Ở trong lầu các số hai mươi tám rốt cuộc là một nhà thế lực nào?
Lúc Nguyên Quang lão tổ trong lầu các số sáu tự báo thân phận, toàn bộ tu sĩ đấu giá hội tràng đều đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía lầu các số hai mươi tám bay lơ lửng giữa không trung.
Bất quá đây cũng làm cho Đổng lão tổ hơi có chút không vui. Chỉ nghe lão ho khan một tiếng, nói:
- Nếu Khổng Kê đạo hữu ra giá năm mươi cực phẩm linh thạch, chư vị ở đây còn có ai ra giá nữa không?
Đổng lão tổ không nói lời nào còn đỡ, lời kia vừa thốt ra, tu sĩ vốn là không chú ý lắm đến lầu các số hai mươi tám, hiện giờ cũng đều đem sự chú ý đặt ở lầu các số hai mươi tám, xem thế lực nhà này có tiếp tục trả giá đắt nữa hay không.
Đáng tiếc lầu các số hai mươi tám dường như cuốn cờ ngưng trống, không có một thanh âm nào truyền ra nữa.
Thiên Cầm lão tổ mặt có vẻ suy tư, lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ là bọn họ?!
Huyền Hư chân nhân và Huyền Sâm chân nhân hai người không hiểu, hỏi:
- Sư tỷ lẽ nào biết được người ở lầu các số hai mươi tám này là người phương nào hay sao?
Lục Bình cũng ngẩn ra. Huyền Hư chân nhân và Huyền Sâm chân nhân có thể chẳng biết, nhưng hắn lại biết được Thiên Cầm lão tổ đã từng đứng hàng cao trong Khuê các. Lẽ nào Thiên Cầm lão tổ cho rằng trong lầu các số hai mươi tám sẽ là người của Khuê các?
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Bình cũng thông suốt sáng tỏ cả lên. Khuê Các hiện nay ở Đông Hải lập phái đã thành kết cục đã định, tự nhiên cấp bách cần một nhóm bảo vật để tăng cường môn phái nội lực, thành lập được hệ thống bồi dưỡng tu sĩ tương đối hợp lý. Như vậy Khuê Các lúc này đây ở trong đấu giá hội điên cuồng càn quét hàng hóa là cũng có nguyên nhân.
Dù sao thì Khuê Các lại có tài lực hùng hậu như vậy cũng khiến cho Lục Bình rất kinh ngạc. Có thể thấy Khuê Các không triệt để trồi lên trên mặt nổi của Đông Hải tu luyện giới, âm thầm che giấu và phát triển thế lực khổng lồ như vậy. Nghĩ tới Lý gia trên Tam gia đảo, không biết ở trong Đông Hải còn có bao nhiều gia tộc như Lý gia như vậy làm ngoại vi gia tộc cho Khuê Các, vì Khuê Các chuyển tới số lượng lớn tư nguyên tu luyện.
Kim Hoa Ngọc Dịch cuối cùng vẫn rơi vào trong tay của Khổng Kê lão tổ ở lầu các số mười một. Điều này làm cho tu sĩ chờ mong lầu các số hai mươi tám lại đưa ra cái giá đắt có chút thất vọng.
Đương nhiên cũng có người trong đấu giá hội tràng này đoán được họ là Khuê Các. Bất quá cũng có người cho rằng là đó là Thiên Nguyệt tông là đại phái đến từ Trung Thổ vẫn chưa lên tiếng gì. Dù sao những suy đoán và nghị luận này đều theo vì sự xuất hiện của món thiên giai hạ phẩm linh vật thứ hai mà ẩn biến đi.
Ngọc Lan Tinh Kim. Đây là một loại linh vật dựng dục trong con sông lớn thứ hai ở Trung Thổ là Ngọc Lan hà. Cuối cùng khi Ngọc Lan hà vào Đông Hải thì ngưng kết, phân bố ở diện tích vạn dặm chung quanh hải vực cửa sông Ngọc Lan chảy vào biển. Là một loại thiên cấp hạ phẩm linh vật.
Loại thiên địa linh vật này cũng rất ít xuất hiện ở hải ngoại tu luyện giới. Sông Ngọc Lan chảy vào miệng biển diện tích vạn lý là thuộc phạm vi thế lực của Trung Thổ tu luyện giới. Một khi có Ngọc Lan Tinh Kim bị phát hiện, cũng phần nhiều là rơi vào trong tay của Trung Thổ tu luyện giới tu sĩ.
Hấp dẫn sự chú ý của tu sĩ trong đấu giá hội tràng cố nhiên là bởi vì Ngọc Lan Tinh Kim là thiên cấp hạ phẩm kim chúc tính thiên địa linh vật. Và trọng yếu hơn chính là khi Đổng lão tổ báo ra điều kiện thứ nhất của người đưa ra đấu giá:
Ba viên Đoán Linh đan!
Lục Bình biết đại danh của Đoán Linh đan ở Bắc Hải có thể như sấm bên tai để hình dung, nhưng không ngờ là Đoán Linh đan ở toàn bộ hải ngoại tu luyện giới lại có danh vọng to lớn như vậy.
- Đùa gì thế?! Ba viên Đoán Linh đan?
- Nếu là Phi Linh phái còn thì cũng không sao đi. Thiên giai hạ phẩm linh vật ngược lại cũng đáng với cái giá của ba viên Đoán Linh đan. Nhưng ngày nay Phi Linh phái đã tan thành mây khói. Đoán Linh đan đan phương đã sớm thất truyền hơn bốn ngàn năm nay. Chính là có mấy viên Đoán Linh đan may mắn lưu truyền tới nay, người nào sẽ cam lòng lấy ra nữa?
- Đúng là như vậy! Ta xem giá mà người đưa ra bán đấu giá chắc là có điều kiện khác rồi, nếu không thì sợ là lưu phách (không đấu giá bán được, không ai ra giá mua) thiên giai linh vật này cũng không chừng.
- Lưu phách thì không đến mức. Dù gì cũng là một thiên giai linh vật, tám phần mười là còn những điều kiện thứ khác chưa công bố.
Đổng lão tổ nhìn đấu giá hội tràng không một chút động tĩnh trong giây lát, lại nhìn giữa lầu các không trung, không khỏi có chút cười khổ, nhưng vẫn nói tiếp:
- Đương nhiên! Còn có một phương án đấu giá được chọn khác, người bán đấu giá có ý định đổi lấy một ít đan dược có thể xúc tiến việc dung luyện thiên địa linh vật, đề thăng kim đan phẩm cấp ngưng kết cuối cùng, cùng với trợ giúp tu sĩ đột phá đến pháp tướng kỳ.
Kỳ thực trong ba điều kiện này thì chỉ có một loại đan dược là Đoán Linh đan có thể thỏa mãn toàn bộ. Hơn nữa, đối với mỗi một điều kiện mà nói, Đoán Linh đan không thể nghi ngờ đều là sự lựa chọn tốt nhất. Nhưng ở tình huống Đoán Linh đan không hiện ra, thì ba điều kiện này có những khả năng khác.
Trong lầu các, Huyền Hư chân nhân sắc mặt rất ngưng trọng nhìn chăm chú vào linh vật triển hiện trên đài. Sau một lúc lâu, Huyền Hư chân nhân mới thở dài một cái, xoay người hướng về phía Thiên Cầm lão tổ, hỏi:
- Thiên Cầm sư muội, hôm nay bản phái có thể có khả năng đấu giá được linh vật này hay không?
Thiên Cầm lão tổ nghe Huyền Hư chân nhân nói như vậy, dĩ nhiên là biết trong lòng Huyền Hư chân nhân rất ngưỡng mộ linh vật này. Hiện tại Huyền Hư chân nhân cũng đã là đoán đan chín tầng cao thủ, tuy rằng cự ly cuối cô đọng kim đan còn khuyết thiếu tích lũy cần thiết. Nhưng loại thiên cấp linh vật này so với địa cấp thượng phẩm linh vật lại càng có thể gặp mà không thể cầu, phàm là có một chút khả năng có thể lấy được, không có đạo lý tự tiện buông tay.
Thiên Cầm lão tổ suy tư trong chốc lát, từ trong hư không lần thứ hai lấy ra ba cái hộp ngọc, nói:
- Điều kiện đấu giá Ngọc lan tinh kim này nhìn như là có ba, kỳ thực ba điều kiện này đều có tương quan với nhau, sau cùng cũng vì đột phá pháp tướng kỳ. Dưới tình huống Đoán Linh đan không hiện ra, kỳ thực trong các phái đều có bí chế đan dược áp đáy hòm của mình. Đặc biệt dường như Thuỷ Tinh cung cùng những đại môn phái khác đều có để uẩn sâu vô cùng hậu. Chân Linh phái ta hoàn toàn không có thể so sánh. Bởi vậy sư muội ta cũng thực không nắm chắc, chỉ có thể tận lực thử một lần.
Huyền Hư chân nhân cười nói:
- Chuyện này ta cũng hiểu, nếu được thì là cái hạnh của ta, mất thì là cái mệnh của ta, sư muội tận lực thử một lần là được.
Thiên Cầm lão tổ gật đầu, chỉ vào ba cái hộp ngọc, nói:
- Bên trong cái hộp ngọc thứ nhất là ba viên tiểu Đoán Linh đan do Lục sư điệt luyện chế. Loại này là linh đan đoán đan hậu kỳ tu sĩ dùng, đối với luyện thiên địa linh vật tác dụng có thể nói là cực kỳ bé nhỏ. Nhưng là cực phẩm đan dược tu luyện giới cực kỳ khó có được. Không thể không nói Lục sư điệt ngươi thật là không tệ.
Thiên Cầm lão tổ bình thản nhìn Lục Bình, Lục Bình ngược lại cũng không để ý gì, cười "Hắc hắc", nói:
- Đa tạ sư thúc khích lệ!
Thiên Cầm lão tổ không để ý tới Lục Bình nữa, chỉ vào một cái hộp ngọc khác, nói:
- Ba viên thuốc trong hộp ngọc này chính là bản phái có bí truyền trợ giúp đột phá pháp tướng kỳ đan dược. Kỳ thực loại đan dược này phải dưới tình huống kết hợp bản phái một loại bí thuật mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất. Hơn nữa, đối tượng phần nhiều là một ít ngưng luyện lục phẩm kim đan, tu sĩ không thể nào trực tiếp tiến giai pháp tướng kỳ, đối với tu sĩ ngưng luyện thất phẩm kim đan trở lên khi tiến giai pháp tướng kỳ có trợ lực cũng không lớn.
- Cuối cùng là loại đan dược này.
Thiên Cầm lão tổ chỉ chỉ vào hộp ngọc thứ ba, nói:
- Chính là một loại đan dược thuộc bí truyền của Khuê Các, gọi là tác Phiêu Miểu đan. Sư muội ta cũng từng tham dự sáng chế ra loại đan dược này, bởi vậy cũng có hiểu biết qua đan phương. Khi thoát ly Khuê Các, còn có được trong đó một viên. Loại đan dược này đối với tu sĩ khi cô đọng kim đan rất có diệu dụng. Ba loại đan dược này coi như là đối với ba điều kiện của Đổng đạo hữu đều rất phù hợp, tối hậu có thể thành hay không, phải xem ý kiến cuối cùng của người bán.
Buổi đấu giá này đều có người đem vật ra đấu giá tham dự ở trong đó, chẳng qua là không người nào chịu tiết lộ thân phận của mình mà thôi. Bởi vậy trong quá trình bán đấu giá có thật nhiều cực phẩm bảo vật đều áp dụng phương thức lấy vật đổi vật. Do đó, Đổng lão tổ cũng cần liên hệ bình thường với người bán đấu giá, nghe ý kiến của người bán đấu giá.
Huyền Hư chân nhân gật đầu, nói:
- Cứ mặc cho số phận đi! Đa tạ sư muội!
Thiên Cầm lão tổ đang muốn đem ba cái hộp ngọc đặt vào trên tiểu Truyền tống trận. Huyền Sâm chân nhân cũng đột nhiên thốt lên:
- Sư tỷ, chậm lại đã!
Thiên Cầm lão tổ kinh ngạc nhìn lại thì đã thấy Huyền Sâm chân nhân trịnh trọng lấy ra một hộp ngọc tủy từ trong trữ vật pháp khí ra, có thể thấy rõ vật trong hộp này cũng không phải tầm thường.
Huyền Sâm chân nhân mở hộp ngọc tủy ra, bên trong chứa đựng một viên linh đan lớn một ngón tay. Chỉ nghe Huyền Sâm chân nhân nói:
- Sư tỷ, Phiêu Miểu đan tuy nói trân quý, nhưng dẫu sao chỉ có một viên. Viên Tuyết Vực đan này đối với đề thăng kim đan phẩm cấp cũng có chút diệu dụng, liền cùng đưa ra với viên Phiêu Miểu đan kia của sư tỷ. Nếu là như thế, khả năng trao đổi được Ngọc Lan Tinh Kim cũng lớn hơn một chút.
Không đợi Huyền Sâm chân nhân nói xong, Huyền Hư chân nhân liền gấp giọng nói:
- Không thể được!
Huyền Hư chân nhân quay đầu đối Huyền Sâm chân nhân nói:
- Huyền Sâm sư đệ, Tuyết Vực đan này chính là ngươi năm đó từ trong Tuyết Vực lão tổ động phủ, thập tử nhất sinh mới có được, chính là bảo vật quan trọng để ngươi dùng để ngưng luyện kim đan trong tương lai, sao có thể dùng ở phía trên này.
Huyền Sâm chân nhân có chút hào hiệp cười nói:
- Sư đệ ta tự biết tình cảnh của mình, tuy rằng may mắn dùng Chung Đỉnh đan tiến giai đoán đan chín tầng. Nhưng sư đệ ta tu vi tăng nhiều, căn cơ cũng càng phát bất ổn. Nếu muốn một lần nữa cho căn cơ vững chắc, tu vi đạt được đoán đan chín tầng đỉnh cấp, chuẩn bị ngưng kết kim đan phẩm cấp, thì không tốn hai trăm năm trở lên không được, căn bản là không có khả năng. Hơn nữa, Thiên Cầm sư tỷ bây giờ không phải là đã nắm giữ Phiêu Miểu đan đan phương sao. Đến lúc đó chỉ cần thỉnh sư tỷ luyện chế mấy viên Phiêu Miểu đan, vấn đề ngưng kết kim đan không phải là được giải quyết hay sao.
Huyền Hư chân nhân lúc này mới có chút ý động, xoay người hướng về Thiên Cầm lão tổ nhìn lại. Thì đúng lúc đó Thiên Cầm lão tổ đang kiểm tra lại viên Tuyết Vực đan kia, nghe vậy nói rằng:
- Danh hiệu Tuyết Vực lão tổ ta năm ấy cũng từng nghe qua. Tuyết Vực đan quả thật là cao minh! Phiêu Miểu đan so ra kém xa. Huyền Sâm sư đệ ngươi hãy nghĩ kỹ nhé, Tuyết Vực đan đan phương không truyền lưu, nếu đưa ra một viên này, chỉ sợ cũng không có viên thứ hai nữa đâu.
Huyền Sâm chân nhân cười, nói:
- Nếu như đã lấy ra, đâu có đạo lý thu hồi trở lại chứ.
Huyền Hư chân nhân có chút cảm kích nói rằng:
- Mặc kệ được hay không được, ân tình này của sự đệ, ca ca ta ghi nhớ.
Thiên Cầm lão tổ vừa đem Tuyết Vực đan cũng đặt trên tiểu Truyền tống trận, lại nghe Lục Bình đột nhiên hỏi:
- Sư thúc, bằng vào vài loại đan dược này mà đổi được Ngọc Lan Tinh Kim thì có mấy phần thành công?
Thiên Cầm lão tổ nghe vậy kinh ngạc nhìn Lục Bình, nhưng vẫn là trầm ngâm một chút, than thở:
- Nhiều lắm chỉ có thể không qua hai phần mười.
- Còn nếu như là đổi thành vật này thì sao?
Lục Bình cưới hỏi, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái hộp ngọc tủy ra.
Lục Bình đem một cái Ngọc Tủy hạp xếp đặt ở trên bàn đá. Trên Ngọc Tủy hạp khắc hoạ Phong Linh phù, đường nét hoa văn vô cùng tinh tế và loang loáng, tựa hồ cũng đang chứng minh rõ là vật ở bên trong hộp cũng là thứ quý trọng tuyệt vời không kém.
Thiên Cầm lão tổ ngược lại không một chút khách khí. Bà ta biết Lục Bình nếu lấy ra vật ấy, đó chính là trong lòng đã có mấy phần chắc chắn, liền trực tiếp đem Ngọc Tủy hạp trên bàn đá cầm ở trong tay gạt một cái, Phong Linh phù văn trên Ngọc Tủy hạp liền tạm thời mất đi hiệu dụng.
Thiên Cầm lão tổ đem hộp ngọc khai mở ra, lộ ra ba viên linh đan sắc thái màu tím có xen lẫn màu hồng ở bên trong.
Thiên Cầm lão tổ ngẩn người, bởi vì loại đan dược này nhìn qua cùng một viên Tiểu Đoán Linh đan chứa đựng ở trong một hộp ngọc khác khá là tương tự. Thiên Cầm lão tổ nheo ánh mắt lại, bàn tay đang nắm Ngọc Tủy hạp đột nhiên bốc lên một cỗ hỏa diễm màu vàng óng. Nhiệt độ ở trong lầu các kịch liệt tăng lên cao. Cũng may Lục Bình cùng mọi người đều là tu sĩ cấp cao, đương nhiên sẽ không đem điểm nhiệt độ này để ở trong lòng.
Lục Bình cũng biết chỉ sợ đây chính là một loại thủ đoạn thăm dò dược tính của Thiên Cầm lão tổ. Quả nhiên, ở trong hai mắt Thiên Cầm lão tổ đột nhiên tinh quang tỏa sáng, rồi quay nhìn Lục Bình nói:
- Ngày đó ngươi tại Kinh Chập đảo cười to, có thể là bởi vì luyện chế ra được loại đan dược này?
Kinh Chập đảo bởi vì có Thiên Tượng lão tổ tọa trấn. Thiên Tượng lão tổ tại Chân Linh phái đức cao vọng trọng, bởi vậy tại Kinh Chập đảo ngày ấy sau khi Lục Bình luyện chế thành công Tiểu Đoán Linh đan mới trước nay rất ít có, liền không chút kiêng kỵ cười to lên. Hơn nữa, Lục Bình dưới sự kích động trong lòng, trong quá trình cười to đã không tự chủ kèm theo chân nguyên phát ra, làm cho hơn một nửa toà Kinh Chập đảo đều chấn động vì tiếng cười của hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT