Lục Bình lưu Lục Đại Quý ở lại trong phòng tu luyện muốn nó củng cố tu vi. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn lại đem Tam Linh cũng lưu lại nơi này dùng để trông chừng động phủ, và cũng là hộ pháp cho Lục Đại Quý tu luyện.
Hồ Lệ Lệ có chút chần chờ hỏi:
- Lấy tu vi Tam Linh bây giờ, nhất định là một đại trợ lực của huynh, sao không để cho bọn chúng xuất chiến?
Lục Bình vừa chạy ra ngoài, vừa nói:
- Tam Linh thân phận ở trong Thâm Hải Yêu Vực đã bộc lộ ra một lần. Hiện giờ ở bên ngoài đã có Nguyên Thủy cự ngạc tại hiện trường, nhất định có thể nhận biết thân phận Bích Hải linh xà. Một khi thân phận Tam Linh lần nữa bại lộ, chẳng những sự tình ta xông vào Thâm Hải Yêu Vực sẽ bị yêu tộc biết được, mà chỉ cần một chuyện thân phận của Tam Linh không thôi cũng sợ rằng chẳng những yêu tộc sẽ truy cứu, mà nhân tộc cũng sẽ truy cứu.
Hồ Lệ Lệ có chút lo lắng hỏi:
- Thế nên làm thế nào cho phải bây giờ? Tam Linh thân phận một ngày nào đó dù sao cũng phải phơi bày ra ban ngày ban mặt đó, nếu là sẽ dẫn tới Bích Hải linh xà nhất tộc can thiệp, chẳng phải là mọi chuyện hỏng bét hơn hay sao?
Bích Hải linh xà nhất tộc đó là thế lực khổng lồ, ở Đông Hải cùng tồn tại giống như Thủy Tinh cũng như vậy, ngay cả Nguyên Thủy cự ngạc cũng không phải là đối thủ. Lục Bình trầm mặc chốc lát, nói:
- Dù sao rồi thì cũng có biện pháp.
Lúc này, hộ đảo đại trận của Hoàng Ly đảo trên bầu trời sau khi tan vỡ, nhân tộc tu sĩ cùng yêu tộc tu sĩ đã chiến thành một đoàn. Trên bầu trời, trên đảo, ở trong biển, khắp nơi đều là chiến trường nhân yêu hai tộc đại chiến. Kiến trúc mà Lục Bình cùng mọi người khổ cực kinh doanh trên Hoàng Ly đảo mười phần thì có tám chín đã bị phá hủy.
Nếu nói hộ đảo đại trận, thật ra thì cũng không phải là một thứ phảng phất như cái mu rùa đen chỉ để cho địch nhân kéo đến tấn công. Ngược lại, nó giống như một tòa thành tường do người phàm kinh doanh: khi gặp phải phe địch kéo đến tấn công tập kích, chẳng những đảm nhiệm tác dụng bảo vệ, hơn nữa tu sĩ được đại trận bảo hộ còn có thể bằng vào đại trận bảo vệ triển khai phản công đối với địch nhân bên ngoài đại trận.
Chẳng qua là lần này yêu tộc tấn công Hoàng Ly đảo với số lượng tu sĩ vượt xa dĩ vãng. Trừ ba vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ lĩnh đội ra, đoán đan trung kỳ yêu tu đạt tới tám tên, đoán đan sơ kỳ có mười ba mười bốn tên. Trừ lực lượng này ra, còn có bảy tám tên mới vừa bị Khúc Huyền Thành đám người làm cho trọng thương. Đám yêu tu con ông cháu cha này còn năm sáu tên hoàn hảo không hao tổn gì, chẳng qua là sau đó đều bị dọa sợ, một mực không tham dự công kích đối với hộ đảo đại trận. Cho đến khi đại trận bị công phá, thấy yêu tộc đã đại chiếm thượng phong, bọn chúng mới hợp lực giết được mấy nhân tộc dung huyết kỳ tu sĩ, lúc này mới lại lần nữa lớn lối cả lên.
Vào lúc Lục Bình cùng Hồ Lệ Lệ bay tới nơi, đúng dịp thấy Trịnh Khiết bị một đám yêu tộc con ông cháu cha này quần đấu khiến cho hộc máu, từ giữa không trung rơi xuống. Một tên đoán đan tầng hai yêu tu phát ra tiếng gào thét hưng phấn, phóng tới Trịnh Khiết đang té xuống đất.
Trịnh Khiết là mật hữu tốt nhất của Hồ Lệ Lệ. Thấy hảo hữu gặp nạn, Hồ Lệ Lệ vội vàng hướng địa phương mà Trịnh Khiết rơi xuống đó bay đi, nhưng cũng đã không còn kịp nữa rồi.
Mắt thấy Trịnh Khiết sẽ phải hương tiêu ngọc vẫn, Hồ Lệ Lệ liền nghe thấy sau lưng đột nhiên có một tiếng rít bén nhọn, một thanh trường tiên phảng phất như lưu thủy vậy phá vỡ hư không, ở trong tiếng huýt gió chưa kịp truyền tới tai của tên yêu tu kia, thì thủy tiên đã đem yêu tu quất đứt ra thành hai đoạn.
"Bốp" một tiếng, tiếng nổ giòn rốt cục truyền tới sau khi huyết nhục của yêu tu đã bị đánh văng tung tóe. Đồng thời cũng làm thức tỉnh năm sáu yêu tộc tu sĩ mới vừa hóa hình đang xem náo nhiệt nơi xa. Mới vừa rồi bởi vì ngược sát mấy nhân tộc tu sĩ cấp thấp mà tạo dựng lên lòng tin nhất thời đất băng tan rã. Lục Bình đoán đan tầng năm uy áp thi triển ra, năm sáu yêu tộc tu sĩ nhìn qua phảng phất là một loại hoàn khố này nhất thời phát một tiếng kêu, xa xa thối lui ra khỏi Hoàng Ly đảo.
Lục Bình tự nhiên sẽ không đem thời gian lãng phí lên trên người những tên quỷ nhát gan này. Hồ Lệ Lệ đã bay đi, đem Trịnh Khiết cứu lên, chẳng qua là Trịnh Khiết đã bị thương thật nặng, nhìn dáng dấp xem ra không tu dưỡng ba hai năm, đừng mơ tưởng hoàn toàn khang phục.
Lục Bình thấy Hồ Lệ Lệ luống cuống tay chân lấy ra một bình chữa thương đan dược, liền đem một viên chữa thương đan dược thủy luyện giao cho Hồ Lệ Lệ, nói:
- Thủy luyện đan dược đối với chữa thương có hiệu quả rất tốt, nàng hãy bảo hộ tốt cho nàng ta.
Hồ Lệ Lệ gật đầu một cái, nói:
- Bản thân huynh cũng cẩn thận. Ta bây giờ dầu gì cũng đoán đan tầng ba tu vi, có Tử Tinh phong yêu binh đại trận ở đây, bình thường đoán đan trung kỳ tu sĩ nếu muốn giết ta cũng phải không dễ.
Hồ Lệ Lệ chủ tu trận pháp, Tử Tinh phong yêu binh đại trận ở trong tay nàng mới có thể phát huy ra uy lực lớn hơn.
Hoàng Ly đảo nhân tộc tu sĩ bây giờ rõ ràng ở thế hạ phong. Mặc dù trước đó một đám hảo hữu của Lục Bình bởi vì nguyên nhân xuất phát từ lời yêu cầu của hắn, trong lúc vô tình đã bay tới Hoàng Ly đảo trấn giữ. Nhưng nếu tính luôn Khúc Huyền Thành chân nhân cũng bất quá chỉ có mười hai mười ba người. Hơn nữa còn bởi vì những năm này Hoàng Ly đảo kinh doanh càng ngày càng trọng yếu, nên trên đảo đã có đoán đan kỳ tu sĩ lui tới. Lúc đại chiến bộc phát, vừa khéo trên đảo còn có mấy vị bổn phái đoán đan kỳ tu sĩ, vốn định là ra biển thăm dò một chỗ hiểm địa, bây giờ lại vừa đúng thành lực lượng trợ giúp cực tốt để chống cự yêu tộc xâm lấn.
Trong bầu trời, Khúc Huyền Thành chân nhân đã bị Mặc Uy chân nhân cùng Ngao Liệt chân nhân liên thủ ngăn cản. Ngao Liệt chân nhân mặc dù chỉ có đoán đan tầng bảy tu vi, nhưng bởi vì xuất thân từ Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc, thực lực của hắn đủ để cùng tên đoán đan tầng tám tu sĩ đánh đấu. Hai người liên thủ ngược lại cũng ngăn cản được Khúc chân nhân.
Cơ Huyền Hiên cùng Ân Huyền Sở hai người phối hợp ăn ý, tu vi song song đột phá đoán đan trung kỳ, khi Lục Bình chưa trở về, hai người này nguyên bản là chiến lực cao nhất trừ Khúc Huyền Thành chân nhân ra. Nhưng hai người này bởi vì lúc trước một lần ra đảo đánh bất ngờ, liên tiếp chém giết ba tên yêu tộc đoán đan sơ kỳ thuộc hàng con ông cháu cha, nên bị Lục Hải chân nhân theo dõi.
Hai người liên thủ mặc dù tự tin có thể lực địch đoán đan sáu tầng tu sĩ, nhưng làm gì có thể là đối thủ của Lục Hải chân nhân là một vị tân tấn đoán đan hậu kỳ tu sĩ như vậy. Cũng may lần này đoán đan kỳ tu sĩ của bổn phái dừng lại ở trên Hoàng Ly đảo có một vị đoán đan tầng năm tu sĩ, tên là Huyền Sách chân nhân, đã chủ động cùng hai người liên thủ, miễn cưỡng chặn lại được sự tấn công Lục Hải chân nhân. Nhưng bất quá ba người cũng kéo dài hơi tàn mà thôi. Huyền Sách chân nhân đã sớm trọng thương hộc máu. Khôi lỗi chiến sĩ của Cơ Huyền Hiên đã bị đánh nát hai con. Ân Huyền Sở cũng chỉ có thể ỷ vào độn thuật thần thông quỷ mị miễn cưỡng hỗ trợ, mắt thấy sẽ không chống chịu được nữa rồi.
Lục Bình thần niệm quét ngang, rất nhanh liền đem tình cảnh trên Hoàng Ly đảo chưởng khống thất thất bát bát. Đồng thời thần niệm của Lục Bình cũng bại lộ vị trí của hắn, nhất thời có hai tên đoán đan trung kỳ yêu tu hướng hắn bay tới.
Lục Bình hừ lạnh một tiếng, dưới chân lam quang chợt lóe, cũng tránh được đòn hai người đánh vào, hướng phương hướng một bên kia phi độn đi.
Hai tên yêu tu cho là Lục Bình khiếp chiến, đua nhau chửi mắng, cười đùa hướng Lục Bình đuổi theo.
Trần Luyện lúc này đang cùng một vị Chân Linh phái đoán đan sơ kỳ tu sĩ liên thủ đối kháng một tên đoán đan trung kỳ yêu tu. Vị Chân Linh phái đoán đan sơ kỳ tu sĩ này cũng xuất thân Luyện Khí điện, trong ngày thường bội phục luyện khí thuật của Trần Luyện, cùng hắn có nhiều giao vãng lui tới. Lần này hắn ra biển nguyên bản là định tìm một loại linh tài hiếm hoi, không ngờ cũng đụng phải chuyện này, không thể làm gì khác hơn là cùng Trần Luyện liên thủ bối thủy đánh nhau một trận với kẻ địch.
Lần này yêu tộc đánh bất ngờ, bởi vì chỉ tính đoán đan trung kỳ yêu tu là đã đạt đến tám tên. Bất đắc dĩ, Trần Luyện, Mã Ngọc, Chung Kiếm, Diêu Dũng, Đỗ Phong đám người mặc dù chưa đột phá đoán đan trung kỳ, cũng đua nhau lựa chọn vượt cấp khiêu chiến. Mặc dù tất cả không phải là đối thủ, nhưng cũng dùng hết biện pháp miễn cưỡng dây dưa. Tình hình như thế, mười mấy vị đoán đan sơ kỳ yêu tộc tu sĩ liền không còn đối thủ nào để đánh, nhất thời không chút kiêng kỵ, bắt đầu tru diệt dung huyết kỳ tu sĩ trên Hoàng Ly đảo.
Cũng may hai ngàn dung huyết kỳ tu sĩ trên đảo cũng không phải là để mặc cho người xẻ thịt. Một ít dung huyết hậu kỳ tu sĩ liên thủ lại, bày ra Chân Linh phái "Tam tài ngũ hành đạo binh đại trận", miễn cưỡng ngăn cản đoán đan sơ kỳ yêu tu công kích, nhìn qua cũng nguy ở trong chớp mắt.
Còn dư lại dung huyết trung kỳ trở xuống tu sĩ không thể không ngăn cản các loại yêu thú từ trong đại dương không ngừng xông lên đánh vào Hoàng Ly đảo.
Phương Uy, Phương Hà, Vương Kỳ, Điền Việt bốn người tạo thành một đoàn thể nhỏ. Trong bốn người này chỉ có Điền Việt chưa đột phá dung huyết trung kỳ. Phương Uy, Phương Hà hai người mới vừa liên thủ chặn lại một con dung huyết sáu tầng yêu thú, rồi sau đó Vương Kỳ từ một bên đột nhiên thi hành sát thủ, một kiếm đâm xuyên đầu lâu của yêu thú.
Phương Uy, Phương Hà rất hâm mộ nhìn thượng phẩm phi kiếm trong tay Vương Kỳ. Phương Hà thì càng toan khí (mùi chua do ghen tị) ngất trời, nói:
- Cũng không biết ngươi đi đạp phải cái vận cứt chó gì, không ngờ lại có thể giúp được một chuyện cho Trần Luyện chân nhân, được thưởng một thanh thượng hào phi kiếm như vậy. Lực công kích của nó sợ là so sánh cùng đỉnh cấp pháp khí cũng không kém gì bao nhiêu.
Vương Kỳ đắc ý cười cười, Điền Việt thì lập tức tiến lên, đem da, thịt của con yêu thú này phân giải, lại dùng một cái bình ngọc đựng không ít huyết dịch, đồng thời sắc mặt vui mừng, nói:
- Dung Huyết châu, ha ha, sáu viên Dung Huyết châu!
Ba người đều vui mừng, sáu viên dung huyết sáu tầng Dung Huyết châu này có thể trị giá không ít linh thạch, đủ cho bọn họ từ chỗ Phương Đào phụ thân của Phương Uy, Phương Hà đổi lấy không ít tu luyện đan dược. Những đan dược này đều xuất từ Lục Huyền Bình đại sư trong ngày thường luyện thủ, tuyệt đối đều là tinh phẩm, luôn luôn đều cung không ứng cầu, chỉ có Phương Uy, Phương Hà là con gái ruột thịt của Phương Đào mới có thể từ chỗ Phương Đào đòi được một ít phân ngạch, nhưng cần phải đổi lấy linh thảo, linh tài, một chút cũng không thể thiếu.
Vương Kỳ nhìn Điền Việt đem sáu mai Dung Huyết châu thu vào tựa như thu bảo bối, bất đắc dĩ nói:
- Điền Việt, ngươi năm đó dầu gì cũng xem qua Lục Huyền Bình đại sư luyện kiếm, sao tu vi đến dung huyết kỳ rồi, thực lực vẫn còn hồ đồ như vậy. Bây giờ yêu thú tràn vào Hoàng Ly đảo càng ngày càng nhiều, chính ngươi cũng cần phải ngàn vạn lần cẩn thận.
Điền Việt có chút ngượng ngập cười cười. Lần này bốn người tụ chung một chỗ, Điền Việt thực lực thấp đến đáng thương, chỉ có thể xuất thủ đối phó một ít luyện huyết kỳ yêu thú, đụng phải dung huyết sơ kỳ yêu thú thường thường sẽ bị đánh ôm đầu trốn chui như chuột, còn phải nhờ đám người Vương Kỳ ở một bên hiệp trợ.
Chính vào lúc này, một con dung huyết hậu kỳ yêu thú đột nhiên độn lên Hoàng Ly đảo. Con nửa bước hóa hình yêu thú này vừa mới lên tới liền hướng bọn bốn người Vương Kỳ vọt tới.
Vương Kỳ thấy bốn phía đều là yêu thú, sắc mặt đại biến, nói:
- Lần này thảm rồi, liều chết đánh một trận đi!
Điền Việt càng là bị dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch, nhưng đột nhiên đang lúc phảng phất nghĩ tới điều gì, run run rẩy rẩy từ trong trữ vật đại lấy ra một cái bình ngọc, mở nắp ra, phất tay đem đồ vật bên trong toàn bộ tát đi ra ngoài. Bảy tám viên thuốc màu đen tản mát ra mùi thơm nồng nặc, chiếu xuống bên người của con dung huyết hậu kỳ yêu thú kia.
Đang đứng ở bên người Điền Việt, Phương Uy hít hai hơi, trong bụng nhất thời phát ra tiếng kêu rột rột, Phương Hà, Vương Kỳ cũng như thế.
Phương Hà sắc mặt có chút đỏ lên, quay đầu lại hung tợn nhìn chòng chọc Điền Việt một cái, nói:
- Ngươi đây là cái đan dược gì, làm gì mà quái vậy?
Nhưng không đợi Phương Hà nói xong lời, phía trước một trận gào thét lung tung truyền tới. Phương Hà cùng mọi người thường ra biển săn giết yêu thú đều biết, đây là có yêu thú trước khi chết phát ra tiếng rên rỉ.
Ba người định thần nhìn lại, chỉ thấy bảy tám con dung huyết trung kỳ, tiền kỳ yêu thú hướng dung huyết hậu kỳ yêu thú mới vừa hướng bọn họ đuổi theo vọt tới. Dung huyết hậu kỳ yêu thú nhất thời giận dữ, liên tiếp đánh bay ba con yêu thú, nhưng những yêu thú khác vẫn như cũ hướng nó vọt tới.
Dung huyết hậu kỳ yêu thú giận dữ, nhất thời ra đòn tử thủ, liên tiếp xé nát hai con dung huyết yêu thú hướng nó vọt tới. Lần này, những yêu thú khác phảng phất đạt thành một cái hiệp nghị gì vậy, cùng nhau phát ra tiếng trống giận, hướng dung huyết hậu kỳ yêu thú vọt tới, tám chín con yêu thú nhất thời đánh giết loạn xạ chung một chỗ, đem bọn Phương Uy bỏ ở một bên, nhìn mà trợn mắt há mồm.
Vương Kỳ nghiêng đầu nhìn Điền Việt hỏi:
- Chuyện gì xảy ra, là ngươi mới vừa tung ra ra mấy viên dược hoàn kia, có đúng hay không?
Phương Uy, Phương Hà cũng khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc. Điền Việt đắc ý cười một tiếng, nói:
- Cài này gọi là Nga Biễu đan, là ta dùng mấy trăm cây trăm năm linh thảo do mình bồi dục mới từ từ chỗ Phương tiên trưởng đổi lấy đan phương, đối với dung huyết sơ trung kỳ yêu thú là hữu hiệu nhất. Nó có thể làm cho bọn chúng cảm thấy đói bụng một cách nguyên thủy nhất mà làm mất đi lý trí. Bất quá những đan dược này đối với dung huyết hậu kỳ yêu thú liền không hiệu quả gì.
Vương Kỳ kinh ngạc nhìn Điền Việt hỏi:
- Ngươi không ngờ lại có thể luyện đan rồi? Ngạ Biễu đan là đan dược cấp bậc gì, sao chưa nghe nói qua?
Điền Việt "Hắc hắc" cười một tiếng, nói:
- Ta bây giờ còn là luyện đan học đồ nữa, Nga Biễu đan là luyện huyết hậu kỳ đan dược duy nhất ta luyện thành. Ngạ Biễu đan là một loại kỳ môn đan dược, cũng không ngờ còn có hiệu quả như vậy.
Phương Uy, Phương Hà liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng không biết trong tay phụ thân mình từ khi nào lại có loại đan phương này. Nhưng xem ra là phụ thân được Lục Huyền Bình chân nhân ủy thác hiệp trợ Hồ chân nhân quản lý Hoàng Ly đảo phường thị, có thể thu thập được một ít vật kỳ quái như vậy cũng là bình thường.
Phương Uy phảng phất nghĩ tới điều gì, kinh ngạc nói:
- Luyện đan luôn luôn đi với luyện đan lô, ngươi thậm chí ngay cả luyện đan lô đều có rồi?
Lò luyện đan, đối với dung huyết kỳ tu sĩ mà nói chẳng khác nào một đại bảo bối, giống như luyện đan lô pháp bảo đối với luyện đan tông sư vậy.
Chân Linh phái muốn bồi dưỡng luyện đan sư, luyện đan học đồ là không có tư cách nào chấp chưởng luyện đan lô. Muốn luyện tay, nhất định phải đi vào trong Đan các sử dụng lò luyện đan của môn phái, còn có rất nhiều hạn chế nữa. Điền Việt hàng năm sống ở Hoàng Ly đảo, mọi người biết được Điền Việt căn bản không đi qua Thiên Linh sơn. Điền Việt không dám ra biển săn giết yêu thú, chỉ bằng vào kinh doanh linh điền trên đảo kiếm lấy linh thạch.
Nếu muốn mua được một cái luyện đan lô căn bản là muôn vàn khó khăn.
Điền Việt bẽn lẽn gãi gãi đầu, nói:
- Luyện đan lô cũng từ Phương Đào tiền bối nơi đó mướn đó, là một cái lò luyện đan cấp thấp, mướn dùng giá cao thật là cao, Phương Đào tiền bối yêu cầu sẽ thu của ta một nửa đan dược mà ta luyện chế ra đấy.
Phương Hà thúy thúy hừ một tiếng, nói:
- Biết đủ đi nha ngươi, nếu là cho ngươi mướn, ngươi tất nhiên là mang ở trên người tùy thời có thể dùng, đây chính là so với chấp chưởng một cái luyện đan lô không có gì khác nhau cả. Ngươi có thấy những luyện đan học đồ kia của bổn phái có ai giống như ngươi tùy thời tùy lúc cũng có thể dùng luyện đan lô để luyện tay không?
Điền Việt "Hắc hắc" cười khờ, không nói thêm gì nữa.
Chính vào lúc này, Vương Kỳ lại vui vẻ nói:
- Tốt lắm, những thứ dung huyết hậu kỳ yêu thú này sau một phen đánh giết đã lưỡng bại câu thương. Bây giờ chúng ta liên thủ, xem coi có thể săn giết cái đầu dung huyết tầng tám yêu thú bị thương này hay không.
...
Lục Bình mang theo hai tên đoán đan trung kỳ yêu tu sau lưng ở trên trời trong chớp mắt vòng vo nửa vòng, thấy Trần Luyện ở chỗ này, thủy tiên trong tay giương lên, liền hướng đoán đan trung kỳ yêu tu đang đối chiến cùng Trần Luyện và Luyện khí điện sư đệ của hắn đánh vụt đi.
Yêu tu đang cùng Trần Luyện hai người dây dưa, đợi đến khi phát hiện Lục Bình đánh lén, đã sớm không tránh thoát, chỉ có thể tận lực tránh qua yếu hại, hết sức hướng một bên nhanh chóng lắc người đi.
"Ba" lại là một tiếng trong trẻo vang lên, huyết nhục văng tung tóe, hộ thân cương khí trên người yêu thú đã sớm vỡ vụn, trên lưng của nó cũng xuất hiện một đạo vết roi bề sâu chừng một tấc, kéo theo đó còn là yêu tu rống lên một tiếng thê lương.
Trần Luyện ngẩng đầu nhìn thấy Lục Bình, trên mặt lập tức vui mừng, cổ tay lật một cái, một thanh kim kiếm hướng Lục Bình ném đi.
Kim kiếm bay ở giữa không trung, phảng phất phát hiện ra Lục Bình tồn tại vậy, nhất thời một trận kiếm ngân vui mừng vang lên. Lục Bình khẽ mỉm cười xoay người lại, Kim Lân kiếm thân kiếm chấn động, sau lưng Lục Bình đánh một vòng tròn, định ở trên đỉnh đầu của hắn, chỉ hướng về phía hai tên đoán đan trung kỳ yêu tu đuổi theo Lục Bình ở xa xa.