Điều này làm cho Thiên Linh điện trú điện chân nhân Huyền Diệu chân nhân có thể nói là vừa đau đầu lại vừa vui vẻ. Ông ta vui mừng là Chân Linh phái hậu bối đệ tử khuyếch trương rộng rãi, ý nghĩa bổn phái càng phát cường thịnh. Nhức đầu là do mỗi một lần bái sư đại điện cử hành, Huyền Diệu chân nhân cơ hồ đều phải đem đoán đan kỳ tu sĩ trên Thiên Linh sơn cùng với các hòn đảo lần lượt tìm kiếm một lần, nài ép lôi kéo đem những chân nhân này rồi từ trong động phủ mời đi ra, đến Thiên Linh điện chiêu thu đệ tử!
Ngoại trừ chân nhân tự nguyện chiêu thu đệ tử, trong các chân nhân bị Huyền Diệu chân nhân "mời" tới, có chân nhân vừa khéo chạm phải đệ tử ưng ý, cũng coi là hạnh phúc bất ngờ, cũng có người không dứt khoát và không qua được tình cảm và mặt mũi của Huyền Diệu chân nhân, chỉ đành phải thu mấy đệ tử ký danh. Bây giờ, Huyền Diệu chân nhân ở Chân Linh phái cơ hồ là kẻ đều bị các đoán đan kỳ tu sĩ muốn trốn, bỏ của chạy lấy người!
Rất nhiều Chân Linh phái tu sĩ mới vừa mới tiến cấp đoán đan kỳ, còn chưa tránh thoát ra khỏi chuyện vui sướng vì mình lên cấp chân nhân, trở thành cao cấp tu sĩ trong tu luyện giới, thì phát hiện mình đã hi lý hồ đồ thành sư phụ của người ta rồi.
Theo Lục Bình biết, những năm gần đây, nhờ Huyền Diệu chân nhân không ngừng cố gắng, trừ mình cùng Ân Huyền Sở ra, một đám bạn tốt ví dụ như Diêu Dũng, Chung Kiếm, Đỗ Phong, Sử Linh Linh, đám người Cơ Huyền Hiên cũng đã trước sau nhận một hai tên đệ tử thân truyền, đệ tử ký danh cũng đều thu mấy người.
Ở trên Hoàng Ly đảo, Lục Bình sớm đã thấy ở phía sau cái mông của Trần Luyện chẳng biết lúc nào đi theo một người thiếu niên mười mấy tuổi, nghe nói cũng là đệ tử thân truyền của Trần Luyện, còn có mấy người ở luyện khí điếm phô làm hạ thủ đệ tử cho gã, cũng bị gã thu làm đệ tử ký danh. Ngay cả Hồ Lệ Lệ bây giờ cũng đã mang theo hai tên đệ tử thân truyền, còn có mấy tên nữ đệ tử ở dưới tay của nàng nghe sai bảo. Dù sao Hồ Lệ Lệ bây giờ cũng đã là một vị đoán đan tầng ba tu sĩ, hơn nữa còn là trận pháp sư vốn là có con số không nhiều trong Chân Linh phái.
Vì sao ở chỗ Ân Huyền Sở không thu đệ tử, Lục Bình mặc dù không biết, nhưng ở chỗ hắn cũng đã né tránh Huyền Diệu chân nhân mấy năm. Năm đó Huyền Nguyên chân nhân cùng Huyền Diệu chân nhân hai người liên thủ đem bảy tên luyện huyết kỳ đệ tử đã từng quan sát hắn luyện kiếm đưa đến Hoàng Ly đảo lịch luyện mấy năm. Vậy mà hắn cố tình đem bảy tên đệ tử này ở trên Hoàng Ly đảo lạnh lùng đối xử gần mười năm. Cuối cùng trong bảy người thì có năm người trước sau rời đi, chỉ còn lại có hai người là Vương Kỳ cùng Điền Việt vẫn còn kiên trì ở lại, nhưng thủy chung cũng không được hắn để mắt coi trọng.
Lục Bình từ trên bản chất mà nói là một người cực kỳ lười, sợ phiền toái, làm gì sẽ còn có tâm tư đi suy nghĩ chuyện dạy đệ tử. Nhưng mà Huyền Diệu chân nhân cũng không nhìn như vậy, ông ta thấy, kiếm thuật và thuật luyện đan của hắn chính là song tuyệt trong Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ. Tu sĩ kinh tài tuyệt diễm bực này làm sao có thể không lưu lại truyền thừa của mình?
Vì vậy, mặc dù Lục Bình mấy lần lấy các lý do để từ chối, nhưng Huyền Diệu chân nhân cũng không biết chán. Cơ hồ mỗi một lần đến bái sư đại điển, Huyền Diệu chân nhân đều phái môn hạ đệ tử đưa tới thiệp mời, rồi đến một lần này, Huyền Diệu chân nhân không biết từ đâu mà có được tin tức, không ngờ lại biết hắn ở trong Truyền Thừa chi địa của Đan các, cũng tự mình chạy đến Đan các bắt người.
Lục Bình ở trên đường thật ra thì cũng đã suy nghĩ minh bạch chuyện này. Chuyện hắn ở Đan các bế quan, chỉ có bổn phái lão tổ cùng với Đan các mấy vị luyện đan đại sư biết được. Mấy vị luyện đan đại sư này vạn lần sẽ không dám đem chuyện của Truyền Thừa chi địa tiết lộ cho Huyền Diệu chân nhân. Như vậy Huyền Diệu chân nhân có thể chính xác như vậy khi hắn mới vừa trở ra từ Truyền Thừa chi địa liền xuất hiện ở trước mặt mình, hiển nhiên cũng chỉ có thể là lấy được thụ ý của Thiên Lô lão tổ.
Xem ra chuyện Chân Linh phái dung huyết trung hậu kỳ đệ tử bái sư thật là đến mức cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí đã khiến cho bổn phái lão tổ chú ý.
Chân Linh phái bây giờ đệ tử đời thứ hai trên căn bản đã không hề thu đồ đệ nữa. Cũng giống như Huyền Diệu chân nhân như vậy, bọn họ là những đệ tử đời thứ hai, mặc dù tu vi có cao có thấp, nhưng vô luận là đệ tử thân truyền hoặc là đệ tử ký danh, cũng đã chiêu thu hơn trên dưới mười người rồi.
Bây giờ Chân Linh phái tam đại đệ tử mặc dù không có người nào có thể bước qua môn hạm đoán đan hậu kỳ này, nhưng tam đại đệ tử khuyếch trương đã trở thành chủ thể của Chân Linh phái, là cao cấp tu sĩ chủ yếu của Chân Linh phái cần chiêu thu đệ tử.
Lục Bình dọc đường đi theo Huyền Diệu chân nhân đi đến trước Thiên Linh điện, lúc này trước Thiên Linh điện đã tụ tập đến hơn mười vị dung huyết trung hậu kỳ bổn phái đệ tử dự định bái sư.
Lục Bình bây giờ ở Chân Linh phái trên dưới có uy danh ra sao? Kể từ sáu năm trước hắn lấy một loại phương thức không thể tưởng tượng nổi sau khi đánh bại Thủy Tinh cung đệ tử Trương Thế Kiệt không ai bì nổi của Đông hải, thanh danh của hắn ở Chân Linh phái cơ hồ đạt tới mức như mặt trời ban trưa. Chính là Chân Linh phái một ít lão bài đoán đan hậu kỳ đệ tử đời thứ hai cũng theo không kịp, ở trên Bắc Hải tân tú bảng bài danh đã sớm vọt vào hàng mười người đầu, danh liệt vị trí thứ bảy của tân tú bảng, kế dưới mấy vị đoán đan sáu tầng tu sĩ.
Bây giờ trong Chân Linh phái cấp thấp tu sĩ, không biết đến Thủy Kiếm Tiên Lục Huyền Bình tu sĩ còn có mấy người?
Vì vậy, sau khi thấy Lục Bình theo Huyền Diệu chân nhân vào Thiên Linh điện, chúng đệ tử trợn mắt hốc mồm rốt cục ý thức được: Thủy Kiếm Tiên ở bái sư đại điển cử hành trước giờ chưa hề thu qua một tên đệ tử, hiện giờ đã bị Huyền Diệu chân nhân mời đến Thiên Linh điện rồi! Chẳng lẽ lần này Lục Huyền Bình chân nhân muốn thu đồ rồi sao?
Lục Bình cho tới bây giờ đã là cao cấp tu sĩ duy nhất không có đệ tử trong Chân Linh phái đoán đan trung kỳ tu sĩ. Hơn nữa Lục Bình ở Bắc Hải tu luyện giới giống như một truyền kỳ, những việc trải qua cùng thực lực làm cho người ta chấn động, sớm đã là được người ta chọn làm ứng cử viên để bái sư lý tưởng nhất trong dung huyết kỳ tu sĩ chưa bái sư của Chân Linh phái.
Đáng tiếc chính là Lục Bình trước giờ một mực không tính thu đồ đệ. Mặc dù có không ít cao cấp tu sĩ thông qua đủ mọi cách hỏi thăm Lục Bình có tính thu đồ đệ hay không, thậm chí có không ít tu sĩ mượn cơ hội hy vọng đem con em hậu bối nhà mình giới thiệu đến làm môn hạ của hắn. Nhưng mà hắn vẫn không ở chuyện thu đồ đệ buông lời lơ lỏng gì, khiến cho Hoàng Ly đảo Thính Đào phủ trở thành Chân Linh phái đệ tử khó bái vào làm môn hạ nhất!
Nhưng mà ngay tại lúc này, Chân Linh phái đệ tử cũng đột nhiên phát hiện Thủy Kiếm Tiên tựa hồ muốn thu đồ rồi! Trước Thiên Linh điện, truyền âm pháp kiếm trong lúc nhất thời bay loạn khắp chung quanh. Chỉ chốc lát sau, toàn bộ trên dưới Chân Linh phái, bao gồm ở những đảo tự đóng ở lằn ranh, tu sĩ thí luyện đạt tới dung huyết trung kỳ mà chưa bái sư, còn có một số trong con em gia tộc dưới quyền Chân Linh phái đạt tới tiêu chuẩn bái sư, con em chưa định bái sư... rối rít hướng Thiên Linh sơn bay chạy tới.
Sau khi Huyền Diệu chân nhân lần nữa từ Thiên Linh điện đi ra, nhìn tình cảnh trước mắt nhất thời sợ hết cả hồn. Trước quảng trường giữa Thiên Linh điện, dung huyết trung hậu kỳ tu sĩ cùng đợi bái sư đại điển cử hành không ngờ lại đã đạt đến hơn ba trăm người. Huyền Diệu chân nhân mặc dù là đoán đan kỳ tu sĩ, đã sớm bách bệnh bất xâm, nhưng thấy tình cảnh như thế này, cũng đầu óc phát sốt.
Sau khi Huyền Diệu chân nhân biết rõ tình huống trước Thiên Linh điện, không nói hai lời liền quay trở về Thiên Linh điện, đem tình huống phát sinh báo cho Lục Bình. Hắn cũng trợn mắt hốc mồm, không ngờ tới sẽ phát sinh tình huống như thế.
Huyền Diệu chân nhân cười “ha ha” nói:
- Lần này ngươi cho dù không dự định thu đồ đệ cũng không thể nào được nữa rồi, nếu không làm sao có thể cho mấy trăm đệ tử này một câu trả lời hợp lý chứ?
Lục Bình không khỏi cười khổ nói:
- Đệ tử vốn là định sau này hãy nói tới chuyện thu đồ đệ, còn không phải là sư thúc người đem đệ tử kéo lôi đến nơi này. Bây giờ làm ra tràng diện lớn như vậy, lại oán được ai đây?
Huyền Diệu chân nhân cười xấu nói:
- Ta đây cũng mặc kệ, dù sao những tu sĩ này phần lớn đều hướng về phía danh tiếng của ngươi mà tới, phải biết ngươi bây giờ là một lá cờ đầu của bổn phái dựng nên ở Bắc Hải tu luyện giới. Chuyện hôm nay sợ là đã sớm kinh động mấy vị lão tổ của bổn phái. Một khi xử lý không tốt, thanh danh của ngươi ở trong cấp thấp tu sĩ của bổn phái như thế coi như hỏng rồi.
Huyền Diệu chân nhân vừa dứt lời, Quách Huyền Sơn chân nhân cùng Huyền Thuật chân nhân mặt đầy ngưng trọng đi vào Thiên Linh điện, nhìn Lục Bình cười khổ một chút. Quách chân nhân hỏi thẳng:
- Chuyện hôm nay ngươi định xử lý như thế nào?
Lục Bình hai tay đưa ra hai bên, nhún vai nói:
- Đệ tử hôm nay là bị Huyền Diệu sư thúc kéo tới làm tráng đinh, nguyên cũng không muốn thu mấy đệ tử đến môn hạ, cùng lắm thì liền nói là đến đây quan lễ, một người nào cũng không thu là được. Huống chi Huyền Diệu sư thúc cũng không đem tin tức đệ tử muốn thu đồ ở trong bổn phái lan ra. Phía ngoài đệ tử tụ tập cũng chỉ là bắt bóng bắt gió mà thôi.
Huyền Diệu chân nhân thấy bộ dáng bất chấp đạo lý này của Lục Bình không khỏi cười khổ. Chuyện này ông ta làm cũng đúng là có chút lỗ mãng, tuy là xuất phát từ hảo ý, nhưng lại quên Lục Bình ở trong bổn phái đệ tử có danh vọng cực lớn, lần này cũng có chút cưỡi hổ khó xuống rồi.
- Hồ đồ!
Quách Huyền Sơn chân nhân mặc dù sắc mặt trầm xuống, nhưng chưa chờ ông ta khiển trách, một giọng nói cũng đã ở trong Thiên Linh điện vang lên.
Lục Bình nhận biết đây là một trong ba vị pháp tướng trung kỳ lão tổ của bổn phái, là thanh âm của Thiên Phàm lão tổ, ngay sau đó liền thấy một đạo môn hộ màu xanh đột nhiên xuất hiện ở trong Thiên Linh điện đại điện. Thiên Phàm lão tổ trầm mặc một bước bước vào trong Thiên Linh điện.
Lục Bình vội vàng theo đám người Quách Huyền Sơn chân nhân hành lễ. Thiên Phàm lão tổ nhìn Lục Bình một cái, hừ lạnh nói:
- Cứ là tiểu tử ngươi không khiến cho người tỉnh tâm. Lần trước mới vừa giải vấn đề khó khăn không nhỏ của Huyền Phong, lại lấy ra đan dược Tiểu Đoán Linh đan cao minh như vậy. Lão phu nguyên còn đang nghĩ nên như thế nào tưởng thưởng ngươi một phen, không ngờ ngươi mới vừa xuất quan liền lại chọc tới cơn loạn tử lớn như vậy, còn muốn buông tay bất kể sao? Đối với môn phái này ngươi còn có chút tâm trách nhiệm nào không?
Lục Bình cười khổ một tiếng không nói gì, không ngờ tới quả nhiên kinh động đến bổn phái lão tổ, hơn nữa còn là lão tổ mạnh nhất trấn giữ bổn phái.
Thiên Phàm lão tổ thấy Lục Bình thần sắc mặc dù cung kính, nhưng bên trong vẫn còn có chút xem thường, trầm giọng nói:
- Bổn phái có thể có lần thành tựu như hôm nay, dựa vào chính là bổn phái trên dưới một lòng, đem mỗi lực lượng của cá nhân đều ngưng tụ ở cùng nhau. Cấp thấp tu sĩ ủng hộ cao cấp tu sĩ. Cao cấp tu sĩ che chở cấp thấp tu sĩ như vậy mới có cảnh tượng cửu đại môn phái khác đua nhau hâm mộ cầu mong giống vậy. Lục Huyền Bình ngươi mặc dù chỉ là một tam đại đệ tử, nhưng ngươi hiện nay có được thành tựu đã khiến cho ngươi đứng ở trong quần thể hạch tâm nhất có thể đưa ra quyết sách của bổn phái rồi. Địa vị của ngươi ở trong bổn phái thậm chí đã vượt qua phổ thông đoán đan hậu kỳ tu sĩ, nhưng ngươi vẫn còn coi mình như là một người phổ thông hậu bối đệ tử của bổn phái để chỉ cầu có bản thân mình, trải qua một loại cuộc sống tùy tâm sở dục. Có vấn đề liền cố gắng để cho bổn môn tiền bối trưởng giả tới xử lý, làm sao có thể như thế được? Nếu là bọn họ có thể xử lý, lão phu còn tới Thiên Linh điện làm cái gì?
Thiên Phàm lão tổ sau khi đi tới Thiên Linh điện, không nhìn những người khác một cái, liền hướng về phía Lục Bình liên tiếp vọt ra lời khiển trách, điều này chẳng những ngoài dự liệu của hắn, thậm chí ngoài dự liệu của tất cả đoán đan kỳ tu sĩ trong Thiên Linh điện.
Kể cả Lục Bình ở bên trong, bao gồm đám người Quách Huyền Sơn chân nhân cũng không ngờ tới bổn phái lão tổ đã sớm đem Lục Bình nhìn ở mức cao như vậy. Trước đó, đám người Quách Huyền Sơn chân nhân mặc dù coi trọng hắn, thậm chí khâm phục hắn lấy được một loạt thành tựu, nhưng đúng là vẫn còn xem hắn như một vãn bối, trong ngày thường cũng có nhiều chiều cố. Cho tới hôm nay sau một phen ngôn ngữ của Thiên Phàm lão tổ, mọi người mới ý thức được, tên đệ tử trước mắt này vô luận là ở cá nhân, hay còn là vì môn phái đều lấy được một loạt thành tựu, khiến cho địa vị của hắn ở trong môn phái đã sớm trở thành không dưới Huyền Thuật chân nhân, Huyền Sâm chân nhân cùng những đoán đan hậu kỳ tu sĩ khác này. Thậm chí so với Lương Huyền Phong, Khúc Huyền Thành những nửa bước pháp tướng kỳ tu sĩ này cũng không phải là ít quan trọng hay nhường gì hơn bao nhiêu.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong Thiên Linh điện biểu lộ khác nhau. Thiên Phàm lão tổ sau khi nói xong hướng bên ngoài Thiên Linh điện đi ra hai bước, tựa hồ đang suy nghĩ biện pháp gì; Lục Bình thì có chút được sủng ái mà lo sợ, còn chưa từ một tràng lời dạy của Thiên Phàm lão tổ tỉnh lại; Quách chân nhân gật đầu một cái, tựa hồ đồng ý quan điểm của Thiên Phàm lão tổ; Huyền Thuật chân nhân từ đầu tới đuôi không phát một lời, trong hai mắt cũng có điều suy nghĩ; Huyền Diệu chân nhân thì có chút sợ hãi than thầm, ngay sau đó lắc đầu một cái, một biểu lộ tự than thở không bằng người vậy.
Lúc này, ngoài Thiên Linh điện tu sĩ tụ tập đã càng ngày càng nhiều, đã sớm không giới hạn ở tu sĩ tới trước bái sư, còn có nhiều tu sĩ đến quan lễ, xấp xỉ đã đạt đến năm trăm người. Mà trên Thiên Linh sơn đoán đan kỳ tu sĩ tựa hồ cũng đã phát hiện tình hình phát sinh trước Thiên Linh điện, thỉnh thoảng có một đạo thần niệm cách không bay tới, tra xét tình huống nơi đây.
Hồi lâu, ánh mắt của Lục Bình mới trở nên trong suốt, Thiên Phàm lão tổ mặc dù đang nhìn ngoài Thiên Linh điện, nhưng tựa hồ lại phảng phất mọi thời khắc đều chú ý Lục Bình, thấy hắn thở dài nhẹ nhõm, liền hỏi:
- Ngươi suy nghĩ minh bạch chưa?
Lục Bình gật đầu một cái, trịnh trọng gật đầu một cái, nói:
- Đúng là vậy, đệ tử suy nghĩ minh bạch rồi!
- A?
Thiên Phàm lão tổ có chút cảm giác hứng thú xoay người nhìn Lục Bình một cái, nói:
- Vậy ngươi nói một chút xem, ngươi chuẩn bị xử lý sự cố trước mắt lần này như thế nào?
Thần sắc tất cả mọi người đều chấn động, hướng Lục Bình nhìn, đồng thời suy tư xem hắn sẽ dùng biện pháp gì xử lý chuyện tu sĩ dự định bái sư đang tụ tập trước Thiên Linh điện.
Lục Bình cười nói:
- Đệ tử chuyện lần này trước đó vốn cũng không để lộ ra tin tức thu đồ đệ, như vậy đệ tử tự nhiên cũng chắc là sẽ không ở trên bái sư đại điển thu đồ đệ.
Nghe Lục Bình vừa nói như vậy, sắc mặt của Huyền Diệu chân nhân chính là một trận co giật rồi đờ ra.