Lục Hải bởi vì tu luyện Thủy chúc tính pháp quyết, vì vậy được Lục Bình cung cấp cho không ít điều tốt, bản thân cũng đã sớm ngưng luyện thành công hộ thân tiểu thần thông. Chỉ là bởi vì dưới tay Lục Bình còn có Lục Đại Quý là một con Yêu sủng tu luyện Thủy chúc tính pháp quyết, vì vậy Lục Hải mặc dù thường thường là được lợi do gần “mặt trời”, nhưng cũng không thể chỉ dành cho kẻ này mà bạc đãi kẻ kia. Hải ngoại tu luyện giới, gồm yêu tộc bên trong đó, tu luyện nhiều nhất không nghi ngờ gì chính là Thủy chúc tính cùng Băng chúc tính pháp quyết. Và thiên địa kỳ vật có chúc tính tương tự ở hải ngoại tu luyện giới cũng có số lượng nhiều nhất.

Lục Bích là đại tỷ trong Tam Linh, nhưng hộ thân cương khí lại chỉ ngưng luyện hai tầng. Ngoại trừ hải ngoại Phong chúc tính thiên địa kỳ vật so với Thủy chúc tính cùng Băng chúc tính tương đối ít ra, trước đó Lục Bình thu thập được Phong chúc tính kỳ vật phần nhiều dùng để dung luyện vào trong Thất Bảo Lôi Hồ. Vì vậy, Lục Bình mấy năm nay chẳng qua là lấy linh đan luyện chế được trong tay thông qua các loại đường tắt đổi được hai loại Phong chúc tính kỳ vật, ban cho Lục Bích dùng để ngưng luyện hộ thân cương khí.

Lần này dùng sức mạnh xông thẳng vào Băng Ly động phủ, nếu không phải Lục Bình lấy được Vạn Diệu Ngọc Lộ, kẻ được lợi lớn nhất không ai khác chính là Lục Linh nhi.

Lục Bích thấy Lục Hải còn định đem trữ vật đại của ba vị đoán đan trung kỳ yêu tu ra, liền khoát tay áo một cái, nói:

- Ba người các ngươi bây giờ tuổi nhìn mặc dù rất nhỏ, nhưng cho dù ở trong Bích Hải linh xà nhất tộc có thể thành tựu như các ngươi thế này cũng không nhiều. Nhưng dù sao các ngươi đã là đoán đan kỳ yêu tu, bản thân phải có để uẩn tích lũy của riêng mình. Ba tên này để lại đồ đạc, cứ coi như là chiến lợi phẩm của các ngươi, các ngươi tự mình chi phối là được.

Tam Linh nghe vậy vui mừng, Lục Bích suy nghĩ một chút, lấy ra một món thổ chúc tính thiên địa kỳ vật cùng tất cả linh thảo và thượng phẩm linh thạch trong trữ vật pháp khí toàn bộ giao cho Lục Bình, Lục Hải cùng Lục Linh nhi thấy vậy, cũng đều đem thiên địa kỳ vật cùng linh thảo, thượng phẩm linh thạch mình chưa dùng tới cũng giao toàn bộ cho hắn.

Lần này Lục Bình cũng không cự tuyệt, đem một món kim loại tính thiên địa kỳ vật khác cùng mấy trăm cây linh thảo sắc thái khác nhau thu vào. Rồi hắn lại đem hơn trăm viên thượng phẩm linh thạch lấy một nửa trả lại cho Tam Linh, nói:

- Đến đoán đan kỳ, thượng phẩm linh thạch cần dùng rất nhiều thứ, các ngươi cũng lưu lại một ít đề phòng bất cứ tình huống nào.

Sau đó Lục Bình đem món thổ chúc tính thiên địa kỳ vật kia ném cho Đại Bảo lúc đó đang ở một bên lấy từng viên linh thạch trên mặt đất bỏ vào trong trữ vật đại to lớn treo dưới cổ, nói:

- Đại Bảo, thân ngươi còn chưa dung luyện thiên địa kỳ vật, Thổ Linh thạch này ta tạm thời không dùng tới. Ngươi lấy ngưng luyện trước một tầng hộ thân cương khí, cũng để có một cái thủ đoạn phòng thủ.

Chia nhau chiến lợi phẩm xong, Lục Bình đem thủ hạ linh sủng đuổi ra xung quanh, bảo bọn chúng hãy cố gắng tu luyện, còn bản thân mình thì ngồi tĩnh tọa trong huyệt động, suy tư phương pháp thoát khốn.

Một nhân tộc tu sĩ chạy đến đại bản doanh trong Thâm Hải Yêu Vực của Bắc Hải yêu tộc giết người cướp bóc, không cần suy nghĩ cũng biết sẽ đưa tới bao nhiêu gợn sóng gì ở trong yêu tộc, huống chi kẻ bị giết là Ngao Vô Song. Sào huyệt của Băng Ly nhất tộc mặc dù không lọt vào tay Lục Bình, nhưng qua trao đổi cùng Tam Linh, Lục Bình cũng có thể biết sau lưng Bắc Hải Băng Ly nhất tộc chỉ sợ chính là Bắc Hải yêu tộc vương tộc Nguyên Thủy cự ngạc. Lại thêm thiên cấp trung phẩm Vạn Diệu Ngọc Lộ cùng với nửa bộ phương pháp luyện chế Đoán Linh đan, Lục Bình sợ rằng sớm đã khiến cho tất cả yêu tộc trong yêu vực điên cuồng.

Bây giờ ở trong yêu vực, bất kỳ một chỗ xuất khẩu nào sợ rằng cũng đã bị yêu tộc cao thủ phong tỏa. May nhờ Lục Bình không bị bại lộ nhân tộc thân phận, diện mạo khí tức cũng không bị thần niệm của bất kỳ yêu tộc tu sĩ nào nắm bắt được, nếu không tình cảnh của hắn sợ rằng sẽ càng thêm gian nan.

Trong lúc Lục Bình có chút không biết tính toán làm sao, thì thấy Lục Đại Quý từ một bên bò tới, buồn bực rầu rầu nói:

- Chủ nhân, ta gần đây lúc tu luyện khí huyết phù động rất lợi hại, sợ là đột phá đoán đan kỳ trong khoảng thời gian gần nữa mà thôi.

Lục Đại Quý bản ý là muốn hướng Lục Bình đòi viên Huyền Quy kim đan kia, Lục Bình đã minh xác báo cho Lục Đại Quý rằng đã vì hắn chuẩn bị xong vật để dung luyện huyết mạch lần thứ ba, nhưng lời của Lục Đại Quý cũng khiến cho Lục Bình mặt mày hớn hở.

Lục Bình “ha ha” cười, đem Huyền Quy kim đan cùng một viên Thất Bộ Văn đan hữu dụng cho việc đột phá đoán đan kỳ và một viên Ỷ niệm đan giao cho Lục Đại Quý, nói:

- Ngươi hãy yên tâm đột phá, có ta hộ pháp cho ngươi, chúng ta có thể chạy ra khỏi Thâm Hải Yêu Vực hay không phải xem biểu hiện của ngươi sau khi hóa hình.

Lục Đại Quý vốn là thấy nụ cười Lục Bình còn có chút không giải thích được, vì nó sắp đột phá đoán đan kỳ Lục Bình đã sớm biết rõ, chỉ là không thể xác định Lục Đại Quý đột phá cụ thể thời cơ nào mà thôi. Bất quá sau khi nghe Lục Bình nói câu kế tiếp, Lục Đại Quý cũng tinh thần chấn động, biết là Lục Bình đã có sách lược vẹn toàn. Vì vậy, nó đem Lục Bình đưa tới mấy cái bình ngọc dùng miệng ngậm lấy, chậm rãi hướng tu luyện mật thất do Đại Bảo khai ích ra mà đi bế quan. Còn Lục Bình cũng đem vi hình linh mạch trong huyệt động nhường lại, đặc biệt cung cấp cho Lục Đại Quý tu luyện. Đồng thời, hắn còn ở trong phòng tu luyện chỗ Lục Đại Quý bế quan dùng ba mươi sáu viên phẩm linh thạch bố trí một tụ linh đại trận. Lục Bình không dám bố trí Hóa Linh Đại Trận hiệu quả tốt hơn, vì lấy tu vi của Lục Đại Quý bây giờ, dưới tác dụng của Hóa Linh Đại Trận do ba mươi sáu thượng phẩm linh thạch bố trí mà thành, sợ rằng không quá thời gian bao lâu sẽ bởi vì linh khí tụ tập trong cơ thể không kịp luyện hóa mà dẫn tới pháp lực chân nguyên căng phồng, phá vỡ tâm hạch không gian.

Thủ hạ linh sủng của Lục Bình cho tới nay đều ở một loại trạng thái tự do trưởng thành. Lục Bình không ở trên người của bất kỳ một con linh sủng nào bố trí bất kỳ bí thuật cấm pháp có thể chưởng khống sinh tử của linh sủng. Cứ như vậy, ngược lại khiến cho Lục Bình được thủ hạ linh sủng tôn kính. Lại thêm hắn nắm trong tay thuật luyện đan tinh xảo, càng ngày càng tinh thâm tu vi, và càng đối với thủ hạ linh sủng không tiếc dư lực đề huề. Tất cả biểu hiện, cộng thêm tự thân yêu tộc luôn có vẻ sùng bái cùng phục tòng đối với cường giả, càng khiến cho linh sủng hết lòng vì hắn.

Điều Lục Bình quên nghĩ ra chính là thủ hạ linh sủng của hắn trên thân đều không bị hắn chủng vào bí thuật dùng để chưởng khống sinh mệnh và sự trung thành, cho nên chỉ cần Lục Đại Quý lên cấp đoán đan kỳ, sau khi hóa hình, thì đã có tư cách tự do xuất nhập Thâm Hải Yêu Vực. Mà ở các nơi quan tạp, yêu tộc tu sĩ canh phòng lại căn bản sẽ không xem một con yêu tu không bị chưởng khống sinh tử sẽ là yêu sủng của nhân tộc tu sĩ. Nếu là như thế, đám Lục Bình đã có hy vọng thoát khốn rồi.

Trong lúc Lục Bình trốn ở trong huyệt động trong Thâm Hải yêu vực chờ đợi Lục Đại Quý ngưng kết kim đan, thì ở trong Bắc Hải tu luyện giới, một cuộc âm mưu nhằm vào Chân Linh phái cũng đã đến thời khắc chỉ cần chạm một cái là bùng nổ.

Ở Chân Linh phái đại bản doanh Thiên Linh đỉnh phong, Thiên Phàm lão tổ lẳng lặng đi ra khỏi Tề Mi động phủ, nhìn Thiên Linh sơn thượng không mây đen cuồn cuộn, sau đó lại hướng phía nam nhìn về chỗ trời biển gặp nhau đột nhiên hải vực biến thành màu mực.

Đang lúc này, chỗ đường chân trời đột nhiên xuất hiện một đạo trực tuyến màu xám xanh, ở cực xa lúc ẩn lúc hiện. Chớp mắt ở đáy biển một bạch tuyến chạy dọc theo đạo trực tuyến màu xanh xám này mà đi, đem cái dãy xám xanh này nhuộm thành bạch tuyến, từ từ rõ ràng hẳn lên ở trong mắt Thiên Phàm lão tổ.

Thiên Phàm lão tổ nhìn bạch tuyến càng ngày càng rõ ràng, khóe miệng hơi nhếch lên, cất tiếng như tự nói với mình:

- Rốt cuộc đã tới rồi sao?

Tựa hồ như chứng minh suy đoán của Thiên Phàm lão tổ vậy, bạch tuyến sở dĩ càng ngày càng rõ ràng, chính là bởi vì khoảng cách với Thiên Linh sơn càng ngày càng gần.

Vào lúc này, đạo trực tuyến giống như bạch thằng từ trên trời rũ xuống này phảng phất đột nhiên bị người từ bên trong cắt một kiếm, biến thành hai cái bạch thằng mảnh hơn.

Bạch thằng ngay sau đó lần nữa chậm rãi biến thô, lại khôi phục lại vẻ lúc trước, nhưng khoảng cách với Thiên Linh sơn cũng càng ngày càng gần, lúc này mới phát hiện hai bạch thằng này chẳng phải là hai sợi dây, mà căn bản chính là hai Thủy Long quyển cực lớn đến mức thông thiên triệt địa.

Nói là Thủy Long quyển, thật ra thì chính là Long Quyển phong bao phủ và kéo theo sóng nước trong biển rộng, xa xa mới có thể trở nên hơi sáng trắng như vậy.

Thiên Linh sơn tu sĩ chấp hành nhiệm vụ tuần tra canh gác rất nhanh chóng liền phát hiện hai Thủy Long quyển quỷ dị này mang theo địch ý hướng Thiên Linh sơn bức tới. Một tiếng chuông xa xa vang lên, cả tòa Thiên Linh chân núi nhất thời tao động. Tu sĩ ở lại giữ Thiên Linh sơn trầm mặc người nào việc ấy. Ở trên thượng không của Thiên Linh sơn có mấy chục đạo linh quang lóe lên sau. Cả tòa Thiên Linh sơn lần nữa yên lặng trở lại. Lúc này Thiên Linh sơn từ xa nhìn lại giống như là một mãnh thú nằm ở trên mặt biển tùy thời chuẩn bị đánh ra.

Thủy Long quyển to lớn ở trên mặt biển lần nữa chia rẻ, biến thành bốn đạo, rồi sau đó chia ra làm bốn phương hướng bao vây chung quanh Thiên Linh sơn.

Thiên Giang lão tổ cùng Thiên Lô lão tổ đột nhiên từ bên người Thiên Phàm lão tổ xuất hiện, mặt ngưng trọng nhìn về phía thông thiên long quyển càng ngày càng tiến tới gần. Thiên Giang trầm giọng nói:

- Đạo Thắng quả nhiên xuất thủ, chẳng qua là không biết Đạo Thạch sau khi trọng thương, thì pháp tướng tu sĩ một nhà nào dám minh mục trương đảm đứng ở phía đối lập với bổn phái.

Thiên Phàm lão tổ lạnh lùng cười một tiếng, nói:

- Đừng quên Bắc Hải này còn có một vị pháp tướng lão tổ không thuộc về Bắc Hải.

Thiên Lô lão tổ sắc mặt có chút khó coi, nói:

- Nguyên Quang đó lại muốn minh mục trương đảm nhúng tay chuyện của Bắc Hải sao? Hắn dám!

Ngay sau đó phảng phất lại nghĩ tới điều gì, nói:

- Huyền Linh phái đã ngã hướng về Thủy Tinh cung? Bọn họ đây là dẫn sói vào nhà! Chẳng lẽ không sợ bị Bắc Hải các phái liên thủ ngăn chống hay sao?

Thiên Phàm lão tổ cười nói:

- Là thế hay không, chúng ta chống mắt mà đợi thì sẽ biết. Bất quá Đạo Thắng có mấy đạo đại thần thông có bộ dáng như Phong Long quyển càng sử dụng càng phát thuần thục. Trận chiến này cho dù là ta cùng với Thiên Tuyết liên thủ, sợ cũng phải phí không ít khí lực.

Thiên Phàm lão tổ vừa dứt lời, Thiên Lâm lão tổ chẳng biết lúc nào đã tới trên đỉnh núi, cười nói:

- Sư thúc khiêm nhường, Đạo Thắng lão tổ tuy mạnh, nhưng sư thúc cùng Thiên Tuyết sư thúc cũng ở đây có tiến bộ. Huống chi hai vị đồng thời tiến bộ, thực lực tăng trưởng ngược lại mau hơn Đạo Thắng lão tổ. Trận chiến này con xem sư thúc ngược lại sẽ so với hơn năm mươi năm trước dễ dàng hơn cũng nói không chừng.

Thiên Lâm lão tổ mặc dù trú đóng Hoàng Ly đảo, thực ra thì so với hai vị lão tổ cùng ở bên ngoài là Thiên Tuyết và Thiên Linh thì lại có khoảng cách với Thiên Linh sơn gần hơn, cho nên dẫn đầu chạy về trước.

Thiên Phàm lão tổ cười cười, ngược lại hỏi:

- Hoàng Ly đảo nơi đó như thế nào? Huyền Linh phái thế trận như thế này sợ là yêu tộc nơi đó rất nhanh liền sẽ nhận được tin tức. Nếu là nhân cơ hội tấn công Hoàng Ly đảo thì nên như thế nào?

Thiên Lâm lão tổ cười đáp:

- Bây giờ trên đảo thoáng cái đã nhiều hơn mười mấy tên đoán đan kỳ tu sĩ, mặc dù đại đa số chẳng qua là đoán đan sơ kỳ tu sĩ, nhưng là nhờ Lục tiểu tử trước đó bỏ số vốn lớn bố trí hộ đảo đại trận. Cho dù có đoán đan hậu kỳ tu sĩ tới, cũng có thể chống được cho tới khi Khúc sư đệ chạy tới cứu viện. Huống chi Huyền Âm sư đệ cùng Huyền Hoài sư đệ hai người đệ tử cũng đã đột phá đoán đan trung kỳ. Hai người liên thủ ở trong Bắc Hải đoán đan trung kỳ tu sĩ nơi này, cũng chỉ có một mình Lục tiểu tử là có thể áp chế bọn họ một trận, xem ra sẽ không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.

Thiên Phàm lão tổ nghe Thiên Lâm lão tổ nói đến Huyền Âm Chân Nhân, trầm mặc một chút, thấp giọng hỏi:

- Những tên tiểu quỷ này sao đều đến Hoàng Ly đảo?

Thiên Lâm lão tổ phảng phất cũng phát giác cái gì, như có điều suy nghĩ nói:

- Nghe nói là Lục tiểu tử trước đó mời bọn họ.

Thiên Phàm lão tổ gật đầu một cái, không nói chuyện nữa, ngược lại Thiên Lô lão tổ một bên bây giờ rất coi trọng Lục Bình, nghe vậy hỏi:

- Nghe nói tiểu tử kia gần đây lại không thấy đâu rồi?

Thiên Lâm lão tổ gật đầu một cái, Thiên Lô lão tổ có chút lo lắng bất an hỏi:

- Trước đó vài ngày nhân tộc tu sĩ xông vào Thâm Hải Yêu Vực có phải là hắn hay không?

Thiên Lô lão tổ vừa hỏi câu này, Thiên Lâm cùng Thiên Phàm lão tổ đều có chút ngẩn ra. Mấy người đều không nói gì.

Ngay vào lúc này, Thiên Linh đỉnh lại có một cánh cửa lóe lên, Thiên Tuyết lão tổ đã từ bên trong lắc mình đi ra, vừa xuất hiện liền mắng:

- Đạo Diễn cái tên cháu nội đó còn cho là cái kế kim thiền thoát xác của mình khiến cô nãi nãi nhìn không ra, hừ hừ, một chút trò cỏn con mà có thể có thể lừa gạt được ai chứ? Lần này sợ là Thủy Tinh cung cái tên Nguyên Quang đó muốn nhúng tay vào rồi!

Thấy Thiên Phàm lão tổ đám ba người không tỏ vẻ bất ngờ nào, Thiên Tuyết lão tổ cũng không thèm để ý, xoay người hướng về phía thông thiên long quyển lúc này đã hóa thành ba đạo, đem diện tích hơn bảy trăm dặm quanh Thiên Linh sơn bao vây lại. Thông thiên Thủy Long quyển dường như muốn tạo thành một đạo trận thế vậy, muốn đem cả tòa Thiên Linh sơn bao quát ở trong đó.

Thiên Tuyết lão tổ bĩu môi, nói:

- Sao Đạo Thắng cứ làm cái trò cũ này hoài vậy. Một bộ Huyền Linh phái trấn phái ‘Phong lưu Khoái Hoạt mười tám kiếm’ vốn là đại thần thông kiếm trận, lại bị hắn đổi bảy đối tám đổi làm cho lôi thôi lếch thếch như vậy. Bất quá so với Thủy Long quyển của Thiên Linh nha đầu kia uy lực lớn hơn không ít. Chẳng qua là Thiên Linh nha đầu kia tại sao còn chưa tới, nếu là không tới, chờ cho trận gió này phong tỏa Thiên Linh sơn không vực, nó coi như không đến được nữa rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play