Thiên Lâm lão tổ chấp liễu vãn bối, bất quá xác thực là bất ty bất kháng cười hàm tiếu nói:
- Vợ chồng vãn bối may mắn được Đoán Linh đan, miễn cưỡng thành tựu bát phẩm kim đan.
Thiên Linh lão tổ tiếng nói vừa dứt, Phùng Hư Đạo sau lưng Đạo Thăng lão tổ sắc mặt liền lại biến đổi. Hắn mặc dù sớm có suy đoán hai người này sau khi lên cấp pháp tướng kỳ thực lực đại tăng là bởi vì ngưng kết kim đan phẩm cấp so với hắn cao hơn, nhưng bây giờ nghe Thiên Lâm lão tổ chính miệng nói ra, trong lòng còn là phiền muộn muốn chết.
Nhưng Đạo Thắng lão tổ cũng gật đầu một cái, nói:
- Khương Thiên Lâm ngươi năm đó nguyên bản là Bắc Hải thiên chi kiêu tử, nếu không phải Phùng Hư Đạo tu luyện sớm hơn ngươi ba mươi năm, sợ là đã sớm bị ngươi xa xa bỏ rơi lại ở phía sau rồi.
Phùng Hư Đạo đành ở sau lưng Đạo Thắng lão tổ cúi hẳn đầu nhìn xuống đất. Mọi người mặc dù không nhìn thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng cũng biết bây giờ Phùng Hư Đạo tất nhiên vô cùng lúng túng.
Nhưng Phùng Hư Đạo lại đối với lần này không dám có chút oán hận, bởi vì Đạo Thắng lão tổ chẳng những là cột trụ của Huyền Linh phái, còn là thụ nghiệp ân sư của Phùng Hư Đạo hắn.
Đạo Thắng lão tổ vừa liếc nhìn Liễu Thiên Linh, vừa nói:
- Ngươi tuy thành tựu bát phẩm kim đan, nhưng lại chỉ dùng ba phần thiên cấp hạ phẩm thiên địa linh vật, chỉ có thể thành tựu bát phẩm kim đan kém nhất trong số đó, không so được với Khương Thiên Lâm. Nếu không có Đoán Linh đan, xem ra ngươi cũng giống như Phùng Hư Đạo, nhiều nhất chỉ có thể dung luyện hai phần thiên cấp hạ phẩm, bất quá thực lực cũng còn kém hơn nửa bậc so với Phùng Hư Đạo.
Liễu Thiên Linh mặt không đổi sắc, ngoài miệng lại nói:
- Đạo Thắng tiền bối tuệ nhãn như đuốc, vãn bối bội phục.
Đạo Thắng lão tổ nhìn một cái liền đem lai lịch vợ chồng Khương Thiên Lâm nhìn thấy thất thất bát bát, Đạo Diễn lão tổ bên cạnh sắc mặt cũng biến đổi không ngừng. Lão biết Đạo Thắng lão tổ bình luận như vậy trừ là tăng thêm chút áp lực cho Chân Linh phái ra, cũng là đang nói cho lão biết, hai vợ chồng này đúng là có thực lực liên thủ cùng lão chống đỡ được.
Bát phẩm kim đan, năm đó Bắc Hải tu luyện giới chỉ có Đạo Thắng lão tổ cùng Thiên Tượng lão tổ hai người thành tựu. Hiện nay trong Chân Linh phái Nhị đại đệ tử lại có hai người thành tựu bát phẩm kim đan, hơn nữa còn là nắm giữ Chân Linh phái trấn phái truyền thừa bí thuật "Tề Mi Như Tân" là loại thần thông có thể vượt cấp khiêu chiến. Chân Linh phái bằng vào vợ chồng Thiên Phàm Thiên Tuyết là đã có thể cùng chống lại với Đạo Thắng lão tổ. Đây cũng chỗ dựa trọng yếu nhất để Chân Linh phái có thể cùng ứng xử và đối đãi ngang hàng với Huyền Linh phái. Mà một khi hai vợ chồng Khương Thiên Lâm cũng lên cấp pháp tương trung kỳ, như vậy Huyền Linh phái tất nhiên sẽ bị Chân Linh phái lấy ưu thế tuyệt đối áp đảo xuống. Huống chi bây giờ Khương Thiên Lâm rõ ràng là một loại kinh tài tuyệt diễm giống như Đạo Thắng lão tổ năm đó. Một khi cũng thành công lên cấp pháp tướng hậu kỳ, Bắc Hải tu luyện giới làm gì còn có đất cho Huyền Linh phái đặt chân!
Đạo Thắng lão tổ gật đầu một cái, vừa nhìn về phía Thiên Phàm lão tổ, nói:
- Thiên Tượng hôm nay không có ở đây, xem ra Chân Linh phái bây giờ ngươi là đứng đầu, có mấy lời muốn nói đối với ngươi. Đạo Thạch lần này không ngờ lại bị Lý Huyền Âm của quý phái đánh lén thành trọng thương, nhìn tình huống tuy nói so với Thiên Khang năm đó tốt hơn không ít, nhưng không có năm sáu chục năm tĩnh dưỡng sợ là sẽ không khôi phục lại được. Lấy tu vi căn cơ Đạo Thạch, tuy nói lên cấp pháp tướng trung kỳ cực kỳ mong manh, nhưng ít nhiều vẫn là chứa một chút hy vọng. Nhưng lần này trọng thương, năm sáu chục năm trì hoãn dùng để dưỡng thương, tu vi không có được nửa điểm tiến bộ, một chút hy vọng lên cấp pháp tướng trung kỳ cuối cùng coi như là diệt. Cho nên lần này tới đây, chính là vì Đạo Thạch sư đệ đòi một chút công đạo.
Thiên Phàm lão tổ chưa lên tiếng nói, thì Thiên Tuyết lão tổ ở một bên liền mắng:
- Đạo Thạch kia bất quá tu vi bị tổn thương, Huyền Âm sư điệt của ta thì vẫn diệt. Ngươi muốn tới đòi công đạo? Chân Linh phái ta còn muốn hướng Huyền Linh phái ngươi đòi công đạo đây!
Huyền Linh phái Đạo Diễn lão tổ lúc này mở miệng phản bác:
- Chuyện nực cười, một đoán đan kỳ tiểu tu thôi, như thế nào có thể cùng so sánh với pháp tướng lão tổ?
Đây chính là lời nói ngu ngốc rồi! Huyền Âm Chân Nhân thành tựu thất phẩm kim đan, lấy tu vi đoán đan hậu kỳ của ông ta mà có bản lĩnh có thể đem Đạo Thạch lão tổ đánh lén thành trọng thương, sau khi lên cấp pháp tướng kỳ, tương lai thành tựu tuyệt đối ở trên Đạo Thạch lão tổ. Ở Chân Linh phái xem ra, Huyền Âm Chân Nhân lần này căn bản là thực hiện một vụ mua bán lỗ vốn thật to. Dĩ nhiên, tội khôi họa thủ chính là tên Băng Ly Ngao Ngọc kia.
Thiên Tuyết lão tổ mày liễu nhướn lên, chỉ Đạo Diễn lão tổ mắng:
- Thúi lắm! Đạo Thạch năm đó giết thê tử của Huyền Âm sư điệt, thù giết vợ bất cộng đái thiên, Huyền Âm sư điệt vì vợ báo thù, thiên kinh địa nghĩa!
Đạo Diễn lão tổ cười khẩy nói:
- Bất quá là một thứ yêu nghiệt mà thôi. Đạo Thạch sư đệ diệt đây chính là thanh lý môn hộ vì Chân Linh phái ngươi. Các ngươi không chịu nhận lấy nhân tình thì thôi, lại còn ân đền oán trả, đem Đạo Thạch sư đệ của ta đánh trọng thương, chẳng lẽ Chân Linh phái ngươi quả thật cùng yêu tộc cấu kết? Đầu tiên là cưới một con yêu nữ, sau nữa là còn có một yêu tộc tiểu cửu tử (em trai vợ), sợ rằng quý phái còn cất giấu một tên nghiệt chủng nhân yêu kết hợp nữa phải không? Nghe nói Lý Huyền Âm của quý phái bình sanh chỉ có một thân truyền nhập thất đệ tử, tên cái gì là Ân Huyền Sở gì đó, còn là thiên tài tu sĩ của Chân Linh phái, sợ rằng đa số người của quý phái cũng không hiểu biết thân phận của hắn nữa phải không?
Thiên Tuyết lão tổ sắc mặt thay đổi liên tục, đang muốn mở miệng phản bác, Đạo Thắng lão tổ lại mở miệng nói:
- Từ xưa đến nay nhân yêu bất lưỡng lập, quý phái chắc là biết phải làm gì rồi. Huyền Âm Chân Nhân của quý phái chết trước hết là bị yêu nữ cám dỗ, sau lại trúng kế của yêu tộc tu sĩ khích bác, cuối cùng mới gây thành bi kịch như vậy, có thể nói là tự rước lấy hậu quả. Bất quá, Huyền Âm kia cuối cùng cũng là trụ cột trong Nhị đại đệ tử của quý phái, lần này chuyện của Đạo Thạch sư đệ ta, quý phái là tất nhiên phải nhận lãnh nhân quả đó.
Thiên Phàm lão tổ lúc này trên mặt cũng mất đi nụ cười, trầm giọng nói:
- Ngươi muốn như thế nào?
Đạo Thắng lão tổ thản nhiên nói:
- Hoàng Ly đảo, các đảo lớn nhỏ trong phạm vi diện tích ngàn dặm quanh Hoàng Ly đảo toàn bộ trả lại Huyền Linh phái ta. Nơi đó nguyên bổn chính là phạm vi thế lực của Huyền Linh phái ta, lại bị quý phái cựu sào tước chiếm mấy chục năm nay. Lần này trả lại cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa!
Chưa nói diện tích ngàn dặm quanh Hoàng Ly đảo cơ hồ đã đem tất cả đảo tự dưới quyền Địa Khôn đảo cơ hồ toàn bộ bao gồm ở bên trong đó, chỉ tính một tòa Hoàng Ly đảo, bây giờ địa vị cũng đã không dưới một tòa trung bình đảo tự rồi.
Thiên Phàm lão tổ lúc này mặt đầy vẻ âm trầm nhưng đột nhiên cười, nói:
- Như vậy, vậy đánh nhau một cuộc thôi, hãy để cho hai vợ chồng tại hạ xem một chút coi Đạo Thắng sư huynh hơn năm mươi năm trôi qua đến tận bây giờ, tu vi rốt cuộc đã đạt tới loại trình độ như thế nào?
Vừa dứt lời, Thiên Tuyết, Thiên Phàm cùng Đạo Thắng lão tổ ba người liền đột nhiên biến mất ở trước Thiên Linh sơn trận pháp hộ tráo. Ngay sau đó, một loạt tiếng nổ còn mãnh liệt hơn cả tiếng sấm đột nhiên xuất hiện ở trên bầu trời bên ngoài Thiên Linh sơn. Toàn bộ đất trời như đột nhiên trở nên lúc sáng lúc tối, gió nổi mây vần. Mặt biển dâng lên hàng loạt con sóng lớn cao mười mấy trượng, gầm thét dữ dội, cuồn cuộn gầm thét ầm ĩ như hải quái khổng lồ, hướng tám phía mặt đất ào ào đổ tới. Một hướng trong đó dĩ nhiên chính là nhắm về phía Thiên Linh sơn. Lại một tiếng nổ vang nữa phát ra, sau khi sóng lớn đụng vào trên trận pháp hộ tráo của Thiên Linh sơn, chúng đã nổ vỡ tan tành, bọt nước trắng xóa tung đầy cả trời đất.
Đạo Diễn lão tổ bước tới một bước, cười lạnh nói:
- Ta cũng muốn nhìn một chút xem ngưng luyện bát phẩm kim đan lên cấp pháp tướng kỳ tu sĩ rốt cuộc có cái gì lợi hại!
Lời này lấy địa vị của Đạo Diễn lão tổ là lớn hơn bối phận của hai vợ chồng Khương Thiên Lâm mà nói, thì nghe vào trong lỗ tai người bên cạnh đã trở nên ê ẩm đầy vẻ ghen tức rồi.
Khương Thiên Lâm lão tổ hướng Liễu Thiên Linh lão tổ cười cười, lại thấy Liễu Thiên Linh lão tổ vẫn như cũ một bộ lãnh nhược băng sương, không ngờ lại trước một bước huơ ra chín con cái thanh sắc thủy lưu dài giống như hoán sa vậy, hướng Đạo Diễn lão tổ quấn quanh đi.
Đạo Diễn lão tổ "Hắc hắc" cười một tiếng, sau lưng đột nhiên xuất hiện một đạo môn hộ màu đen. Đạo Diễn lão tổ vừa lui về phía sau, toàn bộ thân thể nhất thời bị môn hộ màu đen nuốt mất biến mất. Liễu Thiên Linh lão tổ hừ lạnh một tiếng, thân hình theo sát rồi cũng không thấy đâu, chỉ để lại Khương Thiên Lâm lão tổ lúng túng cười cười, ngay sau đó cũng không thấy bóng dáng.
Phùng Hư Đạo chủ động hướng Thiên Giang lão tổ xuất thủ, hai người cũng không thi triển không gian thần thông, mà là một đường đại chiến hướng trời cao, càng bay càng lên cao.
Đạo Lễ lão tổ nhìn một chút Thiên Lô lão tổ trước mặt, than nhẹ một tiếng, nói:
- Năm đó ta ngươi hai người bản thân là bằng hữu tốt nhất, so tài thuật luyện đan, tham khảo phương pháp tu luyện, trao đổi linh thảo bồi thực thuật, không ngờ ta với ngươi ở trong môn phái địa vị càng ngày càng cao, ngược lại không thể giống như lúc trước không cố kỵ gì như vậy nữa. Hiện giờ càng là muốn binh nhung gặp nhau, thật là thế sự vô thường.
Thiên Lô lão tổ trong thần sắc cũng hiển lộ ra vẻ miễn hoài, nhưng rất nhanh liền đem những tâm tình này ẩn giấu đi, nói:
- Ta và ngươi đạo bất đồng, không cùng hợp mưu, hôm nay đánh nhau một trận là được.
Đạo Lễ lão tổ gật đầu, nghiêm mặt nói:
- Ta ngươi cũng coi là biết gốc biết rễ, bàn về tu vi ngươi tích lũy nếu so với ta còn thâm hậu hơn, nhưng trên tay ta có Chử Hải lô, ngược lại áp ngươi một đầu.
Thiên Lô lão tổ cười lạnh nói:
- Cứ đánh xong rồi nói!
...
Lục Bình ở trong địa huyệt tĩnh đợi mấy ngày, Lục Đại Quý rốt cục trở về, cũng mang đến cho Lục Bình hai tin tức xấu: một là toàn bộ trong Thâm Hải Yêu Vực đã có mấy cái loại bầy yêu tu hợp thành đội lục soát, đang ở trong yêu vực lục soát tung tích Lục Bình, trong đó Băng Ly nhất tộc tộc trưởng Ngao Ngọc thậm chí còn lấy ra một món địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật làm vật treo thưởng cho việc đánh chết Lục Bình, báo thù cho con trai.
Lục Bình nghe được tin tức này ngược lại rất buồn cười. Băng Ly nhất tộc bây giờ sợ là chỉ còn lại có một mình Ngao Ngọc, lại còn bày ra điệu bộ tộc trưởng. Bất quá Băng Ly nhất tộc này ngược lại cũng không hổ là đã từng là đỉnh cấp yêu tộc, cho dù đến lằn ranh diệt tộc, để uẩn vẫn là tồn tại, vừa ra tay chính là một món địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật, đủ để Bắc Hải đoán đan kỳ yêu tu điên cuồng.
Tin tức thứ hai chính là tin đồn Bắc Hải nhân tộc hai đại môn phái Huyền Linh phái cùng Chân Linh phái bởi vì Huyền Âm Chân Nhân ám sát Đạo Thạch lão tổ mà triển khai giằng co. Song phương đại chiến chỉ cần chạm một cái liền bùng nổ, yêu tộc tu sĩ trong Thâm Hải Yêu Vực hưng cao thải liệt, đã thương định đối sách là sẽ ở trong lúc hai phái đại chiến, sẽ đánh bất ngờ chiếm lấy các đảo ở ngoại hải của hai phái.
Trong lời đồn đãi còn đặc biệt nhắc tới Hoàng Ly đảo. Nơi đó sẽ là mục tiêu trọng điểm mà yêu tộc đánh chiếm bất ngờ. Theo lời truyền là sẽ có đoán đan hậu kỳ yêu tu tự mình chủ trì công chiếm Hoàng Ly đảo.
Hoàng Ly đảo ở trong mắt của toàn bộ Bắc Hải yêu tộc đoán đan kỳ tu sĩ, chính là một tòa đảo tượng trưng cho sự sỉ nhục. Hoàng Ly đảo xâm nhập vào yêu tộc thủ phủ mà đã đứng vững vàng vượt qua mười năm. Ở trong cục diện yêu tộc luôn luôn chiếm cứ ưu thế, Hoàng Ly đảo giống như là một cây gai đâm vào thịt, làm cho tất cả yêu tộc tu sĩ như nghẹn ở cổ họng. Ở bên ngoài Hoàng Ly đảo họ đã va chạm chiến đấu với nhân tộc tu sĩ bể đầu chảy máu, chỉ tính đoán đan trung kỳ yêu tu ở chỗ này vẫn lạc đã vượt qua năm vị.
Khi nghe nói yêu tộc chuẩn bị đại cử tấn công Hoàng Ly đảo, Lục Bình cũng không cách nào ngồi yên trong địa huyệt được nữa, tận lực kiềm chế sự vội vàng và cấp thiết trở về, trầm giọng hướng Lục Đại Quý hỏi:
- Đại Quý, đường tắt trở về có từng dò xét rõ ràng? Có nắm chắc trở ra khỏi Thâm Hải Yêu Vực hay không?
Lục Đại Quý gật đầu một cái, nói:
- Chủ nhân yên tâm, Đại Quý sẽ xen lẫn trong đông đảo yêu tu, mau sớm chạy về Hoàng Ly đảo.
Lục Bình gật đầu một cái, đem một khối trận bàn giao cho Lục Đại Quý, đồng thời còn có một thanh truyền âm kiếm, nói:
- Đến Hoàng Ly đảo phụ cận, ngươi không được lộ diện, để tránh bị tu sĩ trên đảo phát hiện giết chết. Bây giờ trên Hoàng Ly đảo không chỉ có chút dung huyết kỳ tu sĩ mà thôi, phía trên lui tới bổn phái đoán đan kỳ tu sĩ cũng càng ngày càng nhiều. Ngươi trước hết đem truyền âm kiếm phát ra, chờ Hồ sư tỷ hoặc là Trần sư huynh tới tiếp ứng, sau đó sẽ đem khối trận bàn này giao cho Hồ sư tỷ, chuyện còn lại liền không cần phải để ý đến nữa.
Lục Đại Quý gật đầu một cái, nói:
- Chủ nhân hãy yên tâm, Đại Quý sẽ mau sớm chạy trở về.
Lục Bình cười nói:
- Không sao, ngươi mới vừa mới tiến cấp đoán đan kỳ chưa kịp củng cố tu vi, dọc theo đường đi trọng yếu nhất chính là an toàn. Về phần thời gian sớm muộn cũng không trọng yếu, chỗ ngôi địa huyệt này cực kỳ bí ẩn, trong thời gian ngắn yêu tộc sẽ không tìm được đâu.
Lời tuy nói như thế, nhưng trên thực tế tâm tư Lục Bình sớm đã bay đến trên Hoàng Ly đảo rồi.