Lục Bình đột nhiên bộc phát, khiến cho Thương Hải tông nguyên vốn trên tiến độ bám sát Chân Linh phái lại một lần nữa bị bỏ xa lại phía sau.
Thời điểm cấm chế của trung ương cung điện bị chín phái lão tổ cùng với các chân nhân hợp lực kích phá, Chân Linh phái hợp kích đả diệt sáu cái sắc cấm không chút huyền niệm được xếp vào vị trí đầu não.
Thương Hải tông đả diệt năm đạo sắc cấm cùng Huyền Linh phái xếp vào thứ hai. Nguyên tiến độ của Thương Hải tông là vượt xa Huyền Linh phái một đoạn, nhưng Phùng Hư Đạo tới lúc tối hậu quan đầu đột nhiên từ trong lòng ngực lấy ra một tờ ngũ sắc phá cấm phù. Trong ánh mắt kinh sợ chất chồng của Đông Quách lão tổ cùng Trương Hi Di, y đã dễ dàng tiêu diệt một cái sắc cấm rưỡi, khiến cho Huyền Linh phái vượt qua Thương Hải tông.
Tuy nhiên không nên quên một phe Huyền Linh phái còn có Tiền Đạo Phong chân nhân là vị trận pháp tông sư giúp ích. Vì vậy, Thương Hải tông không có trận pháp sư trợ giúp nhất định phải xếp hạng sau lưng Huyền Linh phái, chỉ đành phải chấp nhận quyền tuyển chọn bảo vật ở lượt thứ ba.
Hải Diễm môn cùng Thủy Yên các mỗi bên kích diệt bốn đạo sắc cấm, nhưng Thủy Yên các có một vị trận pháp tông sư, vì vậy xếp hạng trước Hải Diễm môn chỉ có một vị trận pháp đại sư.
Còn dư lại mười một đạo sắc cấm thì bị bổn phái tu sĩ khác trước sau kích diệt, trong đó Đồng Kiếm lão tổ cùng môn hạ dựa vào lực công kích mạnh mẽ của kiếm tu chiếm cứ vị trí thứ sáu. Mà Lăng Cổ phái Lăng Vân lão tổ là mượn bản phái trận pháp đại sư xếp hạng vị thứ bảy. Tam Minh lão tổ xếp hàng thứ tám, Phi Vũ phái là xếp hạng vị trí cuối cùng.
Trong lúc cấm chế của trung ương cung điện bị đánh phá trong nháy mắt, hai mươi ba món bảo vật đột nhiên từ trong ương cung điện phun ra. Sớm có chuẩn bị, Tiền Đạo Phong cùng ba vị trận pháp tông sư đột nhiên mỗi người vỗ tay một cái trong trận bàn. Trận pháp lúc trước dùng để suy yếu cấm chế đột nhiên lại một lần nữa lóe lên quang mạc, cũng ở phía ngoài cung điện lại một lần nữa bao phủ lên một quang mạc nhà tù, ý đồ đem hai mươi ba món bảo vật này toàn bộ lưới trong đó.
Trong lúc trận pháp hộ tráo mới vừa chống lên trong phút chốc, hai mươi ba món bảo vật đua nhau đụng vào trên hộ tráo, phát ra tiếng vang lớn nhỏ không đồng nhất, nhưng lại đều bị hộ tráo cản trở về.
Ngay tại lúc lúc này, một món vật kiện tầm thường như chén rượu, xen lẫn trong những bảo vật này đột nhiên đụng tới hộ tráo.
Một tiếng "phốc", hộ tráo bị chén lớn dễ dàng phá vỡ một lỗ hổng, cấp tốc bay đi bên cạnh đạo tràng.
Hộ tráo bị phá, ba vị trận pháp tông sư không hẹn mà cùng phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt mỗi người hiện ra vẻ kinh hãi. Không ai hơn bọn họ hiểu rõ ràng uy lực cấm cố của trận pháp này. Có thể dễ dàng đánh xuyên qua như vậy, pháp bảo giống như chén rượu này rốt cuộc là vật gì?
Mắt thấy chén rượu sẽ chui thoát vào bên trong không gian liệt phùng bên cạnh đạo tràng, một đạo quang hoa màu xanh đột nhiên cách không theo tới, lại chỉ có thể đem chén rượu định giữa không trung thời gian chốc lát. Trong chén rượu đột nhiên bốc lên một cỗ thuân hương, thanh quang trong cỗ thuần hương này biến thành hư vô.
Tuy nhiên chỉ là chốc lát dừng lại này vậy là đủ rồi, Doanh Hư bảo kính ở đỉnh đầu của Khương Thiên Lâm lão tổ, thần sắc ngưng trọng nhìn chén rượu nho nhỏ trước mắt. Nếu là có người đang gần trước, thì có thể nhận ra được lúc này Khương Thiên Lâm lão tổ đã đem hô hấp của mình thậm chí lỗ chân lông đều đóng lại.
Chén rượu tựa hồ phát giác nguy hiểm, khi Khương Thiên Lâm lão tổ xuất hiện trước người của nó, muốn lần nữa phi độn đi. Nhưng Khương Thiên Lâm lão tổ lại cũng không dùng tay đem chén rượu gần trong gang tấc cầm trong tay, mà là lại một lần nữa tế lên Doanh Hư bảo kính đem nó định giữa không trung.
Rồi sau đó không đợi chén rượu tránh thoát lần nữa, trong Doanh Hư bảo kính lại một lần nữa phát ra một đạo quang trụ đem bao trong đó. Lần này quang trụ phát ra cũng màu vàng, chén rượu mới vừa tránh thoát thanh quang giam cầm, quang trụ màu vàng cũng chợt lóe mà không có, chén rượu cũng ở đây giữa không trung biến mất thân ảnh.
Khương Thiên Lâm lão tổ xoay người quay về, lúc này đã có những bảo vật khác thừa dịp chén rượu mới vừa đánh vỡ lỗ hổng muốn chạy lần nữa. Khương Thiên Lâm lão tổ một chưởng đem mấy món bảo vật này toàn bộ ép trở về, thuận tay hiệp trợ ba vị tông sư bị thương lần nữa bổ sung đầy đủ hộ tráo.
Trong phút chốc nhìn thấy một cái chén rượu nhỏ đánh vỡ trận pháp hộ tráo, ý thức được cái chén rượu này không giống tầm thường, các tu sĩ vô luận là Đông Quách lão tổ còn là Phùng Hư Đạo, lúc ấy cũng đã chuẩn bị xuất thủ. Nhưng hai người này lại đều kém một bước so với Khương Thiên Lâm lão tổ, cuối cùng chỉ đành phải trơ mắt nhìn Khương Thiên Lâm lão tổ thu chén rượu nhỏ có thể là chí bảo này vào trong Doanh Hư bảo kính.
Cao thủ tranh nhau, kém chính là trong thời gian phút chốc này, điều này cũng làm cho Đông Quách lão tổ cùng Phùng Hư Đạo hai vị pháp tướng sơ kỳ điên phong lão tổ này lại một lần nữa biết được chênh lệch chân thật giữa hai người cùng Khương Thiên Lâm lão tổ.
- Ha ha, một cái chén rượu mới vừa kia coi như là bản phái chọn lựa kiện bảo vật thứ nhất xong!
Khương Thiên Lâm lão tổ cười ha hả hướng về phía các phái lão tổ nói.
- Có thể dưới trạng thái vô chủ đánh vỡ ba vị trận pháp tông sư bố trí trận pháp hộ tráo.
Tiền Đạo Phong chân nhân trầm ngâm một chút, sau đó ngay cả chính ông ta cũng có chút không tin hỏi:
- Ngươi thu lấy một cái chén rượu kia chẳng lẽ là linh bảo sao?
Tiền Đạo Phong nói như vậy làm chư vị lão tổ tại chỗ đều tủng nhiên động dung, ánh mắt đốt đốt nhìn chằm chằm Khương Thiên Lâm lão tổ. Đông Quách lão tổ cùng Phùng Hư Đạo đều mặt áo tang. Lúc này hai người cũng càng lúc càng cảm thấy cái chén rượu mới vừa kia chỉ có thể là linh bảo; nếu là mới vừa rồi có ra tay thì ổn rồi, mặc dù chậm một bước so với Khương Thiên Lâm, cũng có thể tạo thành cục diện tranh đoạt hỗn loạn, cho dù cuối cùng không thể đục nước béo cò, thậm chí đem cái chén rượu bia đánh vào không gian liệt phùng, cũng so với bị Khương Thiên Lâm dễ dàng lấy được một món linh bảo như thế đáng hơn nhiều!
Lục Bình cũng biết linh bảo, bởi vì hắn đã từng lúc quan sát Thiên Tượng lão tổ độ kiếp, Thiên Tượng lão tổ vì phòng ngừa độ kiếp thất bại, đã từng giao cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật, bên trong chứa đựng mấy món trọng bảo của Chân Linh phái, trong đó có linh bảo tồn tại.
Lục Bình từ chỗ của lão sư Liễu Thiên Linh biết được, Chân Linh phái có chừng le que mấy món linh bảo. Mỗi một món đều là bảo vật trấn phái của Chân Linh phái, là Chân Linh phái hơn vạn năm truyền thừa tích lũy, trong ngày thường chỉ có Thiên Tượng lão tổ cùng Thiên Phàm, Thiên Tuyết, Thiên Khang bốn vị pháp tướng trung kỳ lão tổ trở lên chấp chưởng.
Sau khi Liễu Thiên Linh tiếp chưởng Chân Linh phái chưởng môn, vì tăng cường quyền uy chưởng môn của Liễu Thiên Linh, Thiên Tượng lão tổ đã từng đem một món linh bảo giao cho Liễu Thiên Linh trông coi, chẳng qua linh bảo này là vật ra sao, Lục Bình cũng không biết được.
Nếu nói linh bảo, chính là dung luyện xong chín đạo bảo cấm Dưỡng linh pháp bảo, sau khi đi ngang qua đồng dạng là lôi kiếp khảo nghiệm, trong pháp bảo hình thành một cỗ thuần dương khí, khiến cho linh tính của pháp bảo tăng nhiều, mà có thể tiến cấp trở thành linh bảo có uy năng càng cường đại hơn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT