Trong động phủ của trú đảo chân nhân trên Địa Khôn đảo.

- Nào nào nào, bọn ta hãy cùng nâng chén, để chúc mừng Huyền Xương sư huynh thành Địa Khôn đảo trấn thủ chân nhân!

Mấy tên Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ cùng nhau nâng chén, hướng một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ ngồi ở trên chúc mừng.

Các hòn đảo ở Chân Linh phái thường chia ra làm trú đảo tu sĩ cùng trấn thủ tu sĩ. Thường trấn thủ tu sĩ mà nói chỉ có một người, chính là đảo chủ do Chân Linh phái ủy phái tới đóng ở trên đảo. Trú đảo tu sĩ thì phải lấy trấn thủ tu sĩ làm đầu, nghe theo hiệu lệnh.

Huyền Xương chân nhân lần này trở thành Địa Khôn đảo trấn thủ chân nhân, liền tương đương với Địa Khôn đảo đảo chủ, đối với các hòn đảo dưới quyền Địa Khôn đảo đều có quyền quản hạt.

Chư vị chân nhân nâng chén chúc mừng xong tự nhiên sẽ nói tới những chuyện kỳ thú xảy ra ở Bắc Hải tu luyện giới trong đoạn thời gian gần đây nhất. Huyền Xương chân nhân một mực mỉm cười lắng nghe. Lục Bình là nhân vật phong vân trong đời tu sĩ mới nhất ở Bắc Hải, tự nhiên cũng là đối tượng đàm luận trong miệng chư vị chân nhân.

Khi những người bàn luận tới Lục Bình, Huyền Xương chân nhân lại khẽ hướng một vị chân nhân bên cạnh ra hiệu một cái ngầm rất khó phát hiện.

Mọi người ở đây tán dương Lục Bình đánh yêu tộc thủ phủ chiếm Hoàng Ly đảo, khiến cho nó trở thành một tòa tụ tập tu luyện tư nguyên của Chân Linh phái ở ngoại hải, là bảo đảo hàng đầu đối kháng yêu tộc. Chợt ngay lúc đó, một thanh âm đột nhiên vang lên, nói:

- Vị Lục sư điệt này sư tòng Thiên Linh sư tỷ môn hạ, dĩ nhiên là nhân vật nổi bật rồi. Nhưng bọn ta cũng đừng đem những hậu bối này thổi phồng quá cao, nếu không sẽ sinh lòng kiêu căng nóng nảy, chẳng phải là hại cho bọn chúng sao?

Vị chân nhân này cố ý điểm ra Lục Bình là môn hạ của Liễu Thiên Linh lão tổ. Có lão sư như Liễu Thiên Linh, như vậy đệ tử của nàng có thành tựu như thế này cũng không tính là cái gì.

Vị chân nhân này vừa dứt lời, đã có những người khác hỏi:

- Huyền Thanh sư huynh, vì sao lại nói như vậy?

Huyền Thanh chân nhân đem chén rượu trước mặt uống một cái, nói:

- Hoàng Ly đảo đứng một mình ở ngoại hải, vốn là hạt cát trong mắt của yêu tộc. Nhưng vị Lục sư điệt này lại lại ở trên Hoàng Ly đảo hội tụ ít nhất hai cái tiểu hình linh mạch. Mọi người nói điều này không phải cố ý hấp dẫn yêu tộc tới công kích sao?

- Cái gì, không ngờ lại hội tụ hai cái tiểu hình linh mạch?

- Lãng phí nha! Hai cái tiểu hình linh mạch đủ cho bốn đoán đan kỳ tu sĩ dùng để tu luyện có dư rồi.

- Chính là vậy, ở chỗ đất nguy hiểm như vậy, thời khắc đều có thể bị yêu tộc công hãm, nếu như là một khi Hoàng Ly đảo thất thủ, hai linh mạch kia chẳng phải là bị yêu tộc đoạt đi hay sao?

- Nghe nói những năm trước đây Lý gia nhảy loi choi hướng môn phái báo cáo lại chuyện linh mạch của mình bị trộm, mà khi đó chính là thời điểm Hoàng Ly đảo được thu phục. Lục sư điệt kia cùng Lý gia lại là có cừu oán. Chẳng lẽ là chuyện Lý gia nói Lục sư điệt trộm linh mạch của nhà hắn là thật?

Huyền Thanh chân nhân thấy lời nói của mình khiến cho chư vị tu sĩ ở trong động phủ đối với Lục Bình đã thay đổi phương hướng nghị luận, mới yên lòng nhìn hướng lên Huyền Xương chân nhân ở trên. Chỉ thấy Huyền Xương chân nhân hướng hắn hài lòng gật đầu một cái.

Huyền Thanh chân nhân thấy hỏa hầu đã tới, quyết định thêm một cây đuốc nữa, vì vậy nói:

- Nghe nói vị Lục sư điệt này ở trên Hoàng Ly đảo bố trí một thủ bút dị thường to lớn, chỉ cái hộ đảo đại trận thôi cũng có trình độ chắc chắn vượt xa Huyền Kỳ đảo là hộ đảo đại trận của tiểu hình đảo. Hộ đảo đại trận như vậy, nếu là không có linh mạch chống đỡ, ít nhất cần ba năm mươi vạn linh thạch mới có thể vận hành. Nghe nói vô luận là trận bàn hay là linh thạch, đều là thủ bút của vị Lục sư điệt này. Không từ bổn phái đòi chút điểm tiếp viện, chuyện này chỉ sợ chỉ có đệ tử của Thiên Linh sư tỷ mới có khí phách làm như vậy.

Huyền Thanh chân nhân nói lần này thì có chút lộ cốt rồi. Một ít chân nhân nghe xong liền trầm mặc, cũng có người con ngươi loạn chuyển, không biết đang suy nghĩ gì. Huyền Thanh chân nhân thấy như vậy, liền quyết định dứt khoát mượn sức nóng đập thiết, trực tiếp đem một vài thứ nói rõ ra. Dù sao lần này tu sĩ tới ăn mừng Huyền Xương chân nhân trấn thủ Địa Khôn đảo phần nhiều là thuộc một hệ phái của phe mình, hoặc là cùng mấy phe có quan hệ không tệ. Chỉ là bởi vì những năm này Trùng Hoa nhất mạch của Liễu Thiên Linh lão tổ quá mức cường thế, Tiêu Dao nhất mạch lại cùng với nàng qua lại thân thiết. Hơn nữa, Khúc Huyền Thành, Quách Huyền Sơn cùng Huyền Âm chân nhân mấy người ở môn phái có phân lượng trong nói chuyện lại cùng bọn họ rất thân cận. Do đó mới khiến cho mọi người trong tâm có điều cố kỵ, không muốn chỉ trích quá nhiều.

Huyền Thanh chân nhân cân nhắc một chút lời của mình, rồi mới lên tiếng:

- Vị Lục sư điệt này ở trong quá trình công đánh Hoàng Ly đảo ở khắp nơi tỏ ra mình độc lập. Nhìn qua thật giống như cùng bổn phái không có bất cứ quan hệ gì, trên thực tế mọi chuyện lại không thể rời bỏ sự ủng hộ của môn phái. Nói cách khác, chính là trong quá trình tấn công Hoàng Ly đảo kia, vì sao trừ thủ hạ của Mặc Uy chân nhân thì không còn yêu tu chân nhân nào khác đến? Còn không phải là do bổn phái ở các hải vực ngoại hải khác đồng loạt động thủ, kềm chế thực lực yêu tộc, lúc này mới khiến cho Hoàng Ly đảo thu phục được dễ dàng thành công?

Lời nói này của Huyền Thanh chân nhân thật thật giả giả, ngược lại khiến cho ở dưới có không ít tu sĩ gật đầu liên tục, quả nhiên có tu sĩ mở miệng nói:

- Vị Lục sư điệt này đây là muốn đem Hoàng Ly đảo kinh doanh thành lãnh địa của nhà mình sao!?

Huyền Thanh chân nhân sắc mặt vui mừng, nói:

- Đúng là như thế. Vị Lục sư điệt này xem ra là muốn lấy bổn phái ủng hộ tới thỏa mãn tư dục của một mình hắn, ngược lại còn công thành danh toại. Điều này cũng có hơi quá rồi.

Hôm nay trong các tu sĩ tới, trừ những người cùng Huyền Xương chân nhân trong ngày thường giao hảo tốt, còn dư lại một ít đều ở trong môn phái không có được thành tựu gì, bất đắc chí, hoặc là đã tuyệt đường tu hành, còn có kẻ có ý đồ thành lập gia tộc truyền thừa. Những tu sĩ này ít nhiều gì đều có một ít tư dục nặng nề, đối với Lục Bình tạo ra phong quang đến bực này, trở thành hậu khởi chi tú ở trong môn phái mà thu được nhiều sự đầu tư về tư nguyên... liền cảm thấy có rất nhiều đố kỵ. Sau khi nghe những lời kích động từ Huyền Thanh chân nhân, có không ít người bắt đầu nóng nảy cất lời bão oán hẳn lên.

Lúc này, Huyền Xương chân nhân ngồi ở ghế đầu cất tiếng:

- Ta thấy mọi người nói đều có đạo lý, nhưng Lục sư điệt dù gì cũng là thân truyền nhập thất đệ tử của Thiên Linh sư tỷ, cũng không đến nỗi tự lập môn hộ trong môn phái để từ thành một nhà, bất quá dựa vào sự tín nhiệm của Thiên Linh sư tỷ vì một số tư lợi gì đó có thể là thật. Bất quá Hoàng Ly đảo thập nhập vào phúc địa của yêu tộc, những thứ này tập trung ở trên đảo quả thật là thái quá chói mắt chọc cho người tham. Hơn nữa Lục sư điệt dù gì cũng chỉ là đoán đan sơ kỳ tu sĩ, là hậu sinh vãn bối. Huyền Kỳ đảo còn cần đến Khúc Huyền Thành sư huynh là người đức cao vọng trọng có tu vi đoán đan điên phong trấn thủ như vậy, trong khi Hoàng Ly đảo là đảo trọng yếu như thế mà giao cho Lục sư điệt chẳng phải là thái quá hoang đường hay không?

Lời của Huyền Xương chân nhân vừa dứt, Huyền Thanh chân nhân cùng mấy tu sĩ giao hảo đã lên tiếng ủng hộ ngay. Huyền Xương chân nhân mỉm cười nói:

- Ta xem hay là như thế này, do tính trọng yếu của Hoàng Ly đảo, chúng ta hay là phái khiến một vị đoán đan trung kỳ sư đệ đến trấn thủ Hoàng Ly đảo, đồng thời có bốn đoán đan sơ kỳ sư đệ hoặc là sư chất theo cùng, rồi thay Lục sư điệt trở về. Như vậy Hoàng Ly đảo sẽ có lực lượng phòng thủ đại tăng, còn Lục sư điệt hiện tại dù gì cũng là đoán đan kỳ tu sĩ nổi cộm trong lớp đệ tử kế tiếp, các trưởng bối là chúng ta tự nhiên phải có biện pháp bảo hộ thích ứng. Để hắn ở nơi hiểm địa như Hoàng Ly đảo, lỡ có chút điểm thiểm thất gì, chẳng phải là khiến cho môn phái hao phí một phen tâm huyết bồi dưỡng ra đệ tử ưu tú sẽ trôi hết theo dòng nước hay sao?

Hôm nay các tu sĩ tại tràng phần lớn đều là đoán đan kỳ tu sĩ, có một người nào không nhìn ra Huyền Thanh chân nhân và Huyền Xương chân nhân đang diễn trò song tấu, nghe không ra ý bên ngoài lời nói của Huyền Xương chân nhân? Chỉ có điều Hoàng Ly đảo có hai cái linh mạch và là nơi tụ tập đại lượng tu luyện tu nguyên, khiến cho mọi người lợi ích tương đồng, mục đích tương tự, vì thế nên đều không nói phá ra.

Bất quá lúc này vẫn còn có tu sĩ mở miệng nói:

- Sợ rằng là không đơn giản như vậy. Việc thu phục Hoàng Ly đảo này dù gì cũng là do Lục sư điệt ra mặt đánh lấy được. Hắn không nguyện nhường ra vị trí trấn thủ, lại có Thiên Linh sư tỷ ủng hộ, ta sợ là cũng không còn cách nào. Thiên Linh sư tỷ bá đạo thế nào các vị ngồi ở đây không phải là không lĩnh giáo qua. Nàng ta nếu mà chiếm cái lý, chúng ta dù cho có nói phá trời cũng chẳng làm gì được. Hiện giờ địa vị của tỷ ấy lại đang phình to, ngay cả các vị lão tổ của bản phái cũng không can thiệp vào nhiều.

Huyền Xương chân nhân nghe nói chân mày nhíu lại, nhưng mà loại tình huống này cũng nằm trong ý liệu của ông ta, do đó cười nói:

- Vậy chúng ta liền đổi thành một loại phương pháp khác, phái một vị đoán đan trung kỳ sư đệ mang theo hai vị đoán đan sơ kỳ sơ đệ hoặc sư điệt đến Hoàng Ly đảo hiệp trợ Lục sư điệt phòng thủ Hoàng Ly đảo. Như vậy xem ra, ngay cả Thiên Linh sư tỷ cũng không thể nói gì được. Dù gì Hoàng Ly đảo chỉ có hai vị đoán đan kỳ tu sĩ trấn thủ, đích xác là thái quá bạc nhược.

Phương án này của Huyền Xương chân nhân khiến cho các vị tu sĩ trong động phủ tinh thần phấn chấn. Chỉ có đoán đan trung kỳ tu sĩ đến, vô luận là bối phận hay là tu vi đều áp trên Lục Bình một đầu. Đến lúc đó Lục Bình còn có thể vượt quá người này hay sao? Thời gian dài ra, Hoàng Ly đảo này do ai trấn thủ liền nói không rõ nữa rồi.

Vị tu sĩ mở lời trước đó suy nghĩ một chút, lên tiếng tiếp:

- Lời tuy nói là vậy, nhưng chúng ta nếu mà cứ thẳng thừng như vậy phái người đến, chẳng miễn sẽ bị người khác nói này nói nọ. Dù gì Hoàng Ly đảo thu phục chỉ có ba năm, yêu tộc phát động tiểu thú triều vậy công đã không ít hơn hai lần, nhưng mỗi lần đều bị Lục sư điệt ngăn đánh bật trở về.

Huyền Thanh chân nhân trề trề môi, nói:

- Huyền Hạc sư huynh quá cẩn thận rồi. Nếu như chờ đến khi hộ đảo đại trận của Hoàng Ly đảo bị yêu tộc đánh phá, đến lúc đó huynh nhận thấy Lục sư điệt còn có thể ngăn được yêu tộc công kích hay sao? Đến lúc đó linh mạch hay các thứ khác bị cướp rồi, đến cũng trễ rồi!

Huyền Hạc chân nhân trước đó lên tiếng bây giờ lại không tiếp lời, hiển nhiên đối với những lời Huyền Thanh chân nhân nói không cho là trọng.

Chính vào lúc này, một vị tu sĩ vội vội vàng vàng đi vào trong động phủ, đến trước Huyền Xương chân nhân nhỏ giọng truyền âm qua hai câu. Huyền Xương chân nhân sắc mặt liền nghiêm lại, tiếp đó nhìn chư vị chân nhân ở trong động phủ, cười nói:

- Đây chẳng phải là cơ hội đến rồi sao? Vừa rồi từ Huyền Kỳ đảo truyền về tin tức, yêu tộc lần nữa công đánh Hoàng Ly đảo, hơn nữa lần này thế công của yêu tộc rất mạnh. Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận hết tám phần mười là thủ không nổi nữa rồi.

Chúng nhân sau khi nghe xong tin tức thì tinh thần chấn động, Huyền Thanh chân nhân vui mừng nói:

- Vậy còn do dự cái gì nữa, chúng ta mau đến đó!

Lúc này Huyền Hạc chân nhân lại mặt hiện vẻ nghi hoặc, hỏi:

- Kỳ quái, Hoàng Ly đảo có truyền tống trận, sao tin tức lại từ Huyền Kỳ đảo truyền đến?

Lời của Huyền Hạc chân nhân vừa dứt, không những là Huyền Thanh chân nhân, ngay cả Huyền Xương chân nhân cũng biến đổi sắc mặt.

- Đến truyền tống trận !

Huyền Xương chân nhân phất tay một cái, mười mấy vị chân nhân trong động phủ đồng thời hướng truyền tống trận của Địa Khôn đảo mà đi.

- Cái gì, truyền tống trận đến Hoàng Ly đảo không cách nào khởi động rồi? Như vậy có thể nói là truyền tống trận của Hoàng Ly đảo có khả năng là bị tồi hủy rồi? Như vậy truyền tống trận đến Huyền Kỳ đảo thì sao?

- Cái gì? Vừa mới bị trận pháp ngăn trở luôn truyền tống không gian rồi?

Các tu sĩ ở phía sau Huyền Xương chân nhân đều lên tiếng ồn ào, không ngờ có người tiềm nhập vào trong Hoàng Ly đảo, phá hư truyền tống trận trên Hoàng Ly đảo, rồi đem truyền tống trận trên Huyền Kỳ đảo ngăn trở cắt đứt đường truyền. Địa Khôn đảo cách Hoàng Ly đảo cả một nghìn năm trăm dặm. Chờ người phi độn đến nơi, e rằng Hoàng Ly đảo đã một cọng cỏ cũng không còn gì.

Huyền Xương chân nhân và Huyền Thanh chân nhận đưa mắt nhìn nhau một cái, tình huống trước mắt xem ra đã phát triển hoàn toàn thoát ly sự chưởng khống của bọn họ rồi.

-----

- Hồ tiểu thư không nên hiểu lầm, tại hạ là bạn tốt của Lục huynh!

Trận bàn trong tay Hồ Lệ Lệ lôi quang lóe lên rồi khéo léo tắt. Nàng cũng không thu hồi, mà là nhìn thiếu niên mới lớn trước mặt này, trong ánh mắt lóe ra thanh quang, trầm giọng hỏi: - Yêu tộc? Thiếu niên bất đắc dĩ cười cười, lúc này từ sau lưng thiếu niên cũng đi ra ba đứa bé thân người đuôi rắn, đi đầu là một nữ đồng mặc áo xanh tiến lên phía trước nói:

- Hồ cô cô, hắn thật sự là bạn tốt của phụ thân.

Hồ Lệ Lệ thấy Tam linh khẳng định như vậy, trong lòng cũng bắt đầu tin, hướng Lục Bích hỏi:

- Sao ta chưa từng thấy qua hắn, phụ thân các ngươi cũng không từng nói với ta về hắn. Hắn là người phương nào?

Lục Bích chưa trả lời, thiếu niên ngược lại cười trước, nói:

- Hồ tiểu thư không nên hiểu lầm, tại hạ tên là Loan Ngọc, bởi vì nguyên nhân thân phận của tại hạ, đã từng đặc biệt dặn dò Lục huynh không được tiết lộ tung tích của tại hạ cho ai, nếu không có thể sẽ dẫn đến đại phiền toái cho cho chư vị, cho nên Hồ tiểu thư cũng không biết được có tại hạ tồn tại.

Loan Ngọc thấy Hồ Lệ Lệ đem vật cầm trong tay là Lôi Quang Trận Bàn thu hồi, biết Hồ Lệ Lệ đã tin mình, liền lên tiếng:

- Xem ra tình huống bên ngoài cũng không ổn lắm, tại hạ mặc dù sẽ không cùng yêu tộc làm địch, nhưng không thể lấy mắt nhìn phiến cơ nghiệp này của Lục huynh bị hủy trong chốc lát. Hộ đảo đại trận trận bàn cùng với hộ phủ đại trận này hãy giao do tại hạ trông coi. Hồ tiểu thư có thể đi ra ngoài giúp vị đạo hữu bên ngoài kia một cánh tay. Nếu không, Hoàng Ly đảo này chỉ sợ sẽ phải luân hãm thật.

Hồ Lệ Lệ gật đầu một cái, nàng đã phát hiện Trần Luyện lúc này đang bị người ta vây công, nàng nếu không ra tay nữa, thật đúng là sẽ nguy ở trong gang tấc rồi. Lúc trước nàng băn khoăn hộ đảo đại trận, bây giờ có một vị đoán đan kỳ tu sĩ trông chừng giúp, Hồ Lệ Lệ tự nhiên yên tâm hơn rất nhiều.

Lúc này Hoàng Ly đảo đã đến lằn ranh tan rã. Hộ đảo đại trận thỉnh thoảng bị mấy vị đoán đan trung kỳ tu sĩ bên ngoài đảo hợp lực đánh xuyên, ngay sau đó có yêu thú thừa dịp cửa khẩu trên đại trận chưa khép lại vọt vào trong hộ đảo đại trận.

Nhưng những thứ yêu thú vọt vào trong này cũng không thể mang đến cho tu sĩ trên Hoàng Ly đảo bao nhiêu áp lực. Chân chính làm cho tu sĩ trên đảo sinh lòng sợ hãi chính là năm vị đoán đan kỳ tu sĩ đã tiến vào Hoàng Ly đảo kia. Mặc dù trong đó có hai người đang vây công Trần Luyện, còn có hai người đang công kích hộ phủ đại trận, nhưng chỉ còn lại một vị đoán đan yêu tu rảnh tay, liền ở trong chốc lát này giết chết hai mươi mốt vị dung huyết hậu kỳ tu sĩ.

Điều vạn hạnh chính là lúc này Truyền tống trận trên Hoàng Ly đảo đã bị phá hủy, bên ngoài đảo lại bị yêu thú bày ra thiên la địa võng, tu sĩ trên Hoàng Ly đảo chỉ còn có cách quay lưng lại dòng nước đánh một trận liều chết. Đối mặt đoán đan yêu tu tàn sát, rất nhiều tu sĩ không quen biết không thể không liên hiệp lại, cùng cừu địch hi cùng chung ngăn cản đoán đan kỳ yêu tu tấn công. Đặc biệt là trên Hoàng Ly đảo có không ít Chân Linh phái đệ tử, trong lúc tương hỗ tạo thành Chân Linh phái đạo binh đại trận “Tam tài Ngũ Hành trận”, ngược lại cũng có thể ngăn cản đoán đan yêu tu một hai lần công kích.

Hồ Lệ Lệ từ trong hộ phủ đại trận phi độn ra, đoán đan kỳ nhân sủng cùng một tên yêu tu đang công kích hộ phủ đại trận lập tức có một người phi độn lên hướng Hồ Lệ Lệ đuổi theo. Một gã khác vẫn như cũ hướng hộ phủ đại trận mãnh công, mắt thấy đại trận sẽ bị công phá, tên yêu tu này trong lòng vui mừng, chỉ cần mình có thể công đánh vào trong động phủ, phá hư hộ đảo đại trận, như vậy lần này tấn công Hoàng Ly đảo thì công đầu sẽ chính là hắn chứ không còn là ai khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play