Từ trong đốn ngộ tỉnh lại, Lục Bình lúc này đã phát hiện bảy loại huyết mạch tranh đấu đã kết thúc. Căn cơ lỗ huyết mạch đã thành công chủ đạo sự tuần hoàn huyết dịch bên trong cơ thể của mình. Trong quá trình huyết dịch tuần hoàn, linh lực không ngừng bị hấp nạp tiền vào độ hùng hậu sản sinh ra thế biến. Khi đi ngang qua tâm tạng không ngừng phân hóa ra một chút pháp lực. Ở trong tâm tạng khai mở ra một khoảng không gian từ từ ngưng kết thành một viên huyết châu. Đây chính là dung huyết châu vậy. Dung huyết châu vừa ngưng kết chỉ lớn bằng hạt đậu nhỏ, sau đó sẽ theo quá trình tu luyện của căn cơ huyết mạch mà không ngừng ngưng tụ. Thể tích của dung huyết sau sẽ từ từ lớn thêm.
Lúc này Lục Bình mới tỉnh ngộ trở lại. Hắn đã có thể rõ ràng nhìn thấy tình huống bên trong cơ thể của chính mình đã có năng lực nội thị và đây cũng có ý nghĩa là Lục Bình đã sản sinh ra thần thức. Lục Bình không kịp chờ cho thần thức tán phát ra, chỉ cảm giác trong đầu não một trận thanh minh. Tình cảnh tu luyện thất đã hoàn toàn nhập vào bên trong não của Lục Bình mặc dù hắn đang nhắm mắt. Lục Bình vô cùng mừng rỡ, chậm rãi đem thần thức hướng ra ngoài phòng tu luyện tìm kiếm. Ước chừng khuôn viên hai mươi trượng, Lục Bình có thể rõ ràng thông qua thần thức có thể quan sát được mọi thứ. Điều này làm cho Lục Bình vô cùng kinh hãi.
Theo như hắn hiểu rõ, một tu sĩ mới vừa tiến vào dung huyết kỳ thì thần thức sinh ra có thể dò xét trong phạm vi ước chừng 10 trượng. Cho dù là người có thiên phú dị bẩm, thần thức cường đại cũng bất quá là nhiều hơn một, hai trương là cùng. Không thể nào lại có khoảng cách gấp đổi như hắn vậy. Điều này làm cho Lục Bình trong lòng vui vẻ, đồng thời cũng âm thầm cảnh giác, ngàn vạn lần không để cho người khác biết mình có thần thức trời sinh cường đại. Vì đây đã là đòn sát thủ của hắn rồi.
Thật ra thì đối với thần thức cường đại, Lục Bình tự có suy đoán của mình. Hắn vốn không là người của thế giới này. Từ khi đi tới nơi này hai linh hồn dung hợp lại làm một. Vì vậy thần thức về cơ bản là mạnh gấp đôi so với người thường. Điều này coi như là chút ít bồi thường cho việc hắn bị chuyển kiếp xuyên việt đến nơi này. Nhưng mà hắn nhất định phải tìm cho được một bộ pháp quyết chuyên môn tu luyện thần thức. Như vậy có thể che dấu về thân thức hắn có sự mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi như thế này và khiến cho ưu thế về thần thức của hắn không ngừng được cường hóa.
Quyết định xong chủ ý. Lục Bình bắt đầu đem toàn bộ tâm tư vào việc củng cố pháp lực sau khi tiến vào dung huyết kỳ. Lục Bình sở dĩ muốn dùng phòng tu luyện có thời hạn dài như thế chủ yếu là muốn sau khi đột phá vào dung huyết kỳ, sẽ bỏ thời gian lớn vào củng cố tu vi. Lúc này Lục Bình đã thông qua thần thức, biết căn cơ huyết mạch của mình là giao huyết mạch, thuộc thủy hệ. Có lẽ là do Lục Bình ở thủy hệ pháp thuật tiến vào cảnh giới thế đốn ngộ được thế cảnh này, Lục Bình thủy giao huyết mạch. Cuối cùng đại phát thần uy, kích bại sáu loại huyết mạch khác, xác lập địa vị căn cơ huyết mạch của mình.
Thông qua thần thức dò xét, ngoài thủy hệ giao huyết mạch, sáu loại huyết mạch khác của Lục Bình có thuộc tính theo thứ tự như sau: phong thuộc tính bằng huyết mạch; mộc thuộc tính loan huyết mạch; thủy thuộc tính quy huyết mạch; thổ thuộc tính viên huyết mạch; băng thuộc tính hổ huyết mạch và hỏa thuộc tính thiền huyết mạch.
Lục Bình không khỏi cười khổ, vận khí của mình đúng là không tốt lắm, chỉ có quy huyết mạch và hổ huyết mạch thuộc tính là tương hợp với giao huyết mạch. Dung hợp hai loại huyết mạch này có thể tiết kiệm được không ít thời gian cùng tinh lực. Đối với việc tu luyện cũng giúp ích rất nhiều. Tuy nhiên bốn loại huyết mạch còn lại trong quá trình dung hợp chăng những phải hao phí tinh lực, hơn nữa chỉ cần một chút lơ là sẽ ảnh hưởng tới căn cơ huyết mạch thuần khiết. Điều này trực tiếp quan hệ đến việc Lục Bình có thể tiến được bao xa trên con đường tu luyện. Trong khi đó Lục Bình lại mong muốn được trường sinh. Đây quả là một chặng đường phấn đấu gian khổ.
Sau khi Lục Bình tĩnh tâm trở lại, dùng thần thức quan sát tình huống vận hành của huyết mạch bên trong cơ thể. Vốn là huyết mạch phân ra làm bảy loại chủ thứ, chúng đột nhiên xảy ra dị biến. Huyết mạch đột nhiên biến hóa làm cho Lục Bình phản ứng không kịp. Giao huyết mạch chiếm cứ địa vị chủ đạo đột nhiên hướng quy huyết mạch phát khởi tấn công, khiến cho huyết mạch sau khi tiến vào dung huyết kỳ bình tĩnh trở lại, đột nhiên táo động.
Lục Bình vốn tưởng rằng bởi vì mình tích lũy vô cùng hùng hậu, hơn nữa có ba viên dung huyết đan thúc giục trong cơ thể, giao huyết mạch muốn cùng quy huyết mạch tiến hành dung hợp, bài trừ quy huyết mạch ra khỏi cơ thể. Như vậy hắn có thể trực tiếp tiến vào dung huyết tầng hai. Loại tình huống này mặc dù rất ít thấy nhưng không phải là không có tiền lệ.
Vậy mà Lục Bình rất nhanh liền xác định mình đã nhận định sai. Chủ động khiêu khích, giao huyết mạch không phải là muốn dung hợp cùng với pháp lực quy huyết mạch, mà là muốn đem quy huyết mạch hoàn toàn thôn vệ. Nếu như nói dung hợp pháp lực trong quy huyết mạch thì quy huyết mạch sẽ bị bỏ hoang nhưng huyết mạch vẫn còn tồn tại như cũ, đồng thời huyết mạch căn cơ sau khi dung hợp sẽ nhiều hoặc ít hơn, mang một ít đặc thù của quy huyết mạch. Trong khi đó loại thôn vệ này là hoàn toàn đem quy huyết mạch pháp lực rượt đoạt đi, không còn lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Nói cách khác, trong cơ thể của Lục Bình không còn quy huyết mạch nữa.
Loại thôn vệ bá đạo này tự nhiên là khiến quy huyết mạch kịch liệt chống cự. Dù sao bảy loại huyết mạch trong cơ thể chẳng qua là phân thắng bại, đứng xếp hàng có trước có sau mà thôi. Chứ không phải là như hiện giờ, quyết định sinh tử. Cho nên quy huyết mạch kịch liệt chống cự, khiến cho năm loại huyết mạch khác cũng cảm thấy tự nguy, táo động trở lên, có khuynh hướng cùng chung tay kháng cự lại căn cơ huyết mạch.
Lúc này Lục Bình đột nhiên đối với huyết mạch của mình có cảm giác mất đi sự khống chế. Thần thức cùng căn cơ huyết mạch tương liên chặt chẽ, Lục Bình có thể sâu sắc cảm giác được căn cơ huyết mạch của mình có một loại lực lượng thần bí. Loại lực lượng thần bí này khiến cho thần thức của hắn ra đời mạnh mẽ hơn, tồn tại bên trong căn cơ huyết mạch, phảng phất cùng linh hồn của mình bẩm sinh ra cùng một loại vậy.
Lục Bình đột nhiên có một loại minh ngộ. Loại lực lượng thần bí này có lẽ là liên quan chặt chẽ đến việc hắn từ thế giới khác xuyên việt đến thế giới này. Ý nghĩ này chỉ thoáng qua một chút bên trong đầu của Lục Bình. Lục Bình sau đó không thèm chú ý tới nó nữa, bởi vì hai loại huyết mạch đã tranh đấu đến mức kịch liệt.
Căn cơ huyết mạch mặc dù ổn chiếm thế thượng phong nhưng vì nó muốn đem quy huyết mạch thôn vệ hết, đó là điều không phải nhất thời nữa khắc có thể thành công được. Cho dù căn cơ huyết mạch cuối cùng thành công, chỉ sợ Lục Bình nguyên khí cũng tổn thương nặng nề, ảnh hưởng đến tu vi. Lục Bình nghĩ đến đây liền lấy ra viên dung huyết đan cuối cùng của mình, khẽ cắn răng nuốt vào. Thành bại chính là ở bước này.
Viên dung huyết đan thứ tư sau khi vào trong bụng, nhất thời hóa thành nguyên khí cuồn cuộn, bị căn cơ huyết mạch hấp thu. Căn cơ huyết mạch được sự trợ giúp này nhất thời khí diệm dâng cao, từ từ đem quy huyết mạch thôn vệ hoàn tất. Lục Bình chỉ cảm giác trong cơ thể mình pháp lực nhất thời tăng trưởng gấp đôi. Buồng tim mở ra một không gian, dung huyết châu lập tức lớn lên một vòng. Từ lúc đầu bằng hạt đậu nành, hiện giờ trở thành hạt đen.
Lục Bình trong lúc giơ tay nhấc chân đều cảm giác pháp lực hùng hậu theo sau, giống như nói ra là pháp theo như vậy. Vô cùng hưng phấn, Lục Bình nhất thời quên hết huyết mạch dị biến có thể là mang đến những vấn đề mà mình không ngờ tới hay không. Hắn chỉ cảm giác mình bây giờ tự tin mười phần. Rất nhanh sau đó, Lục Bình từ trong việc huyết mạch dị biến mang đến pháp lực tăng trưởng tỉnh lại. Lúc này hắn mới biết pháp lực của mình mặc dù hùng hậu gấp đôi, tu vi cũng không tiến vào dung huyết tầng hai, tâm tạng khai ích ra, không gian hiện giờ chỉ có một viên dung huyết châu. Chẳng qua là viên dung huyết châu này lớn dị thường mà thôi.
Tình huống như thế mặc dù khiến cho Lục Bình so với tu sĩ đồng cấp hiếm có địch thủ những cơ sở hùng hậu cũng khiến cho tu vi của Lục Bình muốn tiến lên một bước phải hao phí gấp nhiều lần về thời gian và pháp lực so với các tu sĩ bình thường khác, đòi hỏi hắn phải miệt mài tu luyện. Pháp lực bảy loại huyết mạch trong khi Lục Bình tu vi không tăng lên một cấp, lại thiếu đi một loại, không biết có thể ảnh hưởng đến tu vi sau này của hắn hay không?!
Có được tất có mất đi, ít nhất là từ lâu dài mà xét, căn cơ hùng hậu chính là trụ cột cho việc Lục Bình có thể tiến bước xa trên con đường trường sinh hay không. Chẳng qua là hắn nhất định phải chạy đua với thời gian, khi trước lúc tuổi thọ kết thúc phải tiến nhập vào tầng tu vi kế tiếp để có được thọ mệnh dài hơn cho đến vĩnh sinh. Lục Bình chỉ có thể an ủi mình như thế.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT