- Không có, chỉ có Tử Tinh phong. Bất quá ở chỗ này lúc trước, khi Lục sư điệt trở về Thiên Linh sơn, tiểu nữ hữu của hắn đã từng đi Thiên Linh điện gặp hắn, đáng tiếc cũng không đặt chân bên trong phạm vi của “Thiên khuy đại trận”. Nếu không, thì lúc ấy có thể phát hiện trên người của nữ nhân đó có linh sủng loại rắn hay không.
Trong hai mắt của Quách Huyền Sơn chân nhân thoáng qua một tia thần sắc không dễ cảm thấy, nói:
- Ngươi hoài nghi tiểu nữ hữu của hắn đem linh sủng để ở trên người của Lục sư điệt sao?
Tào chân nhân không nói gì, tựa hồ đã chấp nhận.
Quách Huyền Sơn chân nhân châm chước hồi lâu, lúc này mới sâu kín nói:
- Chuyện này đến đây chấm dứt đi.
Tào chân nhân ngẩn người, há miệng nguyên định biện bác một hai điều, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
Quách Huyền Sơn chân nhân tựa hồ đã đoán ra hắn muốn nói điều gì, chậm rãi nói:
- Chưa nói bây giờ chẳng qua là hoài nghi, nếu thật là bọn họ làm ra chuyện này, lúc trước chỉ có Hồ sư điệt kia thì thôi, mặc dù có chút ít thông minh, nhưng cuối cùng đối với những thứ chuyện tính kế này còn rất vụng về, ắt phải để lại nhiều sơ hở. Nhưng nếu như Lục sư điệt đã trở lại, ngươi còn có thể cho rằng là hắn sẽ lưu lại sơ hở gì sao? Hắn là kẻ từ vô số vụ sát phạt quả đoán mà tồn tại cho đến nay, năm xưa bị thú triều đuổi đến Đông Hải, không những còn sống, mà còn mang theo một thân bản lĩnh quay trở về bổn phái. Đệ tử như vậy, ngươi còn có thể cho là hắn sẽ lưu lại dấu vết gì cho ngươi điều tra sao?
- Nhưng?
Tào chân nhân vừa muốn nói tiếp, Quách Huyền Sơn chân nhân liền đưa tay cắt ngang hắn, nói:
- Người như vậy, môn phái duy trì ủng hộ còn không kịp.
Tào chân nhân tựa hồ hiểu Quách chân nhân một chút, nhưng vẫn là không nhịn được nói:
- Nhưng vạn nhất chính là hắn chỉ điểm tiểu nữ hữu của hắn giết Huyền Dĩnh sư điệt thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ như vậy khiến cho bọn họ tiêu dao ngoài vòng pháp luật, không để ý đến môn quy của môn phái hay sao?
Quách chân nhân nhìn Tào chân nhân một cái, đột nhiên há mồm hỏi:
- Tào sư đệ, năm mươi năm trước, chuyện của Khương sư huynh cùng Liễu sư tỷ, đệ biết được bao nhiêu?
Tào chân nhân sững sờ một chút, chẳng biết tại sao Quách chân nhân lại nhắc tới chuyện năm mươi năm trước, nhưng vẫn nói:
- Ước chừng biết được một chút đại khái.
Quách chân nhân tiếp tục hỏi:
- Hai người bọn họ giết mấy chục đoán đan kỳ tu sĩ của Bắc Hải các phái, đả thương lại đếm không hết, cuối cùng thậm chí còn tính kế một vị pháp tướng lão tổ. Lúc ấy có thể nói là phạm phải chúng nộ trong Bắc Hải. Vì sao lúc ấy Thiên Tượng sư bá nhất mực muốn bảo vệ hai người bọn họ, thậm chí không tiếc cùng các phái trở mặt?
Tào chân nhân đối với những chuyện này chẳng qua là biết một cách đại khái thôi, bây giờ nghe Quách chân nhân nói đến còn có chút ngơ ngác, hỏi lại:
- Bọn họ còn, còn tính kế pháp tướng lão tổ? Vậy... có phải là môn phái phải tiếc tài hay không? Dù sao bây giờ thì hai vị sư huynh, sư tỷ thành tựu đã quá rõ ràng.
Quách Huyền Sơn chân nhân hài lòng gật đầu một cái, nói:
- Không sai, là tiếc tài, bất quá không hoàn toàn là vậy, mà còn có thu phục nhân tâm nữa!
Tào chân nhân vừa sửng sốt vừa kinh ngạc, nhất thời nhớ lại bổn phái còn có một vị nhất mực kinh tài tuyệt diễm khác không ở dưới Khương, Liễu hai người.
Quách chân nhân ý tứ đã rất rõ ràng, chuyện này đến đây chấm dứt, tra tiếp nữa đã không có ý nghĩa gì, cho dù có thể dính dấp đến trên người của Lục Bình, thì chuyện này cuối cùng cũng không giải quyết được gì, thậm chí sẽ chọc tới tu sĩ cao hơn của bổn phái can thiệp. Môn phái sẽ không vì một đoán đan chân nhân phổ thông lại đi phá hủy một đoán đan kỳ tu sĩ khác giá trị lớn hơn.
Tào chân nhân cuối cùng có chút không cam lòng, nói:
- Như vậy có phải có chút quá mức dung túng hay không? Vạn nhất tương lai chọc tới mối họa lớn hơn, khiến cho hắn học theo Huyền Cầm sư tỷ, thì...
Quách chân nhân sắc mặt nghiêm nghị, nói:
- Chuyện của Huyền Cầm sư muội khác hắn. Chuyện này ngươi không nên hỏi nhiều.
Tào chân nhân lúc này mới cả kinh, vội vàng im miệng. Quách chân nhân có thể cảm thấy mới vừa rồi giọng nói quá mức nghiêm lệ, mới chậm chậm lên tiếng:
- Ngươi cũng không cần phải lo lắng. Huyền Cầm sư muội năm đó cao ngạo tự thưởng, cả phái trên dưới có thể để ở trong mắt nàng cũng không có mấy người, ngay cả Lương sư huynh là nhân vật như vậy đều... Lục sư điệt thì bất đồng, không nói Khương sư huynh có ơn trị ngộ. Liễu sư tỷ lại là lão sư. Thiên Lô, Thiên Giang hai vị sư thúc đều đối với hắn trợ giúp rất nhiều. Thiên Tượng sư bá cũng đúng là tán thưởng có thừa. Lương sư huynh, Khúc sư đệ, Huyền Hỏa sư đệ, Huyền Sâm sư đệ cũng đều cùng hắn giao hảo. Chính là bản thân ta cũng thừa quá cái nhân tình của hắn. Một đám bạn tốt thân mật nhất của hắn đều là tinh anh của bổn phái, lại dưới sự ủng hộ của bổn phái đánh chiếm và tạo ra một mảnh cơ nghiệp ở Hoàng Ly đảo. Những thứ này đều là hắn tính toán cố gắng mà ra. Chân Linh phái cơ hồ chính là hết thảy của hắn, hắn, đi không khỏi môn phái được đâu!
Lục Bình hiện giờ tự nhiên không biết nguy cơ đã giải trừ, bất quá cho dù còn có người tra xét, trước đó hắn đã kịp một phen bố trí, tự tin cũng có thể làm cho mình không lộ vết chân ngựa. Bất quá thân phận của Tam linh mặc dù không bại lộ, nhưng người biết được hắn có linh sủng thuộc xà loại cũng không ít. Bất quá những người này đều là hảo hữu chí giao của hắn, hắn không tin người giống như Diêu Dũng như vậy sẽ đi tố cáo hắn, mà chỉ có thể là hết sức bảo hộ đối với hắn.
Bất quá bây giờ Lục Bình cũng đang vội vã hướng phía sau núi của Luyện Đan các để đi. Thiên Lô lão tổ ba ra phù chiếu, hắn nào dám chậm trễ.
Lục Bình đi vào động phủ của Thiên Lô lão tổ, thấy Thiên Giang lão tổ cũng ở đây, trong lòng không khỏi vui mừng, chẳng lẽ...
Thiên Giang lão tổ tựa hồ nhìn một cái liền xem thấu tâm tư của Lục Bình, cười mắng:
- Tiểu tử này ngược lại lanh lợi, pháp bảo cấp bậc luyện đan lô làm gì dễ dàng là có thể thành tựu như vậy. Bất quá Nạp Xuyên đỉnh của ngươi đúng thật không hổ là bảo lô lưu truyền từ thượng cổ, xem ra chưa tới mấy năm là có thể đại công cáo thành. Đến lúc đó bổn phái cũng có pháp bảo cấp bậc luyện đan lô, để uẩn không thể nghi ngờ gì sẽ gia tăng không ít.
Thiên Lô lão tổ rất cảm khái nói:
- Không sai! Pháp bảo cấp bậc luyện đan lô, nếu là chúng ta luyện chế ra sớm hơn trăm năm, bây giờ Thiên Tượng sư huynh sợ là đã sớm thành tựu pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ rồi. Thiên Khang sư huynh có thể có nhiều hơn mấy chục năm tuổi thọ cũng nói không chừng.
Thiên Giang lão tổ nghe vậy cũng có chút trầm mặc, bất quá ông ta nhìn Lục Bình một chút, lại nói:
- Tiểu tử, hôm nay tìm ngươi tới là có mấy việc muốn cùng ngươi thương lượng.
Lục Bình nghe vậy có chút cả kinh, liền vội vàng hành lễ nói:
- Hai vị sư thúc tổ có chuyện gì xin cứ việc phân phó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT