- A? Người này không ngờ lại so với đại công tử còn...
- Được rồi, đừng có nói nữa, các ngươi chỉ cần đem lời của ta nói cho lão Tứ là được, tự hắn sẽ có phân tấc. Hơn nữa cho dù hắn chịu thua thiệt cũng tốt, để bớt đi cái vẻ ta là thiên hạ vô địch, tránh khỏi ngày sau sẽ phải mất mạng. Các ngươi yên tâm, trên người hắn có không ít vật bảo mệnh có được từ tiền bối trong tộc, coi như là ta muốn giết hắn cũng không dễ dàng!
- Dạ vâng, Tam công tử! Tuy nhiên, lần này Lạc Thánh hồ khai mở khác với những lần trước, nếu là bị người nọ phát hiện cái gì, vậy coi như...
- Điều bí mật này là không gạt được. Thiên Mã, Cẩm Lý hai tộc động tĩnh lớn như vậy, ngươi nghĩ Tây Hoang điện cùng Tử Dương cung đều là người ngu sao?
Mã Thần Quang cười "hắc hắc" một tiếng, nói tiếp:
- Nhưng mà điều bí mật này muốn phát hiện cũng không dễ dàng. Nếu không phải là có kẻ trong quá trình tu luyện đem tự thân Giao huyết mạch rèn luyện đến trình độ tương đối tinh khiết hùng hậu, hơn nữa thân thể tự thân lại cường hóa đến trình độ nhất định, muốn lẻn vào đáy của Lạc Thánh hồ kia cũng chỉ có thể là ngắm mà thở dài thôi.
Nhìn mấy tên thủ hạ rời đi, Mã Thần Quang lại nhìn về phía mà Lục Bình bỏ đi, tự lẩm bẩm:
- Bắc Hải lúc nào cũng ra nhân vật lợi hại như vậy? Đây quả là có ý tứ, trở về phải khiến cho trong tộc chú ý tình huống của Bắc Hải mới được!
Lục Bình mới vừa tiến vào trong sương mù dày đặc, liền cảm giác được hàng loạt huyết mạch căng ra, tâm tạng nhảy lên thật nhanh, chân nguyên cả người vận chuyển càng lúc càng nhanh. Lục Bình có thể cảm giác được ở chỗ sâu sương mù dày đặc có một loại lực lượng vô hình đang hấp dẫn hắn.
Loại quý động này Lục Bình rất quen thuộc. Năm đó trong chỗ không gian của Long Hòe ở Vẫn Lạc đại quần đảo, Lục Bình cũng từng có loại cảm giác này, lúc ấy là bởi vì một khối huyết thạch kỳ quái. Mà một khối huyết thạch kia khiến cho tư chất huyết mạch tự thân của Lục Bình lấy được một lần đề thăng gần như tăng vọt vậy.
Lục Bình vội vận chuyển Bắc Hải Thính Đào quyết, tám con quái giao ở mặt ngoài kim đan bơi lội một trận, loại xao động xuất xứ từ huyết mạch này nhất thời bình phục xuống.
Lục Bình mới vừa rồi không chút do dự báo ra tên họ của mình khi Mã Thần Quang hỏi tới danh hiệu, không phải là hắn lỗ mãng, mà là hắn cố ý muốn gây cho mình chút danh tiếng ở Trung Thổ.
Theo Chân Linh phái ngày càng quật khởi, mở ra thế lực là Doanh Sơn Tiên Viện ở Trung Thổ, cùng với ngày sau có thể kết thành đồng minh với các nhóm thế lực, để thành lập siêu viễn trình cự ly Truyền Tống trận, lần nữa khôi phục khả năng trực tiếp liên lạc giữa Trung Thổ cùng Bắc Hải.... Muốn như vậy Chân Linh phái cần ở Trung Thổ biểu diễn lực lượng tự thân, có độ nổi danh và hiểu biết cao hơn thì mới được. Mà muốn nâng độ nổi danh này, phải dựa vào tu sĩ ưu tú nhất của Chân Linh phái thực hiện.
Lần này Lục Bình mượn việc cam kết hoàn thành lời hứa đối với Thanh Hồ thuận tiện đó du lịch Trung Thổ. Quách Thiên Sơn lão tổ đã từng dặn dò Lục Bình không chỉ vì bản thân, mà còn phải vì Chân Linh phái để tạo ra tiếng vang và danh dự.
Quách Thiên Sơn lão tổ hiển nhiên biết do Bắc Hải Chân Linh phái xuất thân từ vùng đất bần tích, ngay từ đầu không thể nào được các thế lực Trung Thổ để mắt đến. Danh vọng của Chân Linh phái cũng không phải dựa vào một người Lục Bình chống đỡ dựng lên, nhưng nếu nói là có ai có thể vì Chân Linh phái kiếm được nhiều danh vọng nhất, như vậy cũng không nghi ngờ gì chính là Lục Bình rồi.
Chẳng qua là thời điểm khi Thiên Mã pháp tướng tu sĩ cùng Lục Bình đối chiến nói ra tên của y gọi là Mã Thần Quang, khiến cho lòng của Lục Bình trầm xuống.
Lần này hắn đáp ứng Thanh Hồ phải đi giết một người, đó chính là một Thiên Mã nhất tộc tu sĩ, và cũng chính là tội khôi họa thủ tiêu diệt Thanh Khâu hồ tộc Thanh Hồ nhất mạch năm đó, tên của hắn gọi là Mã Thần Hi.
Mã Thần Dương, Mã Thần Sương, Mã Thần Quang, Mã Thần Hi, Mã Thần Lượng, năm người này chính là năm đứa con của tộc trưởng Thiên Mã nhất tộc Mã Thiên Lý. Hơn nữa năm đứa con này của Mã Thiên Lý trên con đường tu luyện đều rất tranh khí, trừ tự thân cố gắng ra, hơn nữa nhờ Thiên Mã nhất tộc đỉnh cấp huyết mạch truyền thừa cùng với Thiên Mã nhất tộc đại lực ủng hộ, thực lực của năm huynh muội này trong cùng cấp tu sĩ đều thuộc hàng giảo giảo giả.
Trong đó ba con trai con gái đầu của Mã Thiên Lý đều đã lên cấp pháp tướng kỳ. Mã Thần Quang cùng Lục Bình đã vừa giao thủ xong, cho thấy đã ngưng luyện xong bản mệnh thần thông chủng tử, không biết hai người khác có như thế hay không.
Mà tên Mã Thần Hi mục tiêu của Lục Bình là một kẻ có đoán đan chín tầng tu vi. Lần này hắn tiến vào Lạc Thánh hồ chính là muốn mượn năm năm tiềm tu trong Lạc Thánh hồ giúp tích trữ một lực lượng nhất cử luyện hóa linh vật, đem tu vi đẩy lên tới đoán đan điên phong, tạo thành kim đan có phẩm cấp cao.
Chỉ bất quá Lục Bình bây giờ còn không biết Mã Thần Hi có tiến vào trong sương mù hay không. Dù sao Thanh Hồ nói cho hắn tin tức là chuyện của mấy chục năm trước. Mấy chục năm trước Mã Thần Quang còn chưa lên cấp pháp tướng kỳ, bây giờ Mã Thần Quang chẳng những đã lên cấp pháp tướng kỳ, hơn nữa mới vừa rồi còn đánh cho Lục Bình không còn sức đánh trả chút nào.
Lục Bình cau mày quan sát bốn phía trong tầm mắt mơ hồ không rõ. Sương mù nơi này theo truyền thuyết là bởi vì Giao đạo nhân năm đó bày ra đại trận mà tụ tập lại. Lục Bình lập tức phát hiện sương mù này chẳng những có thể che đậy tầm mắt người ta, hơn nữa còn có thể đem phạm vi dò xét thần niệm của tu sĩ áp súc thật lớn.
Kỳ quang trong hai mắt của Lục Bình lóe lên, sau đó bình tĩnh lại, tuy nhiên trong ánh mắt lại sinh ra một tia bực tức, hiển nhiên là bởi vì hiệu quả của Tam Thanh Chân Đồng thần thông cũng bị áp súc đến lợi hại, mặc dù vẫn nhìn xa hơn người thường mấy trượng, nhưng cũng không đáng là gì.
Lục Bình trầm tâm xuống suy tư chốc lát, sau đó quyết định thận trọng đi tới chỗ sâu trong sương mù, vô luận là Hà Nguyên chi địa liên quan tới Giao đạo nhân truyền thuyết, hay hoặc giả là loại quý động mới vừa đến từ chỗ sâu trong huyết mạch, đều cũng không cản được Lục Bình phải đi tìm tòi một phen.
Nhưng Lục Bình cũng không đi được bao xa, một đạo ánh sáng bén nhọn từ bên mặt chém về phía hắn.
Lục Bình tựa hồ cũng sớm có chuẩn bị, Khống Thủy kỳ cùng hộ thân cương khí dung hợp, lập tức khiến cho đạo quang trảm này bể nát, ngay sau đó Thu Thủy Y Nhân kiếm liền bay tới phương hướng quang trảm giảo sát qua.
Hơn mười trượng bên ngoài truyền tới một tiếng kêu đau đớn. Lúc Y Nhân kiếm bay trở về, trên thân kiếm mang theo một đạo vết máu, hiển nhiên là Phi Toàn Liên Hoàn Sát đã lập công. Tuy nhiên, Lục Bình lại cũng không phát khởi công kích về nơi đó nữa, mà là sải bước đi tới nơi đó.
Trên đất chỉ có một vũng vết máu, mà người mới vừa tập kích Lục Bình đã sớm rời đi.
Xem ra nơi này cũng nguy hiểm nặng nề, khắp nơi đều tràn đầy sát cơ, dù sao danh ngạch có thể tiến vào trong Lạc Thánh hồ ở Hà Nguyên chi địa là chỉ có một trăm người. Mà những tu sĩ khác sau khi đột phá phòng thủ của Thiên Mã nhất tộc cùng Cẩm Lý nhất tộc, số lượng thậm chí đã nhiều hơn Thiên Mã cùng với Cẩm Lý nhất tộc tu sĩ, sắp vượt qua một trăm tên rồi. Cho nên chỗ địa vực bao trùm với diện tích ngàn dặm sương mù này, trước khi Lạc Thánh hồ còn chưa khai khải, tất nhiên sẽ trở thành một chỗ tràng sở để mọi người chém giết.
Mà đúng vào lúc này, Thiên Mã nhất tộc tu sĩ lục tục tiến vào trong sương mù đã nhận được Tam lời truyền của công tử Mã Thần Quang. Tứ công tử Mã Thần Hi sau khi nghe tin tức không kịp chờ đợi xông vào trong khu vực sương mù dày đặc nhất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT