Tiểu thanh niên trước mặt Lục Bình không là ai khác, chính là Mộc Loan điểu Loan Ngọc.

Loan Ngọc cười cười, nói:

- Nếu là ngươi tánh mạng đáng ngại, ta tự nhiên xuất thủ tương trợ. Nhưng cùng yêu tộc đối chiến, ta dù sao cũng là yêu tộc, cái này thì tuyệt không tham dự.

Lục Bình đem đan dược do mình luyện chế, là đoán đan kỳ đan dược chuyên khôi phục chân nguyên trong cơ thể nuốt vào hai viên, tạm thời áp chế trong cơ thể bởi vì chân nguyên hao hết mà tạo thành thương thế, hỏi:

- Tiểu Cầm nhi ra sao rồi? Cô nàng đã bế quan thời gian dài như vậy, ngươi một mực coi chừng nàng, có biết nàng lúc nào có thể đột phá đoán đan kỳ không?

Lục Bình bây giờ hết sức hy vọng trong tay của mình có thật nhiều người trợ giúp.

Loan Ngọc thấy Lục Bình sắc mặt mặc dù tái nhợt, nhưng tinh khí thần lại rất tràn trề, hiển nhiên thương thế bên trong cơ thể vô ngại, chẳng qua là chân nguyên hao tổn quá mức mà thôi, vì vậy cười đáp:

- Cũng không tệ lắm, Cầm nhi một mực đang kháng thực căn cơ, lần này xem ra lão sư truyền Cầm nhi không ít thứ tốt, Cầm nhi hiển nhiên là muốn trước khi đột phá đoán đan kỳ, đem những thứ Hỏa Loan nhất tộc có thể học được một lần nữa nghiên tập qua một lần. Như vậy đột phá thời gian mặc dù trễ một chút, nhưng tích lũy thì đủ, sau khi đột phá đoán đan kỳ, trình độ khai mở ra Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa ký ức sẽ gặp càng cao, ngày sau thành tựu cũng sẽ càng lớn.

Trải qua chốc lát, Lục Bình khôi phục chút chân nguyên, liền quay trở về Huyền Kỳ đảo.

Trên Huyền Kỳ đảo, Trần Luyện mặt đang ngưng trọng nhìn Lục Bình đã trở về, hỏi:

- Chuyện có thật sự nghiêm trọng như vậy không?

Lục Bình cười khổ nói:

- Ta cũng không hy vọng như vậy, nhưng bây giờ bốn phía yêu tộc tấn công hiển nhiên đã ngưng lại, nhưng Khúc sư thúc vẫn không thấy âm tín, cái này suy đoán ra thì mười phần có hết chín là có chuyện rồi.

Trần Luyện gật đầu một cái, nói:

- Ta đã sai phái tu sĩ trở về Thiên Linh sơn, đem tình huống của nơi này báo lên cho môn phái. Chẳng qua là lần này yêu tộc thế tới hung hăng, hơn nữa chỉ nhằm vào Chân Linh phái ta, nghe nói có yêu tộc thậm chí đã lẻn vào nội hải, dưới tình huống các nơi đồng thời khẩn trương, trong lúc nhất thời cũng khó rút ra nhân thủ tới đây trợ giúp.

Lục Bình đối với những thứ này ngược lại sớm đã có dự liệu, nói:

- Khúc sư thúc tu vi thông thiên, nếu là không có pháp tướng lão tổ xuất thủ, trong cùng cấp tu sĩ khó có người có thể lưu lại được người. Lần này tất nhiên là bị yêu nhân tính toán, bị vây ở một chỗ, tạm thời ứng ra là không rơi vào nguy hiểm, nếu không thì bọn kéo tới tấn công Huyền Kỳ đảo không phải chỉ mới có mấy tên vừa rồi kia.

Trần Luyện suy nghĩ một chút, nói:

- Ngươi nói không sai, hơn nữa yêu tu vây khốn Khúc sư bá sợ rằng tu vi cũng không cao bao nhiêu, ở dưới tình huống pháp tướng lão tổ không xuất hiện, đoán đan hậu kỳ chân nhân chính là chiến lực cao nhất, thường đều ở dưới giám thị của nhân yêu song phương. Bây giờ trong Bắc Minh, đoán đan hậu kỳ yêu tu bị giám thị cũng không thay đổi quá lớn. Như vậy đối phương cũng chỉ có thể dựa vào đoán đan sơ kỳ trung kỳ yêu tu bố thành đại trận gì đó, mới có thể đem Khúc sư bá vây khốn.

Lúc hai người đang thương nghị, Hồ Lệ Lệ thướt tha từ đàng xa đi tới.

Trần Luyện thấy Hồ Lệ Lệ tới đây, cố ý nói:

- Hồ sư muội khi nào huấn luyện một tổ lợi hại đạo binh như vậy? Dung huyết hậu kỳ yêu thú bị yêu phong đạo binh của sư muội đánh giết bảy tám con. Còn lại yêu thú cũng có mười mấy con chết ở dưới yêu phong đạo binh.

Hồ Lệ Lệ cong cong hai mắt cười nhìn Lục Bình một cái, nói:

- Trần sư huynh cảm thấy đạo binh này cùng huynh so sánh như thế nào?

Trần Luyện không ngờ tới Hồ Lệ Lệ sẽ có câu hỏi như vậy, nhất thời có chút không biết trả lời ra sao. Lục Bình ở một bên nhìn cười nói:

- Những thứ đạo binh này hiện còn kém xa mới dám khiêu chiến đoán đan kỳ cao thủ. Bất quá cho dù có thể cùng đoán đan kỳ yêu tu chống lại, ta cũng không nỡ được. Bọn này đều là Tử Tinh phong, ta còn trông cậy vào bọn chúng giúp ta chế tạo mật ong, đặc biệt là Tử Tinh phong vương tương, đây chính là thứ thiên tài địa bảo khiến cho cả pháp tướng lão tổ đều thèm thuồng.

Trần Luyện không ngờ yêu phong đạo binh trong tay Hồ Lệ Lệ còn có xuất thân như vậy, nhất thời sợ hết hồn, nói:

- Đây là Tử Tinh phong? Ngươi thật là cái đồ phá của mà, đem Tử Tinh phong làm đạo binh để chém giết nhau? Tu luyện giới chỉ sợ cũng chỉ có ngươi một nhà này làm chuyện này!

Hồ Lệ Lệ nhìn Lục Bình, trong ánh mắt mang theo từng tia vui mừng cùng kiêu ngạo. Trần Luyện nhìn muốn ói kiểu cách hai người ở trước mặt hắn chân mày qua lại liếc mắt đưa tình, đang muốn tìm lý do rời đi, lại thấy Lục Bình sắc mặt vừa động, nói:

- Huyền Kỳ đảo hộ đảo đại trận tình huống bây giờ như thế nào, linh thạch còn đủ?

Hồ Lệ Lệ sắc mặt nghiêm túc lại, nói:

- Trận bàn bảo tồn hoàn hảo, linh thạch cũng còn đầy đủ, thế nào?

Lục Bình trầm ngâm một chút, nói:

- Thủ hạ linh sủng của ta tựa hồ đã tìm được địa điểm Khúc sư thúc bị vây khốn, ở hướng đông bắc cách đây trăm dặm. Ta cần đến đó, nếu là trong môn phái có viện thủ tới đây, phải khiến cho bọn họ đến đó tiếp ứng.

Lục Bình thấy Trần Luyện đang muốn lên tiếng, liền nói tiếp:

- Trần sư huynh ngươi tạm thời còn phải ở lại trên đảo, mới vừa yêu tu cùng ta đối chiến còn có hai người lui đi. Trên đảo cần một vị đoán đan kỳ tu sĩ trấn giữ, nếu không một khi có yêu tu chân nhân phối hợp yêu thú phát khởi công kích, Huyền Kỳ đảo vô cùng khó khăn, có thể khó giữ được.

Trần Luyện do dự một chút, nói:

- Chỉ có như thế thôi, cũng tại ta tu vi không tới, không giúp được gì nhiều, chẳng qua là sư đệ ngươi liên phiên đại chiến, chân nguyên trong cơ thể sợ là cũng tiêu hao rất lợi hại rồi. Lần này đi tới trước tra xét, nếu không phải là cần thiết thì không cần cường hành xuất thủ. Tin tưởng với thần uy của Khúc sư thúc, đủ để chống đỡ cho đến khi trong phái có tu sĩ chạy tới tiếp viện.

Hồ Lệ Lệ nghe Trần Luyện nói thế, trong ánh mắt nhất thời tràn đầy lo âu, Lục Bình hướng nàng cười cười, sau đó đối với Trần Luyện bảo:

- Sư huynh yên tâm, ta tự biết dè dặt.

Trên mặt biển khoảng cách mấy dặm bên ngoài Huyền Kỳ đảo, một cổ nước biển đột nhiên hướng lên trên chảy ngược, trong chốc lát liền hợp thành một người, Lục Bình hướng bốn phía nhìn một chút, tự nhiên mặt biển yên lặng vô cùng.

Lần này sau khi trở về Chân Linh phái, Lục Bình mấy lần nghe cách nói của lão sư, kết hợp mấy năm nay tự thân du lịch kiến thức, tu vi cùng cảnh giới gia tăng, cho nên lại một lần tiến vào một giai đoạn đột nhiên tăng mạnh cả về mọi thứ. Thủy Độn thuật này bây giờ sử dụng càng rành rọt hơn.

Không chỉ có như vậy, lúc nãy Lục Bình cường sát vị lục y chân nhân đó, sử dụng thứ để vây khốn một người trong đó chính là tiểu thần thông mà lão sư Thiên Linh lão tổ của hắn ở đoán đan kỳ luyện thành tuyệt kỹ thành danh "Thủy Long quyển".

Một con hải quy khổng lồ đột nhiên từ trên mặt nước nổi lên. Lục Bình giẫm ở trên mặt biển như giẫm trên đất bằng, đi tới trên lưng hải quy, hỏi:

- Bích nhi ba đứa bọn chúng chạy đi nơi nào?

Hải quy đột nhiên hé mồm đáp:

- Hoàng Ly... Đảo.

Lục Bình bất đắc dĩ vỗ trán, nói:

- Biết ngay là ba cái con này không khiến cho người tĩnh tâm, bất quá Đại Quý chuyện nói chuyện ngươi phải luyện nhiều lên một chút, ngày sau hóa thành hình người, vừa lên tiếng liền lộ ra cái gót chân yêu tộc của ngươi rồi.

Lục Bình ngồi xếp bằng ở trên lưng của Lục Đại Quý, lấy tay vỗ vỗ vỏ rùa, nói:

- Đi thôi, tới cái nơi mà trước đó các ngươi phát hiện.

Lục Bình ngồi xếp bằng ở trên lưng con rùa tiếp tục hồi phục chân nguyên trong cơ thể. Lục Đại Quý ở trên mặt biển hóa thành một đạo to lớn thủy ngân, thật nhanh hướng về phía đông bắc mà đi.

Ở trên mặt biển khoảng cách Huyền Kỳ đảo mấy trăm dặm, một đoàn sương mù đem mặt biển trong phương viên cho phép bao phủ toàn bộ. Một đoàn hồng quang ở trong sương mù như ẩn như hiện, không ngừng phi độn chung quanh. Mỗi khi hồng quang ở trong sương mù dừng lại, thì sẽ có một tiếng nổ phảng phất như cự lôi từ chỗ sâu trong sương mù truyền ra.

- Khúc Huyền Thành, lần này ngươi là tai kiếp khó thoát rồi! Tại hạ bí mật từ chiến trường các nơi rút ra điều động bảy tám vị đoán đan kỳ tộc nhân, bày ra Huyền Sương Ngưng Vụ đại trận này, thậm chí còn trả cái giá Phù Ly phủ chủ vẫn lạc, mới dẫn ngươi tới đây vây ở trong đại trận. Ta xem ngươi hãy đừng giãy giụa chống cự nữa. Bây giờ xem ra là Huyền Kỳ đảo đã sớm bị yêu tộc ta công phá. Ngươi dù có trở về cũng thành trò cười của Bắc Hải tu luyện giới. Chi bằng ngươi đầu nhập vào dưới quyền ta yêu tộc, đến lúc đó cũng là phủ chủ có thực quyền, tương lai lên cấp pháp tướng kỳ, cũng là một đời yêu vương.

- Thúi lắm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play