Nói đến Thiên Cầm, sắc mặt của Thiên Lô lão tổ cũng hiển lộ ra một tia hồng quang, cười nói:
- Nha đầu này ở Đông Hải những năm này ngược lại không uổng phí. Nếu là luyện chế bình thường, pháp tướng kỳ đan dược thành đan suất miễn cưỡng cũng đạt tới ba thành, tuy nhiên hỏa hầu nắm chắc vẫn còn có chút chưa đủ. Nếu là có Nạp Xuyên đỉnh cùng đoán đan kỳ phong vương tương, khi đó có thể đem thành đan suất duy trì giữa bốn thành đến năm thành. Nhưng mà thuật luyện đan của nha đầu này sớm muộn là phải vượt qua ta, cho nên lần này nếu ta đem Khung Lư đỉnh đề thăng lên thành pháp bảo, liền giao cho nó chấp chưởng.
Thiên Tuyết lão tổ có chút kỳ quái hỏi:
- Không phải nói đoán đan kỳ phong vương tương đối với thành đan suất có thể trợ ích gia tăng đến hai thành sao, sao ta nghe theo như lời của sư đệ cũng bất quá chính là đề thăng một thành thành đan suất thôi?
Thiên Lô lão tổ giải thích:
- Nếu là thành đan suất có thể đề thăng tốt như vậy, Tử Tinh phong vương tương trợ ích đối với pháp tướng kỳ đan dược cũng phải xem tiêu chuẩn tự thân của luyện đan sư ra sao. Nếu là thuật luyện đan của sư đệ ta đạt tới tám thành thành đan suất trở lên, dĩ nhiên có thể phát huy công hiệu trợ ích đầy đủ phong vương tương lên hai thành, đạt tới hết lò khai ra mười viên. Mà với tiêu chuẩn trước mắt của sư đệ ta, cũng bất quá chính là phát huy một thành trong hai thành phong vương tương trợ ích mà thôi.
Thiên Tuyết lão tổ chợt hiểu, nói:
- Thì ra là hai thành thành đan suất này còn có thuyết pháp như vậy.
Nói xong nhìn Lục Bình một cái, nói:
- Nói như vậy, lần này tiểu tử này luyện được hai viên Cửu Thanh đan, công hiệu trợ ích của phong vương tương phát huy tất nhiên ít hơn rồi sao?
Lục Bình cười "hăng hắc" một tiếng, chư vị lão tổ không biết là, thời điểm những luyện đan sư khác đang luyện chế pháp tướng kỳ đan dược, thường thường đều luyện chế hết lò, có thể thành mấy viên thì phải xem giai đoạn ngưng đan cuối cùng ra sao. Mà Lục Bình ngay từ đầu luyện chế Cửu Thanh đan đã trực tiếp làm nổ đi bảy viên đan dược khác, chỉ chuyên tâm ngưng luyện ba viên còn dư lại, đến cuối cùng lại bỏ qua một viên, chỉ chuyên tâm ngưng luyện có chừng hai viên. Hơn nữa đoán đan kỳ phong vương tương lại là mỗi viên nhỏ một giọt, lúc này mới ở ngay từ lần đầu lại luyện được hai viên Cửu Thanh đan.
Dĩ nhiên, điều này cũng có liên quan cùng thần niệm tu vi của Lục Bình khác hẳn với thường nhân, cũng là do thuật luyện đan của Lục Bình tích lũy từ lâu dài tới nay thể hiện sự tăng tiến.
Lục Bình luyện chế ra pháp tướng kỳ đan dược, trở thành vị luyện đan tông sư thứ ba của Chân Linh phái, đã lấy được sự công nhận của chư vị lão tổ ở bổn phái, hiển nhiên cũng danh chánh ngôn thuận chấp chưởng pháp bảo luyện đan lô Nạp Xuyên đỉnh.
Chuyện luyện đan đi qua, Thiên Tượng lão tổ lại nói tiếp:
- Chuyện di tích đã tuyên cáo kết thúc. Hôm qua ta cùng với hai vị Thiên Phàm sư đệ, Thiên Tuyết sư muội đem những món đồ lấy được từ trong di tích năm ngày sắp xếp lại một lần, thu hoạch thật là phong phú. Đặc biệt là bên trong có một nhóm lớn tu luyện tư nguyên ngay cả pháp tướng kỳ tu sĩ cũng có thể dùng được. Điều này đối với bổn phái không thể nghi ngờ gì là một sự xúc tiến cực lớn.
Mọi người nghe Thiên Tượng lão tổ nói như vậy đều lộ ra vẻ rất hưng phấn, ngay sau đó Thiên Tượng lão tổ lại nói:
- Bất quá trải qua mấy ngày tính toán, không gian ẩn giấu Doanh Thiên phái đạo tràng cũng sắp bị đám người Huyền Thần sư điệt tìm được. Các phái trải qua hiệp thương đã đồng ý mỗi phái cử một pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bí mật đi Trung Thổ trước, rồi sau đó lại hướng bắc tiến vào Bắc Băng nguyên, tìm kiếm Doanh Thiên phái đạo tràng...
Huyền Câu chân nhân có chút không phục hỏi:
- Sư bá, vì sao bổn phái cũng chỉ có thể phái một pháp tướng tu sĩ? Thực lực của bổn phái vượt xa các phái, cho dù không thể sai phái hai pháp tướng tu sĩ, cũng phải sai phái một pháp tướng trung kỳ tu sĩ mới đúng!
Thiên Tuyết lão tổ cười "hà hà" nói:
- Cô nàng chết dẫm nhà ngươi cũng nói nhăng nói cuội rồi. Các phái đồng ý bổn phái sai phái một tên trung kỳ lão tổ chi bằng còn đồng ý để cho hai tên sơ kỳ đi. Chẳng lẽ ngươi cho rằng hai tên sơ kỳ lão tổ còn có thể thắng được một trung kỳ lão tổ hay sao?
Huyền Thần chân nhân lúc này lại nói:
- Trước đó vài ngày chư vị sư bá, sư thúc đặc biệt gọi Khương sư huynh cùng đệ tử tới Hàn Băng đảo, xem ra khi đó chư vị sư thúc cũng đã thật sự muốn Khương sư huynh đi đến đó rồi sao?
Đám người Thiên Tượng lão tổ đều mỉm cười gật đầu. Thần sắc của Khương Thiên Lâm bình tĩnh, hiển nhiên đã sớm biết được mình sẽ đi tới Trung Thổ tìm kiếm Doanh Thiên phái đạo tràng.
- Bổn phái lần này tuy nói cũng chỉ sai phái một pháp tướng sơ kỳ tu sĩ đi, nhưng mà mới vừa rồi lời Huyền Câu sư điệt nói cũng phải để ý tới. Dù sao thực lực của bổn phái cũng vượt qua các phái, sao có thể cùng các phái ngồi ngang hàng. Lần này theo cùng Khương sư điệt đi trước còn có Huyền Thần sư chất, Huyền Sâm sư chất, sẽ dẫn các ngươi đi trước tới Đông Hải, rồi đến Kinh Chập đảo dẫn theo Huyền Hư, như vậy bổn phái có bốn tên tu sĩ đi, đây cũng là trước đây các phái đã đồng ý rồi.
Ba vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ, trừ Huyền Thần chân nhân là đoán đan tầng tám tu vi ra, thực lực của hai vị khác đều là đoán đan tầng chín. Tuy nhiên, Huyền Thần chân nhân là trận pháp tông sư, có tác dụng tầm u thám hiểm, thậm chí không thể thấp hơn bao nhiêu so với một vị pháp tướng tu sĩ.
Lúc này, Thiên Tượng lão tổ thấy Lục Bình ngồi ở phía dưới muốn nói lại thôi, vì vậy cười hỏi:
- Tiểu tử ngươi bộ dáng như vậy lại có gì muốn nói, chẳng lẽ cũng muốn đi Trung Thổ hay sao?
Lục Bình luôn miệng nói:
- Đúng vậy! Đệ tử nghe nói Trung Thổ địa đại vật bác, chính là thiên đường của người tu luyện, cho nên đệ tử cũng muốn cùng đi với Khương sư bá, đi một phen để biết Trung Thổ phồn hoa.
- Phồn hoa? Bây giờ Trung Thổ cũng chưa chắc phồn hoa gì nhiều!
Thiên Tượng lão tổ hừ lạnh một tiếng, cũng không nói lý do, chỉ há mồm nói một câu:
- Không cho phép!
Lục Bình nhìn Khương Thiên Lâm lão tổ ở bên cạnh, lại nhìn thấy Khương Thiên Lâm biểu lộ với hắn một cái ý là muốn giúp mà không giúp được gì.
Trong bụng của Lục Bình tiếc nuối, bất quá hắn cũng biết lúc này Trung Thổ tựa hồ đã có sự bất ổn thật lớn. Năm trước từ Đông Hải truyền tới tin tức, trải qua năm năm di chuyển, bảo thuyền của Tiêu Dao các đã thuận lợi đi ngược trở về. Tiêu Dao các cùng Thiên Nguyệt tông siêu viễn trình cự ly truyền tống trận đã thiết đặt thành công. Nhưng chẳng biết tại sao, sau đó Tiêu Dao các ngược lại cũng chở một thuyền Trung Thổ tu sĩ quay trở về Đông Hải, bất quá Tiêu Dao các cũng nhân cơ hội kiếm chác một khoản lớn.
Sau này nhóm tu sĩ đến từ Trung Thổ đem theo một tin tới Đông Hải: Trung Thổ tu luyện giới hiện nay đã có mầm loạn nổi lên khắp nơi. Nhưng các đại môn phái tự quét tuyết trước cửa nhà, đồng thời các môn các phái có liên lạc cùng hải ngoại cũng đều vững vàng coi chừng siêu viễn trình cự ly Truyền Tống trận của mình, không cho phép Trung Thổ tu sĩ rời khỏi đi ra hải ngoại. Mấy trăm người bọn họ ngồi bảo thuyền của Tiêu Dao các đến Đông Hải thật ra là tị nạn mà tới.
Lục Bình thấy nguyện vọng chuyến đi Trung Thổ của mình không thể thực hiện được, trên mặt lại cũng không ít nhiều ảo não, mà là cười nói:
- Các vị lão tổ, đệ tử lần này lên cấp luyện đan tông sư, không biết có thể hướng môn phái đòi chút tưởng thưởng hay không?
Thiên Tuyết lão tổ cười lạnh một tiếng, mắng:
- Tiểu tử ngốc nhà ngươi, ta xem đòi chút đánh đòn mới là nên!
Bất quá khóe mắt ngược lại cũng bán đồng tâm tình lúc này của Thiên Tuyết lão tổ.
Thiên Phàm lão tổ cũng cười nói:
- Đa Bảo đồng tử nhà ngươi lại còn muốn chỗ tốt gì? Không phải là coi trọng bảo vật trong di tích chứ? Bổn phái lần này mặc dù được không ít chỗ tốt, nhưng cũng không có mấy món thích hợp ngươi dùng.
Lục Bình cười "hà hà" nói:
- Đệ tử cũng không cần những thứ khác, nghe nói sư thúc tổ được một nhóm thiên địa kỳ vật trong di tích, không biết có thể để cho đệ tử chọn lựa mấy món hay không?
- Thiên địa kỳ vật? Ngươi muốn những vật kia thì có ích lợi gì? A, ngươi đã lên cấp đoán đan hậu kỳ, dung luyện hộ thân cương khí ngược lại cũng nên rồi, nhưng mà như vậy cũng chỉ nên dùng tới Thủy chúc tính kỳ vật thôi, sao lão phu nghe ý của ngươi là chọn còn không phải là một hai món?
Không đợi Lục Bình nghĩ xong lời giải thích, Thiên Tượng lão tổ ngồi trên cũng đột nhiên mở miệng nói:
- Cho hắn đi, để cho hắn chọn đi.
Thiên Tượng lão tổ biết được Thất Bảo Lôi Hồ tồn tại, đây là đang cố ý mở đường cho Lục Bình. Hắn vội vàng nói lời cám ơn. Thiên Phàm lão tổ mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng không nói thêm cái gì, một ít kỳ vật thôi, trừ cực ít có hiệu dụng đặc thù, những thứ khác đã sớm không lọt vào pháp nhãn của pháp tướng tu.
- Tuy nhiên, tiểu tử, ngươi có phải cũng nên bày tỏ một phen hay không?
Thiên Tượng lão tổ lúc đầu còn khiến cho trong bụng Lục Bình cảm kích, lúc này lại phảng phất như một lão hồ ly vậy, cười híp mắt hướng về phía Lục Bình nói.
Lục Bình nhìn Thiên Tượng lão tổ ngồi ở vị trí đầu, không biết Thiên Tượng lão tổ luôn luôn uy nghiêm trang trọng làm sao có thể ở trước mặt vãn bối của mình hiển lộ ra một mặt gian hoạt như vậy.
Bất quá nếu là Chân Linh phái tu sĩ có thân phận cao nhất đều nói ra tới lời như vậy, Lục Bình hiển nhiên không thể không có điều bày tỏ.
Trong lúc Lục Bình suy tư muốn xuất ra thứ gì, chư vị lão tổ trong Huyền Băng điện cũng đều mặt mang mỉm cười nhìn hắn, tựa hồ đang có ý vị thử tài. Chỉ có hai vị Huyền Câu, Huyền Thần chân nhân ngồi sát nhau có chút kinh ngạc nhìn Lục Bình, không biết vì sao quan hệ giữa chư vị lão tổ của bổn phái cùng Lục Bình hắn lại "thân cận" như vậy.
Lúc Lục Bình ngẩng đầu lơ đãng quét chư vị lão tổ ngồi ở vị trí đầu một cái, vẻ mặt của chư vị lão tổ nhất thời lọt vào trong mắt hắn. Lục Bình chợt hiểu ra, thần niệm ở trong nhẫn trữ vật lật tìm một chút, lấy ra một cái ngọc giản màu tím, nói:
- Đệ tử suy nghĩ một chút, lại là đem đan phương của viên tiểu Đoán Linh đan này giao cho môn phái. Chẳng qua là luyện chế tiểu Đoán Linh đan này có rất nhiều hạn chế, hơn nữa phẩm chất linh thảo sử dụng trong đó gần sát với Đoán Linh đan chân chính, nhưng công hiệu cũng chỉ có một phần tư. Nếu là luyện chế chút ít thì cũng được, nhưng nếu là luyện chế quá nhiều, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến ba ngàn năm linh thảo trừ bị của bổn phái.
Chư vị lão tổ thấy Lục Bình đem tiểu Đoán Linh đan đan phương ra, sắc mặt đều lộ ra có chút vui mừng. Tuy nhiên khi nghe Lục Bình nói nội dung của đan phương, lại lộ ra rất bất đắc dĩ. Bây giờ thân phận của Lục Bình đã là luyện đan tông sư, nếu hắn nói luyện chế được không bằng mất, tất cả mọi người hiển nhiên đều tin.
Thiên Lô lão tổ nói:
- Trước tiên hãy cầm đan phương tới đây ta xem.
Lục Bình nghe vậy giao đan phương cho Thiên Lô lão tổ. Thiên Lô lão tổ cầm ngọc giản trong tay, thần niệm cẩn thận tra xét nội dung ghi lại trong ngọc giản, hồi lâu mới nói:
- Không sai, đan dược này nếu là luyện chế ra, công hiệu nhiều nhất chỉ có thể đạt tới một phần tư Đoán Linh đan chân chính, nhưng sử dụng linh thảo giá trị lại tương đương với ba phần tư Đoán Linh đan. Tuy được không bằng mất, nhưng đối với bổn phái mà nói, nếu là có thể khiến cho một ít đệ tử nguyên vốn chỉ thiếu chút nữa thì có thể ngưng kết thất phẩm kim đan đi dùng tiểu Đoán Linh đan này thành tựu cao cấp kim đan, như vậy coi như là phế thêm chút linh thảo, tương lai nếu có thể sinh ra thêm một vị pháp tướng lão tổ, cũng đáng giá.
Thiên Tượng lão tổ cũng nhận kết quả của ngọc giản một chút, nói:
- Thiên Lô sư đệ nói không sai, trong đệ tử bổn phái đoán đan chín tầng chưa ngưng kết kim đan, Huyền Thuật thành tựu thất phẩm kim đan là có khả năng cao nhất. Nhưng mà nhìn dáng dấp của hắn cũng phải tích lũy ba mươi năm thậm chí dài hơn nữa, nếu là có tiểu Đoán Linh đan ở chỗ này, có khi lại tiết kiệm được mấy chục năm.
Lục Bình nghe danh tự của Huyền Thuật chân nhân, trong lòng chính là từng trận khó chịu, nhưng mà hắn không phải là người không biết đại cục, vì vậy cũng chỉ là trong lòng không thoải mái mà thôi.
Thiên Tượng lão tổ nói tiếp:
- Ngoài ra nghe nói Huyền Hỏa, Huyền Sâm nơi đó cũng đã có thiên cấp linh vật, có tiểu Đoán Linh đan này cũng tiết kiệm được năm mươi năm thời gian tu luyện của bọn chúng. Tuy nhiên Huyền Diễm, Huyền Hư, Huyền Câu, Huyền Thần mấy người các ngươi tuy nói tất cả đều đoán đan tám chín tầng tu vi, nhưng tích lũy so sánh cùng Huyền Hỏa, Huyền Sâm lại kém một bậc, muốn ngưng kết thất phẩm kim đan trở lên, phải trải qua sự cố gắng lớn hơn so với mấy người bọn chúng, có tế ngộ phải nhiều hơn mới được.
Sắc mặt của Huyền Câu chân nhân lộ ra có chút khổ sở, nhưng mà tu vi của Huyền Thần chân nhân so với nàng ta còn thấp hơn, tích lũy còn kém hơn nhưng lại lộ ra vẻ bình tĩnh hơn nhiều. Nguyên vốn Huyền Thần chân nhân đối với đột phá pháp tướng kỳ cũng không có hy vọng bao nhiêu, mà Huyền Câu chân nhân rõ ràng còn muốn liều đánh một trận, nhưng chính nàng ta lại đối với căn cơ tu vi của mình lộ ra có chút không quá tự tin.
Lục Bình đối với tiểu Đoán Linh đan đan phương thật ra thì cũng không phải là quá coi trọng, bởi vì hắn ở trong vẫn lạc mật địa, từ trong tay của Long Hòe lấy được phương thức phối trí của "Bách hoa ngọc lộ". Công hiệu của loại dược dịch này cùng Sinh Cơ lộ cực kỳ tương tự, nhưng về hiệu quả lại mạnh hơn gấp đôi. Lục Bình dùng Bách Hoa Ngọc Lộ thay thế sinh cơ lộ, sau đó lấy từ sự khai phát của nửa phần Đoán Linh đan đan phương, hoàn toàn có thể luyện chế ra tiểu Đoán Linh đan mới có công hiệu đề thăng tới tương đương với một nửa hiệu quả của Đoán Linh đan chân chính.
Lục Bình lại sử dụng hai ngày ở lại trong Huyền Băng điện, bấy giờ trong thần sắc mới mang theo chút buồn bực, từ Hàn Băng đảo Truyền Tống trận quay trở về Thiên Linh sơn.
Chủ ý của Lục Bình nguyên vốn đánh vào một nhóm thiên địa kỳ vật phát hiện trong di tích của Thiên Phàm lão tổ. Nhưng trong lúc Lục Bình hăng hái bừng bừng đi tới chỗ Thiên Phàm lão tổ khai ích một gian mật thất trong Huyền Băng điện dùng chứa đựng thiên địa kỳ vật, bất ngờ cũng đã xảy ra.