Một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ vẫn lạc đối với một môn phái có ý vị như thế nào?

Ở Chân Linh phái, Huyền Sâm chân nhân năm xưa bị yêu tộc tu sĩ mai phục vây công đến trọng thương, tu vi như muốn tan vỡ, từ Thiên Lô lão tổ trở xuống, tất cả Chân Linh phái luyện đan sư đều tụ tập tại Đan các thảo luận về khả năng chữa khỏi cho Huyền Sâm chân nhân.

Lý Huyền Âm chân nhân vẫn lạc, Chân Linh phái hầu như cử động cả phái, nếu Ngao Ngọc không sớm chớp thời cơ trốn ở trong thâm hải yêu vực không ra mặt, mà Huyền Linh phái thì bởi vì Đạo Thạch lão tổ bị trọng thương, ở một bên nhìn ghằm ghè hăm dọa, Bắc Hải tu luyện giới không biết sẽ bị Chân Linh phái gây ra bao nhiêu tinh phong huyết vũ.

Như vậy ba vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ vẫn lạc thì sao?

Ba vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ vẫn lạc, đặc biệt ba vị có thành tựu thất phẩm kim đan trở lên, đồng thời đột phá tới pháp tướng kỳ tu sĩ bị vẫn lạc như thế, cho dù đối với Thuỷ Tinh cung, Vũ Văn thế gia danh môn đại phái như vậy cũng coi như tổn thất cực kỳ nghiêm trọng.

Hơn nữa với Thuỷ Tinh cung cường thế môn phái như vậy ở hải ngoại tu luyện giới không gì sánh được, lúc đệ tử bị giết, không ngờ pháp tướng tu sĩ trong phái lại không quan tâm, làm sao mà không khiến cho Thiên Cầm lão tổ và Lục Bình hai người cảm thấy kỳ quái chứ!

Trừ phi, có chuyện trọng yếu hơn có thể khiến cho Thuỷ Tinh cung không kịp quan tâm trả thù cho đệ tử nhà mình.

Lục Bình theo sau lưng Thiên Cầm lão tổ, lo lắng xung xung nói rằng:

- Sư thúc, nếu quả nhiên là bốn gia môn phái tương hỗ thỏa hiệp, hiện tại chúng ta đi không phải là vào lang huyệt hay sao?

Thiên Cầm lão tổ cũng không quay đầu lại, nói:

- Những thứ khác thì thôi, nhưng Huyền Linh phái cũng ở trong đó!

Lục Bình lập tức liền cũng không lên tiếng nữa, chỉ theo sau Thiên Cầm lão tổ một lần nữa lại lẻn vào trong mật đảo.

Có thể hấp dẫn Thuỷ Tinh cung, Vũ Văn thế gia và Lỗ gia, đương nhiên tất cả phải là bảo vật tiếng tăm lừng lẫy ở tu luyện giới. Mà Huyền Linh phái lúc này đây nhờ vào lực của Thuỷ Tinh cung, không ngờ lại có thể tham dự vào trò du hý của các đại môn phái uy danh hiển hách trong tu luyện giới này. Bản thân điều này chính là một sự đề thăng to lớn cho môn phái địa vị, coi như là đi trước một bước so với Chân Linh phái.

Xem hoạt động của Huyền Linh phái mấy năm gần đây ở Bắc Hải cũng có thể thấy được, dưới sự ủng hộ của Nguyên Quang lão tổ, Huyền Linh phái sau Phùng Hư Đạo không ngờ đã có hai người lại liên tiếp kết thành thất phẩm kim đan. Hơn nữa nghe được tin tức từ Chân Linh phái, hiển nhiên còn có bốn, năm người hầu như đồng thời cũng bước vào đoán đan chín tầng cảnh giới, bắt đầu chuẩn bị bắt tay ngưng luyện cao phẩm giai kim đan.

Chân Linh phái dù cho khổ tâm cô nghệ nhưng mà so ra vẫn kém so với Huyền Linh phái dù họ chuyên ăn canh thừa thịt nguội của Thuỷ Tinh cung!

Sở dĩ Thiên Cầm lão tổ quyết nghĩ hết tất cả biện pháp tham dự vào bí mật trong mật đảo, cho dù cuối cùng không có thu hoạch gì, cũng phải hiểu rõ trong mật đảo rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì.

Trong khi hai người thận trọng một lần nữa đi tới nơi mà lúc trước chư vị pháp tướng lão tổ các phái đại chiến, thì nơi đây ngoại trừ một mảnh hỗn độn phảng phất thiên khuynh địa phúc ra, sớm đã trở nên tĩnh lặng không tiếng động, các vị pháp tướng tu sĩ đại chiến lúc trước đã sớm đi đâu không biết tung tích.

Lục Bình theo sau Thiên Cầm lão tổ, không khỏi có chút lo lắng, nói:

- Sư thúc, chúng ta còn tiến tới vị trí biểu thị trong tàn đồ hay không?

Thiên Cầm lão tổ không trực tiếp trả lời câu hỏi của Lục Bình, mà là hỏi ngược lại:

- Bây giờ ngươi có nhận thấy chu vi độ dày khói độc đang tăng cao hay không?

Lục Bình nghe vậy ngẩn ra, cẩn thận đem thần niệm hướng chung quanh tra xét, quả thực phát hiện độ dày khói độc chung quanh khi tiến vào mật đảo lại một lần nữa lên cao.

Sắc mặt của Lục Bình có chút khó coi, nói:

- Sư thúc, chẳng lẽ nói đã đến thời điểm vẫn lạc quần đảo đóng cửa rồi?

Thiên Cầm lão tổ hơi chần chờ, nói:

- Đi về phía trước thêm một khoảng cách, thì có thể biết là có phải hay không.

Lục Bình theo Thiên Cầm lão tổ tiếp tục hướng về phía trước. Tiềm hành mười mấy trượng, Lục Bình vừa đem thần niệm tràn ra, thần sắc liền hiện ra vẻ thống khổ, Vạn độc Vẫn nguyên cương chung quanh người nhất thời kim quang sáng choang, lúc này mới hóa giải được độc vụ.

Lúc này sắc mặt của Thiên Cầm lão tổ cũng có chút khó coi, hiển nhiên khi đem thần niệm tràn ra cũng chịu một đòn thua thiệt, bất quá trong ánh mắt cũng hiện ra vẻ vui mừng.

Lục Bình khẽ hít một hơi khí lạnh, nói:

- Sư thúc, độ dày khói độc bốn phía quả nhiên lên cao. Hơn nữa độ dày lên cao cực kỳ kịch liệt. Sư điệt thần niệm suýt nữa trong lúc tràn ra ngoài liền bị bào mòn hủ thực mất rồi.

Thiên Cầm lão tổ cười, nói:

- Cái này cũng nói rõ Vẫn Lạc Đại Quần Đảo chưa đến thời khắc quan bế, mà là bởi vì nơi đây do thiên nhiên hình thành tụ tập khói độc cực kỳ dày đặc. Trước khi Vẫn Lạc Đại Quần Đảo đóng, độ dày khói độc tuy rằng lên cao, nhưng cũng không đáng sợ như vậy. Bằng không tu sĩ nhiều lần tiến nhập vào trong sợ là không có bao nhiêu người có thể chạy thoát được ra.

Theo hai người kế tục đi trước, khói độc bốn phía đối với hộ thân cương khí của Lục Bình ăn mòn càng ngày càng nghiêm trọng. Chân nguyên trong cơ thể Lục Bình tựa như nước chảy, từ trong huyết mạch trút vào trong hộ thân cương khí. Nếu mà trước đó Lục Bình không dung hợp mười hai loại độc thú huyết mạch tại Vẫn Lạc Đại Quần Đảo, đem tu vi Lục Bình một đường đẩy lên tới đoán đan tầng năm điên phong, chân nguyên trong cơ thể tích lũy lại một lần nữa được tăng lên, hơn nữa bên cạnh lại có một vị pháp tướng kỳ lão tổ, Lục Bình đã sớm từ trong mật đảo này thối lui ra khỏi khu vực trung tâm rồi.

Chốc lát sau, Thiên Cầm lão tổ đột nhiên quay đầu nói:

- Thần niệm của ta cũng không thể tràn ra bên ngoài cơ thể, khói độc bốn phía cực kỳ dày đặc. Hiện tại ta chỉ có thể dựa vào hai mắt mà quan sát tình hình bốn phía.

Lục Bình gật đầu không nói gì. Hai người chạy tới nơi này, nếu là tiếp tục quay trở lại thì tất cả nỗ lực trước đây đều uổng phí. Hai người đều có sự cương quyết cực mạnh khi làm bất cứ việc gì, vạn lần không có đạo lý nửa đường rút lui.

Khi đi về phía trước thêm mười mấy trượng, trình độ đậm đặc của khói độc tựa hồ đã đạt đến cực hạn, sau đó liền cũng không tăng thêm nữa. Nhưng mà Lục Bình xung quanh thân tỏa ra Vạn độc Vẫn nguyên cương cũng có vẻ càng sáng hơn, khiến cho Thiên Cầm lão tổ liên tiếp quay đầu lại nhìn về phía cương khí của Lục Bình.

Sở dĩ như vậy là bởi vì khói độc đặc hơn, Lục Bình bất đắc dĩ đem số lớn chân nguyên rót vào trong cương khí. Như vậy khiến cho Vạn độc Vẫn nguyên cương càng phát ra sáng sủa hơn.

Trừ điều này ra, Vạn độc Vẫn nguyên cương bản thân trong lúc chống đỡ độc khí xâm lấn, còn dùng một tốc độ cực kỳ chậm rãi đem độc tố ở trong khói độc luyện hóa đến Vạn độc Vẫn nguyên cương, khiến cho Vạn độc Vẫn nguyên cương chậm rãi tăng cường. Điều này cũng khiến cho Vạn độc Vẫn nguyên cương tùy thời tùy khắc bị đẩy lên mức điên phong, nhìn qua không có vẻ phập phồng suy yếu chút nào.

Nguyên bản trước đó ở vòng ngoài của Vẫn Lạc Đại Quần Đảo, Vạn độc Vẫn nguyên cương của Lục Bình đã dung luyện khói độc đến mức cực hạn. Hiện giờ gặp gỡ khói độc có độc tính nồng đậm hơn, hơn nữa Lục Bình tự thân tu vi cũng nhận được sự tăng trưởng rõ rệt, cho nên lại một lần nữa bắt đầu hấp thu dung luyện.

Lục Bình trong lòng khẽ động. Lúc trước Lục Bình vẫn cho rằng Vạn độc Vẫn nguyên cương hiện tại sở dĩ đình chỉ dung luyện khói độc có nguyên nhân bởi vì tu vi của mình, hiện tại xem ra còn có nguyên nhân Vạn độc Vẫn nguyên cương đã thích ứng với khói độc xung quanh. Bây giờ đụng phải khói độc có độc tính nồng đậm hơn, Vạn độc Vẫn nguyên cương liền tiếp tục bắt đầu luyện tiến cấp.

Nếu đã như vậy, thì Hắc Ngục Độc Hỏa và Vạn Diệu Ngọc Lộ trước đó cũng có tình huống như thế này bây giờ lại tiếp tục tiến giai hay không?

Lục Bình nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi "Bang bang" rạo rực. Bây giờ hắn đã biết uy lực của Hắc Ngục Độc Hỏa, có thể dễ dàng đem hộ thân cương khí của một gã đoán đan tầng bảy tu sĩ tiêu dung. Tuy rằng tên tu sĩ này tu vi cùng với trạng thái ngay lúc đó ở trong cùng giai tu sĩ đều lọt ở vị trí kém, nhưng rốt cuộc cũng là một gã đoán đan hậu kỳ tu sĩ, chí ít trước đó Hắc Ngục Độc Hỏa không hề có loại uy lực này.

Nếu là ở trong hoàn cảnh loại khói độc đặc hơn này tiến hóa thêm một phen, uy lực của nó có trở nên mạnh mẽ hơn nữa hay không?

Nhưng mà những thứ này đều là không quan trọng, trọng yếu hơn chính là Lục Bình ở trong Hoàng Kim ốc có giấu một phần rưỡi hơn Vạn Diệu Ngọc Lộ trong Vạn Độc Vẫn Nguyên Tương. Nếu là có thể tiếp tục dung luyện tăng trưởng một phen...

Nhưng điều bó tay chính là, loại phấn chấn này Lục Bình chỉ có thể kiềm chế ở trong lòng. Không nói đến hoàn cảnh nơi đây, một khi đem Hắc Ngục Độc Hỏa và Vạn Diệu Ngọc Lộ ra, tất nhiên sẽ khiến cho khói độc kịch liệt rung chuyển, dẫn tới sự chú ý của pháp tướng kỳ tu sĩ đã sớm tiến nhập vào trong vùng khói độc này rồi.

Đương nhiên, Lục Bình cũng không ngốc đến nỗi dự định đem lá bài trong tay mình lật tẩy trước mặt người khác, cho dù là một tiền bối sư thúc của bản phái cũng giống như vậy.

Phải biết rằng, đây chính là Vạn Diệu Ngọc Lộ!

Càng hướng về mốc biểu thị trung tâm mật đảo trên tàn đồ mà đi, thì độ dày của khói độc chung quanh tuy rằng đã đạt đến cực hạn, nhưng thị tuyến càng lúc càng mơ hồ. Lục Bình cùng Thiên Cầm lão tổ hai người đều cực lực thi triển thần thông trong hai mắt, hướng về ở trong chỗ sâu khói độc nhìn lại, muốn phát hiện ra manh mối nào đó.

Ngay lúc Thiên Cầm lão tổ đang muốn cất bước tiến lên, thì Lục Bình ở bên cạnh đột nhiên kéo lấy ống tay áo của Thiên Cầm lão tổ một cái.

Thiên Cầm lão tổ nhanh nhạy bực nào, bước chân giữa không trung ngay tức khắc liền dừng lại.

Quay đầu lại nhìn về phía Lục Bình, thì đã thấy Lục Bình chỉ chỉ dưới chân, Thiên Cầm lão tổ nhất thời hội ý, trong miệng cũng không hỏi nguyên nhân, theo ở phía sau Lục Bình hướng về vị trí quanh co tại trung tâm mật đảo, rón rén đi bọc lại.

Sau một lát, thanh quang trong hai mắt Lục Bình tiêu biến. Hắn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Nguy hiểm thật! Không ngờ tu sĩ đi trước vào trong mật địa lại còn bố trí báo động trận pháp ở trên mặt đất. Mượn khói độc ăn mòn thần niệm, ngăn cản, che lấp tầm nhìn, thiếu chút nữa chúng ta bị sập bẫy rồi.

Thiên Cầm lão tổ thì cười, nói:

- Điều này nói rõ đối phương ở trong khoảng cách nhất định cũng không thể nào nhận thấy tình huống dị thường, chỉ có thể mượn trận pháp báo động trước mà thôi. Bất quá ‘Tam thanh chân đồng’ quả thực đối với việc khám phá trận pháp có lợi thế thiên nhiên, trước ta cũng từng xem qua dưới chân, cũng không nhận thấy dưới chân có Báo động trận pháp.

Lục Bình cười, nói:

- Sư thúc quá khen! Nếu nói là ở trong khói độc nồng đậm có thể thấy xa hơn, còn phải xem đồng thuật thần thông của sư thúc. Như vậy mới có thể phương tiện cho chúng ta phát hiện trước và né tránh cường địch.

Tiếp tục cải biến phương hướng, né qua mấy chỗ trận pháp báo động trước dưới chân, bước chân của Thiên Cầm lão tổ đột nhiên ngừng lại.

Lục Bình ở sau lưng thần sắc cũng thoáng cái trở nên ngưng trọng. Mặc dù hắn không cách nào thấy rõ ràng vật mà Thiên Cầm lão tổ phát hiện, nhưng cũng biết lúc này sợ là Thiên Cầm lão tổ đã phát hiện tu sĩ các phái tiến nhập bí cảnh.

Thiên Cầm lão tổ chậm rãi mang theo Lục Bình vòng quanh trung tâm mật địa mà đi, tựa như lúc trước Lục Bình mang theo Thiên Cầm lão tổ vòng qua trận pháp báo động dưới chân vậy.

Đúng lúc này, Thiên Cầm lão tổ lại một lần nữa ngừng lại, đồng thời tựa hồ lắng nghe cái gì ở bên tai.

Lục Bình thấy thế cũng sử dụng ra một pháp thuật “Thuận phong nhĩ”, một đạo tiếng nói nhỏ nhỏ liền từ khoảng cách xa chừng mười mấy trượng ở phía trước truyền tới.

- Lỗ huynh, ngươi có biết tên pháp tướng kỳ tu sĩ sát hại đệ tử của quý gia tộc đó là người phương nào không?

Lục Bình có thể nghe được người hỏi chính là người mà Lục Bình trước kia đã thấy qua, Vũ Văn thế gia pháp tướng trung kỳ tu sĩ Vũ Văn Lạc.

Một đạo thanh âm vang lên rất nặng nề, trong giọng nói trầm thấp mang theo một chút giận dữ và sát ý, nói:

- Hừ! Từ chỗ Nhuận Kiến đường chất nhận được tin tức, rằng người ấy phải là pháp tướng tiền kì tu vi, sử dụng một loại hỏa diễm màu vàng thần thông có uy lực mạnh mẽ, toàn thân có thể hóa thành hỏa diễm. Chỉ có điều hình như người này là một nữ tu.

Thanh âm của Vũ Văn Lạc lần thứ hai vang lên, nói:

- Có thể đem Thuỷ Tinh cung đoán đan hậu kỳ tu sĩ một kích giết chết, thực lực bực này ở trong pháp tướng tiền kì tu sĩ cũng không tính là người yếu. Lỗ huynh gia tộc trong tu luyện giới là luyện đan gia tộc tiếng tăm lừng lẫy, đã biết hỏa diễm thần thông vô số kể. Chẳng biết Lỗ huynh đối với đạo hỏa diễm vàng kim này có kiến giải gì không?

Tựa hồ là trầm ngâm suy nghĩ cái gì đó, sau một lúc lâu, đạo thanh âm nặng nề kia mới nói:

- Lấy uy lực hỏa diễm thần thông của người kia mà xét, thì một vị pháp tướng kỳ tu sĩ đương nhiên không khả năng sử dụng địa cấp linh hỏa. Nếu là như thế, trong thiên cấp linh hỏa có ánh sáng màu vàng kim cũng không có nhiều loại.

- Thiên cấp hạ phẩm hoàng kim diễm là một loại. Kim ô hỏa cũng là một loại, thiên giai trung phẩm linh hỏa trung có một loại gọi là Thái Dương Bảo Diễm hỏa chủng cũng là hỏa diễm có màu hoàng kim.

Trong khi Lục Bình đang nghe tên Lỗ gia pháp tướng tu sĩ đó ở phía trước giới thiệu vài loại hỏa diễm màu vàng kim, thì cũng len lén quan sát đến sắc mặt của Thiên Cầm lão tổ. Bản thân Lục Bình cũng đối với hỏa diễm vàng kim thần thông của Thiên Cầm lão tổ tràn đầy sự hiếu kỳ.

Dù sao thần sắc của Thiên Cầm lão tổ cũng không chấn động chút nào, dường như hai gã pháp tướng trung kỳ tu sĩ đàm luận ở phía trước cùng mình không quan hệ gì vậy.

- Kỳ thực còn có một loại là Thất Thải diễm thiên địa linh hỏa.

Lỗ gia pháp tướng lão tổ suy nghĩ một chút, nói tiếp:

- Tu luyện giới truyền thuyết rằng có loại công pháp cực kỳ đặc thù, có thể lấy thiên địa linh hỏa dùng sức người hợp thành thiên địa linh hỏa mới có phẩm cấp cao hơn. Loại hỏa diễm này ngay từ đầu dùng huyền giai linh hỏa lựa chọn một loại linh hỏa làm mầm móng, sau đó theo tu vi tăng lên mà từ từ tăng thêm linh hỏa mới có phẩm cấp càng ngày càng cao, dùng để đề cao phẩm cấp hỏa chủng của tu sĩ tu luyện linh hỏa. Loại hỏa diễm này theo tự thân phẩm cấp đề cao mà từ từ biến hóa nhan sắc, thẳng cho đến khi tu sĩ tiến giai pháp tướng kỳ, hỏa diễm nhan sắc trước sau biến hóa bảy lần.

Vũ Văn Lạc kinh ngạc nói:

- Thất Thải diễm danh tiếng tại hạ cũng đã nghe nói qua, thật không ngờ trong đó còn có nói như thế. Xem ra Lỗ gia luyện đan gia tộc uy danh hiển hách nhất Trung Thổ, hiểu biết đối với thiên địa linh hỏa so với người thường quả nhiên có chỗ siêu phàm.

Lỗ gia pháp tướng lão tổ chần chờ một chút mới nói:

- Thất Thải diễm tiến giai cũng đều không giống nhau. Khi luyện đệ thất loại hỏa diễm, nếu tối hậu thành tựu thị thất phẩm kim đan, tất màu sắc của hỏa diễm cuối cùng sẽ biến thành tử diễm. Hơn nữa tùy theo chất lượng cao thấp của kim đan, các nhan sắc hỏa diễm cũng không giống nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play