Mọi người mặc dù suy nghĩ mãi mà không thể lý giải được, nhưng đúng là vẫn còn không dám minh mục trương đảm đuổi giết Bích Hải linh xà, ai cũng không dám nhận trách nhiệm này. Một khi Bích Hải linh xà khuynh sào xuất động, vô luận là Thiên Mã tộc hay là Cẩm Lý tộc, bị tiêu diệt cả tộc là chuyện trong nháy mắt.
Năm đó Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc hưng vượng đến bực nào, thực lực vượt xa Thiên Mã tộc bây giờ, cũng bởi vì khiêu khích địa vị của Bích Hải linh xà trong Giao huyết mạch yêu thú, mấy đại tu sĩ trong chủng tộc cơ hồ trong một ngày liền vẫn lạc hầu như không còn ai. Toàn bộ Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc bị đánh ép buộc phải rời về Bắc Hải xa xôi hẻo lánh, trải qua hơn ngàn năm nghỉ ngơi lấy sức, mới miễn cưỡng có dáng vẻ tương đương với một nhà đại hình thế lực, lại cũng không dám đặt chân nửa bước tới Đông Hải nữa.
Cho đến gần đây, đợi đến lúc Mã Thần Hi cùng Lý Thông xuất quan, sau khi biết được chuyện đã xảy ra, Mã Thần Hi mắng to những thứ thủ hạ này nhát gan như chuột. Ba con Bích Hải linh xà này chỉ có đoán đan tầng bảy tu vi, nếu Bích Hải linh xà thật đúng là có tính toán tranh đoạt Giao huyết thạch, há có thể sai phái con em tu vi thấp như vậy đến hay sao?
Hơn nữa từ chỗ thủ hạ miêu tả mà xét, thì ba con Bích Hải linh xà này hiển nhiên đều là vị thành niên, nhưng lại có thực lực cao sâu như thế, hiển nhiên là con em của Bích Hải linh xà nhất tộc len lén chạy ra ngoài vui chơi đùa bỡn. Nếu vì vậy thần không biết quỷ không hay tiêu diệt tánh mạng của bọn họ, chẳng những Giao huyết thạch tới tay, còn có thể ăn trộm huyết mạch của ba con Bích Hải linh xà này, như vậy ngu sao không làm?
Ôm trong lòng tính toán giống như vậy còn có Lý Thông của Cẩm Lý tộc. Hắn cùng với Mã Thần Hi cũng không có nhiều cố kỵ giống như tộc nhân bình thường đối với Bích Hải linh xà như vậy. Bích Hải linh xà mặc dù thực lực cường đại, nhưng không cường đại đến mức đem thế lực tự thân rót vào đến tận Tây Hoang chi địa. Đầu tiên cái của Thủy Tinh cung kia đều lọt không qua, huống chi Trung Thổ nhân tộc năm đại thánh địa lại càng không đáp ứng.
Huống chi Bích Hải linh xà cũng chỉ là độc chiếm hàng đầu ở trong Giao huyết mạch yêu thú mà thôi, trong yêu tộc cũng không phải là không có chủng tộc không thể cùng Bích Hải linh xà chống đỡ được. Mấy chủng tộc yêu thú mạnh mẽ không dưới Bích Hải linh xà kia cũng không muốn để cho loại chuyện như vậy phát sinh.
Ngay tại thời điểm Mã Thần Hi cùng Lý Thông suất lĩnh thủ hạ của mỗi người truy tìm Tam linh, Tam linh lúc này đã ý thức được không ổn đã sớm tránh đi giấu mình không để họ phát hiện tung tích.
Nhưng tin tức liên quan Giao huyết thạch cũng đã truyền đi vô cùng sôi sục ở trong tất cả tu sĩ tiến vào Hà Nguyên chi địa. Chuyện liên quan tới sự tích truyền kỳ của Thiên Mã nhất tộc gần hơn trăm năm cường thế quật khởi cùng với Thiên Mã tộc trưởng Mã Chấn càng bị họ đem liên kết với chuyện Giao huyết thạch. Công hiệu của Giao huyết thạch cũng bị đông đảo tu sĩ truyền tai nhau rất thần kỳ. Càng ngày càng nhiều tu sĩ đầu tiên là đi theo Thiên Mã cùng Cẩm Lý hai tộc khắp nơi sưu tầm Tam linh, sau đó lại bắt đầu tự đi tổ chức tìm tòi tung tích của Tam linh.
Theo đội ngũ sưu tầm ngày càng mở rộng, Hà Nguyên chi địa tuy lớn, nhưng không thể tránh khỏi sinh ra xung đột. Các thế lực mặc dù hết sức áp chế, nhưng quan hệ với nhau cũng đã đến thế nước với lửa rồi.
Tạ Thiên Dương sau khi nghe nói Bích Hải linh xà xuất hiện ở Hà Nguyên chi địa, không khỏi nhíu mày một cái, nhưng ngay sau đó khóe miệng liền treo một nụ cười mỉm:
- Ngay cả Bích Hải linh xà đều tham dự vào, chuyện này quả thật là thú vị. Trong tay Bích Hải linh xà không phải là sớm có Giao huyết thạch sao? Sao lại coi trọng mấy khối trong Lạc Thánh hồ này, còn từ vạn dặm chạy tới Tây Hoang chi địa này? Thú vị, thật là thú vị, chuyện thú vị bực này sao lại thiếu đi ta!
Lục Bình mặc dù có lòng rèn luyện Tam linh một phen, nhưng cũng không ngờ ba tiểu tử này lại có thể gây ra tràng diện lớn như vậy.
Lục Bình một đường độn tẩu trên thủy võng gần mặt nước, đã liên tục gặp mấy tu sĩ đoàn thể liên thủ sưu tầm Tam linh. Tràng diện bực này ngay cả hắn khi lên cấp đoán đan chín tầng cũng cảm thấy da đầu tê dại, song quyền nan địch tứ thủ a!
Đáng tiếc Đại Bảo là Hổ huyết mạch, trong Hà Nguyên chi địa này căn bản không cách nào tồn tại, nếu không mượn mũi của Đại Bảo có lẽ có thể ở chỗ này phát hiện dấu vết gì.
- Tam linh xem ra biết được ta sẽ ở đoạn thời gian gần nhất xuất quan, lúc trước có lẽ là bởi vì bất chợt cùng người giao thủ, không kịp lưu lại ấn ký ở phụ cận Tụ linh chi địa, hoặc là sợ bị người phát hiện đuổi giết. Bây giờ Tam linh ẩn tránh đi, tất nhiên là sẽ lưu lại ấn ký để mình dễ tìm kiếm ba đứa!
Tam linh mặc dù ẩn tránh đi, nhưng tất cả tu sĩ lui tới sưu tầm bọn họ, đã thành mục tiêu để Lục Bình truy tung, đặc biệt là Thiên Mã tộc cùng Cẩm Lý tộc tu sĩ. Bọn họ đang một mực truy sát Tam linh, như vậy địa khu mà hai tộc tu sĩ này lục soát có khả năng gần nơi Tam linh ẩn giấu nhất.
Mã Thần Hi cùng Lý Thông quả nhiên lên cấp đoán đan điên phong, hơn nữa nhìn hai người này quanh thân trên dưới khí tức mênh mông, hiển nhiên thực lực đều có tiến bộ cực dài, dáng vẻ xem ra tùy thời có thể lên cấp pháp tướng kỳ.
Lục Bình muốn mưu tính một người như Mã Thần Hi đã khó, giờ lại càng khó hơn. Mà lúc này Mã Thần Hi cùng Lý Thông vì Bích Hải linh xà cùng với Giao huyết thạch tuy nói là phòng bị lẫn nhau, nhưng cũng liên hiệp lẫn nhau. Hai người gộp chung lại đối với Lục Bình mà nói chính là một vấn đề rất khó giải quyết, huống chi chung quanh hai người cũng không thiếu tinh anh đệ tử của hai tộc.
Chính vào lúc này, thần niệm của Lục Bình chợt động, tựa hồ phát hiện điều gì, trên mặt hơi lộ ra vẻ vui mừng. Lục Bình đang muốn có động tác, từ nơi xa Mã Thần Hi cùng Lý Thông tựa hồ cũng phát giác cái gì, nhất tề nhìn sang phương hướng của Lục Bình.
Chỉ chốc lát sau, hai người hồ nghi thu hồi ánh mắt, mà Lục Bình sớm đã biến mất không thấy đâu nữa.
- Lý huynh, công phu dưới nước của ta vạn vạn lần không bằng huynh, không biết huynh đã phát hiện cái gì?
Lý Thông trên người có chút ngưng trọng, lắc đầu một cái, nói:
- Không có, chẳng qua là cảm giác có gì đó không đúng, luôn cảm thấy có người đang âm thầm dòm ngó chúng ta.
- Không sai, tuy nhiên có thể theo dõi hai người ta và ngươi mà không bị phát hiện, ở Hà Nguyên chi địa này cũng có hạn, chẳng lẽ là Tạ Thiên Dương?
- Ngươi chớ quên Bắc Hải Lục Huyền Bình lúc trước kia!
Mã Thần Hi nhất thời nhớ tới lúc trước Lục Bình đã từng lẻn vào chỗ ba người đang đối địch tới ba mươi trượng trong mới bị phát hiện, trên mặt không khỏi trầm xuống.
- Trong Lạc Thánh hồ mất đi tung tích của hắn, thời gian năm năm trôi qua cũng không thấy hắn từ trong Lạc Thánh hồ đi ra, chẳng lẽ người mới vừa rồi thật sự là hắn?
- Tạ Thiên Dương bản lãnh không giỏi ở trong nước, khả năng lớn nhất chính là hắn. Nhưng mà điều này cũng khó nói, bây giờ ngay cả Bích Hải linh xà đều xuất hiện, cho dù có người nào xuất hiện cùng ngươi và ta không phân cao thấp cũng không cảm thấy bất ngờ gì nữa.
Tam linh quả nhiên ở phụ cận!
Lục Bình lúc này rốt cục phát giác Tam linh lưu lại ấn ký, chẳng qua là ở khu vực này Thiên Mã cùng Cẩm Lý hai tộc tu sĩ lui tới sưu tầm thường xuyên, hiển nhiên cũng ý thức được Tam linh núp ở chung quanh đây, đem khu vụ này hoàn toàn bao vây lại.
Chẳng qua là không biết Tam linh rốt cuộc núp ở chỗ nào, không ngờ lại có thể che giấu trong vòng vây của hai tộc với thời gian dài như vậy.
Lục Bình theo như dấu hiệu ghi lại, có thể nhận ra mình đã ngày càng gần chỗ Tam linh ẩn giấu. Vào lúc này, Lục Bình đột nhiên ngừng lại trong nước, lẳng lặng duy trì một đoàn hình trạng thủy quang không dám nhúc nhích.
- Hắn vì sao lại cũng tìm được nơi này, chẳng lẽ hắn cũng có thể phân biệt độc môn ấn ký của Bích Hải linh xà mà Tam linh lưu lại?
Lục Bình lẳng lặng nhìn trong một mảnh thủy vực cách đó không xa không ngừng lóe lên lân lân ba quang, xa xa nhìn qua giống như nước gợn dâng lên phản xạ ánh sáng vậy. Tuy nhiên Lục Bình chỉ liếc mắt là biết đây là một loại thuật ẩn độn cao minh, có thể mượn nước gợn phản xạ ánh sáng che giấu hành tích của mình.
Người này không là ai khác, mà chính là kẻ đến từ một trong Tử Dương cung Lục đại thần kiếm, Thiểu Trạch Kiếm Tạ Thiên Dương. Mà dựa theo ấn ký Lục Bình mới vừa dò xét mà đến, tại chỗ Tạ Thiên Dương đang theo ba quang không ngừng biến đổi vị trí đó xem ra còn có một chỗ ấn ký nữa do Tam linh lưu lại. Nếu Lục Bình không thể có được chỗ ấn ký này, như vậy đầu mối tìm kiếm Tam linh sẽ bị cắt đứt.
Lục Bình không nắm chắc có thể lặn xuống tới chỗ thanh thủy đó mà không bị Tạ Thiên Dương phát hiện. Bởi vì Lục Bình có thể phát giác, lúc này Tạ Thiên Dương một thân tu vi thậm chí còn trên cả Mã Thần Hi cùng Lý Thông.
Năm năm trước bốn người hỗn chiến một trận trong Lạc Thánh hồ, Lục Bình liền nhận ra được thực lực của Tạ Thiên Dương có lẽ sẽ không cao hơn hai người Mã Thần Hi cùng Lý Thông quá nhiều, nhưng đích xác là cao hơn một bậc.
Năm năm sau, Tạ Thiên Dương đem chênh lệch của song phương tựa hồ kéo càng lúc càng lớn!
Lục Bình nhìn ba quang không ngừng lóe lên từ phía xa, trong lòng không biết nghĩ gì, chỉ chốc lát sau, khóe miệng của Lục Bình đột nhiên lóe lên một nụ cười nhạt, sau đó biến thành thủy quang thối lui về phía sau.
...
- Báo!
Mã Thần Hi tinh thần chấn động lên, hỏi:
- Là điều tra được gì rồi?
Thiên Mã tộc tu sĩ hiển nhiên không ngờ Mã Thần Hi sẽ hỏi một cách nóng gấp như vậy, nhất thời ngẩn người ra. Mắt thấy Mã Thần Hi mặt vui sướng lại muốn sầm xuống, tu sĩ như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng nói:
- Chưa có gì, tuy nhiên thủ hạ cũng phát hiện những trạng huống khác!
Mã Thần Hi không nhịn được khoát tay một cái, nói:
- Nói mau nói mau!
Thiên Mã tộc tu sĩ liếc mắt nhìn Lý Thông bên cạnh, thấy Mã Thần Hi muốn nổi giận, luôn miệng nói:
- Tứ công tử, là Tử Dương cung Tạ Thiên Dương. Hắn lúc này núp trong một chỗ thủy đường khoảng cách nơi đây chưa đủ mười dặm, tựa hồ sưu tầm hoặc là giống như đang đợi cái gì đó.
Lý Thông cười một tiếng, nói:
- Tạ Thiên Dương nếu là ẩn núp, chỉ dựa các ngươi cũng có thể tìm được hắn sao?
Thiên Mã tộc tu sĩ sắc mặt đỏ lên, thấy Mã Thần Hi lại muốn nổi giận, gấp giọng biện nói:
- Bọn tôi hiển nhiên không phải là tự mình phát hiện ra Tạ Thiên Dương, là Tây Hoang điện Trương Chí Minh kia, trong tay hắn có một cái dị bảo, có thể dễ dàng phát hiện tu sĩ che giấu tung tích. Chúng tôi phái ra mấy tên tộc nhân theo dõi hắn, đều bị người dễ dàng bỏ rơi. Tuy nhiên một ít đệ tử chủng tộc phụ thuộc thế lực của ta thì tên này lại không phòng bị, Trương Chí Minh đã âm thầm tụ tập một nhóm người muốn cướp Giao huyết thạch, vì hướng mọi người chứng minh hắn đã nắm giữ đầu mối chỗ Bích Hải linh xà đang ẩn giấu, liền tiết lộ ra tin tức Tạ Thiên Dương ẩn giấu trong thủy đường phía trước nhằm lấy được niềm tin của mọi người.
Mã Thần Hi nhìn về phía Lý Thông, nói:
- Tây Hoàng điện có Sưu Thần kính, trừ vật này không thể là vật nào khác rồi. Lúc trước kia Lục Huyền Bình có ý đồ theo dõi Tây Hoang điện tu sĩ tiến vào Hà Nguyên chi địa, không ngờ bị Trương Chí Minh thi triển Sưu Thần kính ngược lại mưu hại một vố, thiếu chút nữa là bị thương ở dưới tay của lão Tam, xem ra chắc là sẽ không sai rồi.
Lý Thông trầm ngâm chốc lát, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Mã Thần Hi nói:
- Mã huynh, chớ quên ước định của ta và ngươi. Lần này ta giúp ngươi, số lượng của Giao huyết thạch ta ngươi chia nhau bốn sáu, ngươi sáu ta bốn!
Cẩm Lý nhất tộc thế không thể so với Thiên Mã tộc, Thiên Mã tộc tự sẽ không đem bảo vật chia đều cùng Cẩm Lý tộc.
- Được!
Mã Thần Hi mừng rỡ, nói:
- Chỉ cần ta và ngươi liên thủ, Tạ Thiên Dương kia tất nhiên không phải là đối thủ. Tạ Thiên Dương dù sao cũng là nhân tộc tu sĩ, hơn nữa xuất thân Tử Dương cung, chính là đối thủ chung của yêu tộc như ta và ngươi.
- Tuy nhiên vẫn còn phải cẩn thận tên Lục Huyền Bình kia. Người này cho tới bây giờ cũng không lộ diện, thực lực lại cùng bọn ta không phân cao thấp, thật sự là làm người ta không thể không phòng a!
- Lý huynh nói đúng, tuy nhiên lần này bọn ta hiển nhiên sẽ không cùng hắn so tài. Hắn nếu muốn nhúng tay, nói không chừng huynh đệ trong tộc của ta và ngươi muốn dùng cái chiêu lấy nhiều hiếp ít rồi. Chỉ cần đem tên này trừ đi, tu luyện giới này chẳng phải mất đi một đối thủ cạnh tranh, chẳng lẽ Bắc Hải Chân Linh phái ở xa còn dám ra mặt thay cho hắn hay sao?
Lời nói này đối tượng mặc dù là Lục Bình, nhưng hai người trong lòng đều rõ ràng, đạo lý giống vậy có thể ứng dụng trên người của Tạ Thiên Dương. Hơn nữa họ diệt trừ Tạ Thiên Dương, so với diệt trừ Lục Huyền Bình có giá trị còn lớn hơn!
Ai kêu Tạ Thiên Dương lại đi một mình, còn bị người phát hiện ra chỗ ẩn thân!
Mã Thần Hi cùng Lý Thông hai người đều không ngại vì tương lai của mỗi người mà trừ đi một đối thủ cạnh tranh, huống chi đối thủ cạnh tranh là đến từ Tử Dương cung.
Vì để an toàn, hai người vẫn là mỗi người mang theo con em trong tộc của mình một trước một sau hướng chỗ vị trí của Tạ Thiên Dương bao vây đến.
Mã Thần Hi cùng Lý Thông cũng hiểu, nhân vật như Tạ Thiên Dương này, cho dù là hai người liên thủ, mặc dù có thể đánh bại, nhưng nếu muốn lưu lại thì vạn vạn không thể nào. Đã như vậy, thì cũng chỉ có thể hợp lực mọi người, cho dù là không thể lưu lại chỗ này, cũng phải đánh cho đau, đánh cho tàn phế, đánh cho hắn không còn năng lực để trở thành đối thủ cạnh tranh cùng cấp nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT