... Bộ luyện đan đại sư truyền thừa này trong đó bao gồm đan phương của hai mươi ba loại đoán đan kỳ đan dược. Trừ cái đó ra, còn có đan phương của ba loại nửa bước đoán đan kỳ. Dĩ nhiên, trọng yếu nhất là vị luyện đan đại sư này còn có một loại đan phương truyền thừa có thể tăng cường thân thể bao hàm ở trong. Vị luyện đan đại sư truyền thừa này lấy linh thạch đấu giá, giá khởi điểm năm trăm thượng phẩm linh thạch, người trả giá cao được!
Bộ luyện đan đại sư truyền thừa này vừa nhìn chính là xuất từ tán tu, bởi vì phàm là một tên luyện đan đại sư ở trong môn phái của mỗi một người đều cực kỳ được coi trọng. Toàn bộ môn phái cất giấu luyện đan sư truyền thừa đều phải mở rộng cho người này. Như thế, truyền thừa của vị luyện đan đại sư này tuyệt không thể nào chỉ có đan phương của hai mươi ba loại đoán đan kỳ đan dược.
Giống như Lục Bình vậy, sau khi hắn lên cấp làm luyện đan đại sư, mặc dù hắn không chịu bị Đan các trói buộc, nhưng Thiên Lô lão tổ lại đem Chân Linh phái cơ hồ tất cả đan phương ngoài trừ pháp tướng kỳ đan dược ra rộng mở đối với hắn, cung cấp cho hắn tự mình chọn lựa luyện chế. Bây giờ hắn nắm giữ đan phương của đoán đan kỳ có gần trăm loại, xa không phải là xuất thân từ tán tu luyện đan đại sư có thể so sánh.
Loại luyện đan sư truyền thừa này trừ được luyện đan sư coi trọng ra, cơ hồ tất cả môn phái cũng đều sẽ không tiếc dư lực thu thập loại truyền thừa này, dùng để gia tăng để uẩn của bổn phái. Hơn nữa trong số tu sĩ ở phách mại hội trường, phần lớn trong họ là đoán đan hậu kỳ tu sĩ, đối với việc tăng cường thân thể cường độ có tính quan trọng đối với pháp tướng kỳ cũng đều rất hiểu rõ. Vì vậy, một tờ đan phương kia có thể tăng cường cường độ thân thể, cũng đã làm cho bộ truyền thừa này tăng thêm không ít phân lượng.
Thiên Cầm lão tổ hiển nhiên đối với bộ truyền thừa này cũng rất cảm thấy hứng thú, nàng suy nghĩ một chút, cũng đem năm khối thượng phẩm linh thạch thông qua Truyền tống trận đưa đến trong tay của Đổng lão tổ. Đồng thời trên bàn ngọc cũng lóe lên mấy đạo ánh sáng, mấy cái trữ vật đại xuất hiện ở trên bàn ngọc. Trong mỗi một cái trữ vật đại đều đặt vào năm khối thượng phẩm linh thạch. Hành vi này thực ra là mua lấy những giới thiệu sơ lược về bộ truyền thừa này.
Mà Đổng lão tổ tựa hồ đối với loại hiện tượng này cũng sớm có chuẩn bị, từ trên người lấy ra mấy cái ngọc giản, trong mỗi một loại ngọc giản đều có trình bày cụ thể đối với bộ truyền thừa này.
Thiên Cầm lão tổ đem ngọc giản dùng thần niệm cẩn thận tra xét một phen, nói:
- Đan phương của hai mươi ba loại đoán đan kỳ chỉ có sáu loại là bổn phái không có. Đan phương của bốn loại nửa bước đoán đan kỳ chỉ có một loại là bổn phái không có, ngược lại Kiện Nguyên đan có thể tăng cường cường độ thân thể thì có chút ý tứ, nhưng mà cũng không coi là thối thể đan dược thượng hạng được, chỉ có thể là trung đẳng mà thôi. Chẳng qua là thối thể đan dược cực kỳ hiếm thấy, cũng đáng giá để đấu giá một phen.
Bộ truyền thừa này dĩ nhiên không chỉ là những đan phương mà Chân Linh phái không có, trong đó còn bao gồm một ít liên quan tới dược tính của linh thảo, bồi thực, đào hái; khống hỏa chi thuật, luyện đan tâm đắc vân vân khắp mọi mặt. Mỗi một luyện đan đại sư đều phải có một mặt độc đáo của kẻ đó, đối với những luyện đan sư khác đều có tham khảo ý nghĩa. Cái đó mới gọi là đá của núi khác có thể công ngọc, chính là cái đạo lý này.
Sau khi Thiên Cầm lão tổ đem ngọc giản để xuống, bộ luyện đan đại sư truyền thừa này trong hội trường đã được đấu đến cái giá sáu trăm ba mươi linh thạch.
Thiên Cầm lão tổ suy nghĩ một chút, trực tiếp ra giá bảy trăm thượng phẩm linh thạch.
Thiên Cầm lão tổ cuối cùng vẫn không thể đấu giá được bộ truyền thừa này, bởi vì tu sĩ ở lầu các thứ bốn mươi đồng thời đem giá đề thăng tới một ngàn thượng phẩm linh thạch, như vậy Thiên Cầm lão tổ đều có chút trố mắt đứng nhìn, cười khổ lắc đầu, nói:
- Đại thủ bút lớn như vậy, cái này tám phần là Thiên Nguyệt tông hoặc là Vũ Văn thế gia tới từ Trung Thổ rồi. Bộ truyền thừa này ở hải ngoại vô luận như thế nào cũng không có trị giá tới cái giá này.
Mấy món vật đấu giá đi qua, rốt cục có một món thiên địa linh vật xuất hiện làm Nhị sư tỷ Lý Huyền Như chân nhân tâm thần rung động.
Thương Hải Bích Tâm châu, địa cấp thượng phẩm Thủy chúc tính thiên địa linh vật!
Thương Hải Bích Tâm châu bình thường được gọi là Hải Dương Chi Tâm, là một viên châu tử toàn thân xanh biếc lớn chừng bằng quả đấm.
Thương Hải Bích Tâm châu sở dĩ được gọi là Hải Dương Chi Tâm nguyên nhân căn bản chính là trong lúc dung luyện loại linh vật này, tu sĩ bình thường trên tốc độ tu luyện muốn xa xa vượt qua cùng cấp tu sĩ. Hơn nữa lúc tu sĩ gặp địch đối chiến với nhau, tốc độ khôi phục chân nguyên cũng phải chiếm nhiều ưu thế. Nó là một loại linh vật đánh bại địch giành chiến thắng, rất được các Thủy chúc tính tu sĩ yêu thích.
Chân Linh phái lần này trong bảy tên tu sĩ phái ra, Huyền Điền chân nhân tu luyện là Mộc chúc tính công pháp. Lý Huyền Như tu luyện là Thủy chúc tính công pháp. Huyền Vũ chân nhân tu luyện Băng chúc tính công pháp. Huyền Bối chân nhân tu luyện Phong chúc tính công pháp. Huyền Châu chân nhân tu luyện Kim Thủy song chúc tính công pháp. Huyền Tuệ chân nhân tu luyện Hỏa chúc tính công pháp. Còn lại Huyền Tố chân nhân tu luyện là Thổ chúc tính công pháp.
Bảy người này đạt tới đoán đan trung kỳ điên phong, và công pháp tu luyện chúc tính đều không giống nhau. Hiển nhiên cũng do Chân Linh phái cố ý an bài như vậy, vì chính là để tránh khỏi ở trên buổi đấu giá này bởi vì cùng món linh vật mà nội bộ của bổn phái xuất hiện phân tranh.
Nghiêm chỉnh mà nói, Huyền Châu chân nhân nguyên vốn cũng có thể sử dụng Thương Hải Bích Tâm châu, mặc dù có chút không quá hoàn toàn thích hợp. Nhưng Huyền Châu chân nhân lần trước đã từng xuất thủ cạnh tranh qua địa cấp trung phẩm linh vật xuất hiện một lần, lần này lại không thể cùng Lý Huyền Như chân nhân tranh nhau nữa.
Thiên Cầm lão tổ nhìn Thương Hải Bích Tâm châu sắc mặt không ngừng biến ảo bày ra trên đài. Lục Bình đầu tiên là có chút không hiểu, nhưng mà lập tức từ trong một tia giễu cợt vui vẻ kia của Thiên Cầm lão tổ liền cảm giác xảy ra điều gì.
Nhị sư tỷ không muốn hướng về phía Thiên Cầm lão tổ mở miệng thỉnh cầu!
Không biết sao lần này Chân Linh phái đem tất cả bảo vật đều giao cho Thiên Cầm lão tổ toàn quyền xử lý. Nhị sư tỷ nếu muốn đấu giá được địa cấp thượng phẩm linh vật này, không thể không hướng về phía Thiên Cầm lão tổ cúi đầu. Mà Thiên Cầm lão tổ hiển nhiên cũng đã sớm ý thức được tình huống này, muốn nhìn xem Lý Huyền Như là cần sĩ diện hay là cần Thương Hải Bích Tâm châu.
Địa cấp thượng phẩm linh vật, bảo vật này ở tu luyện giới cũng coi là có thể gặp mà không thể cầu!
Huyền Sâm chân nhân nhìn ở trong mắt, trên mặt trầm ngâm chốc lát, đang muốn mở miệng nói chuyện, nhưng bên cạnh Huyền Hư chân nhân kéo ống tay áo của ông ta một cái. Huyền Sâm chân nhân khẽ thở dài một cái, cuối cùng là không nói ra lời.
- Ha ha.
Đổng lão tổ vẫn giữ một bộ mặt chưa nói đã cười, nói tiếp:
- Người phách mại đối với linh vật này yêu cầu cũng tương đối kỳ lạ. Đây là một vị pháp tướng kỳ đạo hữu có ý đồ khai tông lập phái ở hải ngoại, không biết sao căn cơ nông cạn. Vì vậy phải dùng linh vật đổi lấy một ít đan dược để có thể nhanh chóng tăng tiến tu vi của môn hạ đệ tử. Hơn nữa những thứ đan dược này đạo hữu hạn định chất lượng mặc dù không cao, nhưng số lượng lại cực kỳ khổng lồ, đa số đều dung huyết trung hậu kỳ cùng với đoán đan sơ kỳ đan dược. Dĩ nhiên, chư vị đang ngồi đều là người sáng suốt, viên Thương Hải Bích Tâm châu này giá trị bao nhiêu, cũng không cần Đổng mập mạp ta nói nhiều. Tất cả mọi người không tự để mất mặt mũi là được.
Đổng lão tổ vừa dứt lời, trên ngọc bàn trước mặt cũng đã xuất hiện bảy tám trữ vật đại, hơn nữa trong hội trường cũng liên tiếp có năm sáu tu sĩ giơ tay gọi người hầu lại, đặt năm sáu cái trữ vật đại đặt ở trên mộc bàn, đưa đến trước mặt của Đổng lão tổ.
Yêu cầu đổi lấy Thương Hải Bích Tâm châu thật ra thì cũng có chút gây khó khăn. Trong tu sĩ đang ngồi đây, có lẽ không ít người trên người mang theo bảo vật cùng linh thạch hoàn toàn có thể có giá trị tương đương cùng viên Thương Hải Bích Tâm châu này. Nhưng bọn họ đều là cao cấp tu sĩ của tu luyện giới, trên người làm gì lại mang theo một lượng lớn đan dược dành cho dung huyết trung hậu kỳ tu sĩ cùng với đoán đan sơ kỳ tu sĩ có thể dùng để tu luyện chứ?
Mà có thể đem đủ những đan dược này, trừ các môn phái trong những ngôi lầu các trôi lơ lửng ở giữa không trung vốn có thâm hậu để uẩn ra, cũng là mấy vị luyện đan sư hoặc là luyện đan đại sư ẩn giấu ở trong hội trường có lẽ sẽ có thực lực này.
Lục Bình thấy sắc mặt của Lý Huyền Như có chút không cam lòng, suy nghĩ một chút nói:
- Thương Hải Bích Tâm châu này đối với sư tỷ rất trọng yếu đúng không?
Lý Huyền Như chân nhân cắn cắn đôi môi, thấp giọng nói:
- Không dối gạt sư đệ, lão sư từng nói qua, lấy tư chất của sư tỷ ta, cho dù có thể dung luyện địa cấp thượng phẩm linh vật, tương lai ngưng kết thất phẩm kim đan cũng phải tốn kém nhiều, còn nếu muốn đột phá trở thành pháp tướng tu sĩ sợ càng là khó khăn hơn nữa. Chỉ có Thương Hải Bích Tâm châu bởi vì ngoài công hiệu có thể rút ngắn quá trình tu luyện, có lẽ có thể giúp sư tỷ ta đột phá chướng ngại của pháp tướng kỳ.
Lục Bình cười cười, nói:
- Bất kể nói thế nào cơ hội đang ở trước mắt, sư tỷ không thử một lần sao được, biết đâu sư tỷ có thể đấu được vật phẩm này cũng không biết chừng!
Lý Huyền Như không dấu vết nhìn Thiên Cầm lão tổ sau lưng một cái, thấp giọng nói:
- Sư tỷ ta như thế nào lại nguyện ý buông bỏ nó. Mặc dù trên người sư tỷ ta cũng có mấy món bảo vật năm xưa có được, nhưng so với Thương Hải Bích Tâm châu này kém hơn quá nhiều, đừng nói chi là dung huyết kỳ đan dược gì đó.
Nói tới chỗ này, Lý Huyền Như chân nhân lại thấp giọng truyền âm nói:
- Ngày đó sư thúc không nói lời gì liền bắt giữ Ân sư đệ cùng đám ba người ta, rồi lại bị đệ làm mất mặt rất lớn, bây giờ không chừng đắc ý chờ bọn ta hướng sư thúc cúi đầu. Bọn ta nếu thật đúng là hướng sư thúc cúi đầu, sau khi trở về môn phái, không cần bản thân sư thúc mở lời khoe khoang, mọi người trong lầu các cũng đều sẽ hướng sư trưởng của mỗi người hồi báo mọi sự diễn ra trong buổi đấu giá này. Chuyện này có thể ở trong môn phái che giấu được không? Người này cùng lão sư năm đó có tất cả mọi ân oán tình cừu, tâm tư thủ đoạn lại là một người lợi hại thuộc hàng nhất đẳng, làm gì sẽ bỏ qua cơ hội đả kích lão sư như thế này chứ.
Trong lầu các, mọi người mặc dù không cách nào biết được Lý Huyền Như chân nhân truyền âm nói gì, nhưng cũng có thể đoán được e rằng có liên quan đến Thiên Cầm lão tổ. Tất cả mọi người đều mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm yên lặng mà ngồi, người nào cũng đều không lên tiếng.
Lục Bình cũng thấp giọng nói:
- Sư tỷ, vậy cũng không nhất định, nói không chừng linh vật này bị chúng ta đổi đến trong tay cũng chưa biết chừng.
Lục Bình mặc dù là thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ, nhưng cũng không dùng truyền âm, làm sao có thể giấu giếm được mọi người trong lầu các. Thiên Cầm lão tổ chợt lóe một đạo hàn ý lẫm liệt rồi biến mất, lại bị thần niệm bén nhạy của Lục Bình trong nháy mắt nắm bắt được.
Lý Huyền Như lập tức liền phản ứng kịp, sư đệ mình là một vị luyện đan đại sư, cứ nghĩ đến Linh Thủy Dựng Mạch đan bị môn phái tôn sùng làm vật chí bảo, còn có tiểu Đoán Linh đan thần bí kia, có lẽ nói không chừng tiểu sư đệ thật đúng là có biện pháp.
Nhưng Lý Huyền Như lại nghiêm mặt nói:
- Sư đệ, Thương Hải Tị Thủy Châu này không cần cũng được, sư tỷ biết trong tay ngươi có không ít bảo vật. Nhưng những thứ đồ này có thể không lộ ra ngoài thì không nên lộ ra ngoài vội. Dù sao đệ bây giờ cũng chỉ là đoán đan trung kỳ tu sĩ thôi, dù có thực lực của đoán đan hậu kỳ tu sĩ, nhưng ở trong mắt chân chính đoán đan hậu kỳ tu sĩ, đệ cuối cùng vẫn không bị bọn họ chân chính xem là đối thủ cùng tầng thứ. Đây chính là lời của lão sư năm đó muốn nói cùng đệ. Chỉ là bởi vì đệ sau đó ở Hoàng Ly đảo coi như cẩn thận dè dặt, lại có sư trượng ở Hoàng Ly đảo trấn giữ chiếu cố, lúc này mới không tận mặt dặn dò đối với đệ.
Lục Bình không ngờ tới lão sư đã từng đánh giá qua mình như vậy. Hắn đem lời của lão sư do Nhị sư tỷ chuyển thuật lại nghiền ngẫm một phen, biết đây là lão sư đối với mình quan ái, liền trịnh trọng gật đầu một cái.
Nhưng mà, Lục Bình lập tức lại không cho là quan trọng cười cười. Lần này hắn thật sự muốn đem Thiên Cầm lão tổ vứt ở một bên, đem Thương Hải Bích Tâm châu đoạt xuống, vậy quả thật chính là hung hăng làm mất thể diện của Thiên Cầm lão tổ rồi.
Lục Bình tìm trong nhẫn trữ vật chốc lát, lại châm chước một phen, sau đó đem một cái trữ vật đại đặt ở trên tiểu truyền tống trận. Ở trong lầu các, trừ Thiên Cầm lão tổ ra, tất cả mọi người trong ánh mắt đều hiện vẻ kinh ngạc. Trữ vật đại biến mất sau khi bị Lục Bình khởi động tiểu truyền tống trận.
Đổng lão tổ đang nhất nhất tra xét trữ vật đại đặt ở trên ngọc bàn, cũng đem số lượng đan dược chứa đựng trong mỗi một cái trữ vật đại báo lên một phen. Nhưng mà lão ta vẫn còn có chút thất vọng. Những thứ đồ này về giá cả thì cũng không phân cao thấp với địa cấp thượng phẩm linh vật. Chẳng qua là so với kỳ vọng của lão hữu ủy thác lão ta phách mại viên Thương Hải Bích Tâm châu vẫn là chênh lệch quá xa.
Đang lúc này, trên ngọc bàn bên cạnh Đổng lão tổ đột nhiên lần nữa sáng lên một đạo ánh sáng. Đổng lão tổ có chút kinh ngạc, đem trữ vật đại mới xuất hiện cầm trong tay, dùng thần niệm quét qua, thần sắc kinh ngạc trên mặt càng thêm rõ ràng, khiến cho những tu sĩ đấu giá khác vạn phần tò mò.
Nhưng Đổng lão tổ biểu lộ kinh ngạc không phải là bởi vì trong trữ vật đại này chứa đựng bao nhiêu đan dược. Ngược lại, trong cái trữ vật đại này chỉ chứa đựng ít ỏi vài bình đan dược cùng hộp ngọc mà thôi.