Mấy phen chọn lựa xuống, mấy chục món bảo vật bị ba phái phân qua, mọi người có đoạt được, Khương Thiên Lâm lão tổ lúc này mới cười nói:

- Chuyện nơi này đã xong, bọn ta cũng nên đi ra xem một chút khu vực hai nơi sáu đạo sắc cấm bị phá mở như thế nào rồi.

Đồng Kiếm lão tổ sững sờ một chút, nói:

- Bọn ta không chiếm cứ thất sắc cung điện ở trung ương kia trước hay sao?

Tam Minh lão tổ có chút tức giận cười nói:

- Đồng Kiếm huynh, sáu sắc cấm chế này cũng đã khó khăn như vậy, bảy đạo sắc cấm hợp nhất, tổng cộng bốn mươi chín sắc, làm sao ba phái bọn ta có thể đánh vỡ.

Mọi người trở ra cung điện, lại thấy Khương Thiên Lâm lão tổ vỗ một cái ở cột đá cửa cung điện. Cả tòa cung điện nhất thời một trận rung động. Cung điện chậm rãi dâng lên, rồi sau đó dần dần thu nhỏ lại thành lớn chừng bàn tay, rơi vào trong ống tay áo của Khương Thiên Lâm lão tổ biến mất không thấy.

Khi mọi người nhìn hai nơi cung điện khác đã sớm bị phá khai cấm chế, lại thấy sáu phái tu sĩ khác đã sớm không thấy tung tích, xem ra cũng đã tiến vào trong cung điện.

Khương Thiên Lâm lúc này cũng quay đầu nhìn về hai vị lão tổ Đồng Kiếm cùng Tam Minh nói:

- Nếu thất sắc trung ương cung điện này tạm thời không cách nào phá vỡ cấm chế, bọn ta đi trước bốn phía đạo tràng tra xét một phen, cũng tốt nhìn một chút mới vừa Thương Hải tông tu vi rốt cuộc phát hiện bảo bối gì.

Thương Hải tông phát hiện bảo vật gì, Chân Linh phái hiển nhiên rõ ràng.

Trên không gian mặt đất bên bờ của đạo tràng, Đồng Kiếm lão tổ xa xa phát hiện linh thạch quặng mỏ bị cấm chế bao trùm.

Đồng Kiếm lão tổ kinh ngạc một tiếng, nói:

- Di, không ngờ bên bờ địa vực chỗ này thật đúng là còn có bảo tàng gì hay sao?

Đồng Kiếm lão tổ song chỉ thành kiếm đột nhiên vung một cái. Một đạo kiếm khí đem cấm chế đơn giản ở mặt đất phách thành phần vụn. Cửa vào của một tòa quáng động xuất hiện trước mặt mọi người.

- Đây là...

Đồng Kiếm lão tổ nhìn cửa vào quáng động mặt đất, lấy thần niệm của ông ta, sau khi phá cấm chế, hiển nhiên dễ dàng phát giác chỗ sâu của động ẩn giấu bí mật.

Tam Minh lão tổ cũng có chút kinh ngạc, lại có chút tiếc hận thở dài nói:

- Lại là một chỗ trung hình linh thạch quáng mạch! Đáng tiếc, không có động thiên pháp bảo nơi tay, bây giờ cũng không cách nào đem thiên di.

Đồng Kiếm lão tổ nói:

- Cho dù là không có động thiên pháp bảo, không cách nào mang đi cái quáng mạch này, chỉ cần đem di dời ra chỗ động thiên này là được.

Tam Minh lão tổ lắc đầu, nói:

- Thời gian không còn kịp nữa, muốn di dời cái quáng mạch này nhất định phải bố trí pháp trận di dời cực kỳ phức tạp.

Tam Minh lão tổ liếc mắt nhìn Huyền Thần chân nhân, nói:

- Có Huyền Thần sư điệt ở đây, điều này ngược lại không cần lo lắng, chẳng qua là trên thời gian cũng không còn kịp nữa, sợ rằng không đợi bọn ta bày trận pháp, các phái tu sĩ khác sẽ phải từ trong hai nơi cung điện không gian khác đi ra.

Đồng Kiếm lão tổ còn muốn nói những gì, Tam Minh lão tổ tựa hồ đã biết được ông ta muốn nói gì, vì vậy nói tiếp:

- Coi như có thể di dời cái linh quáng mạch này đi ra ngoài vừa có thể như thế nào, nơi này khoảng cách Bắc Hải ngàn vạn dặm, cái quáng mạch này không thể trở về Bắc Hải. Chẳng lẽ vì cái linh quáng mạch này các phái còn phải sai phái tu sĩ không xa vạn dặm, trưởng thành đóng ở trong dãy núi Doanh Thiên hay sao?

Đồng Kiếm lão tổ nhìn cái quáng mạch trước mắt, trong ánh mắt đầy vẻ tiếc hận, nhưng ông ta cũng biết Tam Minh lão tổ nói có lý.

Khương Thiên Lâm lão tổ hướng hai người cười nói:

- Hai vị tiền bối an tâm một chút chớ nóng, có lẽ hôm nay bọn ta có biện pháp di dời cái quáng mạch này cũng nói không chừng. Chẳng qua là nếu muốn di dời một cái linh quáng mạch như vậy, nếu là không có hai vị tiền bối trợ giúp, chỉ có một mình Thiên Lâm xuất thủ, chỉ sợ cũng lực có không đãi.

Đồng Kiếm lão tổ tinh thần rung lên, nói:

- A, biện pháp gì, nói nghe một chút.

Tam Minh lão tổ trong bụng hồ nghi, ông ta cũng như lão tổ của mấy phái khác vậy, cũng từng hoài nghi Chân Linh phái đối với tình cảnh trong Doanh Thiên đạo tràng sớm có biết. Nếu không sau khi Chân Linh phái tiến vào đạo tràng tại sao có thể đối với hết thảy chuyện phát sinh tính toán tinh tế xảo diệu như vậy.

Bất quá loại hoài nghi này ông ta chắc là sẽ không biểu hiện trên mặt, làm Chân Linh phái đồng minh, Chân Linh phái cường đại sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến địa vị vững chắc của Sùng Minh phái ở Bắc Hải tu luyện giới, trước mắt mà nói đối với Sùng Minh phái là có nhiều chỗ tốt.

Tuy nhiên Chân Linh phái làm việc càng lúc càng cao thâm khó lường, trải qua dài như vậy, Chân Linh phái chưa chắc không phải là một cái Bắc Hải Phi Linh phái nữa, khiến cho Tam Minh lão tổ trong lúc mơ hồ có chút cảm giác nguy cơ.

Bắc Hải những môn phái này mỗi một nhà đều có độc lập truyền thừa thế hệ cùng với truyền thống phạm vi thế lực của mỗi nhà. Chân Linh phái cường thịnh cùng với khuếch trương, mặc dù khiến cho Ngọc Kiếm phái cùng Sùng Minh phái đi theo cùng, nhưng sau thế tất cuối cùng cũng ảnh hưởng đến đồng minh của nó. Đến khi đó, giống như Sùng Minh phái, Ngọc Kiếm phái vậy vẫn có thể giống như bây giờ giữ vững tính độc lập môn phái của mỗi người thật đúng là một điều chưa thể biết được.

Khương Thiên Lâm lão tổ như cười như không nhìn Tam Minh lão tổ trầm mặc không nói. Tam Minh lão tổ trong bụng cả kinh, vội vàng đem ý tưởng mới vừa rồi của mình đặt ở đáy lòng. Hắn bây giờ rất rõ ràng, nhìn tình thế trước mắt, Sùng Minh phái chỉ có thật chắc theo sau lưng Chân Linh phái ngày càng cường thịnh, ít nhất ích lợi trước mắt vẫn là có thể bảo đảm đấy. Về phần sau này, Tam Minh lão tổ trong lòng cười khổ, lại nhìn trạng huống môn phái tự thân phát triển mà định đi.

Khương Thiên Lâm lão tổ đưa tay một phen, một mặt gương đồng thanh quang yêu kiều xuất hiện ở trong tay của hắn.

Tam Minh lão tổ nhìn một mặt thanh đồng bảo kính này trong tay của Khương Thiên Lâm lão tổ trong giây lát nghĩ tới điều gì, mặt liền biến sắc, kinh thanh nói:

- Ngày hôm qua ba vị lão tổ trong dãy núi Doanh Thiên tựa hồ hợp lực cùng người đại chiến một cuộc, tựa hồ là vì cái Doanh Hư bảo kính gì đó, chẳng lẽ mặt gương đồng này...

- Không thể nào!

Đồng Kiếm lão tổ giật mình lên, lại thấy Khương Thiên Lâm lão tổ mỉm cười gật đầu, vì vậy lời nói trong miệng đều lộ ra có chút không lưu loát hẳn:

- Ngươi, ngươi, ngươi thật là từ trong ba tên cùng cấp pháp tướng tu sĩ vây công phá vòng vây ra, hơn nữa còn đả thương pháp tướng sơ kỳ điên phong Trường Hà lão tổ đó sao?

Tam Minh lão tổ trong bụng ảm đạm. Ông ta đã tin Khương Thiên Lâm lão tổ chính là người đêm qua. Khương Thiên Lâm lão tổ tu vi mặc dù cùng ông ta vậy, nhưng tu vi này bây giờ vượt qua cùng cấp tu sĩ rất nhiều.

Lúc trước khi mọi người hợp lực công kích cấm chế quang mạc, hai người mặc dù sợ hãi với thực lực mạnh mẽ của Khương Thiên Lâm lão tổ, nhưng đến bây giờ, hai người này mới phát hiện, thì ra là Khương Thiên Lâm lão tổ như cũ vẫn có cất giấu bản lĩnh chưa tỏ lộ ra hết.

Tối hôm qua bốn vị lão tổ hỗn chiến. Đám người Tam Minh lão tổ hiển nhiên là đã không bỏ qua, đã sớm núp ở một bên dòm ngó, chỉ là bởi vì các phái lão tổ sợ tiết lộ hành tung đả thảo kinh xà, chỉ có thể xa xa ngắm nhìn, mà Khương Thiên Lâm lão tổ che giấu tự thân khí tức bí thuật cũng thực cao minh. Vì vậy mọi người này mới không nhận ra tu sĩ cướp đoạt đi Doanh Hư bảo kính kia lại là Chân Linh phái Khương Thiên Lâm.

Tam Minh lão tổ sở dĩ cười khổ, cũng không phải là bởi vì đều pháp tướng sơ kỳ tu vi mình cùng Khương Thiên Lâm chênh lệch, mà là bởi vì Chân Linh phái có nhân vật như Khương Thiên Lâm ở chỗ này, ít nhất trước khi Khương Thiên Lâm vẫn lạc, Sùng Minh, cùng Ngọc Kiếm phái cũng chỉ có thể làm đồng minh trung thực của Chân Linh phái.

Suy nghĩ một chút Khương Thiên Lâm lão tổ mới vừa kế thừa pháp tướng chi hồn trong không gian cung điện, khiến cho Khương Thiên Lâm lão tổ tu vi thực lực lần nữa tiến nhanh. Tam Minh lão tổ trong lòng cười khổ càng sâu.

Về phần sau này, Tam Minh lão tổ nhìn một chút Lục Bình ngày giờ tu luyện chưa đạt tới trăm năm, trong lòng thở dài một tiếng: âu cũng là thời, âu cũng là mệnh!

Đồng Kiếm lão tổ cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, thấy Doanh Hư bảo kính trong tay của Khương Thiên Lâm lão tổ, trên mặt mặc dù kinh tiện vô cùng, nhưng trong miệng lại vội la lên:

- Vậy còn chờ gì, nhanh bố trí di dời trận pháp, nếu không chờ người của những môn phái khác đi ra, chỉ sợ sẽ là một phen đạo lý khác rồi.

Khương Thiên Lâm lão tổ cũng không nóng nảy, mà là quay đầu nhìn về Lục Bình gật đầu một cái.

Lục Bình hội ý, dưới chân giẫm một cái, ánh sáng màu tím lam thấm vào xuống dưới mặt đất. Đồng Kiếm cùng Tam Minh lão tổ đầu tiên là không biết Lục Bình này giơ ý gì, chỉ chốc lát sau hai người phảng phất phát hiện cái gì vậy, trên mặt nhất tề lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Thân thể mập bự của Đại Bảo từ dưới mặt đất nhảy lên, đột nhiên cảm giác được bốn phía mấy đạo khí tức mạnh mẽ vô cùng đem mình lung bao ở trong đó. Bản năng khiến cho hắn nhanh chóng trốn sau lưng Lục Bình mới bắt đầu từ từ quan sát tình cảnh bốn phía.

Không ngờ Đại Bảo đột ngột xuất hiện trong Doanh Thiên đạo tràng, còn có thời điểm lúc trước nó ẩn giấu dưới đất để, thậm chí ngay cả pháp tướng lão tổ đều không phát hiện sự hiện hữu của hắn, khiến cho tất cả mọi người đưa mắt nhìn chòng chọc phía sau hắn. Đại Bảo quay người lại, đúng dịp thấy vô số đạo thần quang nóng bỏng nhìn chòng chọc trên người của nó. Đến từ thiên tính của Tầm Linh thử, đầu óc của Đại Bảo co rụt lại, muốn liều mạng đem thân thể của mình núp sau lưng Lục Bình tránh né ánh mắt của mọi người. Không biết sao Lục Bình tuy cũng coi là trên khôi ngô, nhưng vẫn như cũ không cách nào che giấu thân thể mập bự của Đại Bảo.

Tam Minh lão tổ nhìn Đại Bảo nhát gan, trong lòng mặc dù kinh ngạc với độn thổ thiên phú xuất sắc của Đại Bảo, nhưng trên mặt vẫn còn có chút rầu rĩ nói:

- Thiên Lâm sư điệt, vị đệ tử này của quý phái tuy nói độn thổ thiên phú cực kỳ xuất sắc, chỉ khi nào bị các phái tu sĩ khác phát giác, sợ rằng Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông sẽ lấy Chân Linh phái phá hư thệ ước của các phái làm lý do, hợp nhau tấn công nha!

Đồng Kiếm lão tổ cũng nói:

- Nguyên vốn quý phái là bốn vị đoán đan kỳ tu sĩ, bây giờ cũng biến thành năm người, chỉ sợ là thật đúng là có chút không ổn.

Ngọc Kiếm phái cùng Sùng Minh phái tuy nói là Chân Linh phái đồng minh, nhưng hai nhà môn phái này đều độc lập tự chủ mà không bị Chân Linh phái sở chừng. Nếu Chân Linh phái thật đúng là tiến vào Doanh Thiên đạo tràng chính là năm tên đoán đan kỳ tu sĩ, hiển nhiên là đã phá hư quy củ của Bắc Hải các phái lập được. Mặc dù Sùng Minh phái cùng Ngọc Kiếm phái thuộc về Chân Linh phái nhất phương trận doanh, nhưng cũng không mặc cho Chân Linh phái chà đạp quy củ của Bắc Hải tu luyện giới.

Khương Thiên Lâm lão tổ cực kỳ không hiểu nhìn hai người một cái, rồi sau đó nhìn Đại Bảo, chân mày nhất thời nhíu lại, rồi sau đó thấy mặt dưới cổ của Đại Bảo treo một đạo hạng vòng màu vàng, lại chợt hiểu ra vậy, hướng Lục Bình kinh ngạc hỏi:

- Hóa yêu trác? Ngươi lại còn có bảo bối này sao?

Lục Bình lúc này mới nhớ tới trên người của Đại Bảo còn mang theo hóa yêu trác Lục Bình giao cho hắn, khó trách mới vừa rồi Tam Minh lão tổ cùng Đồng Kiếm lão tổ trước sau biểu hiện bất mãn, thì ra là đem Đại Bảo trở thành Chân Linh phái đệ tử.

Danh hiệu của Hóa Yêu trác chẳng những làm Khương Thiên Lâm lão tổ rất kinh ngạc. Đồng Kiếm lão tổ cùng Tam Minh lão tổ càng là sắc mặt trở nên dị thường đặc sắc: đảm tiểu thiếu niên mập mập này trước mắt lại là một con yêu tu sao?

Song khi Lục Bình lấy cái hạng vòng màu vàng dưới cổ của Đại Bảo xuống, vẻ kinh ngạc trên mặt của Đồng Kiếm lão tổ cùng Tam Minh càng lộ vẻ nồng hậu.

- Tầm Linh thử?

Đồng Kiếm lão tổ một bộ biểu lộ như thấy quỷ, nói:

- Tầm Linh thử cũng có thể tu luyện tới hóa hình kỳ sao?

Tam Minh lão tổ mặc dù không lên tiếng, nhưng sắc mặt biểu lộ cũng cho thấy tâm tình của ông ta ở giờ khắc này sợ rằng cùng Đồng Kiếm lão tổ cũng không kém là bao nhiêu.

Khác với hai vị lão tổ Đồng Kiếm, Tam Minh đối với Đại Bảo xuất thân Tầm Linh thử mà có thể tu luyện tới hóa hình kỳ cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Khương Thiên Lâm lão tổ hứng thú bị hóa yêu trác trong tay của Lục Bình hoàn toàn hấp dẫn đi.

- Ngươi gặp qua Ngự Thú Linh Tông tu sĩ sao?

Khương Thiên Lâm lão tổ rất trịnh trọng hỏi.

Lục Bình không biết Khương Thiên Lâm lão tổ vì sao thần sắc nghiêm nghị như vậy, nhưng vẫn là lắc đầu, nói:

- Đây là đệ tử lúc trước đoạt được.

Sau khi hai vị lão tổ Đồng Kiếm cùng Tam Minh nghe được hai người đối thoại, lúc này mới ý thức được, cùng một con Tầm Linh thử tu luyện tới hóa hình kỳ so sánh, thế lực đại diện mới sau lưng cái hóa yêu trác kia càng thêm làm người ta rung động.

Khương Thiên Lâm lão tổ biết Lục Bình nói "lúc trước" ý chỉ Doanh Thiên đạo tràng, vì vậy gật đầu nói:

- Hóa yêu trác thần kỳ xảo diệu, xem ra ngươi lấy được không chỉ một cái này, sau khi trở về nhớ đem một cái trong đó giao cho lão sư của ngươi.

Lục Bình mặc dù không biết Khương Thiên Lâm lão tổ vì sao phân phó như thế, nhưng vẫn đáp ứng.

Lúc này Đại Bảo đã đem một tòa trận bàn giao cho Huyền Thần chân nhân. Huyền Thần chân nhân theo như đồ tác ký tra xét một lần trận pháp trong linh quáng mạch của Đại Bảo bố trí lúc trước, sau khi phát hiện không sai, rồi mới hướng Khương Thiên Lâm lão tổ nói:

- Sư huynh, có thể bắt đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play