Lục Bình đang muốn đem một chỗ bí cảnh phát hiện trong đầm nước dưới thác nước báo cho Khương Thiên Lâm lão tổ, nhưng lại thấy Khương Thiên Lâm lão tổ phảng phất phát giác điều gì, đưa tay ngăn Lục Bình lại.
Lục Bình phát giác thần niệm của Khương Thiên Lâm lão tổ đang dò xét gì đó bên ngoài trận pháp, vội vàng đem lời của mình dừng ngay lại, đồng thời cũng đem thần niệm của mình tuôn ra dò xét, nhưng cũng không thu hoạch được gì.
Trong lúc Lục Bình có chút không hiểu, mấy đạo độn quang lại thấy đột nhiên xuất hiện trong thần niệm của Lục Bình. Lục Bình giật mình, thế mới biết thần niệm của mình có lẽ so sánh cùng pháp tướng kỳ tu sĩ bình thường không phân cao thấp, nhưng so sánh cùng Khương Thiên Lâm lão tổ pháp tướng sơ kỳ lão tổ như vậy, vẫn có chênh lệch rất lớn vậy.
Khương Thiên Lâm lão tổ nhìn Lục Bình một cái, sau đó đối với chư nhân bên cạnh cười nói:
- Có khách nhân tới rồi, bọn ta đi ra ngoài nghênh đón một phen trước.
Lúc này Huyền Sâm chân nhân thần sắc cũng di động, hiển nhiên cũng phát hiện độn quang đến, ngay sau đó Huyền Hư chân nhân cũng phát hiện điều gì, mà Huyền Thần chân nhân cùng với Huyền Câu chân nhân cũng cuối cùng mới phát giác ra.
Khương Thiên Lâm lão tổ hướng Huyền Thần chân nhân gật đầu một cái. Ống tay áo của Huyền Thần chân nhân hướng ra phía ngoài vung lên, vách núi để trận pháp nhất thời động khai, nơi xa truyền đến một tiếng cười sang sảng, nói:
- Khương sư điệt cước trình thật là nhanh, ta cùng với Tam Minh đạo hữu lại là mới vừa chạy tới.
Khương Thiên Lâm lão tổ nhìn từ trên bầu trời đáp xuống độn quang, sau khi độn quang tản đi, bốn tên tu sĩ từ trong đi ra. Hai người trước chính là Lục Bình trên Hàn Băng đảo đã gặp qua là Ngọc Kiếm phái Đồng Kiếm lão tổ cùng Sùng Minh phái Tam Minh lão tổ, mà hai người sau đều có đoán đan chín tầng tu vi, hiển nhiên là đoán đan hậu kỳ tu sĩ của hai phái tham dự Doanh Thiên đạo tràng lần này.
Khương Thiên Lâm lão tổ cười nói:
- Hai vị tiền bối tới cũng không muộn!
Ngay sau đó nghiêng đầu lại hướng hai tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ sau lưng hai vị lão tổ cười nói:
- Hoắc huynh, Tử Dương huynh, hai vị khỏe không?
Hai tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ này hiển nhiên cùng đám người Khương Thiên Lâm lão tổ quen biết. Hai phe nhân mã hàn huyên chốc lát, lúc này mới được đám người Khương Thiên Lâm lão tổ nghênh vào trong trận pháp.
Đồng Kiếm lão tổ nhìn năm tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ sau lưng Khương Thiên Lâm lão tổ một chút, chần chờ một chút, mới nói:
- Khương sư điệt, lần này hai phái chúng ta chính là lấy quý phái cầm đầu rồi, chẳng qua là lúc trước đã nói xong quý phái chỉ có thể dẫn theo có bốn tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ, bây giờ sao lại có năm tên?
Khương Thiên Lâm lão tổ thấy ba tên lão tổ hiển nhiên cũng chú ý tới chuyện này, tuy nhiên Đồng Kiếm lão tổ nhanh miệng tâm trực, cũng trước một bước nói ra.
Khương Thiên Lâm lão tổ thở dài một cái, nói:
- Hai vị cũng từ Trung Thổ tới, xem ra dọc theo con đường này đối với Trung Thổ thế cục có hiểu biết. Không dối gạt hai vị tiền bối, lần này nguyên vốn bốn người Huyền Câu sư muội, Huyền Thần sư muội, Huyền Sâm sư đệ cùng Huyền Hư sư đệ cùng vãn bối tới trước. Chẳng qua là sau khi từ chỗ Thương Vũ phái đi ra, cũng đụng phải Tu La nhất tộc cùng Tu Ma nhất tộc liên thủ đánh vào Thương Vũ phái hộ phái đại trận. Bọn ta thích phùng kỳ hội, chỉ đành phải tương trợ Thương Vũ phái, không ngờ Huyền Câu sư muội cũng trong đại chiến bị một tên Tu La đánh lén trọng thương.
Khương Thiên Lâm lão tổ đưa bọn họ gặp gỡ cùng bốn người nói một lần, cuối cùng mới nói:
- Không ngờ Lục sư điệt ngẫu nhiên cũng du lịch ở phụ cận. Bọn ta dùng bổn phái truyền thừa ấn ký tìm tới Lục sư điệt, dùng hắn thay thế Huyền Câu sư muội tham dự lần này Doanh Thiên đạo tràng khai ra.
Tam Minh lão tổ gật đầu một cái, nói:
- Thì ra là như vậy, lần này bọn ta dọc theo đường đi mặc dù cũng gặp được không ít Tu La nhất tộc cùng Tu Ma nhất tộc tứ ngược dấu vết, nhưng cũng vạn vạn không ngờ hai tộc này lại dám liên thủ đánh vào đại hình môn phái. Nếu không phải Khương sư điệt tận mắt nhìn thấy, bọn ta vô luận như thế nào cũng không dám tin tưởng Trung Thổ thế cục đã rối ren và loạn như vậy.
Ba vị lão tổ chẳng qua là đem thế cục của Trung Thổ thoáng trao đổi qua một cái, xong liền đem lực chú ý lại lần nữa đặt trên Doanh Thiên đạo tràng trước mắt.
Tam Minh lão tổ trầm ngâm một chút, nói:
- Lúc mới vừa chạy tới bên này, nửa đường gặp Thủy Yên các Yên Thận, theo như lời của nàng, tựa hồ Thương Hải tông lần này so với các phái đều đến sớm một hai ngày rồi.
Đồng Kiếm lão tổ cũng chen lời nói:
- Không chỉ có như vậy, cuộc chiến Hàn Băng đảo lần trước, Lăng Cổ phái không sai phái pháp tướng tu sĩ tới. Bọn ta vốn cho là Lăng Cổ phái đã âm thầm cũng hướng quý phái, không ngờ lại là bởi vì Lăng Cổ phái tựa hồ cùng Huyền Linh phái nổi lên xấu xa. Lúc này Thương Hải tông hoành sáp một giang, bây giờ Lăng Cổ phái pháp tướng sơ kỳ tu sĩ Lăng Nam cũng mang theo một tên đệ tử cùng Thương Hải tông Đông Quách chung một chỗ, xem ra hai phái này là muốn liên hiệp rồi.
Khương Thiên Lâm lão tổ thần sắc không thay đổi, nhưng khẩu khí lại có vẻ ngưng trọng, nói:
- Xem ra Thương Hải tông không đơn giản a. Năm đó Thanh Giản lão tổ kia chính là trước đó bị Thương Hải tông kia phát giác thân phận, sau lại giam lỏng một đoạn thời gian như nhốt vậy, khó bảo toàn Thương Hải tông không từ trong miệng của Thanh Giản lão tổ kia đã từng có một ít tin tức liên quan tới Doanh Thiên đạo tràng. Hơn nữa Thương Hải tông kể từ sau khi tông môn thống nhất, lộ ra có chút đốt đốt bức nhân, khí thế thậm chí còn muốn áp Huyền Linh phái một bậc, lúc này Lăng Cổ phái ngược lại đổi qua về đầu với Thương Hải tông, cũng coi như là không có gì phải bàn.
Khương Thiên Lâm lão tổ cùng hai vị lão tổ thương định một ít kế hoạch hợp tác trong Doanh Thiên đạo tràng, đồng thời cũng đem tin tức liên quan tới trong Doanh Thiên đạo tràng của Lục Bình thoáng tiết lộ chút với bọn họ. Chỉ là những thứ này cũng đã khiến cho hai vị lão tổ đầu tiên là cả kinh thất sắc, rồi sau đó chính là vui mừng quá đỗi rồi.
Tiễn đưa hai vị lão tổ, Khương Thiên Lâm lão tổ lúc này mới xoay người hướng Lục Bình nói:
- Tình huống xem ra phải phức tạp hơn so với chúng ta tưởng tượng. Sự tình của Doanh Thiên đạo tràng nhất tất, chỉ sợ bọn ta phải nhanh một chút trở về Bắc Hải, chỗ Truyền Tống trận kia của ngươi phải dùng tới rồi.
Lục Bình gật đầu một cái, bày tỏ mình hiểu.
Từ trong nước sông Doanh Hà trực tiếp lẻn vào đến trong động phủ nham thạch của Thanh Giản lão tổ, đám người Huyền Hư chân nhân đều đối với tòa động phủ này kiến tạo một cách độc đáo như vậy mà cảm thấy kinh ngạc.
Thương thế đã chuyển biến tốt Đỗ thị dẫn theo Đỗ Gia Lạc có chút u mê, ôm tiểu hồ yêu nhìn qua vẫn còn có chút khí tức yểm yểm nhìn đám người Lục Bình nối đuôi mà vào, nhịp tim càng lúc càng dồn dập. Những người này quanh thân tán phát khí tức mỗi một người đều làm nàng rất sợ hãi. Nàng có thể cảm giác được, cho dù là năm đó mình không đoạt xá trước, lấy thời kỳ toàn thịnh thực lực đụng phải những người này, mười có tám chín phần cũng muốn bại trốn. Đặc biệt là cái thân hình tiêu sái đó, trung niên văn sĩ cũng nhìn nàng một cái, sợ rằng đối phương chỉ cần phất tay một cái thì có thể đem mình năm đó giết chết với vô hình.
Sau khi Khương Thiên Lâm lão tổ tiến vào động phủ, lơ đãng nhìn Đỗ thị một cái, khẽ nhíu mày một cái, hướng về phía Lục Bình nói:
- Yêu tu đoạt xá?
Lục Bình không ngờ Khương Thiên Lâm lão tổ có thể lại dễ dàng như vậy liền phát hiện bí mật của Đỗ thị. Tuy nhiên hắn cũng không lộ ra quá mức kinh ngạc, những chuyện này sớm muộn là phải hồi báo đồng môn phái, vì vậy nói:
- Đúng vậy!
Lúc này đám người Huyền Sâm chân nhân cũng nghe được Khương Thiên Lâm lão tổ cùng Lục Bình đối thoại, cậu cũng kỳ quái nhìn Đỗ thị một cái. Chuyện đoạt xá ở tu luyện giới cũng coi là lưu truyền rộng rãi, nhưng thật khi thấy một tu sĩ đoạt xá thành công, hơn nữa còn là một tên yêu tu, là ít nhiều lộ ra có chút kinh ngạc.
Tuy nhiên so sánh với Đỗ thị đoạt xá yêu tu này, Khương Thiên Lâm lão tổ hứng thú lại là rất nhanh bị Đỗ Gia Lạc đứng bên cạnh ở Đỗ thị hấp dẫn đi.
Trong ánh mắt của Khương Thiên Lâm lão tổ mang theo chút khác thường, nhìn một chút bên cạnh Lục Bình, nói:
- Tiểu tử này là ngươi nhặt về, có tính toán gì sao?
Lục Bình bây giờ đối với với Khương Thiên Lâm lão tổ loại có thể dễ dàng nhìn thấu rất nhiều ý nghĩ cùng bí mật hành động của Lục Bình đã miễn dịch rất nhiều, nghe vậy chỉ là nói:
- Chuẩn bị nghi thức khai mở huyết mạch xong sau đó rồi tính tiếp.
- Thế à!
Khương Thiên Lâm lão tổ hiểu ra gật đầu một cái, nói:
- Như vậy tốt nhất, nếu là khai mở huyết mạch thành công, cho dù là tư chất không tính là quá tốt, chỉ cần chịu cố gắng, lấy thân thể của hắn, xem ra cũng có thể đánh vào một phen pháp tướng kỳ.
Lục Bình nhìn Khương Thiên Lâm lão tổ thích nhiên biểu lộ, trong lòng mình ngược lại có từng tia một quái dị. Vị sư bá này không phải là sợ mình đem Đỗ Gia Lạc này luyện thành Nhân đan chứ?
Cái ý niệm này trong đầu của Lục Bình chợt lóe lên, ngay sau đó lại nghe đến thanh âm hơi tò mò của Khương Thiên Lâm lão tổ hỏi:
- Tiểu tử ngươi không phải là nổi lên ý niệm thu đồ đệ chứ?
Lục Bình ngẩn người, nói:
- Tiểu tử này có thể khai mở huyết mạch hay không còn là chưa biết được. Đệ tử chẳng qua là dự định sau khi huyết mạch khai mở thành công, tiến cử hắn đến bổn phái, nhưng muốn vào trong môn hạ của đệ tử, cũng cần phải xem bản lĩnh của hắn.
Lúc này Huyền Sâm chân nhân ở bên cạnh thở dài nói:
- Hiện nay bổn phái đệ tử đời thứ ba đại lượng lên cấp đoán đan kỳ có tư cách thu đồ đệ, trong Nhị đại đệ tử đã rất ít có người thu đệ tử nữa. Nhưng hiện nay làm bổn phái đệ tử đời thứ ba đường chi không thẹn đệ nhất nhân, 'Thủy kiếm tiên' ngươi cũng một mực trên chuyện thu đồ đệ này chút nào bất tùng khẩu, đã khiến cho bổn phái không ít các tiền bối quan tâm môn phái truyền thừa bất mãn, rất nhiều bổn phái đệ tử cũng một mực oán trách ngươi thu đồ đệ ngưỡng cửa quá cao. Nếu không phải Thiên Linh sư tỷ lao thẳng đến chuyện này cản trở, chỉ sợ tiểu tử ngươi sớm bị bọn họ phiền chết.
Lục Bình ngẩn ra, nói:
- Lại có chuyện này, đệ tử cũng không biết.
Khương Thiên Lâm lão tổ nói:
- Không sao, ngưỡng cửa cao một chút cũng phải làm, mấu chốt là muốn nhìn chính ngươi có nguyện ý hay không. Ta với lão sư ngươi cứ mãi sợ không phải là ngươi chậm thu đồ đệ, mà là không thu đồ! Dù sao ngươi bây giờ tu đạo ngày giờ tổng cộng quá bất hơn trăm năm, ngày sau đường còn dài, chậm chút thu đồ đệ cũng tốt còn dư lại càng nhiều hơn trải qua tu luyện. Nhưng ngươi nếu không thu đồ đệ, bây giờ một thân siêu tuyệt bản lãnh này cho dù là ngươi để lại truyền thừa, cuối cùng cũng không như tay ngươi đem tay giáo thụ đệ tử, như vậy mới có thể khiến cho tinh hoa trong truyền thừa của ngươi thừa kế xuống tốt hơn.
Đem toàn bộ bản phái chư vị tiền bối an đốn trong động phủ, Huyền Câu chân nhân đã sớm không kịp chờ đợi bắt đầu bế quan khôi phục thương thế, đồng thời bắt đầu tinh nghiên trong tay bộ tàn thiên chế phù điển tịch kia.
Huyền Hư chân nhân cùng Huyền Sâm chân nhân lại là dưỡng tinh súc duệ, chuẩn bị ngày mai sau khi cùng các phái hội hợp làm một cuộc tìm kiếm Doanh Thiên đạo tràng. Tuy nhiên vị trí thực tế của Doanh Thiên đạo tràng đã sớm bị Lục Bình nắm giữ, đến lúc đó mọi người bất quá là làm dáng một chút thôi, trọng yếu nhất vẫn có thể sau khi tiến vào Doanh Thiên đạo tràng, đạt được bao nhiêu truyền thừa có giá trị.
Huyền Thần chân nhân lại đem rất nhiều các loại khí cụ, pháp khí mà Lục Bình biết cùng không quen biết bày đầy thạch thất mình sử dụng nghỉ ngơi. Trong những thứ đồ này có không ít Lục Bình đã từng thấy qua ở chỗ của Hồ Lệ Lệ, hiển nhiên là công cụ phụ trợ trọng yếu Huyền Thần chân nhân rõ ràng dùng để phá giải cấm chế.
Sau khi đem mọi người an bài thỏa đáng, Lục Bình là cùng Khương Thiên Lâm lão tổ lần nữa ra khỏi động phủ. Lục Bình ném Vân Quang Ngũ Hành Y, một đóa đám mây cùng mây trắng trên bầu trời giống nhau như đúc từ từ dâng lên, rồi sau đó hội họp cùng mây trắng lơ lửng trên bầu trời, sau đó biến mất không thấy.
Lục Bình đem tin tức tự mình phát hiện chỗ Doanh Thiên phái bí cảnh kia báo cho Khương Thiên Lâm lão tổ, sau đó cũng phán đoán một chỗ bí cảnh kia có thể là một tòa Doanh Thiên phái động thiên pháp bảo năm đó. Khương Thiên Lâm lão tổ nguyên vốn suy nghĩ sau khi Doanh Thiên đạo tràng khai mở xong, thêm nữa nhín chút thời gian hãy cố gắng dò xét một phen chỗ bí cảnh này vậy.
Mà sau khi Lục Bình đem tin tức mình trong Doanh Thiên đạo tràng phát hiện một chỗ trung hình linh thạch quáng mạch báo cho Khương Thiên Lâm lão tổ, cho dù là dưỡng khí công phu có đầy đủ thâm hậu đi chăng nữa, lần này Khương Thiên Lâm lão tổ cũng không cách nào bình tĩnh.
Sau khi Lục Bình an đến những người khác của Chân Linh phái trong động phủ nham thạch, liền thúc giục Lục Bình mau sớm dẫn ông ta phi độn đi chỗ phương vị của thác nước lần nữa.
Ý nghĩa đại diện của một cái trung hình linh thạch quáng mạch, Lục Bình trải qua Hàn Băng đảo chi dịch đã có một trực quan nhận thức. Khương Thiên Lâm lão tổ thế nào cũng không ngờ Lục Bình lại có vận khí tốt như vậy lần nữa tìm được một cái quáng mạch.
Đáng tiếc quáng mạch chỗ ở địa điểm nhất định Chân Linh phái không cách nào đem đại lượng nhân lực tập trung ở nơi này khai thác. Như vậy thì chỉ còn lại có một biện pháp, đó chính là toàn thân di dời cái trung hình linh quáng mạch này.
Hàn Băng đảo trung hình linh quáng mạch sở dĩ không cách nào thiên di, nguyên nhân lớn nhất là bởi vì khoảng cách Chân Linh phái quá xa, Khiên Dẫn Trận Pháp hao phí nghiêm trọng, cho dù là miễn cưỡng có thể dẫn dắt, nhưng trong quá trình di dời sinh ra một trận thế đất rung núi chuyển lại khiến cho cái linh mạch này làm gì còn có giữ bí mật tính khả ngôn.
Toàn thân di dời cái linh quáng mạch này trong Doanh Thiên đạo tràng, nếu là di dời đến bên ngoài đạo tràng tất nhiên sẽ đưa tới đại trận thế, từ đó đưa tới ba nhà môn phái trong dãy núi Doanh Thiên cảnh giác, đồng thời cũng kinh động sự chú ý của Bắc Hải các phái tu sĩ đã lẻn vào đến trong dãy núi. Hơn nữa di dời linh quáng mạch đến bên ngoài đạo tràng cũng không cách nào bảo đảm an toàn.