Khi nhân tộc tu sĩ cùng yêu thú đại chiến trên mặt biển, liên tiếp có ba tiếng nổ vang trời truyền tới. Đại thủy cầu ở trên bầu trời có khuôn viên mấy dặm bao phủ mặt biển, chợt ba đạo pháp khí hư ảnh cực lớn lập lòe thoáng hiện. Đó là một kiếm, một kính, một thư. Cự kiếm vụt chém ngang trời. Mặt kính phát ra một đạo bạch sắc quang trụ cực lớn. Còn trang bìa của pháp thư thì lật ra bộc phát mấy chục đạo pháp thuật có uy lực cực lớn.
Ba đạo công kích đồng thời hướng thủy cầu nện xuống. Lục Bình thấy tình thế không ổn, vội vàng dẫn sáu người hướng về phía Huyền Kỳ đảo thối lui. Trên mặt biển có tu sĩ nhận định thời cơ nhanh, vội vàng tránh ra khỏi chiến trường.
Chỉ thấy ba đạo công kích nện lên trên thủy cầu, đồng thời ở giữa thủy cầu lập lòe mấy đạo quang mang, phảng phất như trong ứng ngoài hợp vậy.
Thủy cầu cực lớn lung lay mấy cái, cuối cùng sụp đổ. Một lượng nước biển khổng lồ từ không trung đổ ập xuống, phảng phất như ngân hà tuôn rơi từ chín tầng trời. Đồng thời kèm theo đó còn có một lượng lớn pháp thuật của đoán đan chân nhân trút xuống.
Nhân yêu lưỡng tộc tu sĩ còn đang tranh đấu trên mặt biến không kịp để phòng, mấy trăm tu sĩ của hai tộc bị nước biển nên tiến vào trong biển, hoặc là bị pháp thuật dư âm kích trúng. Không ít tu sĩ và yêu thú không thể nào từ mặt biển bay lên được nữa. Cho dù bay lên được thì cũng do tu vi thâm hậu, nhưng đại bộ phận trong số này mang theo thương tích đầy mình.
Lục Bình cùng một đám tu sĩ nhận diện thời cơ nhanh, thối lui ra ngoài nhìn tràn diện chấn động lòng người này, đều có biểu tình trợn mắt há mồm, âm thầm chúc mừng cho bản thân mình đã chạy nhanh.
Ở trên không truyền đến mấy tiếng quát giận dữ đinh tai nhức óc. Đồng thời còn có tiếng quát mắng của nhân tộc đoán đan chân nhân. Dường như hai bên đều có tổn thương. Hơn nữa hai bên đều không kềm được sự tức giận.
Mặt biển đột nhiên bình tĩnh lại một cách quỷ dị. Nhân yêu lưỡng tộc đều không hẹn mà dùng hẳn tay lại, phảng phất như biểu thị một trận tranh đấu lớn hơn sẽ lập tức diễn ra.
Chân linh phái tu sĩ đã hội tụ về phía hải vực của phía mình. Lục Bình đứng ở trong đám người nhìn thấy tu sĩ trên Huyền Kỳ đảo gần như đã vẫn lạc hết một phần ba. Số còn lại phân nửa là mang thương tích. Xem ra Huyền Linh phái cũng không tốt hơn gì. Chỉ là không biết ở bên yêu tộc tôn thất bao lớn. Nhưng yêu tộc thừa dịp hai phái không phòng bị mà đánh lén, tổn thương xem ra ít hơn một chút.
Mấy trăm dung huyết kỳ tu sĩ tụ tập lại với nhau nhưng vẫn bị khí thế của đoán đan kỳ chân nhân trên không trung bao phủ. Không khí ở trên mặt biển áp ức vô cùng.
Chính vào lúc này ở thiên không hướng Huyền Kỳ đảo đột nhiên âm ám trở lại. Bầu trời vốn có một chút mây màu, thế mà đột nhiên hoa tuyết rơi rơi. Một luồng gió lạnh thổi tới khiến Lục Bình không khỏi rùng mình, quay đầu nhìn về phía các tu sĩ khác cũng thấy họ biểu lộ vẻ kỳ quái vô cùng.
Hàn phong lạnh lẽo quấn lấy đại tuyết như lông ngỗng ở trên mặt biển, hình thành một đạo kỳ quang. Đồng thời hải vực phía đông yêu tộc tụ tập lại. Sóng biển cũng cuồn cuộn ba đào phảng phất như bị động kết vậy. Bên phía yêu tộc nhìn thấy gió tuyết cuồn cuộn kéo tới, biết đây chính là có nhân tộc cao nhân hàn lâm. Con nào cũng tao động hằn lên.
Chính vào lúc này, mặt biển đông phương chợt nổi lên một tiếng rống to rung trời. Một thủy trụ cực lớn từ hải diện phóng lên. Tiếp đó là một con vật khổng lồ ở ngoài mấy dặm phá nước bay ra, phảng phất như một tòa đảo đột nhiên xuất hiện trên mặt biển vậy, làm cho nước biển chấn động nhanh chóng cuồn cuộn dâng lên, ngăn chặn gió tuyết đang cuốn tới trước mặt đám yêu thú. Một thanh âm hùng tráng từ ngoài mấy dặm truyền ra:
- Phong Tuyết Nhị Tiên, hai người các ngươi đã sớm biết yêu tộc chúng ta sẽ đến à?
Một thanh âm ôn hòa phiêu miễu truyền đến:
- Làm sao có thể chứ?! Chẳng qua là vừa khéo gặp mà thôi. Nếu mà biết trước Không Kinh đạo hữu đại giá quang lâm, nói không chừng hai vợ chồng ta đã sớm có chuẩn bị trước rồi.
Cao nhân hai bên đối đáp một câu, không nói gì thêm nữa, phảng phất như chờ đợi một ai đó vậy. Trên mặt biến, Chân Linh phái, Huyền Linh phái, yêu tộc, ba bên giằng co với nhau. Chỉ có tu sĩ của Huyền Linh phải có chút tao động. Hiển nhiên Chân Linh phái và yêu tộc đều có đại nhân vật xuất hiện, trong khi đó Huyền Linh phái lại không có ai, tự nhiên thấp kém hơn một chút.
Lúc này phảng phất như Huyền Linh phái tu sĩ truyền đến tin tức gì đó. Bấy giờ tiếng người xôn xao mới an tĩnh trở lại. Lục Bình khi đó phát hiện Huyền Linh phái tu sẽ có nhân số ít hơn so với Chân Linh phái khá nhiều. Chẳng lẽ là Huyền Linh phái tu sĩ bị yêu tộc đánh lén đã tổn thất cao hơn nhiều so với Chân Linh phái hay sao?
Lục Bình nhớ tới bản thân cùng Hồ Lệ Lệ hướng môn phái cao tầng báo cáo và phản ứng của họ xem ra bản phái đã sớm ngầm có biện pháp ứng phó rồi.
Quả nhiên chẳng mấy chốc ở nam phương, phía sau Huyền Linh phái tu sĩ đột nhiên chớp lên một đạo hồng quang, phảng phất như thái dương ở buổi chiều tà thoáng lên một cái vậy. Khiến cho khoảng bầu trời nam phương nhiễm hồng cả mấy đóa bạch vẫn ở trên đó. Một thanh âm nổi giận đùng đùng truyền tới:
- Chư vị đến thật sớm a! Xem ra Huyền Linh phái của ta lại chậm mất rồi.
Ngữ khí trong lời nói ngoài sự kinh giận mang theo chút oán khí nhè nhẹ. Ở phía Chân Linh phái truyền tới một tiếng cười khẽ, một thanh âm của nữ tử cất lên:
- Cừu sư huynh. Đến thật đúng lúc. Nếu đã là như vậy hãy để cho bọn tiểu bối giải tán trước đi!
Đến lúc này Khúc chân nhân đột nhiên xuất hiện. Đối với các tu sĩ Chân Linh phái tụ tập, quát to:
- Bọn thỏ con chết bầm kia, không còn chuyện của các ngươi nữa. Mau trở về Huyền Kỳ đảo cho ta!
Mọi người thuộc Chân Linh phái đã sớm bị không khí của đại tràng diện ngột ngạt khó chịu này áp cho không kịp thở, vừa nghe Khúc chân nhân lên tiếng lập tức ào ào rút lui. Huyền Linh phái và yêu tộc cũng đồng một tình cảnh như vậy.
Trên đường trở về Huyền Kỳ đảo, đám bảy người Lục Bình vô cùng hưng phấn, đua nhau suy đoán cuối cùng bốn người xuất hiện đó có phải là pháp tướng kỳ lão tổ? Đồng thời lại than cho đoán đan kỳ chân nhân cường đại, trong lời nói rõ ràng hiện vẻ ngưỡng mộ vô cùng.
Lục Bình cũng chấn kinh cho những thủ đoạn của cao nhân này. Từ đầu tới cuối trừ Khúc chân nhân, trên mặt biển không xuất hiện những đoán đan kỳ cao thủ khác. Thế mà mọi người phảng phất đều cảm giác được sự tồn tại của họ. Thời khắc đó, bọn họ chưởng khống cả một phương thiên địa và hướng đi của cục thế lúc ấy.
Hai phái tranh đấu. Chợt yêu tộc đánh lén, khiến cho họ không thể không dừng lại. Lúc này tu sĩ trên Huyền Kỳ đảo đều chờ đợi môn phái cao tầng ra lệnh suy đoán cục hướng kế tiếp của Bắc Hải. Lục Bình đối với sự nghị luận của mọi người chẳng qua là lắng nghe, thời gian còn lại thì lo chuyện của bản thân.
Lưu tiên trưởng đã bị thương. Lần này là thật sự bị trọng thương. Lưu tiên trưởng vốn là muốn bể quan đột phá, nghe nói yêu tộc đến tập kích cũng đã ra chiến trường. Mọi người thuộc phân đội thứ bảy đều tới thăm. Trong tu luyện thất, Lưu tiên trưởng sắc mặt vẫn còn tái nhợt nhưng thương thế đã ổn định trở lại, dĩ nhiên là có đan dược thượng hạng chữa thương. Dù sao ông ta cũng là hạch tâm đệ tử của môn phái. Mọi người hướng Lưu tiên trưởng thỉnh giáo cục thế ba bên xung đột lần này và những diễn biến có thể xảy ra tiếp theo ở Bắc Hải. Lưu tiên trưởng cũng không dấu giếm đem những gì mà bản thân ông ta biết nói qua hết một lượt.
Chân Linh phái quả nhiên đã sớm có sự chuẩn bị đối với việc yêu tộc đánh lén. Chẳng qua là môn phái muôn tỵ hiếm về điểm này, chỉ nói là Phong Tuyết Nhị Tiên được sự yêu thỉnh của đồ đệ là Huyền Vũ chân nhân trú ở Địa Khôn đảo mời thỉnh đến làm khách. Không ngờ lại trùng hợp với việc đánh lén Huyền Kỳ đảo, do ở gần nên liền chạy đến.
Còn về việc Chân Linh phái sau đó có ba đoán đan kỳ chân nhân đến phá “Tiếp thiên thuyền thủy trận”, cách giải thích của Chân Linh phái chính là ba người này muốn đi vào viễn hải thăm dò một động phủ của tu sĩ, vừa khéo đi ngang qua tiện tay phá trận. Trong khi đó, “Tiếp thiên thuyền thủy trận” rõ ràng là trong ứng ngoài hợp bị phá đi. Nếu trước chuyện này không có sự phối hợp cực kỳ ăn ý, làm sao có thể một chiêu là phá được loại trận pháp có uy lực cực lớn như thế này? Đề cập tới thương vong, Lưu tiên trưởng thở dài một cái, nói:
- Huyền Dung chân nhân cùng một đoán đan một tầng chân nhân của bản phái đã bỏ mình. Còn có hai vị chân nhân thụ trọng thương. Nhưng Huyền Linh phái tổn thất càng thảm trọng hơn: Đoán đan chân nhân tổn thất hết bốn người, trong đó có một vị đoán đan trung kỳ chân nhân. Trọng thương thì có ba người. Lần này Huyền Linh phái đúng là thảm rồi. Chỉ một vị đoán đan trung kỳ chân nhân cũng có thể sánh với ba vị đoán đan tiền kỳ. Yêu tộc cũng không chiếm tiện nghi lớn cho lắm, bị bản phái đánh chết hai vị phủ chủ, trong đó có một vị là đoán đan trung kỳ. Trọng thương hết hai vị. Huyền Linh phái cũng liều chết tiêu diệt một tên phủ chủ, làm bị thương nặng ba tên. Trận đánh này mặc dù Chân Linh phái tổn thất ít nhất, nhưng từ chỉnh thể của bắc hải liên minh và bắc hải yêu tộc mà xét, thì yêu tộc đã chiếm được thượng phong.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT