụ tại Tứ Phương thành, tham gia đấu giá lần này, nói vậy đại bộ phận nguyên nhân đều là do bốn ngày trước trên vạn trượng không trung của tứ phương thành, Chu Tước, Lôi Long hai đại thần thú sinh tử quyết chiến hấp dẫn mà đến, dị tượng như vậy ngàn vạn năm khó gặp, tất nhiên ẩn chứa cơ duyên dị biến to lớn.
- Mà lần này món đồ cuối cùng được Tứ Phương thành đưa ra đấu giá cũng chính là món đồ chư vị đạo hữu mong đợi nhất, chiếc chìa khóa trong truyền thuyết có thể mở ra không gian thần bí, đạt được vô tận cơ duyên! Vật ấy đến tột cùng rơi tay ai, ta thật mỏi mắt mong chờ!
Không Huyền Tử thanh âm vừa dứt, có bốn gã cả người bao phủ bởi hắc bào ở dưới các tu sĩ cầm một ngọc điệp đi lên bàn đấu giá. Tuy rằng không thể thấy rõ bộ dạng, nhưng từ khí tức âm trầm nhè nhẹ bọn họ phát ra, cũng đủ để tỏ rõ thân phận của bọn họ!
Bất Trụy!
Bốn gã Bất Trụy cảnh giới tu sĩ hộ vệ "Chìa khóa" này, đủ thấy được trình độ coi trọng, cũng đồng thời thể hiện thực lực kinh người của chủ trì Tứ Phương đấu giá hội.
Trên đài đấu giá, bốn gã thần bí Bất Trụy tu sĩ vẫn chưa rời đi, ánh mắt lành lạnh quét ngang mọi nơi, tựa hồ một ngọn gió thổi qua cũng không thoát được cảm ứng của bọn họ.
Trên tầng hai, các thế lực đầu sỏ đều cẩn thận, đáy mắt mơ hồ toát ra vẻ cuồng nhiệt.
Kiện vật phẩm đấu giá này, mới là vật bọn họ chú ý nhất, chiếc chìa khóa trong truyền thuyết!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT