Nếu không phải bấy giờ Linh Lung tửu đỉnh đã bị hắn luyện hóa, Lục Bình rung động muốn đánh người càng thêm mãnh liệt hơn nữa cũng không chừng!
Cái gì gọi là "Trừ Vạn Diệu Ngọc Lộ ra những thứ linh dịch khác đều chưa ra hình dáng gì chứ"?
Thứ mà Lục Bình cho Linh Lung tửu đỉnh uống, không đáng giá tiền nhất chính là Thiên Linh nhưỡng, khi đem đến trong tu luyện giới thì bình thường một ngọc hồ cũng phải có giá trị mấy trăm linh thạch. Lục Bình dùng cái trữ vật pháp khí kia chứa đựng trong đó tương đương với bảy tám vò Thiên Linh nhưỡng, ít nhất cũng giá trị mấy chục vạn linh thạch.
Về phần Sinh Cơ lộ cùng Bách Hoa Ngọc Lộ là những thứ có thể dùng để kéo dài thọ nguyên con người, tăng trưởng tu vi... Thì những linh dịch này cơ hồ không thể dùng linh thạch để tính toán. Nếu đem nó vào trong tu luyện giới, cũng đủ cho đoán đan kỳ tu sĩ đả sanh đả tử một phen, nhưng rơi vào trong mắt Linh Lung tửu đỉnh lại chỉ rơi xuống hàng "Chưa ra hình dáng gì". Đánh giá này ở trong mắt Lục Bình rõ ràng chính là có được tiện nghi mà còn giả vờ.
Linh Lung tửu đỉnh sau khi tiến vào tâm hạch không gian, lập tức coi là chuyện đương nhiên hướng về phương vị có khoảng cách gần kim đan của Lục Bình mà chiếm, nhưng lại bị Lục Bình dùng thần niệm bài trừ ở bên ngoài bản mệnh nguyên thần đại trận.
Không phải là Linh Lung tửu đỉnh không tranh hơn được với bản mệnh nguyên thần đại trận, mà là bởi vì tửu đỉnh sau khi bị Lục Bình luyện hóa, liền bắt đầu bị Lục Bình khống chế, không cách nào vi phạm mệnh lệnh của hắn.
Vì vậy Linh Lung tửu đỉnh liền giống như giận dỗi vậy, ở phía dưới kim đan hóa thành một tửu đỉnh to lớn, bắt đầu theo kim đan phun ra nuốt vào nguyên khí, tiếp nhận kim đan đối với linh bảo bản thể dựng dưỡng.
Mà ở phía trên tửu đỉnh chính là cửu phẩm bạch ngọc liên, kim đan chính là bị Bạch Ngọc Liên Hoa này nâng đỡ hờ hững ở trên, từ xa nhìn lại, phảng phất cửu phẩm Bạch Ngọc liên cùng kim đan, thậm chí bao vòng bên ngoài kim đan đem đan hà cấm cố thật chặt ở trong bản mệnh nguyên thần đại trận tùy thời đều sẽ bị tửu đỉnh ở phía dưới giương cái miệng khổng lồ nuốt trọn vậy.
Bất quá Linh Lung rất nhanh liền phát hiện trong đan hà tràn ngập ở bốn phía kim đan có hàm chứa thuần dương chi khí nồng nặc, vì vậy lập tức hoan hô một tiếng, lại đem toàn bộ chú ý lực bỏ vào việc cùng tất cả pháp bảo trong tâm hạch không gian tranh đoạt thuần dương chi khí.
Linh Lung tửu đỉnh là linh bảo vượt qua một lần lôi kiếp, thuần dương chi khí đối với Linh Lung tửu đỉnh phẩm chất tăng trưởng xúc tiến thậm chí không thua gì kim đan nguyên khí đối với nàng dựng dưỡng. Trọng yếu nhất là, thuần dương chi khí có trợ giúp đối với nàng tương lai có vượt qua lôi kiếp hay không. Có lẽ sự trợ giúp này cực kỳ nhỏ bé, nhưng đối với linh bảo mà nói, bất kỳ một sự trợ giúp chút xíu nào để vượt qua lôi kiếp cũng đều vô cùng trọng yếu và mấu chốt cả.
Trong nham thạch động phủ, đám người Huyền Hư chân nhân nhìn vẻ mặt vô tội của Lục Bình cùng với chén rượu tinh xảo trôi lơ lửng ở trên bàn tay của hắn, không khỏi thở dài một tiếng nói:
- Ngươi tiểu tử này, thật là vận khí tốt a!
Lục Bình "Hắc hắc" cười khờ, lại không nói gì cả.
Khương Thiên Lâm lão tổ đám người được Lục Bình nhờ cậy, đem mẹ con Đỗ thị về Bắc Hải, sau đó liền do Hồ Lệ Lệ đem các nàng tới Thính Đào đảo ở Đông Hải. Đương nhiên là hai viên cực phẩm linh thạch để dùng siêu viễn trình cự ly truyền tống trận cũng phải do Lục Bình bỏ ra. Điều này làm cho Lục Bình lại là đau lòng một phen, trên người của hắn chỉ có le que mấy viên cực phẩm linh thạch, nếu không phải lần này trong Doanh Thiên đạo tràng lại được phân chia ba viên, Lục Bình đều phải cân nhắc một phen xem có đem mẹ con Đỗ thị đưa đến Bắc Hải hay không rồi.
Đám người Khương Thiên Lâm lão tổ sau khi trở về Bắc Hải, toàn bộ nham thạch động phủ chỉ còn lại có Lục Bình cùng Đỗ Gia Lạc hai người.
Nham thạch động phủ có trung hình linh mạch. Trong động phủ linh khí nồng nặc, Đỗ Gia Lạc tự mình tu luyện, Lục Bình cũng không thèm quản hắn, chỉ có khi hắn trong việc tu luyện gặp phải nghi nan thì mới lên tiếng chỉ điểm, thời gian còn lại Lục Bình dùng để kiểm tra lại lần này trong chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng thu hoạch thế nào, đồng thời gia tăng tu luyện củng cố tu vi của mình sau khi nhất cử tăng lên đến đạo đoán đan tầng bảy điên phong. Nhưng mặc dù như thế, hắn vẫn còn cảm giác được mơ hồ đã đụng chạm tới bình chướng của đoán đan tầng tám, tu vi lên cấp lần nữa xem ra là chỉ nội trong thời gian gần đây.
Lục Bình đem Hoàng Kim ốc môn hộ khai rộng ra, thủ hạ một đám linh sủng tất cả đều đi ra hóng gió, ngược lại khiến cho Đỗ Gia Lạc đang tu luyện giật mình kinh hãi gần chết. Hắn mặc dù đã gặp Đại Bảo, nhưng lại chưa từng thấy qua con chuột béo mập phảng phất như một con heo rừng vậy, cũng không nghe nói qua Tử Tinh phong nữ vương kích cỡ bằng một thước cưỡi mộc mã chạy tán loạn khắp nơi, càng không thấy qua loan điểu nói tiếng người cùng đại xà dài mấy trượng to bằng thùng nước lớn.
Rất may lúc trước hắn đã từng biết bản thể của Lục Đại Quý khi đem cả nhà bọn hắn về nham thạch động phủ. Mẹ kế Đỗ thị của hắn nguyên bản là yêu tu đoạt xá, mà muội muội cùng cha khác mẹ của hắn cũng là lai máu người và yêu, lúc này hắn mới có thể đủ bản lĩnh nhanh chóng trấn tĩnh lại từ trong kinh hãi.
Đám Tam Linh, Lục Cầm nhi sau khi thấy Đỗ Gia Lạc, đều xem thành vật mới mẻ, trăm phương ngàn kế trêu chọc hắn. Cũng may Đỗ Gia Lạc tâm tư coi như kiên định, cũng không bị ảnh hưởng bao lớn. Điều này làm cho Lục Bình ở một bên nhìn mà cảm thấy vui mừng, không lâu sau liền ngăn lại đám Tam linh không được quậy phá nữa.
Từ sau lưng Lục Bình thò ra một tiểu nữ hài ghim bện hai bím tóc. Linh Lung hâm mộ nhìn đám Tam Linh, Lục Cầm nhi, Tử Lam, Đại Bảo đang cùng chơi đùa với nhau, ngẩng đầu lên nhìn Lục Bình một chút, liền thận trọng hướng bọn chúng đi tới. Chỉ chốc lát sau, một đám tiểu nhân liền hì hì ha ha rùm beng cả lên.
Nhận Lục Bình làm chủ xong, Linh Lung cũng đàng hoàng hơn rất nhiều. Bởi vì nàng ở trong tâm hạch không gian của Lục Bình có thể nhìn thấy nhiều bí mật của hắn hơn. Vô luận là thuần dương chi khí nồng nặc, đóa Bạch Ngọc Liên Hoa trôi lơ lửng ở đỉnh đầu của mình, hay là một cái pháp bảo luyện đan lô Nạp Xuyên đỉnh, hay hoặc giả là Việt Dương chu, Trường Lưu kiếm, Thu Thủy Y Nhân kiếm, Vân Quang Ngũ Hành y là các lại pháp bảo cấp bậc dưỡng linh. Mặc dù những bảo vật này cũng không bằng Linh Lung, nhưng cũng không phải như Linh Lung tưởng tượng rằng mình có thể là duy nhất ở trong tâm hạch không gian của Lục Bình.
Không chỉ có như vậy, Linh Lung khi tiến vào tâm hạch không gian lại rất nhanh liền bị liên tiếp tới hai lần có kẻ cho hưởng mùi hạ mã uy!
Chân chính làm Linh Lung cảm giác được sợ hãi có hai món đồ: món thứ nhất là khi Linh Lung đem bản thể của mình phóng lớn, chuẩn bị cùng bản mệnh nguyên thần trận của Lục Bình tranh đoạt thuần dương chi khí, thì một quả hồ lô màu tím cùng khoảng cách với mấy món Dưỡng Linh pháp bảo đột nhiên hướng Linh Lung phun ra một giọt linh dịch.
Linh Lung khi tiến vào tâm hạch không gian của Lục Bình liền bá đạo tranh đoạt thuần dương chi khí như vậy, tự nhiên có thể cảm nhận được những thứ thông linh, Dưỡng Linh pháp bảo này trong mơ hồ lộ ra ý kháng cự. Nó đang nhìn hô lô phún khạc ra một giọt linh dịch mà âm thầm buồn cười, ông trời phú cho nó một khả năng chính là thôn phệ các loại linh dịch. Không ngờ cái hồ lô này lại "Nhổ nước miếng" vào nó!
Đang chuẩn bị mượn cơ hội này khiến cho những thứ pháp bảo này của Lục Bình một cú hạ mã uy, Linh Lung lại đột nhiên phát hiện một giọt linh thủy này lại là do từ vô số lôi quang ngưng tụ mà thành. Linh Lung đã từng ở dưới lôi kiếp cửu tử nhất sanh, bây giờ làm thế nào còn không nhìn ra một giọt linh dịch này chính là thiên cấp thượng phẩm linh vật Lôi Kiếp chi thủy chứ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT