Năm đó khi Lục Bình còn là luyện huyết kỳ tu sĩ, đã từng tham dự ở bên ngoài Huyền Kỳ đảo liên thủ cùng Huyền Linh phái tu sĩ chém giết yêu thú. Lúc ấy sau khi yêu tộc tính kế đoán đan kỳ tu sĩ của hai phái bất thành, Huyền Linh phái, Chân Linh phái cùng yêu tộc đều có pháp tướng kỳ tu sĩ đến tràng điều đình.

Lúc ấy bản lĩnh của Lục Bình thấp kém, ngay cả thân ảnh của đoán đan kỳ tu sĩ đều không thấy được, chớ đừng nói chi là pháp tướng lão tổ. Nhưng sau khi "Phong tuyết nhị tiên" của Chân Linh phái xuất hiện, loại tình cảnh phong tuyết đầy trời đó đến giờ vẫn làm cho hắn không khỏi rung động.

Lục Bình cung kính tiến lên hành lễ nói:

- Đệ tử Lục Huyền Bình ra mắt Thiên Phàm sư thúc tổ!

Thiên Phàm lão tổ mỉm cười ra hiệu Khương Thiên Lâm rồi mới lên tiếng:

- Tốt lắm, ngươi trước tiên ở chỗ này chờ một hồi, sau này còn có chuyện muốn phái ngươi đi làm.

Dứt lời, chỉ thấy Khương Thiên Lâm lão tổ đưa ngón tay ra ở trước người rạch một cái, một đạo môn hộ đen nhánh rất giống với cái mới vừa đem Lục Bình chộp tới đây đột nhiên xuất hiện. Ngay sau đó Huyền Thương chân nhân mới vừa còn cùng Lục Bình đại chiến liền lảo đảo nghiêng ngả từ trong môn hộ văng ra.

Huyền Thương chân nhân không phải người ngu, mặc dù bị người bắt tới đây không giải thích được, nhưng cũng biết có thể quỷ dị đem mình bắt tới đây tất nhiên không giống người bình thường. Vì vậy cũng cùng một loại với Lục Bình, đầu tiên là quy quy củ củ đứng ngay ngắn, khi nhìn rõ người đang ngồi sau, mới đi về phía trước hành lễ.

Khương Thiên Lâm lão tổ lại chia ra khai mở mấy cánh cửa, mọi người lúc trước cùng Lục Bình hỗn chiến như Huyền Lôi chân nhân, Huyền Tinh chân nhân, hay là người bố trận linh tài bị Lục Bình phá hủy Huyền Vi chân nhân cũng vẻ mặt đưa đám cùng nhau xuất hiện ở trong phòng khách.

Mọi người ra mắt chư vị bổn phái tiền bối ngồi ở đây, Khương Thiên Lâm lão tổ mới lên tiếng:

- Mấy người các ngươi lá gan cũng không nhỏ, dám ở trước Truyền Thừa chi địa của bổn phái xuất thủ, hơn nữa còn là hỗn chiến lẫn nhau. Môn phái là vườn hoa sau nhà của các ngươi hay sao?

Khương Thiên Lâm chân nhân luôn luôn tiêu dao. Bây giờ mặc dù không cáu kỉnh trách cứ, nhưng ngôn ngữ nhàn nhạt chỉ hơi sừng sộ một chút, cũng có một phần khí độ uy nghiêm.

Đám người Lục Bình ở trước mặt pháp tướng lão tổ nào dám càn rỡ, rối rít xin thỉnh tội, một câu giải thích cũng không.

Khương Thiên Lâm thấy năm người biết điều, liền trực tiếp nói:

- Nếu như đã có lỗi, cần phải chịu phạt. Gần đây Bắc Hải các phái cũng trên một tòa băng đảo ở Bắc Hải cực bắc phát hiện tung tích linh quáng quáng mạch, bước đầu phán đoán có thể là một cái trung hình linh quáng. Bây giờ các phái đều đã chuẩn bị phái người đi trước tra xét. Chân Linh phái ta cho tới nay cùng yêu tộc giằng co, trong tay đoán đan kỳ tu sĩ cũng rất thiếu, không ngờ năm người các ngươi liền đụng phải dịp này. Đã như vậy, năm người các ngươi đi ngay tới Bắc bộ nơi cực hàn đầy phong tuyết đó. Chuyện này nếu là làm thành, tự có chỗ tốt cho bọn ngươi. Nếu khiến cho phái khác chiếm tiện nghi, vậy thì ở trên Hàn Băng đảo đợi đủ mười năm rồi trở lại.

Bọn bốn người Huyền Thương rối rít gật đầu vâng dạ, nhưng Lục Bình lại có chút ngơ ngẩn.

Khương Thiên Lâm lão tổ thấy Lục Bình không nói, liền hỏi:

- Thế nào, tiểu tử ngươi còn có ý kiến gì?

Lục Bình vội nói:

- Sư công, đệ tử lần này trở về Thiên Linh sơn vốn là muốn ra mắt lão sư. Huống chi Hoàng Ly đảo nếu là đệ tử không trấn giữ, phòng thủ nơi này cũng quá mức yếu kém.

Khương Thiên Lâm lão tổ khoát khoát tay, nói:

- Ngươi tự đi Hàn Băng đảo đi. Lão sư ngươi nơi đó không cần ngươi lo lắng. Hoàng Ly đảo nơi đó qua mấy ngày ta sẽ tự thân đi trấn giữ.

Lục Bình có chút không tin lỗ tai của mình, kinh ngạc nhìn Khương Thiên Lâm, pháp tướng lão tổ tự mình trấn giữ tiền tuyến của hai yêu tộc giằng co giao chiến. Chẳng lẽ chiến cuộc của nhân yêu hai tộc đã tan tành đến tình cảnh như thế rồi. Pháp tướng lão tổ đều phải thay đổi kiềm chế lẫn nhau trước, mà muốn cởi trần ra trận?

Nhưng ngay sau đó Lục Bình liền nghĩ đến lúc trước đám người Khúc Huyền Thành chân nhân xâm nhập yêu tộc hải vực đuổi giết yêu tu trở về Hoàng Ly đảo từng nói qua. Bọn họ chẳng những phát hiện sự tình hải ngoại yêu tộc bí mật đế kết liên minh. Hơn nữa lúc ấy có một vị yêu tộc pháp tướng lão tổ đã chuẩn bị ra tay đối phó bọn họ, có lẽ là bởi vì như vậy, Khương Thiên Lâm lão tổ mới có thể muốn trấn giữ Hoàng Ly đảo?

Bất quá nếu là có Khương Thiên Lâm lão tổ trấn giữ Hoàng Ly đảo, Lục Bình cũng thật không cần lo lắng an nguy của Hoàng Ly đảo. Hơn nữa cũng không cần lo lắng bởi vì mình không ở đây mà có người mưu tính xuất thủ lần nữa với Hoàng Ly đảo.

Nghe nói Khương Thiên Lâm chân nhân muốn ra ngoài trấn hải, không riêng gì Lục Bình khiếp sợ, còn có bọn bốn người Huyền Thương chân nhân.

Phân phó xong nhiệm vụ, đám người Huyền Thương chân nhân cáo lui. Khương Thiên Lâm lão tổ cũng đem Lục Bình lưu lại.

- Ngươi lần này trở về Trùng Hoa phủ lại có chuyện gì muốn bẩm báo?

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

- Lần này yêu tộc vây công Hoàng Ly đảo, đệ tử chém giết một tên đoán đan trung kỳ hải mã yêu.

Khương Thiên Lâm lão tổ cùng Thiên Phàm lão tổ, còn có Quách Huyền Sơn chân nhân sắc mặt chấn động cả lên. Khúc Huyền Thành chân nhân thẳng từ chỗ ngồi đứng lên, nói:

- Lục tiểu tử, lúc ấy ở Hoàng Ly đảo ngươi thế nào sao không nói sớm?

Lục Bình bất đắc dĩ nói:

- Lúc ấy sư thúc lão nhân gia ngài vội vã trở về Thiên Linh sơn, đệ tử cũng không kịp hỏi thăm. Chuyện liên quan tới hải ngoại yêu tộc liên hiệp đệ tử còn nghe được từ Huyền Hạc sư thúc.

Khúc Huyền Thành chân nhân suy nghĩ một chút, hừ một tiếng, ngồi về ghế không nói thêm gì nữa.

Quách Huyền Sơn chân nhân cân nhắc một chút, nói:

- Như thế thứ nhất, chuyện hải ngoại yêu tộc liên hiệp coi như là sự thật. Hải mã nhất tộc từ trước đến giờ không thích Bắc Hải hải thủy băng hàn, một mực ở Đông Hải cùng Nam Hải sinh sôi đầy đàn. Lần này đi tới Bắc Hải, hơn nữa trước tin tức Khúc sư đệ sưu hồn có được, Bắc Hải các phái dĩ nhiên có thể tin chắc rồi.

Khương Thiên Lâm lão tổ cười nói:

- Bắc Hải các phái thật ra thì đã sớm tin, nhưng Bắc Hải các phái tuy được xưng là liên minh, trên thực cũng là các phái thỏa hiệp lẫn nhau mà thôi. Nếu thật sự muốn cho nó gánh vác hiệp điều các phái, cùng chung trách nhiệm ngăn cản yêu tộc tiến công, sợ là các phái sẽ vì tranh đoạt quyền lợi trong liên minh mà sẽ tự loạn trước một trận.

Thiên Phàm lão tổ cũng nói:

- Liên minh này thành lập sớm muộn, thành lập thế nào, các phái mỗi một bước đều ở đây tính kế, hiện giờ cũng thật khó mà nói. Huống chi hải ngoại yêu tộc nếu liên hiệp, như vậy Bắc Hải cùng Đông Hải cùng Nam Hải các phái sớm muộn cũng muốn tiếp xúc. Bắc Hải yếu nhược, một khi tam địa các phái liên hiệp, như thế nào tăng cường quyền lực lời nói của Bắc Hải các phái ở trong đại liên minh lại là một vấn đề.

Lục Bình đứng ở nơi đó yên lặng nghe bốn người thảo luận những đại sự của tu luyện giới, không dám có chút động tác. Đám người Khương Thiên Lâm tựa hồ cũng quên mất trong phòng khách còn có một tam đại đệ tử. Vì vậy, ngược lại khiến cho hắn nghe được không ít bí mật của tu luyện giới.

Đợi đến khi bốn người thương lượng đối sách tốt rồi, Khương Thiên Lâm nhìn Lục Bình đứng ở nơi đó một chút, cười nói:

- Lại còn có chuyện gì sao?

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

- Không biết sư công có nghe nói qua một người trong yêu tộc gọi là Ngao Ngọc yêu tu không. Có phải người này là đoán đan hậu kỳ tu vi.

Nghe được Lục Bình nói ra tên Ngao Ngọc này, hai mắt của Khương Thiên Lâm lão tổ nhất thời thoáng qua một đạo hàn quang. Quách Huyền Sơn chân nhân lại có chút kinh ngạc. Khúc Huyền Thành chân nhân cau mày hỏi:

- Lục tiểu tử, ngươi làm gì mà nghe tới tên này?

Và thế là Lục Bình đem chuyện đã xảy ra khi mình phái Lục Đại Quý xen lẫn trong hải ngoại yêu tộc, cùng bốn vị đang ngồi nói một lần.

Trừ thân phận của Tam linh Bích Hải linh xà cùng thân phận của Loan Ngọc Mộc Loan điểu tương đối nhạy cảm, Lục Bình ngược lại cũng không sợ người khác biết chuyện những linh sủng thủ hạ khác của mình. Nói không chừng hắn còn có thể vì linh sủng thủ hạ của mình từ trong môn phái đòi được công lao.

Sau một lúc lâu, Khương Thiên Lâm lão tổ mới chậm rãi nói:

- Cách xa nhiều năm, Ngao Ngọc cũng muốn bước ra bước cuối cùng này rồi.

Quách Huyền Sơn chân nhân cũng gật đầu nói:

- Người này tài trí không hề dưới Thiên Lâm sư huynh cùng Thiên Linh sư tỷ. Xem ra Đông Hải yêu tu kia đưa tới thiên địa linh vật cũng có khi không hề dưới thiên cấp trung phẩm.

Lúc này Khúc Huyền Thành chân nhân lại nói:

- Chuyện này có muốn để cho Huyền Âm sư đệ biết được hay không?

Thiên Phàm lão tổ đột nhiên mở miệng nói:

- Tại sao không nói, chuyện này còn có thể lừa gạt được sao? Huyền Âm thành tựu kim đan phẩm cấp vẫn còn trước ngươi cùng Huyền Sơn. Bởi vì chuyện năm đó mà trong để trong lòng mãi, một mực không cách nào lên cấp pháp tướng kỳ. Chuyện này chẳng những không thể giấu giếm, còn phải chủ động báo cho cho hắn.

Lục Bình tại hạ thủ nghe đầu óc mơ hồ, nhưng cũng biết chuyện này chỉ sợ là dính dấp đến bí mật của bổn phái, chỉ đành phải đứng ở một bên giả bộ câm điếc. Sau đó lại tìm lấy cớ, từ trong Tiêu Dao phủ cáo lui ra ngoài.

Sau khi Lục Bình thối lui ra không lâu, trong phòng khách của Tiêu Dao phủ, đám người Khương Thiên Lâm tựa hồ cũng rơi vào trầm mặc. Chỉ chốc lát sau, Khương Thiên Lâm lão tổ mới đứng bên cạnh Thiên Phàm lão tổ, nói:

- Sư thúc nghĩ như thế nào?

Thiên Phàm lão tổ nhắm mắt lại không nhìn ra ông ta đang suy nghĩ gì, một lát sau mới chậm rãi mở mắt, nói:

- Dưới mắt tình thế của nhân yêu hai tộc càng phát càng khẩn trương, đúng là không nên lại có chuyện như Hoàng Ly đảo xuất hiện nữa?

Khương Thiên Lâm lão tổ khẽ mỉm cười, chắp tay, nói:

- Sư thúc cao kiến. Như thế thứ nhất, tin tưởng sau khi Thiên Linh trở về, cũng không nói thêm gì.

Thiên Phàm lão tổ nghe Khương Thiên Lâm lão tổ nói đến Thiên Linh lão tổ, không khỏi có chút nhức đầu xoa xoa chân mày, nói:

- Đều nói Khương Thiên Lâm ngươi luôn luôn tiêu dao không hỏi thế sự, nhưng khi tính kế đối phó với người lại còn kém so với ai khác hay sao? Huyền Thuật nơi đó ta tự sẽ chỉ điểm, chẳng qua là những năm này Thiên Linh vẫn không buông tha cho sao?

Khương Thiên Lâm lão tổ cười khổ lắc đầu một cái, không nói gì.

Thiên Phàm lão tổ lại có điều chỉ lẩm bẩm:

- Tình thế dưới mắt này, bổn phái chẳng những cần nội bình, mà còn cần ngoại viện. Chuyện năm đó tuy nói lỗi ở Huyền Cầm, nhưng ngươi cũng không có trách nhiệm sao? Thiên Linh tuy là tính tình mạnh như vậy, nhưng yêu ghét rõ ràng. Nếu không chuyện năm đó trong môn phái ngay cả có người đồng tình với Huyền Cầm, nhưng cuối cùng còn không phải là đều đứng ở phía Thiên Linh này?

Thiên Phàm lão tổ thấy Khương Thiên Lâm còn là cười khổ không nói, thở dài một cái, lại nói:

- Huyền Cầm tài không ở dưới ngươi cùng Thiên Linh, trước khi đi ra khỏi môn phái cũng đã là vị luyện đan tông sư thứ hai của bổn phái. Ta cùng với Thiên Tượng sư huynh đều chủ trương nhận Huyền Cầm lần nữa trở lại bổn phái. Chẳng qua là chuyện này đúng là vẫn còn tránh không được ngươi cùng Thiên Linh. Chuyện năm đó thủy chung là một tâm kết của Thiên Linh, nếu không giải được, Huyền Cầm coi như là trở về Thiên Linh sơn, còn có thể có mặt mũi nào đặt chân vào môn phái?

Ra khỏi Tiêu Dao phủ, Lục Bình trở về trong Thính Đào phủ chuẩn bị một phen, suy nghĩ một chút lại đem một thanh truyền âm pháp kiếm lấy ra nói chút gì, sau đó pháp kiếm liền hướng chỗ động phủ của Lục sư tỷ Huyền Vi chân nhân bay đi.

Chư vị đệ tử của Thiên Linh lão tổ, trừ Lục Bình bên ngoài Thính Đào phủ, những đệ tử khác sau khi lên cấp đoán đan kỳ, đều đưa động phủ thành lập ở Trùng Hoa phủ phụ cận. Chỉ có Lục Bình Thính Đào phủ xây ở một chỗ huyền nhai bên rìa của Thiên Linh sơn, có thể xa xa nghe được tiếng vang sóng biển ba đào, hơn nữa còn không thường ở trong động phủ.

Ngày hôm sau, Lục Bình ở trên cửa của Thiên Linh điện hội hợp cùng bốn vị chân nhân Huyền Thương, Huyền Lôi, Huyền Tinh, Huyền Vi. Rồi thông qua truyền tống các chân nhân đi đến một chỗ băng thiên tuyết địa. Năm người mới vừa rời khỏi Truyền tống trận pháp, liền thấy ở trước mặt bọn họ có một vị tu sĩ tướng mạo mộc mạc đang đứng ở trước Truyền tống trận chờ đợi từ lúc nào.

- Huyền Sâm sư thúc!

Lục Bình thấy người trước mắt có chút kinh ngạc chào hỏi. Người trước mắt chính người mà ba năm trước đây bị yêu tộc ám toán trọng thương, một thân tu vi cơ hồ mất hết - Huyền Sâm chân nhân. Bởi vì Lục Bình dùng "Linh thủy dựng mạch đan", những năm này Huyền Sâm chân nhân một mực bế quan tu luyện khôi phục tu vi, không ngờ hôm nay cũng ở trên Hàn Băng đảo này gặp được ông ta.

- Tu vi của sư thúc thật tốt rồi sao?

Huyền Sâm chân nhân mỉm cười nói:

- Lần này thật đúng coi như là nhân họa đắc phúc, may nhờ có ngươi luyện chế Dựng Mạch đan. Sư thúc ta chẳng những tu vi phục hồi, hơn nữa sau khi phục dụng Chung Đỉnh đan của Thiên Lô sư thúc, còn may mắn đem tu vi tăng lên tới đoán đan tầng tám.

Đám người Huyền Thương cũng rối rít tiến lên chúc mừng. Huyền Sâm chân nhân cười cười, nói:

- Hãy đi theo ta đi, nhưng bây giờ trên Hàn Băng đảo này sóng ngầm mãnh liệt. Ta đang lo lắng nhân thủ không đủ, Thiên Lâm sư huynh liền đem bọn ngươi phái tới đây.

Lục Bình cùng mọi người theo sau lưng Huyền Sâm chân nhân, hướng một chỗ doanh địa trên đảo đi tới.

Huyền Thương chân nhân cùng Huyền Lôi chân nhân đều gấp gáp, ở trên đường liền mở miệng hỏi:

- Sư thúc, tình cảnh trên đảo như thế nào? Linh thạch quáng mạch kia đã dò tra được tung tích chưa?

Sắc mặt của Huyền Sâm chân nhân có chút trầm ngưng nói:

- Trên Hàn Băng đảo bị băng tuyết nhiều năm bao trùm. Địa phương mỏng nhất khoảng cách mặt đất cũng có năm mươi trượng. Hơn nữa những thứ băng cứng trải qua hơn vạn năm tích lũy, trình độ cứng rắn vượt xa tưởng tượng, muốn tìm được linh thạch quáng mạch cũng cực kỳ khó khăn.

Huyền Sâm chân nhân dứt lời, lúc này mới quay đầu hướng về phía Huyền Vi chân nhân nói:

- Huyền Vi sư điệt là bổn phái kế dưới Huyền Thần sư muội trận pháp sư, đối với khám xét địa mạch rất tinh thông. Lần này đối với việc tìm kiếm cùng tranh đoạt linh thạch quáng mạch, Huyền Vi sư điệt sẽ phải có người làm phiền rồi. Bọn ta nên hết sức tương trợ.

Dứt lời, Huyền Sâm chân nhân nhìn về phía mọi người, Lục Bình cùng mọi người đều kêu lên nói:

- Phải nên như vậy!

Huyền Vi chân nhân thay đổi cá tính cười đùa lúc trước, trong sắc mặt trầm tư trở nên có chút nghiêm nghị, hỏi:

- Cho dù là một cái trung hình linh thạch quáng, nếu Bắc Hải các đại môn phái cũng đã ra mặt, lại có đoán đan hậu kỳ tu sĩ giống như sư thúc trấn thủ, xem ra trong các phái cũng đã có trao đổi hiệp nghị. Sao phải bây giờ lại làm như vậy tiếng gió hạc lệ?

Huyền Sâm chân nhân ngưng thanh nói:

- Ngươi nói không sai. Trước đây một ngày, một vị tu sĩ của Thủy Yên các đối với khám xét địa mạch rất tinh thông ở một chỗ băng sơn đáy vực của Hàn Băng đảo phát hiện một cái trung hình linh mạch. Thủy Yên các cố gắng lấy làm của riêng, lại bị một người tu sĩ của Lăng Cổ phái đánh vỡ. Thủy Yên các dưới tình thế cấp bách ý đồ giết người diệt khẩu, lại đưa tới Huyền Linh phái can thiệp. Bây giờ mười đại môn phái đang vây quanh linh mạch quy chúc tiến hành cãi vã.

Lục Bình cùng đám người Huyền Thương chân nhân nghe trên đảo không ngờ lại phát hiện một cái trung hình linh mạch đều hết sức kinh ngạc. Chỉ có Huyền Vi chân nhân cũng chau chân mày càng thêm lợi hại, nói:

- Sư thúc, đầu tiên là phát hiện tung tích quáng mạch, bây giờ lại phát hiện linh mạch. Chỉ sợ Hàn Băng đảo này cũng không yên ổn rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play