Nếu là lòng mang thiện ý, lúc trước người này cũng không trong vẻ quỷ ma mờ ám đến gần Lục Bình như vậy.

Nhớ tới lúc trước Lục Hải đột phá sát na đưa tới độc vụ chấn động, Lục Bình thầm mắng mình khinh thường. Lúc trước Lục Bình đã biết được ở trong Vẫn Lạc đại quần đảo một khi xuất hiện độc vụ trống không hoặc có quy mô tụ tập lưu tán, phần nhiều có ý nghĩa là có một ít bảo vật nào đó xuất hiện. Lúc trước bản thân Lục Bình vì muốn cho Vạn Diệu Ngọc Lộ hấp thu no đủ, đã hao tốn mấy ngày, không ngừng đổi địa điểm thu nạp vụ độc, nguyên nhân chính là không muốn bị những tu sĩ khác chú ý rồi rước lấy phiền toái. Bây giờ hắn liên tiếp ở trên đảo nhỏ dừng lại ba ngày, cho đến khi lúc Lục Hải tu vi đột phá mới rước lấy sự chú ý, đã coi như là may mắn lắm rồi.

Dựa vào Thạch khôi giáp cùng với độc vụ có tác dụng làm suy yếu đối với thần niệm, Lục Bình tốn nửa ngày công phu rốt cục thoát khỏi tu sĩ sau lưng truy tung.

Lục Bình trực tiếp ở trên một tòa đảo nhỏ đơn giản khai ích một tòa động phủ, bố trí một trận pháp đơn giản tạm thời đem độc vụ ngăn trở ở ngoài động phủ, sau đó đem Thanh Loan điểu Lục Cầm nhi, còn có Lục Đại Quý thả đi ra cho ở trong động phủ làm cảnh giới. Lục Bình lúc này mới sắc mặt có chút tái nhợt ngồi xếp bằng ở trong động phủ, dùng mười hai viên thượng phẩm linh thạch cùng mấy trăm viên trung phẩm linh thạch bố trí một tụ linh trận pháp đơn giản bắt đầu khôi phục chân nguyên trong cơ thể.

Chỉ một ngày sau, Lục Bình liền bị Lục Cầm nhi từ trong nhập định đánh thức dậy. Thì ra là Lục Bình bố trí trận pháp đã bị độc vụ ăn mòn sắp hỏng mất.

Tu phục xong trận pháp, Lục Bình lần nữa bắt đầu nhập định khôi phục tự thân chân nguyên. Như vậy lại là ba ngày đi qua, Lục Bình rốt cục đem tự thân chân nguyên khôi phục gần đầy đủ, lúc này mới hoàn toàn tỉnh lại.

Nhìn một chút Lục Cầm nhi ở một bên tức tức trách trách cùng Lục Đại Quý nói gì đó, Lục Bình im lặng lắc đầu một cái. Con tiểu Thanh loan này cũng là cô nàng lắm mồm nhiều chuyện, chỉ cần không phải tu luyện, trong miệng liền không có thời điểm nào dừng, chuyện gì trần cựu tê dại lúa thóc hư vân vân đều cũng có thể lấy ra để nói.

Thanh Loan điểu bây giờ đã là đoán đan tầng ba tu vi, cũng phục dụng Đoán Tâm đan của Lục Bình cho, mới vừa củng cố tu vi xuất quan ra ngoài. Bây giờ nó vẫn là thủ hạ linh sủng Lục Bình có tu vi cao nhất trong số linh sủng của hắn. Dĩ nhiên, Loan Ngọc có thân phận không phải là linh sủng Lục Bình, mà là năm đó Diễm Vô Cữu chân nhân nhờ Lục Bình đại diện chiếu cố dùm. Loan Ngọc thật ra thì cũng coi như là khách khanh chịu sự sai khiến dưới trướng của người.

Lục Đại Quý lại là một kẻ cực đoan. Tên thiếu niên này vóc người khôi ngô, cũng là thủ hạ linh sủng của Lục Bình hay xấu hổ nhất và cũng đàng hoàng nhất. Có lẽ là bởi vì thừa hưởng tập tính năm đó Quy đạo nhân truyền thừa xuống, Đại Quý trong ngày thường cũng thích tĩnh không thích động, mặc dù đã là đoán đan kỳ hóa hình tu sĩ, cho tới bây giờ không giống như Tam Linh cùng với Lục Cầm nhi như vậy lấy nhân tộc hình tượng mà xuất hiện trước người, mà là thường lấy nguyên hình huyền quy muốn ngâm mình trong Bạch Ngọc Liên Hoa trì của Lục Bình chứa Quỳ Thủy Tinh Hoa, hoặc là chính là ngâm mình ngủ trong cái ao năm đó Trọng Huyền lão tổ dùng để rèn luyện pháp khí pháp bảo rồi bị Huyền Nguyên Trọng Thủy ảnh hưởng.

Lục Bình thấy tình cảnh cũng giống như cũ vậy: Lục Cầm nhi ở một bên ríu ra ríu rít nói hưng cao vô cùng, còn một bên khác thì có một con huyền quy to lớn lại bò lổm ngổm trên đất mơ màng buồn ngủ.

Lục Bình lười để ý đến hai người này, mà là đem trữ vật pháp khí của Trương huynh cùng Lưu huynh, hai người lúc trước bỏ mạng ở trong tay mình cầm ở trong tay.

Hai người là đoán đan hậu kỳ tu sĩ, trong tay mặc dù là tệ lắm, nhưng bất quá mấy trăm năm thọ nguyên còn là đủ bọn họ thu thập được một ít bảo vật có giá trị mới phải.

Nhưng trên thực tế, ít nhất vị Lưu huynh cất giữ đồ vật cũng làm cho Lục Bình thất vọng không dứt.

Lục Bình có chút không tin đem trữ vật thủ trạc cầm trong tay này lần nữa lật tìm một phen: bảy tám chục khối thượng phẩm linh thạch, mấy bình đan dược Lục Bình nhìn không thuận mắt tu luyện, hai ba mươi cây ba ngàn năm linh thảo cùng hơn trăm cây ngàn năm linh thảo, mấy món pháp khí tầm thường cùng hai món pháp bảo rách nát, còn có một cặp linh tài. Lục Bình lật tìm một chút nữa, phát hiện ngay cả một khối nhị đẳng biến dị linh tài đều cũng không có.

Những thứ đồ này, trừ thượng phẩm linh thạch cùng linh thảo đã ngoài ngàn năm ra, Lục Bình đều tiện tay ném tới thương khố của môn phái dành cho hậu bối đệ tử cầm tới để luyện tay, đều là những thứ rách nát không có giá trị gì với hắn.

Lục Bình có chút thất vọng nhìn một chút hai cái hộp ngọc còn sót lại, chỉ mong trong hai cái hộp ngọc này có thể mang đến cho mình một chút vui mừng!

Lục Bình đem một cái hộp ngọc trên đó có dán phong linh phù xé xuống, sau khi mở ra, một trận gió rên êm ái từ trong cái hộp truyền ra.

Cuối cùng cũng có một món bảo vật khiến cho người ta sáng mắt lên. Nếu không vị Lưu huynh này sẽ làm mất ra quá mức thân phận của đoán đan hậu kỳ tu sĩ rồi!

Một khối lớn chừng quả đấm màu trắng bạc xuất hiện ở trong hộp ngọc. Sau khi Lục Bình đem hộp ngọc mở ra, viên đá màu bạc trắng bên trong lại nổi lên từng tiếng phong ngâm êm ái, thậm chí khiến cho người ta có một loại cảm giác gió nhẹ quất vào mặt.

Phong chúc tính thiên địa kỳ vật Phong Ngâm thạch!

Món bảo vật này ngược lại chính thích hợp Lục Bích cầm tới để dung luyện hộ thân tiểu thần thông.

Lục Bình thưởng thức một phen kỳ vật này. Hiện nay trong tay Lục Bình có Thất Bảo Lôi Hồ đã lâm vào bình cảnh, nếu không có cách nào ngưng luyện đạo thông linh bảo cấm thứ tư, lên cấp thông linh pháp bảo, thì cũng không thể dung luyện thiên địa kỳ vật để tăng cường bảo vật uy lực nữa. Vì vậy, món kỳ vật này trước hết tiện nghi cho Lục Bích.

Có món bảo vật này làm vốn, Lục Bình biểu tình thất vọng lúc trước rốt cục khôi phục một chút, mang theo chút kỳ vọng khai mở hộp ngọc thứ hai!

Nhìn đồ trong hộp ngọc, Lục Bình đơn giản có chút cảm giác dở khóc dở cười.

Phong chúc tính huyền cấp hạ phẩm thiên địa linh vật Toàn Phong vũ!

Thiên địa linh vật xuất hiện vốn nên khiến cho Lục Bình mừng rỡ mới phải, chẳng qua nó lại là Toàn Phong vũ là một trong thiên địa linh vật có phẩm cấp thấp nhất, coi như thật sự khiến cho Lục Bình nhìn không thuận mắt.

Huyền cấp hạ phẩm, vật này có thể có ích lợi gì?

Có đoán đan sơ kỳ tu sĩ nào sẽ vì lên cấp đoán đan trung kỳ mà dung luyện huyền cấp hạ phẩm linh vật? Ít nhất sư tỷ sư đệ bên cạnh Lục Bình đều vạn vạn không dùng vật này.

Lục Bình thật là có chút bất đắc dĩ đem Toàn Phong vũ thu vào trong chiếc nhẫn trữ vật. Bất kể nói thế nào, dầu gì cũng là một món thiên địa linh vật, có phải như vậy không?

Đông Hải tu luyện giới mặc dù giàu có, nhưng cũng không phải là không có người nghèo. Ít nhất Lưu huynh một vị đường đường là đoán đan hậu kỳ tu sĩ không ngờ lại chỉ có điểm tài sản này, khiến cho Lục Bình rất khinh bỉ nhìn một phen. Đáng tiếc Lưu huynh kia tự bạo hai món bản mệnh thông linh pháp bảo, chỉ sợ là bảo vật duy nhất, cũng có giá trị nhất trên người của vị Lưu huynh này.

Có vị Lưu huynh này làm gương, mặc dù Lục Bình biết được vị Trương huynh kia có lẽ tài sản tốt hơn một ít, nhưng Lục Bình cũng không chứa bao nhiêu hy vọng.

Quả nhiên, Lục Bình đem hơn trăm khối thượng phẩm linh thạch cùng hơn trăm cây đã ngoài ngàn năm linh thảo thu hồi xong, liền lại là một đống trong mắt Lục Bình được xem là rách nát. Mặc dù trong đó có hai món pháp bảo coi như không tệ, Lục Bình cũng chỉ là miễn cưỡng chọn một món ném cho Lục Đại Quý.

Tam Linh cùng Lục Cầm nhi trong tay đều có Lục Bình đặc biệt nhờ cậy Trần Luyện vì bọn họ luyện chế pháp bảo. Đại Quý lên cấp đoán đan kỳ sau này, Lục Bình còn chưa kịp chuẩn bị pháp bảo cho hắn, không thể làm gì khác hơn là trước hết tìm ra một món khiến cho hắn đem dùng trước.

Trương huynh có mấy bình tu luyện đan dược ngược lại tương đối chánh tông, là đan dược dành cho đoán đan hậu kỳ tu sĩ sử dụng. Lục Bình lấy ra biện thức một phen, trong đó có mấy loại đan dược chánh hợp thích Lục Bình hiện trạng tu vi phục dụng, bị Lục Bình thu vào.

Trừ cái đó ra, còn có bốn hộp ngọc, đây cũng so với trữ vật pháp khí lúc trước nhiều hơn hai cái hộp ngọc, nhìn qua càng làm cho người mong đợi một chút.

Lục Bình tiện tay khai mở một cái trong đó, bên trong là một viên thủy linh châu, là một loại nhị đẳng biến dị Thủy chúc tính linh tài, dùng để luyện chế Thủy chúc tính pháp bảo, ngược lại cũng không tệ. Chẳng qua là chỉ có một món nhị đẳng biến dị linh tài như thế này mà bị một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ trịnh trọng cất giấu ở trong hộp ngọc như vậy, cũng khiến cho Lục Bình mắng thầm trong bụng không dứt.

Bất quá thủy linh châu sau khi bị Lục Bình lấy ra, cũng đưa tới sự chú ý của Lục Đại Quý.

Chỉ thấy con cự quy này lúc trước còn mơ màng buồn ngủ, đột nhiên mở ra cặp mắt nửa khép của mình, khiến cho Lục Cầm nhi vừa vẫn còn thao thao bất tuyệt sợ hết hồn.

Lục Đại Quý trong giây lát người đứng lên, hóa thành một thanh niên khôi ngô, hướng Lục Bình hỏi:

- Chủ nhân, có thể đem viên linh châu này ban cho Đại Quý hay không? Đại Quý cảm thấy dùng cái viên linh châu này luyện chế bản mệnh pháp bảo của mình là thích hợp nhất.

Lục Bình có chút kỳ quái hỏi:

- Đại Quý, ngươi chẳng lẽ cũng có truyền thừa ký ức? Không ngờ lại hiểu bổn mệnh pháp bảo luyện chế?

Lục Đại Quý lắc đầu nói:

- Thuộc hạ cũng không có truyền thừa ký ức, đó là chỉ đỉnh cấp yêu thú mới sẽ có. Thuộc hạ lúc trước chẳng qua là ở trong Thối luyện trì ngâm quá lâu, trong lúc bình thời tu luyện, không ngờ lại ở trong tâm hạch không gian tạo thành một viên huyền nguyên thủy linh châu. Chủ nhân trong tay có viên thủy linh châu này mặc dù cũng không phải là bị Huyền Nguyên Trọng Thủy ảnh hưởng mà trở thành biến dị thủy linh châu, nhưng cũng cùng thủy linh châu đồng chúc tính ở trong tâm hạch không gian của tôi cũng đại đồng tiểu dị như vậy. Thuộc hạ có cảm giác, viên thủy linh châu này cũng có thể cầm tới sử dụng.

Lục Bình có chút kinh ngạc nhìn Lục Đại Quý, hỏi:

- Ngươi bình thời vẫn còn ở trong Bạch Ngọc Liên Hoa trì ngâm tu luyện, chẳng lẽ cũng chưa có tạo thành một viên quỳ thủy linh châu?

Lục Đại Quý lắc đầu nói:

- Chủ nhân, Quỳ Thủy Tinh Hoa là thiên địa kỳ vật, là không thể đủ để luyện chế pháp bảo đích. Bất quá Đại Quý đã dùng để dung luyện hộ thân cương khí rồi.

Lục Bình vỗ đầu một cái, nói:

- Cũng bỏ quên cái này, bất quá không ngờ ngươi lại có tế ngộ như vậy. Vậy viên thủy linh châu liền lấy cho ngươi, đi luyện chế đi. Về phần có thể luyện chế thành loại bổn mệnh pháp bảo nào, sẽ phải nhìn phần số của ngươi rồi.

Lục Đại Quý trên mặt cười hồn hậu, trong ánh mắt vui sướng cũng càng sâu, sau khi nhận lấy thủy linh châu, một hớp liền nuốt vào trong bụng, sau đó lại hóa thành huyền quy nằm trên mặt đất không nhúc nhích, lúc này cũng hoàn toàn ngủ chết luôn rồi.

Lục Bình bèn đem Lục Đại Quý thu vào trong Hoàng Kim ốc rồi ném tới Thối luyện trì đảm nhiệm sự tu luyện của nó, sau đó liền đem hộp ngọc thứ hai cũng mở ra.

Khiến cho Lục Bình lần nữa bó tay chính là, trong hộp ngọc thứ hai vẫn như cũ là một món nhị đẳng biến dị linh tài. Cũng may linh tài này rốt cục lộ ra có chút đặc thù, lại là một món phong hỏa song chúc tính tập trung vào trên một thân bảo vật, điều này coi như rất hiếm thấy.

Lục Cầm nhi thấy vật này, nhất thời nhảy loi choi chạy tới, vây quanh hộp ngọc quay một vòng, thấy trên mặt Lục Bình vẫn như cũ không có vẻ gì, Lục Cầm nhi nóng lòng rốt cục cũng không nhịn được nữa, nói:

- Ca, ta muốn linh tài này, ta phong hỏa song luân nếu muốn lên cấp thông linh pháp bảo, linh tài này chánh hợp thích đây!

Lục Bình thấy Lục Cầm nhi như cũ vẫn không trầm được khí như vậy, nhất thời vui vẻ lên.

Lục Cầm nhi thấy Lục Bình có bộ dáng lần này, nhất thời biết mới vừa rồi là Lục Bình cố ý trêu chọc cô nàng, vì vậy làm nũng nói:

- Ca, làm gì có ca ca nào khi dễ muội muội như vậy. Ta bất kể, muội muội lên cấp đoán đan trung kỳ thiên địa linh vật liền rơi vào trên người ca ca của ngươi rồi. Hơn nữa còn phải là cái loại phong hỏa song chúc tính thiên địa linh vật mới được.

Lục Bình từng trận nhức đầu, loại song chúc tính này cộng sanh thiên địa linh vật này là khó tìm nhất. Lúc trước ở trên buổi đấu giá xuất hiện kim thủy song chúc tính địa cấp trung phẩm linh vật Ngọc Dịch Lưu Thương, giá trị thậm chí so với một loại địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật còn cao hơn. Có thể thấy được loại linh vật này rất khó có được như thế nào.

Thật vất vả lắm mới đem Lục Cầm nhi muội tử mệt nhọc này đuổi vào trong Hoàng Kim ốc đi làm phiền Loan Ngọc. Lục Bình lúc này mới đem hộp ngọc thứ ba mở ra.

Miên thủy!

Thủy chúc tính thiên địa kỳ vật, cũng là một loại thượng hạng bảo vật dùng để dung luyện hộ thân cương khí. Loại kỳ vật này dung luyện hộ thân cương khí nhất là sự mềm dẻo, cùng Quỳ Thủy Tinh Hoa chính là ngược lại, Quỳ Thủy Tinh Hoa dung luyện hộ thân cương khí nhất chính là cứng rắn. Hai thứ nếu hỗ trợ lẫn nhau, cũng có thể đạt tới mới vừa nhu vừa tế.

Đáng tiếc chính là Lục Bình bây giờ đã dung luyện sáu tầng hộ thân cương khí, khi tu vi không đột phá đến đoán đan hậu kỳ, cũng không cách nào dung luyện loại cương khí thứ bảy. Hơn nữa phần Miên Thủy này có số lượng cũng không đủ để Lục Bình dùng để dung luyện cương khí.

Chờ Lục Hải củng cố tu vi xong, Lục Bình liền đem kỳ vật này cho dung luyện vào hộ thân cương khí của hắn.

Lục Bình dù gì cũng có chút tiếc nuối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play