Lục Bình không khỏi nhíu mày một cái, mùi hôi thối này là do tạp vật bị ứ tích trong đầm lầy tích lũy lại hàng năm bao phủ, từ từ hình thành bùn đất rữa nát. Mà những thứ vật rữa nát này cũng tích chứa các loại độc tố, là nguồn gốc chủ yếu của độc chướng lơ lửng bay trên bầu trời của đầm lầy.
Tay trái Lục Bình rạch một cái, một đạo không gian môn hộ khai mở, Vạn Diệu Ngọc Lộ trong Vạn Độc Tương ở tại cái ao bao bằng lớp đá xanh đó lập tức phảng phất như con thao thiết phát hiện ra mỹ vị gì đó, từng đạo sương mù màu đỏ sậm từ bùn đất dưới đáy áo dâng lên, rồi sau đó hướng cửa không gian môn hộ mà bay đi, bị hấp dẫn vào trong đó và từ từ tụ tập ở trên hồ đá xanh. Chúng dần dần ngưng luyện thành một đóa mây mù to khoảng ba thước.
Đại đoàn mây mù này ngưng tụ đến cực hạn, một giọt mưa màu đỏ sậm từ trong đám mây rơi xuống, dung nhập vào trong hồ đá xanh, cuối cùng bị Vạn Độc Tương đồng hóa. Nguyên bản lúc trước bởi vì thôn phệ tinh hoa của một con đoán đan hậu kỳ Độc tu la mà ngưng tụ thêm nửa giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ, giờ đã dần dần đầy đặn hơn, chẳng qua là quá trình chuyển hóa hơi dài, không biết lúc nào mới có thể tạo thành một giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ hoàn chỉnh.
Vào lúc độc tố ở phần bùn đất rữa nát dưới đáy ao bị Vạn Độc Tương hấp thu không còn gì, thì linh khí nguyên bản hơi yếu nhất thời trở nên nồng hậu hơn một ít.
Lục Bình từ ao nước của đầm lầy bên cạnh dẫn qua một cỗ thủy lưu, sau đó tiến vào trong phiến bùn đất đáy ao này dẫn cho chảy ra từng cỗ nước bùn. Chỉ chốc lát sau, phần đáy ứ bùn của ao này đã bị dọn dẹp sạch sẽ.
- Thì ra nơi này ẩn giấu một cái tiểu hình linh mạch, chẳng qua là lúc trước kia bị một đoàn vật kịch độc rữa nát che lấp, khiến cho linh khí không cách nào lộ ra bề mặt đất. Xem ra nơi này đầu tiên là bị một con Độc tu la phát hiện ra vật kịch độc, rồi sau đó lại phát hiện linh mạch che giấu phía dưới, vì vậy liền lại đưa tới ba con Thủy tu la, vậy cũng là niềm vui bất ngờ rồi!
Lục Bình lấy ra một bộ khí cụ bày trận từ trong trữ vật pháp khí, dựa theo phương vị ở phần đáy hồ bố trí pháp trận dẫn dắt, đợi đến sau khi trở về Doanh Sơn Tiên Viện, sẽ khởi động pháp trận đem cái linh mạch này dẫn dắt về Doanh Sơn Tiên Viện.
Lần trước Đại Bảo ở trong Quyền Cốc không gian tìm được bốn cái tiểu hình cùng sáu cái vi hình Tụ Linh châu, lúc ấy Huyền Phương chân nhân cùng Lý Nam chân nhân cũng ở đó. Vì vậy ngày hôm sau Huyền Thái chân nhân liền đòi lấy đi sáu viên vi hình Tụ Linh châu từ chỗ của Lục Bình.
Huyền Thái chân nhân vốn là hướng phía Lục Bình đòi bốn viên tiểu hình Tụ Linh châu mang đi. Doanh Sơn Tiên Viện hiện nay đã ngưng tụ gần hai cái trung hình linh mạch, nếu mà có bốn viên tiểu hình Tụ Linh châu này dựng dục thành bốn cái tiểu hình linh mạch gia nhập vào trong, một hai năm sau, Doanh Sơn Tiên Viện có thể gia tăng đến hai trung hình linh mạch, điều này đối với để uẩn của tiên viện là một sự xúc tiến cực lớn.
Bất quá Lục Bình còn muốn đem những thứ tiểu hình Tụ Linh châu này tăng cường linh mạch cho Hoàng Ly đảo, dĩ nhiên là sẽ không đáp ứng, cuối cùng không cưỡng lại được Huyền Thái chân nhân ba ngày hai bận tìm tới cửa, không thể làm gì khác hơn là đem sáu viên vi hình Tụ Linh châu kia trao cho Huyền Thái chân nhân, lúc này mới coi như tống khứ nàng đi được.
Linh mạch sau khi trở thành trung hình linh mạch, dung hợp vi hình linh mạch dẫn tới sự tăng trưởng rất hạn chế, cho nên hắn mới đem sáu viên vi hình Tụ Linh châu này nhượng lại.
Dù sao Lục Bình cũng biết Huyền Thái chân nhân không phải là vì bốn viên tiểu hình tụ linh châu kia. Tiên viện hiện nay đang đứng ở giai đoạn khởi bộ, tiên viện vì muốn tăng cường phạm vi thế lực nắm trong tay, thế tất yếu là cần phải phát ra đệ tử tuyên bố quyền sở hữu địa vực, đồng thời tiến hành khai phát kinh doanh đối với một ít vùng đất hội tụ linh khí, như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với đệ tử tu luyện.
Lúc này nếu là phạm vi thế lực ở tiên viện dựng dục một ít vi hình linh mạch, tự nhiên có thể khiến cho những đệ tử này tâm cam tình nguyện làm chịu sự sai khiến. Hơn nữa, linh mạch sinh ra đối với một ít địa vực có linh khí hội tụ mà nói là một cục diện hai bên cùng có lợi.
Lục Bình mới vừa đem dẫn dắt pháp trận bố trí xong, thần niệm liền phát hiện cái gì đó, khẽ cau mày, nhưng trên tay không dừng lại chút nào, liên tiếp đánh ra mấy đạo cấm chế. Nguyên bản linh mạch vẫn còn ở tản ra linh khí nhất thời bị giam cầm lại, sau đó hai tay của Lục Bình từ ngoài hướng vào trong ép một cái, toàn bộ hố đất lần nữa bị điền cho bằng phẳng. Thủy lưu lúc trước bị Lục Bình dẫn ra lần nữa, rót nước vào trong ao, biến thành một tòa ao đầy nước bùn.
Làm xong mọi việc, Lục Bình vỗ tay một cái, tựa hồ mới vừa rồi những thứ công việc này khiến cho tay của hắn cũng biến thành dơ bẩn vậy.
- Lạc lạc, các hạ quả thật vận khí rất tốt, không ngờ mới vừa xâm nhập vào đầm lầy Doanh Ngọc mười mấy dặm liền phát hiện một cái tiểu hình linh mạch, vội vàng che giấu đi như vậy là sợ người khác phát hiện sao? Dù sao thì như vậy cũng tốt, ngược lại tiết kiệm cho bọn ta lần nữa đem giấu linh mạch này đi.
Lục Bình không nhanh không chậm xoay người lại, liền thấy mấy đạo độn quang đáp xuống ở trước người Lục Bình mười mấy trượng. Một cô gái che mặt cầm đầu, trên người mặc áo xanh, quanh thân bao phủ một tầng mây mù nhàn nhạt, tựa hồ phòng ngừa người khác dò xét vậy. Bất quá Lục Bình thần niệm mạnh mẽ như thế nào, trong hai mắt lại mới vừa ngưng tụ loại kỳ vật thứ sáu - “Tam Thanh Chân Đồng” phảng phất một đôi lợi kiếm, mặc cho Thanh y nữ tử dùng thủ đoạn che giấu nào, chỉ nhìn một cái là nhìn thấu hết tu vi thực lực.
Đoán đan tầng chín cao thủ!
Lục Bình có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Thanh y nữ tử với một đôi mày ngài nhướng cao hung hăng khơi mào. Trong tám tên tu sĩ đi theo sau lưng, có năm người đều đạt tới cảnh giới đoán đan hậu kỳ tầng bảy, tầng tám. Còn dư lại ba tên tu sĩ cũng đều có đoán đan tầng sáu tu vi, trong đó còn có hai nữ tử.
Lại thấy Thanh y nữ tử bị Lục Bình nhìn một cái liền cảm thấy có chút sợ hãi. Hàng năm nàng đi lại bên bờ nguy hiểm, đối với các loại nguy cơ có dự cảm thiên nhiên. Nàng có thể cảm giác được tên tu sĩ trước mắt này tuyệt đối không phải đơn giản là đoán đan tầng tám tu vi như biểu hiện bên ngoài như vậy. Huống chi đối phương dưới tình huống nhận ra được mấy người phe mình rồi, thế mà ung dung tự tại làm chuyện của mình cho xong cái đã, rồi mới đối đáp không chút lo âu.
Tựa hồ khó chịu đối với thần thái vân đạm phong khinh của Lục Bình, lại bất mãn với việc mới vừa rồi Lục Bình không chút kiêng kỵ không nể mặt vị đại tỷ của mình như vậy, hai tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ bên cạnh hung hãn nói:
- Đại tỷ, cùng tên này dài dòng làm gì, bảo hắn giao ra dẫn dắt trận bàn rồi cút xéo đi là được. Nếu như không phục, thì lưu lại luôn ở đây hôm nay. Cô hồn dã quỷ bên trong đầm lầy Doanh Ngọc còn nhiều mà, thêm hắn cũng không nhiều thêm gì.
Lục Bình nhướng nhướng lông mày, chợt nhớ tới một nhân vật phong vân trong Hà Bắc tu luyện giới, nhìn về phía Thanh y nữ tử lần nữa, khẽ mỉm cười, nói:
- Thanh Hồ Cửu Đạo? Quả thật vận khí không tệ, có thể tận mắt trông thấy nhân vật phong vân của Hà Bắc tu luyện giới, chuyến đi đầm lầy Doanh Ngọc lần này cũng coi là không uổng rồi.
Cái nhóm Thanh Y Cửu Đạo chính là một thế lực tán tu tung hoành trong Hà Bắc tu luyện giới và hạ du sông Ngọc Lan. Bọn họ không có căn cứ địa, chẳng qua là lưu ở hai chỗ này gây án, đánh cướp của không ít tu sĩ cùng với tiểu hình thế lực, ở hai địa tu luyện giới có danh tiếng không ít.
Lão đại cầm đầu nhóm này lại là một gã nữ tu, gọi là "Thanh Hồ", thực lực cao cường hơn nữa xảo trá như hồ ly. Hơn nữa nàng ta rất thích mặc áo xanh, vì vậy được người ta gọi là "Thanh Hồ". Mà một nhóm thế lực dưới tay nàng này cũng bị người ta lấy tên nàng mà đặt, gọi là "Thanh Hồ Cửu Đạo".
Một chuyện xuất sắc nhất mà "Thanh Hồ Cửu Đạo" này đã làm trong tu luyện giới chính là với thực lực của mình, chín người này đã từng đánh tan một nhà tiểu hình thế lực gọi là "Cần Tuyết phái".
Nguyên nhân gây ra chuyện này là cái nhà thế lực này có một tên nhị thế tổ ở trong tình huống không biết chuyện đã đùa giỡn vị Thanh Hồ lão đại này, bị chín người này nhất cử đánh chết. Sau đó bởi vì địa điểm xảy ra chuyện này là ở trên địa bàn của nhà môn phái này, nên họ bất đắc dĩ phải chống lại tu sĩ của Cần Tuyết phái, cuối cùng cũng đại hoạch toàn thắng.
Phải biết có thể trở thành một nhà tiểu hình thế lực, như vậy môn phái này tất nhiên có pháp tướng lão tổ trấn giữ. Mà Thanh Hồ Cửu Đạo này là thông qua bố trí tầng tầng, đầu tiên là đem ba tên Cần Tuyết phái đoán đan hậu kỳ tu sĩ nghe thấy tin chạy tới dùng pháp trận giết chết.
Rồi sau đó lúc đối mặt với pháp tướng lão tổ của môn phái này, chín người cũng bày ra một bộ đạo binh đại trận thất truyền đã lâu trong tu luyện giới, gọi là "Cửu cung thanh hư trận", nhất cử đem vị pháp tướng lão tổ này đánh trọng thương bỏ chạy, khiến cho toàn bộ bình nguyên cùng với Hà Bắc tu luyện giới nhất cử kinh hãi.
Sau đó chín người này thừa thắng tấn công vào chỗ ở và đạo tràng của Cần Tuyết phái, cướp bóc một phen rồi rút đi, toàn bộ Cần Tuyết phái không chống đỡ thêm bao lâu nữa liền sụp đổ.
Chính là bởi vì lần cướp bóc này, chín người bọn họ im tiếng biệt tích một đoạn thời gian. Lúc xuất hiện trở lại, cơ hồ tu vi thực lực mỗi người đều tăng lên rõ rệt, ở hai vùng đất tu luyện giới này có thể nói là như mặt trời ban trưa.
Bất quá sau khi trải qua chiến dịch này, nguyên bản cả nhóm càng phải thêm hung hăng quyết liệt hơn thì nhóm này đã làm một việc ngược lại: càng lúc càng tỏ ra khiêm tốn thấp kém, ở hai vùng đất tu luyện giới này càng lúc càng bớt đi lại hoạt động, cũng khiến cho một ít tông phái ở hai vùng đất có lòng muốn bắt bọn họ giết gà dọa khỉ rất khó có thể thăm dò tung tích của bọn họ.
Lục Bình cũng không ngờ sẽ gặp gỡ chín nhân vật phảng phất như truyền kỳ trong Hà Bắc tu luyện giới chỗ này. Bất quá hắn cũng không hoảng hốt, chín người có "Cửu cung thanh hư trận" tuy nói lợi hại, nhung Lục Bình nào dễ dàng để cho bọn họ có cơ hội bao vây?
Cô gái cầm đầu mặc dù mang lụa mỏng trên mặt, nhưng khó nén phong tư động lòng người của mình, cười nói:
- Nhìn các hạ ung dung như vậy, phát hiện bọn ta mà vẫn đem linh mạch che giấu như cũ. Điều này cho thấy các hạ tự tin là chín người bọn ta sẽ không tiết lộ bí mật của linh mạch. Không biết lòng tin của các hạ là từ đâu đến?
Cô gái này tuy là lời nói hướng tới Lục Bình, nhưng thật ra là đang nhắc nhở tám tên thủ hạ sau lưng không nên vọng động, đối phương không sợ hãi như vậy, hiển nhiên là còn có thủ đoạn.
Lục Bình giương mắt nhìn cô gái này một chút, trong ánh mắt lộ ra một tia tán thưởng, có thể bằng vào lực lượng chín người hoành hành hai vùng đất tu luyện giới mấy chục năm, vô luận là tâm trí hay là thực lực, thường nhân đều không thể so cùng, khó trách Cần Tuyết phái pháp tướng lão tổ kia đều phải chết ở trong tay của nàng.
- Không biết các hạ xưng hô như thế nào, Thanh Hồ nơi này có lễ.
Ánh mắt Thanh Hồ lấp lánh nhìn Lục Bình. Tám đạo sau lưng tản ra bốn phía, cũng không bao vây Lục Bình, nhìn qua giống như là hướng bốn phía dò xét cái gì đó, nhưng đồng thời tám người mỗi người đều có chuẩn bị. Lục Bình có thể nhìn thấy tám người lấy Thanh Hồ làm trung tâm, mỗi người chiếm cứ một hướng, tựa hồ kết thành một trận thế phòng ngự.
Lục Bình nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không thèm để ý động tác của Cửu Đạo, mà là thoáng chấp tay, nói:
- Tại hạ Lục Huyền Bình.
- Lục Huyền Bình?
Thanh Hồ nhẹ nhàng lặp lại danh tự này, thú vị nhìn Lục Bình, hỏi:
- Thế nào, chẳng lẽ cô nương nhận biết lai lịch tại hạ hay sao?
Sau khi Thanh Hồ Cửu Đạo đánh Cần Tuyết phái pháp tướng lão tổ bị thương, tu luyện giới đã có rất ít người lấy cái từ "Cô nương" tượng trưng cho sinh đẹp và yếu đuối như vậy để gọi Thanh Hồ rồi, trong lúc lơ đãng không ngờ lại khiến cho Thanh Hồ có một cảm giác rất là mới lạ:
- Nghe nói Hà Bắc tu luyện giới mấy năm nay mới vừa quật khởi một môn phái, gọi là Doanh Sơn Tiên Viện. Trong tiên viện có một vị đoán đan tầng tám Huyền Bình trưởng lão, hơn một năm trước đã từng một người song kiếm đánh bại Cố thị tam hùng, không biết có phải là các hạ hay không?
Lục Bình hơi có chút kinh ngạc với sự linh thông tin tức của Thanh Hồ, nói:
- À, không ngờ tại hạ cũng có chút danh khí nho nhỏ như vậy, thậm chí ngay cả Thanh Hồ lão đại cũng đều chú ý đến mình.
Tám đạo sau lưng Thanh Hồ sau khi nghe lão đại nhà mình nói, ánh mắt nhìn Lục Bình liền kèm theo vẻ đề phòng nồng đậm, bất quá hiển nhiên cũng không sợ hãi, chẳng qua là đề phòng mà thôi.
Quả nhiên, Thanh Hồ cười nói:
- Lục trưởng lão cũng khách khí. Cố thị tam hùng đoán đan hậu kỳ tu sĩ ở trong Hà Bắc tu luyện giới cũng đại danh đỉnh đỉnh, nhưng bất quá cũng bại dưới tay Thanh Hồ cửu kiệt thủ hạ của ta thôi.
Lục Bình kinh ngạc, không ngờ Thanh Hồ Cửu Đạo này đã giao thủ cùng với Cố thị tam hùng, có chút kinh ngạc hỏi:
- Thế à, còn có chuyện này nữa sao?
Một tên đoán đan tầng tám tu sĩ sau lưng Thanh Hồ không ngờ thấy lão đại nhà mình lại cùng người này nói nhiều lời như vậy, không khỏi có chút tức giận nói:
- Nếu không phải Cố thị tam hùng kia thật không biết xấu hổ, đánh không lại lại yêu cầu huynh đệ của mình trợ thủ, ba người kia đã sớm ngay cả xương đều không còn dư lại chút nào rồi.
Dứt lời, còn nhìn lão đại nhà mình một chút, hơi có chút oán trách, nói:
- Lão đại, cùng tiểu tử này nói nhiều làm gì, Thất muội cùng Cửu muội đã kiểm tra qua, bốn phía sạch sẽ lắm, không có gì mai phục.
- Không sai!
Một gã đoán đan tầng tám tu sĩ khác trầm giọng nói:
- Tiểu tử, chúng ta không cần biết ngươi là tu sĩ của môn phái nào, bây giờ cút ngay là tốt nhất, cái linh mạch này chúng ta chiếm. Thanh Hồ Cửu Đạo trong ngày thường đánh nhà cướp của dưới tay cũng có không ít người bỏ mạng rồi. Nếu ngươi không biết điều, hôm nay nói không chừng muốn sẽ chết ở trong tay bọn ta.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT