Tâm tư của Lục Bình rất đơn giản, chính là muốn buông bỏ hai viên Giao huyết thạch để dẫn tới sự hỗn loạn giữa mọi người, lợi dụng mọi người đề phòng cùng không tín nhiệm lẫn nhau, làm tan rã thế vây công của họ, từ đó tạo cơ hội để cho mình toàn thân thối lui.

Ý định này chẳng những Lý Thông cùng Tạ Thiên Dương nhìn hiểu, mà ngay cả Trương Chí Minh cùng Mã Trung Sơn cũng thấy rõ. Chẳng qua là cái kế dương mưu thi triển ra vô cùng trắng trợn, nhưng bốn người này lại không thể làm gì được, chỉ đành phải tiến lên tranh cướp mà thôi. Cũng như Lý Thông nói, chỗ của Lục Huyền Bình đúng là một khối xương cứng rắn, bọn họ không nắm chắc từ chỗ hắn có thể cướp đoạt được hai khối Giao huyết thạch kia.

Tiếp theo Lý Thông cùng Tạ Thiên Dương xuất thủ, Thiên Mã nhất tộc tu sĩ cùng với mấy tên Tây Hoang điện tu sĩ hiển nhiên biết rõ Mã Trung Sơn không phải là đối thủ của hai người, đua nhau tiến lên viện thủ. Mà một bên khác Cẩm Lý nhất tộc tu sĩ hiển nhiên không cam lòng yếu thế. Đám người ô hợp do Trương Chí Minh trước đó tụ tập lại cũng nổi lên tâm tư đục nước béo cò. Mấy phương thế lực nhất thời lâm vào hỗn chiến.

Lục Bình liên tiếp ra tay thật nặng, liên tiếp đánh chết hai tên đoán đan tầng tám tu sĩ, làm bị thương nặng bốn tên đoán đan tám chín tầng tu sĩ, đẩy lui hai tên đoán đan điên phong tu sĩ ngăn chặn, rốt cục chấn nhiếp những tu sĩ còn lại, khiến cho mọi người không dám tiến lên vây công nữa. Hắn sau đó ngửa mặt lên trời cười dài, phá vòng vây đi, chỉ chốc lát sau liền biến mất trong vụ trận bên ngoài Hà Nguyên chi địa.

Vụ trận bên ngoài Hà Nguyên chi địa đã mở được mấy ngày nay rồi, Lục Bình một đầu chui vào trong vụ trận. Ở trong vụ trận, hắn ít nhất không cần lo lắng gặp phải sự tiễu trừ đại quy mô của tu sĩ tiến vào Hà Nguyên chi địa.

Nguyên Tam linh cũng có chủ ý này, đáng tiếc là đối phương đã sớm phát giác mưu đồ của Tam linh, bị bao vây bốn phía, Tam linh lại không có thực lực cực mạnh như Lục Bình vậy, nên đành phải thông qua đích truyền thần thông chuyên ẩn giấu tung tích ở dưới nước của Bích Hải linh xà mà tạm thời trốn tránh thôi.

Chẳng qua là không biết hiện giờ tình hình ở ngoài Tây Hoang chi địa như thế nào rồi!

Mã Thần Hi vẫn lạc tất nhiên đã bị Thiên Mã nhất tộc biết được, như vậy có thể tưởng tượng lúc này bên ngoài tất nhiên sẽ nổi lên một cuộc tuyệt đại phong ba, càn quét toàn bộ Tây Hoang chi địa, nên xem ra lúc này ở bên ngoài vụ trận của Hà Nguyên chi địa, Thiên Mã tộc cùng các phương thế lực đã sớm nghiêm trận chờ đợi rồi.

Lúc này ưu thế duy nhất của Lục Bình chính là Thiên Mã nhất tộc lúc này còn không biết hung thủ là người nào. Lôi lão lục là hiềm nghi lớn nhất, nhưng đã bị hắn "chém chết" dưới mắt mọi người, chết không đối chứng. Thiên Mã tộc có lẽ trong lúc nhất thời còn không thể lần mò đến trên người của hắn.

Lục Bình dùng thần niệm xẹt qua khoảng cách chung quanh hơn trăm trượng. Ở địa phương xa hơn trong vụ trận, thần niệm của hắn cũng không cách nào chạm đến. Sau khi thấy bốn phía không tồn tại người nào, Lục Bình đưa tay làm một động tác đẩy, một cánh cửa màu vàng kim xuất hiện, trước tiên Tam linh từ bên trong đó nhảy ra ngoài. Lục Linh nhi khóc "ô ô" nhảy ào về phía Lục Bình, khuôn mặt ủy khuất khiến cho Lục Bình vốn muốn trách cứ ba người vài câu lập tức thôi đi.

Lôi lão lục sau đó cũng từ trong hoàng kim môn hộ đi ra, dù trước đó hắn đã bị chấn kinh đến tê dại đối với biểu hiện bất ngờ và liên tiếp của Lục Bình, nhưng khi hắn biết được ba con Bích Hải linh xà suýt chút nữa khiến Hà Nguyên chi địa long trời lở đất này lại là thủ hạ linh sủng của Lục Bình, hơn nữa lại còn là nghĩa phụ của ba đứa, càng đem đôi mắt trợn trừng như cái chuông đồng vậy.

Lục Bình an ủi ba tiểu tử một phen, tuy nhiên cũng không quên kêu ba người tự tổng kết kinh nghiệm lần này bị người vây công, lúc này mới đứng dậy hướng Lôi lão lục sau lưng nói:

- Lôi huynh có độn thuật thật cao minh, có thể từ trong tay của hai người Lý Thông cùng Tạ Thiên Dương giành lại đồ vật, đủ để khiến Lôi huynh kiêu ngạo ở trong tu luyện giới rồi. Lần này nhờ có huynh tương trợ, nhưng mà cái tội này phải nhờ Lôi huynh gánh thay rồi.

Lôi lão lục không vấn đề cười một tiếng, nói:

- Dù sao trong mắt mọi người ta đã bị kiếm thuật thần thông của ngươi tỏa cốt dương hôi, kế tiếp bất quá là thay hình đổi dạng thôi, ngược lại bản thân ngươi bây giờ không ổn rồi, đoạt Giao huyết thạch, giết Bích Hải linh xà, Mã Thần Hi chết nhiều nhất cũng bất quá chính là mê hoặc Thiên Mã tộc một khoảng thời gian thôi, lấy Mã Chấn lão luyện, rất nhanh sẽ đem ánh mắt hoài nghi nhìn về phía ngươi. Hơn nữa nếu là ta đoán không sai, thương tích trên người ngươi bây giờ cực kỳ nghiêm trọng. Mặc dù ta không biết ngươi dùng đan dược gì khiến cho thương thế trong thời gian ngắn khôi phục như lúc ban đầu, nhưng mà xem ra chuyện sau đó cái giá phải trả cũng không phải thấp!

Lục Bình ngẩn người, ngược lại có chút bội phục vị kinh niên kịch đạo này, quả nhiên là hạng người tâm tư kín đáo, chẳng trách có thể ở Trung Thổ tu luyện giới đầy pháp tướng tu sĩ lấy đoán đan kỳ tu vi tung hoành đến nay.

Tam linh đã từ trong miệng của Lôi lão lục biết được trạng huống của Lục Bình, đua nhau tự trách. Nếu không phải là ba người bị tu sĩ của Hà Nguyên chi địa tiễu trừ, như vậy Lục Bình cũng không phải sau khi trọng thương còn phải dùng đan dược tới ức chế thương thế chạy tới cứu giúp ba người.

Lục Bình bất đắc dĩ chỉ đành phải nói với ba người:

- Đan dược này nếu là dùng trên người khác có lẽ sau đó sẽ có hậu di chứng cực lớn, thậm chí hai ba năm mới có thể khôi phục thương thế, năm sáu năm tu vi không được tiến thêm, nhưng dùng trên người của phụ thân bất quá chính là tổn thương một hai năm thôi. Chẳng lẽ các ngươi quên phụ thân là luyện đan tông sư ha!

Không đề cập tới thân phận luyện đan tông sư của Lục Bình lần nữa khiến Lội lão lục hâm mộ không dứt, Lục Linh nhi cũng phá thế mỉm cười, nói:

- Đúng rồi đúng rồi, phụ thân năm đó dung hợp...

Nói tới chỗ này Lục Linh nhi phảng phất đột nhiên nhớ ra cái gì đó đột nhiên câm miệng xoay người nhìn Lôi lão lục sau lưng một chút, thần sắc trên gương mặt thể hiện sự không tín nhiệm.

Lôi lão lục không chấp đứa nhỏ, Lục Bình sờ sờ đầu của Lục Linh nhi, biết nàng là nói mình dung hợp hai phần Vạn Diệu Ngọc Lộ. Thiên địa linh vật như vậy không những có ích cho việc khôi phục chân nguyên của tu sĩ, mà cũng rất có hiệu quả khôi phục đối với thương thế thân thể của tu sĩ, tất nhiên có thể rút ngắn thật nhiều thời gian cho Lục Bình bình phục vết thương.

- Tốt lắm, chúng ta phải đi ra ngoài rồi. Bây giờ vụ trận sắp mở, xem ra lúc này bên ngoài Thiên Mã tộc đã loạn thành một nồi cháo, đến lúc đó nói không chừng còn một cuộc loạn chiến.

Đám người Lục Bình trong vụ trận lẻn đi về phía lằn ranh của đại trận. Lục Linh nhi nhanh nhất, dọc theo đường đi líu lo đem chuyện ba người sau khi từ Tụ linh chi địa đi ra kể qua một lần cùng Lục Bình.

Lục Bích đem ba viên Giao huyết thạch mang theo trên người cũng giao cho Lục Bình, cộng thêm trước còn dư lại hai viên, bây giờ trong tay hắn tổng cộng có năm viên Giao huyết thạch.

Lục Bình trầm ngâm chốc lát, đem ba viên trong đó giao cho Tam linh, nói:

- Giao huyết thạch này đối với huyết mạch của Giao huyết mạch tu sĩ tịnh hóa rất có hiệu quả, sau khi dung luyện có lẽ đối với thực lực của tu sĩ tăng trưởng cũng không rõ ràng, nhưng từ lâu dài đến xem cũng lợi ích nhiều hơn. Ba viên Giao huyết thạch này ba người các ngươi mỗi người luyện hóa một viên.

Tam linh lòng tràn đầy vui mừng nhận Giao huyết thạch. Trên người bọn họ là đích truyền huyết mạch của Bích Hải linh xà, Giao huyết mạch tinh khiết nguyên vốn cao, đã sớm phát giác chỗ ích lợi của Giao huyết thạch đối với huyết mạch tự thân.

Lục Bình xoay người nhìn Lôi lão lục một cái. Lôi lão lục trong lòng giật mình, liền thấy Lục Bình đem một viên Giao huyết thạch đổ cho hắn. Lôi lão lục cuống quít tiếp nhận, tuy nhiên trên mặt còn mang theo một tia thần sắc không tin.

Lục Bình đem thần sắc của Lôi lão lục nhìn trong mắt, cười nói:

- Lôi huynh lần này xuất lực rất nhiều. Lôi huynh nguyên vốn ở tu luyện giới thì có uy danh hiển hách, lần này quy phụ với ta, vô luận như thế nào cũng phải được phân một viên Giao huyết thạch.

Lôi lão lục thu liễm thần sắc trên mặt, ném ném Giao huyết thạch trong tay, trầm giọng hướng Lục Bình hỏi:

- Trăm tu sĩ trên Hà Nguyên chi địa đả sanh đả tử, vì chính là một viên Giao huyết thạch thôi, cuối cùng lại không thể được. Ta hiện thân phận hôm nay bất quá là thủ hạ ngươi thôi, ngươi thật đúng là chịu giao cho ta một khối bảo vật này sao?

Lục Bình khẽ mỉm cười. Lục Linh nhi bên cạnh đã sớm có ý bất mãn rồi, một đôi con ngươi to lớn chuyển mòng mòng một cái, lỗ mũi nhíu lại cất một tiếng hừ thanh thúy, đem sự giảo hoạt trong mắt giấu đi, nói:

- Phụ thân làm gì lại để ý thứ này, huyết thạch lớn hơn ba lần so với cái này phụ thân đều đã gặp. Một viên này bất quá là có thêm cho có thôi, nhưng mà ngươi nếu là cảm giác mình mới không có tư cách lấy được viên đá này, thì đừng ngại trước hết để cho bản tiểu thư giữ cho ngươi, ngươi thấy thế nào?

Lôi lão lục tung hoành trong tu luyện giới giết người như ngóe, sao lại mắc lừa Lục Linh nhi? Nhưng hắn cũng không dám cùng Lục Linh nhi đấu võ mồm, nghe vậy chẳng qua là cười cười, thu vào huyết thạch vào tay, nhưng trong lòng thì mắng thầm trong bụng không dứt. Sao lợi ích khắp thiên hạ đều bị vị chủ công mà mình lạy này chiếm hết, tuy như vậy cũng không sai, ít nhất mình cũng không lạy sai.

Trong lúc nói chuyện mọi người đã đến lằn ranh của vụ trận, trước người chính là bình chướng của vụ trận cùng ngoại giới, đáng tiếc chính là Lục Bình lúc này căn bản không cách nào xuyên thấu qua bình chướng quan sát tình huống ở ngoại giới.

Năm người xếp bằng ngồi dưới đất. Lục Linh nhi đang gặng hỏi lai lịch của Lôi lão lục. Lôi lão lục mặc dù rất phiền, nhưng cũng không phát tác với bé gái phấn trác ngọc thế trước mắt này, còn là làm nghĩa nữ chủ nhân của mình, Lôi lão lục đối với Lục Linh nhi hỏi thăm chỉ có thể bất đắc dĩ đáp lại thôi.

Lục Bình thời gian này cũng có thời gian lấy ra trữ vật pháp khí từ trên người Mã Thần Hi có được vừa nhìn. Mấy tên tu sĩ trước đó chết trong tay hắn ngược lại cũng có mấy cái trữ vật pháp khí rơi vào trong tay của Lục Bình. Tuy nhiên, đồ cất giấu bên trong có rất ít món Lục Bình có thể coi trọng. Nhưng mà thân phận của Mã Thần Hi này lại không giống bình thường, thủ đoạn đấu pháp của hắn cùng Lục Bình xuất ra không ngớt, bảo vật bên trong tuy nói dùng không ít, nhưng xem ra cũng còn thừa lại rất nhiều.

Cái hoa ngọc phù kia tự nhiên không cần phải nói, chín đạo bảo cấm khoảng cách trở thành linh bảo cũng một bước không xa rồi; tuy nhiên khiến cho Lục Bình cảm thấy hiếm có chính là bên trong còn có một loại thiên cấp trung phẩm Phong chúc tính linh vật. Lục Bình thầm nói một tiếng đáng tiếc. Mã Thần Hi này lên cấp đoán đan điên phong hơn nữa lại nói mình ngưng luyện xong nhất phẩm kim đan, như vậy thiên cấp trung phẩm linh vật dĩ nhiên là thứ mà Mã Thần Hi đề phòng vạn nhất khi ngưng luyện không thành công nhất phẩm kim đan mà trừ bị.

Trừ món thiên cấp trung phẩm linh vật này, Lục Bình còn tìm được một món thiên cấp hạ phẩm Kỳ Cương Thổ. Đây là một loại thổ chúc tính linh vật chỉ có ở lòng đất sâu ngàn trượng mới xuất hiện, trong ngày thường rất khó gặp. Chẳng qua là không biết Thiên Mã tộc làm sao có được? Chẳng lẽ thật đúng là đánh lòng đất động địa hơn ngàn trượng hay sao?

Cái ý nghĩ này bất quá chẳng qua là trong đầu óc của Lục Bình chuyển một cái liền thấy buồn cười. Một món linh vật thôi, chưa chắc chính là xuất từ chính tay của Thiên Mã nhất tộc.

Tuy nhiên vật này tương lai cho Đại Bảo cũng không tệ, thiên cấp linh vật ẩn chứa linh tính rất cao, thường thường được tu sĩ sau khi luyện hóa đối với ở một phương diện khác có rõ rệt địa xúc tiến, lại giống như Huyền Nguyên Trọng Thủy có thể đề thăng trình độ hùng hậu của chân nguyên. Vạn Diệu Ngọc Lộ có thể khôi phục chân nguyên chữa thương thương thế cực nhanh vậy. Kỳ Cương Thổ đối với tu luyện thổ chúc tính thần thông thường xuyên có hiệu quả chuyện nửa công bội.

Lục Bình đem hoa cái ngọc phù giao cho Lục Bích, ngọc phù này ở trong tay hắn mặc dù có thể sử dụng, nhưng cũng không thuận tay. Lục Bích tu luyện là Phong chúc tính pháp quyết, món pháp bảo này đến trong tay của nàng mới là thích hợp nhất. Chẳng qua là ngọc phù này dù sao ngưng luyện xong chín đạo bảo cấm, lấy thực lực hiện tại của Lục Bích muốn thuần thục giá ngự cái bảo vật này sợ rằng còn lực có không đãi.

Dùng từ bên trong nhảy ra mấy món bảo vật tốt, tuy nói cũng không lọt vào trong mắt Lục Bình, nhưng đối với đám người Tam linh mà nói là cực kỳ đắt tiền. Lôi lão lục một bên kia rõ ràng là trong mục quang lóe đầy vẻ ghen tỵ.

Đem ba viên cực phẩm linh thạch cùng mấy trăm viên thượng phẩm linh thạch thu vào đến trong Hoàng Kim ốc, trong tay của Lục Bình chợt có một tờ phù, chính là truyền tống phù lúc trước Mã Thần Hi sử dụng trong nguyên thần không gian. Đây cũng một vật kiện bảo vệ tánh mạng, nếu là gặp đối thủ không kịp thời khắc chế không gian thần thông thủ đoạn, thì ngay cả pháp tướng kỳ tu sĩ cũng khó mà lưu được hắn lại.

Lục Bình lại lật trữ vật pháp khí một cái, bên trong đồ tạp thất tạp bát cũng không thiếu. Nếu là bị những đoán đan kỳ tu sĩ khác lấy được tất nhiên là kết quả một đêm bạo phú, chẳng qua là rơi vào trong tay Lục Bình bất quá chính là từ bên trong chọn mấy món hữu dụng mà thôi.

Lục Bình đem trữ vật pháp khí ném tới trong tay Lôi lão lục, nói:

- Lôi huynh, đánh chết Mã Thần Hi cũng có một phần công lao của ngươi, đồ vật bên trong nhìn xem có dùng được chọn lựa mấy món.

Lôi lão lục cười khổ nhận lấy trữ vật pháp khí. Nếu không phải là bởi vì Mã Thần Hi, hắn cũng không bị Lục Bình tìm tới cửa uy hiếp làm con mồi dụ dỗ Mã Thần Hi, chẳng qua là bây giờ đã lên tặc thuyền, cũng chỉ có thể một con đường đi tới cùng.

Lôi lão lục từ bên trong trữ vật pháp khí chọn lựa một món thông linh pháp bảo, do dự chốc lát lại từ bên trong cầm trong tay phong liệt phù trước đó Mã Thần Hi đã từng dùng, sau đó mới dưới Lục Bình ra hiệu đem trữ vật pháp khí giao cho Lục Linh nhi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play