Lục Bình chọn hai khối linh điền ở gần sát động phủ của hắn, cố ý để hai khối linh điền do tìm linh chi địa khai ích ra, nhường lại cho Lý Tử Minh. Lý Tử Minh cho là người đến tiếp nhận. Sau đó Lục Bình mới biết Lý Tử Minh đem năm mẫu linh điền này giao cho con trai của mình chăm sóc - Lý Ngọc - tam cấp đệ tử của Chân Linh biệt viện thuộc về phân đội thứ mười chín tu vi luyện huyết tầng tám.
Linh điển của Lục Bình do một hệ liệt bí thuật thi triển. Sản lượng tăng ra, chu kỳ sinh trưởng rút ngắn. Như vậy một năm thu nhập vào đối với một luyện huyết kỳ đệ tử phổ thông mà nói thì rất khả quan. Lý Tử Minh và con trai của mình mà không sợ mất mặt, cất lời yêu cầu. Nhưng Lý Tử Minh đường đường là dung huyết trung kỳ tu sĩ, chẳng lẽ ngay cả mấy trăm linh thạch cũng không chịu bỏ ra để cho con trai của y sao? Lại năng nặc vì con trai của mình mà mơ ước chiếm lấy mấy mẫu linh điền này?!
Cho đến một ngày Diêu Dũng và Sử Linh Linh đến trên đào tìm Lục Bình chơi, nói về các biệt viện đệ tử. Bấy giờ mới biết Lý Tử Minh và Lý Thành vốn là chú cháu một gia tộc. Lý Ngọc và Lý Thành tự nhiên là anh em họ. Lâm Thịnh cũng cùng Lý Ngọc, Lý Tử Minh thân cận. Hắn có thể đến Hoàng Ly đào tự nhiên không thể thoát khỏi được Lý Tử Minh tiến cử. Sự tình như vậy là đã rõ ràng. Xem ra nguyên nhân là ở trên người Lý Thành rồi.
Lục Bình không có thời gian để ý tới những chuyện loạn thất bát tao này. Trước mắt điều tối trọng yếu chính là đem linh dược viên ở Thịnh Đào động phủ và hai linh mạch ở Thịnh Đào động phủ cùng linh xà sào huyệt cùng dịch chuyển đến động phủ của hắn.
Hội nghị của Bắc Hải liên minh đã tiếp cận hồi cuối. Các phái nhùng nhằng, dây dưa. Cuối cùng nhờ sự liên hiệp lai vãng giữa các tu sĩ các phái, tu sĩ tụ tập ở hải vực gần với yêu tộc càng lúc càng tụ tập nhiều. Chỉ cần liên minh một lời ra lệnh thì sẽ khai phóng hải cẩm. Chúng tu sĩ sẽ tràn vào hải vực của yêu tộc.
Lục Bình lợi dụng cơ hội tuần hải của mình đã đem trận pháp án chiếu theo yêu cầu, khắc họa lên linh mạch chi địa. Sau đó đem khiến dẫn trận bàn đặt ở trong động phủ, trên thanh tuyền chỉ chờ cơ hội đến là đem linh mạch khiến dẫn đến trong động phủ. Lục Bình nhìn khối đất màu vàng trong tay. Loại đất này gọi là Linh Trang thổ, là một loại linh tài dùng để luyện chế thổ hệ trung thượng giai thủ hộ pháp khí.
Đây chính là Lục Bình ở trong linh xà sào huyệt khắc họa khiến dẫn trận pháp phát hiện ra. Lần trước ở trong linh xà sào huyệt chỉ chú ý đào linh dược, không chú ý đến đất ở trên đó có gì bất đồng. Sau khi ở trong dung huyết khổ khai nhãn giới xong. Lần này trở về sào huyệt, bấy giờ Lục Bình mới phát giác nơi tụ tập linh mạch không ngờ là một mỏ Linh Trang thổ nhỏ. Đây là một khoản tài phú không ít. Lục Bình tự nhiên cao hứng. Chỉ là bản thân hắn không có thời gian đi khai thác, lại không nguyện để người khác khai thác để lộ ra tin tức. Trước mắt hắn chỉ còn cách ẩn dấu, chờ trong tay linh thạch thiếu thốn thì sẽ đến đó làm quán công.
Cơ hội nhanh chóng đã đến. Trương Tử Phong và Lý Tử Minh cùng hai trung hậu kỳ tu sĩ bị môn phái cho gọi trở về Huyền Kỳ đảo thống nhất an bài kế hoạch khai mở hải cầm. Lâm Thịnh cũng theo Lý Tử Minh mà đi. Trên đảo chỉ còn lại năm dung huyết kỳ tu sĩ. Hơn nữa còn có hai người phải đi tuần hải. Đây xem ra là cơ hội tốt nhất rồi. Những dung huyết sơ kỳ tu sĩ này xem ra kiến thức hữu hạn. Khi dịch chuyển linh mạch dẫn đến địa động sẽ không dẫn tới sự cảnh giác của họ. Chỉ có Hồ Lệ Lệ là bác học cường văn, người lại sinh minh, có khả năng sẽ đoán được cái gì đó. Nhưng mà Lục Bình đã từng cứu tính mạng nàng và quan hệ nhất mực gần gũi, đối với nàng cũng có sự hiểu biết. Do đó không sợ nàng nói ra.
Đem những chuyện lung tung này vứt ra đằng sau đầu. Lục Bình liên phát động khiến dẫn trận pháp. Một lúc sau trên Hoàng Ly đảo đột nhiên chấn động. Phàm nhân trên đảo cho đó là địa chấn, đua nhau từ trong nhà chạy ra. Ngay cả tu sĩ ở trên đảo cũng trở nên cảnh giác, ở bốn phía trên đảo tuần tra một vòng xem có phải là có yêu thú đến quấy rối hay không.
Ước chừng thời gian một nén nhang, sau khi mọi người cho rằng chẳng qua chỉ động đất tầm thường, đang định trở về nơi ở của mình thì Hoàng Ly đảo đột nhiên lại chấn động. Lần này phàm nhân trên đảo càng khủng hoảng hơn, đua nhau tìm kiếm chỗ trống trải để đề phòng phòng ốc sụp đổ tạo thành thương vong nhân mạng.
Không đề cập đến Lục Bình dịch chuyển linh mạch tạo thành sự khủng hoảng ở trên đảo. Lúc này hắn đang đứng ở cạnh thanh tuyền, hô hấp linh khí đang dần dần nồng nặc ở bên trong động phủ. Gương mặt hiện vẻ say mê.
Chính lúc Lục Bình đang hận thưởng động phủ của mình thì trận pháp ở ngoài động bị xung động. Có người tới thăm. Lục Bình trở về phòng khách, đem chỗ liên tiếp giữa phòng khách và động phủ phong bể trở lại. Đóng thạch môn rồi thiếp lên đó phong linh phù là thứ Lục Bình sau khi dung huyết chế luyện ra phù lục. Người đến không vượt qua ngoài dự liệu của Lục Bình. Chính là Hồ Lệ Lệ. Uống hải vẫn trà do Lục Bình dùng nước linh tuyền pha chế, Hồ Lệ Lệ khen:
- Lục sư đệ đúng là biết hưởng thụ. Ngay linh trà cũng chịu bỏ linh thạch mua.
Lục Bình cười, nói:
- Chẳng qua là linh trà thấp nhất mà thôi. Ta ở chỗ này còn một chút. Chờ một lát sư tỷ gói một ít mang về thưởng thức.
Hồ Lệ Lệ cười ha ha, nói:
- Tiện nghi nhất cũng là 100 linh thạch một lượng. Đúng là hưởng lộc ăn của ngươi rồi.
Lục Bình hỏi:
- Sư tỷ lần này đến có chuyện gì? Hồ Lệ Lệ đặt chén trà xuống, nói:
- Ngươi tới ở Hoàng Ly đảo này lâu như vậy, có gặp phải địa chấn không?
Lục Bình ngầm bảo "nữ tử này quả nhiên là đã nổi lòng nghi ngờ", vì vậy nói:
- Cái này thì không có. Nhưng mà trên biển thường phát sinh địa chấn và chuyện đó cũng không có gì kỳ. Chẳng lẽ sư tỷ còn cho rằng yêu tộc đến tấn công hay sao?
Hồ Lệ Lệ lườm Lục Bình một cái, nói:
- Nếu đúng là có thể chọc cho yêu thú đến tấn công làm Hoàng Ly đảo địa chấn. Nói không chừng mấy người chúng ta đã dê vào miệng cọp rồi. Kỳ quái! Loại địa chấn này thật giống như trong sách mô tả về các loại địa mạch biến động. Hỏa sơn sắp sửa phún phát vậy. Chỉ không biết rốt cuộc là loại nào? Không nhớ ra được mà thôi.
Lục Bình âm thầm thán phục "nữ tử này quả nhiên lợi hại! Ta ở đây chỉ có tranh một loại khả năng. Thế mà nàng ta đã có đến mấy loại suy đoán rồi. Như vậy cũng tốt. Cô từ từ mà đoán đi".
Sau khi tiễn Hồ Lệ Lệ, tiếp đến hắn lại dành chút thời gian, đem linh dược ở trong Thịnh Đào linh dược viên toàn bộ di thực tới động phủ. Trong động phủ của Lục Bình đã khai ích một mẫu linh dược viên. Vốn trong động phủ còn có không gian rất lớn nhưng mà nếu nhiều hơn nữa thì sự sinh trưởng của linh dược sẽ ảnh hưởng đến quá trình tu luyện của hắn.
Ba ngày tiếp theo Lục Bình mượn cớ tuần hải, len len đem nửa mẫu Thịnh Đào linh dược viên cẩn thận di thực vào trong động phủ của mình. Đồng thời đem Linh Trang thổ ở linh và sào huyệt nghiền nát thành bột, rải lên trên đất của linh dược viên. Linh trang thể hỗ trợ cho linh dược hấp thu linh khí, có thể rút ngắn được thời gian thành thục của linh dược.
Linh thảo ở Thịnh Đào linh dược viên sớm đã bị Lục Bình sử dụng không ít. Tuy nhiên đó đều là những luyện huyết kỳ trăm năm linh dược, không chiếm địa phương là mấy. Diện tích cũng chỉ nửa mẫu linh điền. Diện tích linh điền còn lại Lục Bình tự cẩn thận hoạch định, đem những giống linh được mà hắn mua ở phường thị cùng các nơi khác dùng để luyện chế dung huyết kỳ đan dược, cẩn thận thi triển thổi linh thuật gieo trồng lên đó. Lại đem linh tuyển thủy tưới lên trên.
Hiện tại Lục Bình không cần phải đi mua linh tuyền thủy để tưới linh điển hay là pha trà mà uống, mà trong động phủ của hắn đã có linh tuyển thủy rồi. Chỉ là đề phòng linh khí bị tán thất. Lục Bình ở trong hộ phủ đệ trận là băng hà sát trận trận bàn, phụ gia thêm một cố linh trận, có thể đem linh khí cầm cố ở bên trong động phủ. Cho dù là linh tuyển thủy có chạy ra bên ngoài động phủ thì linh khí ở bên trong cũng bị ngăn chặn lại biến thành nước suối phổ thông.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT